Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học kỳ mới

1540 chữ

Học viện hoàng gia Tinh La đế quốc, một lần nữa khởi đầu học kỳ mới, các học viên nhanh chóng quay trở lại, bao gồm những đứa nhỏ được lựa chọn để trở thành đội dự bị tiếp theo.

Tại năm học mới này, bọn họ được thêm một khoảng tự do phát triển nhất định khi hai đội chính thức và đội dự bị của học viện chuẩn bị tiến nhập giải đấu.

Năm năm một lần.

Giải đấu học viện hồn sư cấp cao toàn đại lục!

Lúc này Cửu Cửu công chúa dẫn đầu làm đội trưởng đội dự bị, Khải Hoàng đóng vai trò đội phó, hai người này có sức mạnh nổi bật nhất trong đội hình.

Dù chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi, cả hai người bọn họ đã đạt tới cấp độ Hồn Tông, nếu không có gì bất trắc xảy ra thì năm năm sau, khi giải đấu một lần nữa xoay vòng, bọn họ sẽ trở thành những thành viên chủ lực của đội chính thức.

Với thực lực phỏng đoán có thể đạt tới Hồn Đế, phối hợp với Tinh Quan võ hồn, đấy có thể là thực lực mạnh nhất mà Học viện hoàng gia Tinh La đạt tới trong một thời gian dài.

“Trở về rồi…” Mặc Vũ mặc một chiếc áo khoác gió, cả người tinh thần phấn chấn nhìn ngôi trường của mình.

“Ừm, mấy tháng nghỉ hè coi như kết thúc, bất quá đối với chúng ta có hơi ngược lại, nghỉ hè mới thật sự là thời gian rèn luyện nặng nhất” Lạc Thanh Thanh đi ở một bên vuốt tóc.

Hai người đã bảy tuổi hơn, một năm trôi qua không làm bọn họ thay đổi quá nhiều, nhưng đầy đủ khiến tụi nhỏ gắn kết với nhau hơn ban đầu.

Cùng nhau bước vào bên trong cổng trường, nơi mà các bạn học khác đều là những học trưởng, học tỷ lớn tuổi.

Bọn họ nhìn thấy hai người Mặc Vũ liền cười lấy lòng chào hỏi, thân là đội dự bị tiếp theo, miễn là chưa bị đào thải thì bọn họ địa vị vẫn thật cao.

Đi thẳng một mạch về ký túc xá, chào hỏi người quản lý rồi mở cửa phòng ngủ, nơi này được dọn dẹp định kỳ dù là trong nghỉ hè cho nên thực chất cũng không cần xử lý quá nhiều.

Hơi tẩy rửa một chút và sắp xếp lại đồ đạc sao cho đúng ý, xếp áo quần và đồ dùng cá nhân lại trong nhà vệ sinh.

“Năm nay chúng ta sẽ chính thức đựa lựa chọn làm đội dự bị gì đó đúng không?” Mặc Vũ dọn dẹp xong mọi thứ mới chợt nhớ tới hỏi

“Hả? À… đúng vậy, nhưng tiên quyết là chúng ta thông qua khảo hạch, lúc đó học viện sẽ dồn lực bồi dưỡng đội dự bị tiếp theo, cũng đến lúc biểu hiện một chút, dù sao tài nguyên học viện không phải đến không” Lạc Thanh Thanh nằm xuống giường, khống chế hơi nước trong phòng di chuyển theo ý muốn.

Đây là trò chơi hàng ngày cô vẫn luôn làm, như cách luyện tập khả năng khống chế mọi lúc mọi giây.

“Giải đấu học viện cao cấp toàn đại lục sao, thú vị đấy, chúng ta sẽ gặp những đối thủ cực mạnh ở nơi đó, cũng coi như một cách để kiểm tra thực lực một cách khách quan nhất” Mặc Vũ nhắm nhắm về phía trước, hơi vươn tay dùng không gian lực lượng vứt đống rác trong phòng ra ngoài.

Cứ như vậy tiết kiệm được một loạt thời gian, hai tháng trải qua một loạt huấn luyện bởi các Hồn Thánh và Hồn Đấu La, muốn không tiến bộ cũng khó.

Hai người dành nguyên một ngày để nghỉ ngơi, sau đấy mới chậm rãi rời khỏi phòng, đi dạo một chuyến quanh khuôn viên trường.

Các học viên khắp tấp nập trở về ký túc xá tập trung, nhưng tâm trạng không có một ai thoải mái cả.

Bởi vì đầu năm học luôn luôn có một khóa kiểm tra tập trung, không đến mức đào thải như Sử Lai Khắc học viện, nhưng sẽ có sự phân hóa lớp học.

Ở một nơi mà quyền lực và sự giao lưu có vai trò cũng không hề kém, thì Học viện hoàng gia Tinh La lợi dụng việc phân lớp như một đòn đánh danh dự tới các học viên.

“Ô, Mặc Vũ, Lạc Thanh Thanh, hai người cũng trở về rồi sao?” Trần Khải ở phía xa mới chào tạm biệt quản gia nhà mình liền vẫy tay chào hỏi.

