Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Vũ tức giận và ghi hận

Tiểu thuyết gốc · 1531 chữ

"Ọe ọe.."

Nào là lam ngân thảo, cà rốt, dưa leo, xúc xích, vv..

Toàn bộ mọi thứ mà Tiểu Vũ ăn từ tum tủm tối hôm qua đến tim tỉm sáng hôm nay đã bị nàng ta nhả ra hết.

"Tiểu Vũ à, ngươi không sao chứ? Sao tự dưng đang yên đang lành, ngươi lại nôn mửa thế kia?"

Lão dê giả vờ như không biết, một bên thì tiếp tục cắt tiết ba con thỏ, một bên thì 'lo lắng' hỏi thăm Tiểu Vũ.

"Nôn hết cả ra thế này chắc ngươi đói lắm a. Yên tâm, lão phu sẽ mau chóng làm thịt ba con thỏ này, sau đó đem đi nấu cháo để 'bồi bổ' cho ngươi nha."

Nghe lão dê nói, Tiểu Vũ vừa mới nôn xong, nay tí nữa thì không nhịn được phun ra ba lít máu.

Cmn, lão ta lại còn nói muốn 'bồi dưỡng' nàng, bồi dưỡng cái thằng cha nhà lão ta a.

Tiểu Vũ vốn là một con thỏ a, lí nào nàng lại ăn thịt đồng loại của mình.

Nếu đổi lại là một con người bình thường, có ai lại đem thịt người đi nấu nướng, sau đó còn khen miếng thịt người đó là thơm ngon hay không?

Ngoại trừ mấy thằng biến thái thích ăn thịt người thì không nói làm gì, thế nhưng Tiểu Vũ lại là một con thỏ hoàn toàn bình thường a.

Nhìn 3 con thỏ bị Lão dê cắt tiết trước mắt mình, ngay sau đó 3 cái hồn hoàn màu trong suốt (1 năm hồn hoàn) lập tức hiện ra, Tiểu Vũ liền không nhịn được, đau thương chảy nước mắt.

"Ô ô, tại sao con người lại độc ác như vậy. Con thỏ có giết người bao giờ đâu, vậy thì tại sao các người lại nhẫn tâm giết đi bọn chúng! Ô ô..."

Hồn thú giết người, người giết hồn thú là truyện bình thường, Tiểu Vũ có thể hiểu, thế nhưng đằng này con thỏ nó chỉ ăn cỏ, nó có giết người bao giờ đâu a.

Thế mà Tiểu Vũ đã rất rất nhiều lần trông thấy mấy thằng hồn sư kết bè kéo phái, hợp tác với nhau giết đi đám hồn thú thỏ, hấp thu hồn hoàn cùng hồn cốt...

Nói ngay như mẹ của Tiểu Vũ chẳng hạn, bà ấy lương thiện như vậy, thế mà vẫn chết thảm dưới tay con tiện nhân Bỉ Bỉ Đông cùng 2 thằng Cúc Bê đê với Quỷ Đấu la.

"Hừ, ngươi đúng là ngây thơ mà." Lão dê cười lạnh.

Nếu như không có lão dê xuất hiện, thì dựa theo nguyên tác, Tiểu Vũ sẽ gặp gỡ Đường Tam rồi trở thành em gái mưa của hắn, sau đó còn bị tẩy não.

Đi vào quán ăn, gặp thực đơn có món Thịt thỏ, Tiểu Vũ liền coi như không thấy.

Đi vào hồn thú sâm lâm, gặp hồn sư săn giết hồn thú, thậm chí là giết thỏ, Tiểu Vũ cũng ngoảnh mặt làm ngơ, coi đó là chuyện Thiên kinh địa nghĩa. Hồn thú giết người, người giết hồn thú cũng là thao tác bình thường a.

Chưa dừng lại ở đó, sau khi lấy Đường Tam làm chồng, Tiểu Vũ liền phản bội giống loài, để mặc chồng mình tính kế đồng loại, chèn ép hồn thú, thậm chí còn hại chết Thụy Thú Tam Nhãn Kim Nghê.

Bây giờ mọi người thử đổi lại góc độ khác để nghĩ thử mà xem. Nếu như nhân loại bị người ngoài hành tinh giết chết, sau đó ăn thịt, đến linh hồn cùng xương cốt cũng bị hấp thu, chuyển hóa thành sức mạnh.

Tiểu Vũ là một tên phong hào đấu la vô cùng lợi hại, gặp mẹ mình bị người ngoài hành tinh giết chết, lúc này nàng ta sẽ làm gì?

Dựa theo nguyên tác, nàng ta đã bỏ mặc nhân loại, gia nhập vào trận doanh của người ngoài hành tinh, thậm chí còn không ít lần trợ giúp bọn chúng tiêu diệt nhân loại.

Nói cách khác, Tiểu Vũ chính là phản đồ của toàn thể nhân loại a.

"Đương nhiên là bởi vì thịt thỏ rất ngon, cho nên ta liền làm thịt bọn chúng a." Lão dê cười nói.

Chẳng hiểu vì sao kể từ khi gặp lại Tiểu Vũ, trong lòng lão dê luôn hiện lên một cảm giác 'khó chịu' mỗi khi nhìn thấy nàng.

