Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhóm ba người

1476 chữ

Trần Khải dẫn đầu đứng ở phía trước, nuốt một ngụm nước miếng, mặc dù cậu thật sự hoảng sợ, nhưng với vai trò là Cường công hệ hồn sư, cậu cần thiết phải ở hàng tiền tuyến.

Khi cánh cửa dần dần mở ra, một hình bóng tương đối khổng lồ xuất hiện, tản ra cực lạnh hàn khí.

Bốn bước chân chậm rãi bước, là Toái Băng Lang, ngàn năm hồn thú, thuộc tính hồn thú!

Ánh mắt như thể một con dao găm tìm kiếm con mồi, đưa con ngươi liếc nhìn xung quanh, rốt cuộc dừng lại ở phía Trần Khải

“Băng thuộc tính hồn thú?” Lạc Thanh Thanh mỉm cười, như vậy dễ làm hơn rất nhiều.

Có lẽ Cửu Cửu công chúa dùng nó như một thử thách nho nhỏ đối với cô, rất dễ dàng nhận ra trong thực lực của ba người, Lạc Thanh Thanh là đầu não.

Và theo thường thức thông thường, võ hồn mang thuộc tính nước sẽ chịu thuộc tính băng khắc chế.

Lại thêm đối thủ là một con Ngàn năm hồn thú có sức mạnh thuộc tính cực cao, sự chênh lệch này sẽ làm độ khó gấp bội

Nhưng đối phương lại không hiểu võ hồn của Lạc Thanh Thanh, bởi vì đối với cô, băng cũng chỉ là một trạng thái của nước mà thôi

“Lạnh thật đấy…” Mặc Vũ cũng không hề e ngại, gọi ra Nguyệt Đao đặt ở trên lưng, mỉm cười quan sát Toái Băng Lang.

Con sói lớn gầm gừ vài tiếng, trong hàm răng bén nhọn tỏa ra hơi lạnh, mở miệng rồi sau đó phun ra một chùm sương băng giá.

Đóng băng một mảng lớn khu vực mà ba người Mặc Vũ đang đứng, làm cho những đứa trẻ khác hoảng loạn lùi lại.

Vốn còn nghĩ ở khoảng cách gần quan sát, Tuyết Mậu thông minh rút lui về sau, nhưng vẫn không quên nhìn xem tình huống trận đấu.

Đừng nói là tụi Mặc Vũ bị một đòn này đánh bại luôn? Sức công phá của Toái Băng Lang mạnh đến vậy cơ mà

“Ồ, phản ứng nhanh thật” Lôi lão sư hơi tán thương thì thầm nói, ở trong tờ ghi chú đưa thêm một vài đánh giá.

Lần trước kiểm tra cho hai người Lạc Thanh Thanh và Mặc Vũ cũng không có đưa ra quá lớn đề mục.

Phần khảo hạch này đối chọi với ngàn năm hồn thú, hoàn toàn có thể từ bên trong nhìn ra càng nhiều vấn đề từ bọn nhỏ.

“Oa oa… đáng sợ quá” Trần Khải bối rối nói, hơn nữa cậu còn đang ở trên không.

Mặc Vũ túm lấy áo của Trần Khải bật nhảy, đáp lên trên một thanh Hắc Ngục Thương được tạo ra từ Thủy Ảnh hồn kỹ.

Sự uyển chuyển và linh hoạt của cô thể hiện rất hoàn hảo, hơn nữa cô còn không ngừng di chuyển, không để cho Toái Băng Lang có cơ hội nhắm bắn thứ hai.

Ở bên dưới xoay tròn lưỡi thương của mình, Lạc Thanh Thanh mỉm cười xoay lưỡi thương của bản thân.

Chạm nhẹ vào mặt đất, băng giá tan vỡ!

“Tiểu Vũ, ném!” Lạc Thanh Thanh hơi vuốt phần tóc mái sang một bên, tự tin nói

Vô số lưỡi thương được tạo ra và bắn tới với tốc độ cực nhanh, dưới làn sương mờ các bạn học chỉ kịp thấy một ánh sáng màu tím tỏa ra.

Ngàn năm hồn hoàn?

Tốc độ xuất hiện hồn hoàn quá nhanh, xong rồi lại biến mất, để lại những mũi thương không ngừng bắn tới.

Hạn chế lại phạm vi di chuyển của Toái Băng Lang, đồng thời ở trên cao Mặc Vũ và Trần Khải cũng hành động

“Lên thôi!”

“Khoan… là sao? Đừng có… chết tiệt”

Mặc Vũ hô lên một câu rồi ném thẳng Trần Khải xuống phía Toái Băng Lan, đồng thời cũng không quên ném luôn Nguyệt Đao của mình xuống.

Ở trạng thái nguy hiểm, Trần Khải không còn cách nào khác ngoài việc triệu hồi võ hồn, phụ thể, sau đấy nổi diên

“Huyết Văn hồn kỹ!”

Dứt lời, cơ thể tỏa ra không ngừng hoa văn lan khắp người, sau đấy theo bản năng mà đáp lấy một lưỡi thương chính xác ở kế bên, tiếp đến đổi vị trí tiến lên cắn xé Toái Băng Lang.