Võ hồn Huyết hùng…. Urg?

Rốt cuộc thì tên này thừa hưởng đặc điểm gì đến từ võ hồn vậy? Ăn mặc như dân du lịch, áo quần phông phênh, mặc đôi tông lào…

“Mới đi chơi về?” Mặc Vũ đánh giá từ trên xuống dưới, không khỏi hòi.

“Làm sao có, tớ cũng luyện tập chăm chỉ lắm đấy” Trần Khải vẫy vẫy tay phủ nhận, nở một nụ cười tỏa nắng.

Đến mức mà khiến cho bình thường trầm mặc Lạc Thanh Thanh trở nên càng âm u, nhưng mà thứ ẩn giấu bên dưới nụ cười ấy không hề đơn giản.

Ánh mắt dưới mặt trời hơi tóe lên màu đỏ, thị huyết được dấu rất kỹ bên dưới

Chỉ trong chớp mắt, Trần Khải như biến thành người khác, nhưng sự thị huyết đó chỉ diễn ra trong một tích tắc

“Hah… xem ra cũng trải qua cực hạn huấn luyện sao? Cũng không bình thường lắm nhỉ?” Lạc Thanh Thanh không hề bị hoảng sợ trước ánh nhìn của Trần Khải, ánh nhìn như muốn cắn xé mọi thứ.

“Đúng không? Tớ chỉ muốn nói rằng mình cũng chăm chỉ lắm” Trần Khải bình thường nói chuyện.

Dù rằng ở kỳ nghỉ hè cậu đã bị tra tấn khá nhiều, khi bản thân không phải học viên mạnh nhất cũng như biểu hiện nổi trội nhất ở học viện.

Gia tộc đã ném cậu vào hoang đảo sinh sống hoang dã, đó là những ngày tháng không mấy vui vẻ, nhưng lại kích thích sự thị huyết của bản thân.

Phải mất một thời gian mới có thể che dấu lại khí tức của mình, vốn nghĩ rằng bản thân sẽ vọt một bước mạnh bỏ xa những người khác.

Nhưng xem ra không phải một mình cậu mạnh hơn, mà hai cô bạn cùng lớp này cũng ngồi tên lửa mà trở nên khủng bố.

“À phải rồi, Khải Hoàng ca có nói, từ năm học này chúng ta sẽ hoạt động như một nhóm ba người, bài khảo hạch đầu năm có liên quan đến việc tác chiến nhóm, mục tiêu là hồn thú của Đấu thú khu, nếu như có thời gian rãnh liệu chúng ta có thể phối hợp thử một chút được không?” Trần Khải lúc này mới chợt nhớ ra lời dặn của học trưởng.

Khải Hoàng đã phân phó công tác mà Cửu Cửu công chúa căn dặn từ trước, và để kiểm tra xem tụi nhỏ có thể hoạt động nhóm hay không thì bài kiểm tra đầu năm cũng sẽ liệt vào hạng mục này

“Nhóm ba người?” Mặc Vũ giật mình

“Để chuẩn bị cho giải đấu đi?” Lạc Thanh Thanh rất nhanh phân tích tình huống, cô tìm hiểu qua một chút về luật thi đấu, có một dạng thi đấu là 2 – 2 – 3.

Ba người cũng là số lượng cố định cho việc chiến đấu nhóm, bởi vì nó vừa vặn và cân đối.

Nếu hợp tác với một đứa nhóc khác thì sẽ hơi phiền phức, nhất là với cô bé Tuyết Mậu lần trước.

Nhưng với một con dã thú giống như Trần Khải, ở trong chiến đấu chỉ cần kích hoạt sự thị huyết của đối phương liền ổn.

Bọn cô sẽ khống chế toàn diện sân đấu cho Trần Khải thể hiện sức mạnh.

“Đúng vậy” Trần Khải gật đầu, xong có cảm giác không ổn lắm đến từ hai người đối diện, bọn họ sẽ không từ chối đi?

“Như vậy rất tốt, chiếu nay chúng ta sẽ có buổi huấn luyện chung, để luyện tập chiến đấu thì cậu sẽ phải đấu luân phiên với bọn tớ” Lạc Thanh Thanh đồng ý, và rất nhanh xếp lịch cho cả ba.

“Hợp tác vui vẻ, Trần Khải! À phải rồi, nếu như còn tác chiến lâu dài thì tớ sẽ gọi cậu là Tiểu Khải đi, như vậy thuận tiện hơn!” Mặc Vũ cười cười vỗ vai đối phương.

“Tiểu Khải?.... Thôi, vẫn là Trần Khải đi” Trần Khải có hơi dị ứng cách xưng hô này

“Cũng được, chỉ là tên gọi thôi mà” Mặc Vũ không để ý lắm, chỉ là thuận miệng nói ra thôi, có thêm một người chịu bài huấn luyện chung với cô coi như tâm lý cân bằng.

Hi vọng chiều nay đối phương còn nở được nụ cười như bây giờ!

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.