Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rèn luyện

1418 chữ

Coi như hiểu rõ sơ qua về năng lực của Trần Khải, ba người đạt được một vài nhận thức chung, đó là một khi Trần Khải sử dụng hồn kỹ, ngoài trừ việc nhận định được địch ta ra thì chiến đấu hoàn toàn mất kiểm soát.

Sức mạnh của cậu ta so với bình thường đỉnh cấp thú hồn sư là 1.5 lần, điều đó có nghĩa là nếu đấu tay đôi với võ hồn Thiệt Liệt Sư của Tế Lâm ở cùng đẳng cấp, sức mạnh của Trần Khải đạt ưu thế tuyệt đối.

Nhưng chỉ xét về sức mạnh đơn thuần thì không đại biểu cho tổng thể thực lực của một Hồn sư.

Việc đánh mất phần lớn sự khôn ngoan trong thi đấu là một điểm trừ rất lớn trong quá trình thi đấu cá nhân.

Thậm chí là chiến đấu đoàn đội cũng gặp rất nhiều vấn đề, nếu như không phải Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh tự tin với khả năng khống chế của mình thì ba người họ sẽ không hợp tác với nhau

“Vậy đi, có cần lại luận bàn để tìm hiểu về thực lực của tớ không?” Lạc Thanh Thanh đứng dậy, nhìn Trần Khải mỉm cười, nụ không giống như không có thiện ý lắm.

Đã lâu rồi cô không ngược những con gà mờ yếu đuối giống như Trần Khải, ở trong tông môn lão ba lão mụ cùng với các thành viên bên trong liên tục dạy dỗ hai người bọn họ.

Suốt ngày bị ăn hành thật sự không phải trải nghiệm gì thoải mái

“À… không, đừng, nếu là cậu thì thôi khỏi, tớ còn đang bị thương” Trần Khải không hề do dự trả lời.

Cậu thậm chí còn hơi ám ảnh tâm lý trước việc thi đấu với hai người Mặc Vũ, từ biểu hiện của cả hai, Lạc Thanh Thanh so với Mặc Vũ còn mạnh hơn, lão luyện hơn.

Nhưng chỉ việc thi đấu với Mặc Vũ đã khiến cho Trần Khải nhận thức được sự chênh lệch giữa cả hai rồi, cho nên việc lại thi đấu cá nhân là không cần thiết

“Chắc chắn?” Lạc Thanh Thanh hỏi lại thêm lần nữa, bầu không khí tỏa ra khí lạnh run người

“Vâng!” Trần Khải lập tức gật đầu, thậm chí còn lễ phép trả lời, có lẽ bị dọa quá mức nên trả lời theo phản ứng.

Lạc Thanh Thanh có vẻ hơi tiếc nuối, bất quá không thi đấu cũng thôi, dù sao thời gian còn dài, ngày một ngày hai thật sự không vội.

Lại nói, không luận bàn thì bọn họ có thể huấn luyện về nhiều thứ, ví dụ như thể lực, tốc độ.

“Khoan khoan khoan, tốc độ với sức phản ứng không phải luyện thế này” Trần Khải liên tục bật người nhảy bỏ trốn.

Lạc Thanh Thanh vung tay gọi ra Thủy Ảnh, những mũi thương Hắc Ngục lập tức bắn tới với tốc độ cực nhanh.

Tất nhiên là vẫn không phải toàn bộ thực lực của Lạc Thanh Thanh, cô hiện tại là Đại hồn sư, hai hoàn đều ở cấp độ ngàn năm, so với Trần Khải chênh lệch thật sự rất xa.

Nếu như thật sự chiến đấu nghiêm túc thì đối phương hoàn toàn không có khả năng né tránh được.

“Cố lên a, Trần Khải, phải tập cả sức phán đoán nữa, đợi nhìn thấy nguy hiểm mới lẫn trốn không tốt đâu” Mặc Vũ ở bên cạnh nhẹ nhàng né tránh.

Bởi vì Lạc Thanh Thanh không vận dụng quá nhiều hồn lực vào sát thương mà tập trung vào số lượng, cho nên tốc độ có phần nhanh hơn, đánh vào cũng không đến nổi bị thương nặng.

Nhưng sứt đầu bể trán là có thể diễn ra nếu né tránh thất bại nhiều lần.

“Đau, chết tiệt” Trần Khải lần nữa lăn người bỏ trốn, sức phán đoán của cậu có thể, nhưng mà đối phương cũng là một chuyên gia khống chế.

Như vậy không phải là cậu cần thêm cả sự tinh xảo và linh hoạt để bỏ trốn, với một khối cơ bắp khổng lồ giống vậy?

