Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Vũ bị khi dễ

Tiểu thuyết gốc · 1092 chữ

Chiếc xích chó mà Lão Dê già vừa mới lấy ra từ nhẫn trữ vật cũng không phải là một vật phẩm bình thường.

Trên thực tế, chiếc xích chó đó có tên gọi đầy đủ là: Vòng cổ nô lệ, một hồn đạo khí vô nhân đạo có xuất xứ đến từ Nhật Nguyệt Đại lục.

Mấy chục năm về trước, Lão Dê già bị mấy thằng Đế Thiên, Hùng Quân đánh hội đồng và buộc lòng phải chạy trốn sang Nhật Nguyệt Đại lục giống như cái thằng chó nhà có tang: Tà Nhãn Bạo Quân.

Cũng chính tại nơi đây, Lão Dê già đã ăn nhầm một gốc Hóa Hình Thảo_ một loại tiên thảo cực kì bá đạo.

Bình thường, hồn thú đột phá tu vi 10 vạn năm mới có thể lựa chọn hóa hình thành người, tuy nhiên hóa hình thảo thì hoàn toàn ngược lại.

Bất kì con hồn thú nào ăn phải Hóa Hình Thảo thì sẽ ngay lập tức hóa thành hình người.

Lúc này, trừ khi tu luyện đến cảnh giới Phong Hào Đấu la hay nói cách khác là đột phá tu vi 10 vạn năm thì mới có thể biến trở lại nguyên hình, nếu không thì con hồn thú đó sẽ mãi mãi ở trong hình dáng nhân loại cho đến khi nào chết mới thôi.

Lão Dê già chính là gặp phải tình huống như vậy. Ăn phải Hóa Hình thảo cũng coi như nhân họa đắc phúc, đại nạn không chết ắt có hậu báo.

Chỉ cần ngụy trang thành nhân loại, lão dê dễ dàng qua mặt đám người Đế Thiên, mà thậm chí còn nhân cơ hội này lẻn vào thế giới loài người.

Nhờ có thiên phú về lĩnh vực Không gian của bản thân, lão ta đã đột nhập vào Hoàng cung của Nhật Nguyệt Đế Quốc, sau đó gian dâm với mấy con mụ Quý Phi cùng Hoàng Hậu, vừa chữa thương lại còn gia tăng tu vi, tiện thể trộm đi vô số Hồn Đạo Khí trấn quốc trong quốc khố của Đế Quốc này.

Bằng vào bản lĩnh xuất quỷ nhập thần của lão dê, thì trừ khi đụng phải mấy tên phong hào đấu la hoặc mấy con hồn thú cấp cao có thiên phú về mảng 'Không gian' như Đế Thiên, thì Lão Dê Già mới e ngại ba, bốn phần, còn không thì lão ta chẳng ngán bố con thằng nào.

Dù sao thì lão ta cũng sở hữu hai loại thuộc tính: Tinh Thần và Không gian a, riêng mà bàn về khoản chạy trốn, Lão Dê già nếu mà đứng thứ 2 thì không ai đứng thứ nhất.

Sau khi đeo xích chó lên cổ Tiểu Vũ xong, Lão Dê chậm rãi nói:

"Đây là một cái Hồn Đạo khí cấp 7, tên là: Vòng cổ nô lệ, được thiết kế với hai chức năng chính là: Siết chặt và Tự hủy.

Một khi đã đeo xích chó này lên cổ, nếu nhà ngươi mà dám không nghe lời thì lão phu có thể tùy ý không chế chiếc xích chó này thắt cổ ngươi lại."

Nói xong, Lão Dê già liền đọc câu thần chú:【A men đà phật! Thiện style! Thiện Style】thế là chiếc xích chó ngay lập tức siết chặt cổ Tiểu Vũ, khiến cho nàng hô hấp khó khăn, cái cổ thì đau rát, không thể nào thở nổi.

"A~ Chủ... nhân tha... tha mạng a~"

Tiểu Vũ thực sự sợ hãi.

Cmn, mặc dù nàng ta không biết 'Hồn đạo khí cấp 7' là cái mọe gì, thế nhưng mà vừa nãy cái xích chó kia tý nữa thì thắt cổ chết nàng a.

【Không được, bản cô nương phải tìm cách tháo cái xích chó này ra khỏi cổ mới được!】Tiểu Vũ thầm nghĩ.

Lão Dê già dường như đã nhìn ra suy nghĩ trong đầu Tiểu Vũ, thế là lão ta nói tiếp:

"Hahaha, muốn tháo chiếc vòng cổ này ra thì chỉ có hai cách. Cách thứ nhất chính là dùng chìa khóa."

Vừa nói, Lão Dê già vừa giơ chiếc chìa khóa của cái xích chó ra trước mặt của Tiểu Vũ, thậm chí, lão ta còn vung vẩy vài cái giống như là đang cố tình chọc tức nàng vậy.

"Thế nào, ngươi muốn cái chìa khóa này không?"

Nghe Lão Dê hỏi, Tiểu Vũ liền gật đầu lia lịa.

Hừ, chỉ có mấy thằng thần kinh mới muốn đeo xích chó ra đường a. Tiểu Vũ cũng không có đam mê như vậy.

Thế nhưng, đời không như là mơ. Tiểu Vũ muốn có được chìa khóa thế thì Lão Dê lại càng không thể để nàng ta có được chìa khóa.

"Hà hà hà, chìa khóa của ngươi đây, đến mà lấy đi!"

Nói xong, Lão Dê lập tức dùng tay bóp nát chiếc chìa khóa kia thành cặn bã ngay trước ánh mắt ngỡ ngàng của nàng ta.

"A~ Không muốn a~"

Nhìn chiếc chìa khóa bị Lão Dê phá hủy ngay trước mặt mình, Tiểu Vũ hận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Hahaha, chính miệng nhà ngươi vừa tuyên bố: Muốn làm trâu làm ngựa suốt đời để báo đáp ân tình tha chết của ta cơ mà.

Haha, bây giờ thấy hối hận rồi sao.

Thôi thôi, ngươi cứ mãi mãi làm sủng vật của ta đi thôi. Sủng vật đeo xích chó là hợp lí quá rồi."

Lão dê già nở một nụ cười bỉ ổi, đồng thời liếm liếm bờ môi, ánh mắt tham lam nhìn về phía thân thể của Tiểu Vũ, khiến cho nàng run rẩy trong sợ hãi.

Đến lúc này, nàng ta mới hiểu ra rằng, lúc nào lão dê cũng đang nhớ thương thân thể (hồn cốt) của nàng.

Nếu mà không hầu hạ hắn hẳn hoi thì chết là cái chắc.

"Haha, tuy chìa khóa đã không còn nữa, thế nhưng ngươi vẫn có thể chủ động phá hủy cái vòng cổ nô lệ này, sau đó cao chạy xa bay a."

Lão Dê thâm ý liếc nhìn Tiểu Vũ một mắt.

Tiểu Vũ cũng không phải đồ ngu, nàng vừa nãy có nghe rõ ràng: Cái xích chó này có hai chức năng, một là: Siết chặt, còn hai là... Tự hủy nha.

Siết chặt thì nàng đã tự mình trải nghiệm rồi, thế còn cái chức năng tự hủy này... nàng cũng đếch dám lấy thân mình ra thử đâu a.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 446

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.