Ngay khi con sói dự định cắn đứt cổ của tên hồn sư yếu kém định tiếp cân mình, một lưỡi đao ở phía sau đâm mạnh vào cổ nó.

Nguyệt Đao phát huy chính xác lực lượng, phải nói là lực lượng của ba người hơn hẳn một người đúng chứ?

“Haha, lúc này Trần Khải sẽ không còn nghe chúng ta phải chứ? Vậy nên tận dụng một chút!” Mặc Vũ đáp xuống mặt đất, nắm lấy tay của Lạc Thanh Thanh rồi ném đối phương về phía Toái Băng Lang luôn.

Kết nối… thiết lập!

Khi Trần Khải chớp lấy thời cơ Toái Băng Lang bị phân tâm đã nhào lên cắn xé, với bình thường hỗn kỹ và hồn lực, cậu còn lâu mới phá vỡ được lớp toái băng của đối phương.

Nhưng sức mạnh của cậu mạnh hơn 1.5 lần các Cường công chiến hồn sư hệ dã thú thông thường.

Lại thêm dòng nước của Lạc Thanh Thanh khuấy đảo hàng phòng ngự của Toải Băng Lang, khiến cho lớp da của nó trở nên yếu ớt bao giờ hết.

“RỐNGGGGG”

Toái Băng Lang kêu lên đau đớn, cổ nó bị Trần Khải gặm thủng, máu tươi bắn lên mặt đứa nhỏ, nhưng mất đi lý trí Trần Khải không hề hoảng sợ.

Giống như đây là một trận chiến sinh tử, chí có ngươi chết ta sống, chứ không có bất cứ đường lui nào khác.

Con sói vẫn không đến mức bị đánh bại bởi một đòn đơn giản này, nó chỉ là cảm giác rất khó chịu.

Nguyên tố băng càng lúc càng thưa, nó đang chịu ảnh hưởng bởi thuộc tính…

Quăng đứa nhỏ trên người mình ra xa, há miệng bắn tới một chùm băng khác từ hồn kỹ

XOẸT!

Lưỡi thương của Lạc Thanh Thanh đâm thẳng vào miệng nó, nhưng cũng không có hoàn toàn trọng thương con sói.

Ở một bên khác, Trần Khải bị tóm lấy bởi Mặc Vũ, sự hung dữ của cậu nhóc đã kéo đầy đủ thời gian cho cả hai thi triển khống chế.

Vẫn còn ở trạng thái Huyết Văn, Mặc Vũ một lần nữa ném đối phương về phía kẻ thù.

“Tốt, nên rút lui” Lạc Thanh Thanh phóng thích độc tố tản vào vết thương nơi Trần Khải vừa cắn thủng hồi nãy.

Sau đấy nhanh chóng khống chế dòng nước cản trở, thu người quay trở về, thật mau đem khoảng cách kéo xa.

Toái Băng Lang cảm thấy thật uất ức, nó chưa bao giờ phải chiến đấu khổ sở như vậy cả.

Ba người đánh một thật sự công bằng sao?

Mặc dù chỉ là ba đứa nhóc…

“GRUHHHHH”

Trần Khải một lần nữa nhập chiến, kéo chân của Toái Băng Lang về sau, Mặc Vũ vung đao liên tục gây quấy nhiễu, đồng thời dùng Bóp méo không gian cản lại vài đợt nguy hiểm cho cậu bạn của mình.

Cô liên tục kích thích cho Toái Băng Lang trở nên điên cuồng, độc tố rất nhanh lan tỏa khắp người, con sói dần chậm chạp.

Một mình Trần Khải đã đầy đủ kiềm chế đối phương.

“Thủy Ảnh!”

Bất quá điều đó không có nghĩa là bọn cô sẽ đứng yên quan sát, Lạc Thanh Thanh lần nữa phóng thích những mũi thương của mình, bắn tới.

Không cầu sát thương, chỉ cầu quấy nhiễu.

Cứ như vậy một vòng tuần hoàn, thậm chí còn chưa đến nửa tiếng, Toái Băng Lang đã kiệt sức gục ngã.

Thể trạng yếu đuối, khuôn mặt tím tái, rõ ràng là trúng độc cực sâu.

“Được rồi, mấy đứa thông qua, lại chiến đấu nữa thì con Toái Băng Lang của học viện lại chết mất” Lôi lão sư đúng lúc nói, ông không ngờ kết quả lại diễn ra thế này.

Thật sự bất ngờ, mọi hành vi của tụi nhóc đều rất chính xác, kể cả Trần Khải điên cuồng cũng nằm trong khống chế.

Mặc Vũ kịp thời gõ vào sau lưng Trần Khải đánh ngất cậu đi, võ hồn mới thu hồi trở lại, Trần Khải lờ mờ nhìn xung quanh

“Kết thúc?”

Có vẻ khá đáng thương, bất quá cậu ta đã tự định vị vai trò của mình trong đội ngũ, cần thiết phải trải qua những điều này

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.