Liên tục bị đập trung khoảng hai chục lần, Trần Khải kiệt sức nằm gục, ở trạng thái vốn dĩ đã kiệt sức mởi bắt đầu mặt phụ trọng chạy bộ.

Chạy đến nửa đường cậu liền muốn phun ra, nhưng sợ bị hai cô bạn của mình tra tấn thêm nên ráng nhịn lại.

Đuổi hết chặng đường là gần như tiêu hao toàn bộ thể lực của cậu, bất quá hai người Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh giống như mặc phụ trọng còn nặng hơn cậu đi?

“Bọn cậu… cấp bao nhiêu rồi?” Trần Khải tò mò hỏi, với sức mạnh này thì không đơn thuần là Hồn sư có thể đạt tới

“Đoán xem” Lạc Thanh Thanh không trực tiếp trả lời, mà mỉm cười nhìn Trần Khải.

Mặc Vũ thì ngồi xuống chuyên tâm tu luyện, kiệt sức là thời điểm tu luyện có hiệu quả nhất, lúc đó toàn bộ cơ thể đều thèm khát năng lương, có thể nói là làm ít công nhiều.

Lạc Thanh Thanh hơi dừng lại một chút rồi trả lời “Cao hơn cậu, thay vì suy nghĩ về cấp độ của người khác thì không phải tập trung tu luyện bây giờ mới là cách làm đúng nhất sao?”

Nói xong cô cũng bắt đầu tu luyện, bọn họ không chú trọng vào vấn đề môi trường tu luyện, vì phần lớn hồn lực đều từ việc săn hồn mà có.

Nhưng tu luyện cũng có tầm quan trọng trong việc củng cố và tinh hóa lại hồn lực đang vận chuyển trong người

Trần Khải nghe vậy hơi dừng lại một chút, gãi đầu thở dài

Thấy hai người bạn của mình đã tiến vào minh tưởng, không còn cách nào khác là cũng ngồi tu luyện.

Khoảng chừng hai giờ sau thì cậu mới cảm thấy thoải mái, đứng dậy, Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh không biết tu luyện xong từ khi nào

“Đây, coi như phần quà cho luyện tập, miễn phí” Mặc Vũ dưa tới một chai nước mát, bản thân cũng mở nắp một chai ra rồi uống

“Cảm ơn” Trần Khải cảm nhận được hồn lực của mình tăng nhanh bình thường một chút, mặc dù cơ thể mệt mỏi nhưng lại vẫn nằm trong hạn mức chịu đựng.

Ngược lại hai người Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh có vẻ rất nhẹ nhàng, xem ra vẫn là chịu sự chiếu cố của bọn họ?

Cậu thật sự yếu vậy sao?

Không muốn…

Bản năng không chịu thua cuộc của Trần Khải khiến cậu phải cố gắng hơn so với ngày trước, bình thường vẫn thái độ sợ hãi hai người Mặc Vũ.

Nhưng lúc rèn luyện hăng hái so với ngày đầu rất nhiều.

Cứ như thế một tuần trôi qua, Trần Khải vốn đã gần thăng cấp liền đột phá cấp 15 sớm hơn dự định đề ra.

“Chúc mừng, chúc mừng, số lần bị bắn trúng giảm bớt nhiều so với ngày đầu a” Mặc Vũ lập tức khen ngợi, tốc độ thích nghi có thể nói là rất nhanh, lúc đầu cô cũng chỉ làm quen được tầm đấy.

“Thật tốt, mấy bữa nay mỗi lần đi tắm đều xưng tấy khắp cả người” Trần Khải vui vẻ nói

“Phải không? Cần thiết tăng tốc độ lên để cậu có thể tiến bộ hơn nhỉ?” Lạc Thanh Thanh nguy hiểm nói, cô chiếu cố khả năng chịu đựng của Trần Khải khá nhiều.

Ngày mai là cuối tuần, cho nên bọn họ không dự định luyện tập, Trần Khải có chút thắc mắc, nhưng Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh chỉ nói là việc cá nhân.

Với cả đầu tuần sao là khảo hạch đầu năm chuẩn bị bắt đầu, cho nên mọi người sớm chuẩn bị kỹ càng.

Bốn người còn lại trong số các Học viện sơ cấp tại đây đồng thời căng thẳng, đối với người khác thì chỉ đơn thuần là phân lớp, nhưng bọn họ là có khả năng bị đào thải.

Mất đi tư cách vào đội dự bị cho giải đấu học viện cấp cao đồng nghĩa với đánh mất một tương lai tràn đầy huy hoàng a!

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.