Có thể là do trước kia lão dê chỉ là một con hồn thú yếu đuối, lúc nào cũng lo lắng sẽ có một ngày kia, lão ta sẽ bị một đám hồn sư thông đít tập thể, sau đó hấp thu hồn hoàn cùng hồn cốt, cho nên lão dê mới có ác cảm đối với nhân loại a.

Bây giờ nhìn thấy Tiểu Vũ từ bỏ thân phận hồn thú, lựa chọn hóa hình thành người, cho nên lão dê mới nhìn nàng không vừa mắt, muốn 'trừng phạt' nàng ta a.

"Ở thế giới này, Cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua. Chính vì bọn thỏ này yếu đuối, đồng thời không chủ động công kích con người giống như Hổ, báo, cáo, chồn, cho nên mới bị nhân loại giết hại a." Lão dê giải thích

Tiểu Vũ nghe đến đây, chợt bừng tỉnh đại ngộ, lúc này, nàng đã hiểu.

Bảo sao con người ta chủ yếu lại lấy gà, vịt, trâu, chó làm thức ăn, mà lại không có ai đi giết sư tử lấy thịt. Trước tiên không nhắc đến chuyện chúng là động vật quý hiếm, được nhà nước bảo kê, vv... mà trên thực tế, cũng có mấy ai đủ can đảm vật nhau với sư tử, để mà giết nó lấy thịt a.

Giống như gà vịt vậy, tiện tay cắt tiết là chết, vừa nhanh gọn lại còn lẹ. Giết sư tử vốn đã tốn thời gian, không cẩn thận còn nguy hiểm đến tính mạng.

"Chậc chậc, ba con thỏ này, 1 con nướng, 1 con luộc, 1 con để dành tối đến ăn. Đẹp thay a."

Nhìn lão dê một bên huýt sáo, một bên thì thuần thục mổ bụng moi gan ba con thỏ, Tiểu Vũ giận lắm.

Cmn, đây chính là đồng loại của nàng đó a.

Nếu đổi lại là mọi người thì mọi người có thể trơ mắt nhìn đồng bào của mình bị cắt tiết làm thịt, sau đó còn nướng lên ăn không?

"Chủ nhân à, chúng ta có thể... không ăn thịt thỏ được không?" Cố nén xúc động muốn xông lên đập chết lão dê, Tiểu Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.

Nếu mà lúc này Tiểu vũ chưa hóa hình thành người, vẫn còn sở hữu tu vi 10 vạn năm thì đảm bảo nàng ta sẽ ngay lập tức xông lên xx lão dê, trả thù cho đồng loại của mình.

"Tại sao lại không ăn thịt thỏ? Lí do là gì?" Lão dê giả vờ ngu ngơ, hướng về phía Tiểu Vũ, hỏi.

"Bởi... bởi vì... ta là... một con thỏ a."

Nói xong, Tiểu Vũ ngay lập tức sử dụng võ hồn phụ thể, tai mọc dài ra, cái đuôi chui ra từ mông đít, kết hợp với thân thể trần chuồng, 'nude' không một mảnh vải, tạo nên một bé loli thỏ trắng vô cùng đáng yêu.

"Nếu như nhà ngươi là một con thỏ thì được a..." Lão dê gật đầu một cái.

Tiểu Vũ nghe vậy thì mừng lắm, tuy nhiên câu nói của lão dê ngay sau đó đã khiến cho nàng sợ vãi cả linh hồn.

"Vậy thì tốt quá rồi. Kể từ khi sinh ra đến nay, lão phu vẫn chưa được ăn thịt thỏ 10 vạn năm đâu a. Đúng là trời cũng giúp ta, không cần sủng vật, sủng viếc gì cả, hôm nay lão phu liền giết ngươi lấy thịt, tiện thể kiếm thêm 1 khối hồn cốt 10 vạn năm luôn."

Nói xong, lão dê liền cầm theo con dao dính đầy máu thỏ tiến lại gần Tiểu Vũ, tuy nhiên, lão còn chưa kịp động thủ thì đã trông thấy Tiểu Vũ vì sợ hãi mà đái cả ra đường, đồng thời ngất trên mặt đất.

【Hừ, đúng là cái đồ nhát chết a. Lão phu mới chỉ dọa một tí mà đã sợ hãi đến mức này rồi.】

Nhìn Tiểu Vũ đang bất tỉnh nhân sự, Lão dê tặc lưỡi một cái, sau đó liền đem nàng ta đi tắm rửa, kì cọ kĩ càng từ đít lên đầu, không bỏ sót chỗ nào.

【Hừm, Dâm thần đệ nhất khảo đã không còn là nỗi lo. Thôi thì trước tiên lão phu cứ an bài nơi ở cho Tiểu Vũ trước đã. Dù sao thì hồn thú sau khi hóa hình, muốn trưởng thành nhanh thì cần phải tiếp xúc với nhân loại.

Nếu như lão phu không nhầm thì tòa thành gần đây nhất chính là Nặc Đinh Thành thì phải? Ok, tạm thời cứ đến đó đê.】

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 295

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.