Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ảo tưởng sức mạnh

Tiểu thuyết gốc · 1688 chữ

"Ngươi nói gì cơ? Chỉ cần đánh thắng ngươi thì ngươi sẽ bái ta làm sư phụ á?

Hahaha, ngươi nên biết rằng: Ta chính là một tên đại hồn sư 29 cấp, mang trong mình 2 cái hồn hoàn trăm năm màu vàng, thân thể thì được bồi bổ từ bé bởi dược liệu, đến bây giờ đã đạt tới một trình độ cực kì khủng bố, cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú giúp cho ta có thể dễ dàng vượt cấp khiêu chiến.

Cho dù phải đối mặt với một tên hồn tôn 30, 31 cấp, ta cũng đếch sợ.

Mà đằng này, tên tiểu tử nhà ngươi chỉ là một thằng trẻ ranh xanh đít, 19 cấp hồn sư, đồng thời hồn hoàn đầu tiên lại còn là màu trắng tinh, dựa vào màu sắc thì có thể khẳng định đây là một cái 1 năm hồn hoàn, thậm chí còn rác rưởi hơn cả 10 năm hồn hoàn nữa.

Từ tuổi tác, kinh nghiệm cho đến hồn lực hay như tố chất thân thể thì 2 người chúng ta đều không ở cùng một đẳng cấp a."

Ngọc Tiểu Cương tự tin nói.

Không cứ gì Ngọc Tiểu Cương mà ngay cả Đường Tam cũng nghĩ như vậy.

Ngọc Tiểu Cương vs Lão dê.

Đây rõ ràng là một trận chiến một chiều, thắng thua đã định ngay từ khi mới bắt đầu a.

Một thằng trẻ trâu 6 tuổi như lão dê thì làm sao có thể thắng được một ông bác 40 tuổi như Ngọc Tiểu Cương được chứ! Thắng bằng niềm tin và hi vọng à?

Nếu đổi lại là Đường Tam đấu với Ngọc Tiểu Cương thì lại là một câu chuyện hoàn toàn khác, chỉ cần một cái 【Vô thanh tụ tiễn】đã đủ để Đường Tam kết liễu mạng chó của Ngọc Tiểu Cương rồi.

Nếu lão dê muốn chiến thắng trận chiến này, thì trừ khi lão ta còn mạnh hơn cả Đường Tam.

Thế nhưng, chuyện này có thể xảy ra sao?

Không thể nào, không thể nào.

Sẽ không có người thực sự tin rằng thằng trẻ trâu kia có thể chiến thắng một tên đại hồn sư 29 cấp lợi hại như Ngọc Tiểu Cương a.

"Đúng vậy. Chỉ cần đại sư ngươi đánh bại ta. Ta cùng Tiểu Vũ liền bái ngươi làm sư phụ!" Lão dê nở một nụ cười âm hiểm nói.

Nghe đến đây, 2 thầy trò Đường Tăng mừng rỡ như điên.

【Hahaha, chắc chắn là thằng nhóc này đã bị tài hoa và trí tuệ của ta chinh phục cho nên mới đưa ra trận tỷ thí vô nghĩa này a. Dù sao thì thằng nhóc kia thua là cái chắc!】 Ngọc Tiểu Cương âm thầm ảo tưởng sức mạnh một phen.

Trong suy của đôi thầy trò này, lão dê cùng Tiểu Vũ trở thành đồ đệ của Ngọc Tiểu Cương đã là một chuyện chắc như đinh đóng cột.

【Hahaha, bằng vào thực lực siêu quần của ta thì chỉ đánh một quả rắm đã đủ hạ nốc ao thằng trẻ trâu kia rồi.

Vốn là ta còn định phô bày toàn bộ thực lực, đánh một lúc 3 quả rắm để cho nó biết rõ thực lực của ta, thế nhưng mà thôi, nếu thằng nhóc đó đã thức thời như vậy thì ta liền dùng một thành công lực thôi vậy. Hà hà hà.】

Ngọc Tiểu Cương đắn đo suy nghĩ một lúc liền cảm thấy: Nếu như ông ta tung ra hết sức thì lão dê chết là cái chắc, tuy nhiên, không phải là bị đánh trọng thương mà chết mà là bị thối chết.

Uy lực phát đánh rắm của Ngọc Tiểu Cương thì người trong Lam Điện Bá Vương Tông đều đã được nếm thử rồi.

Nhớ lại cái thời thơ ấu, khi vẫn còn ở trong gia tộc, có thể nói Ngọc Tiểu Cương là đánh (rắm) khắp gia tộc vô địch thủ, ngay cả Ngọc Nguyên Chấn, cha của Ngọc Tiểu Cương, tu vi đã đạt đến cấp bậc Phong Hào Đấu La cũng tí nữa thì không ngửi được.

Tất nhiên, lão ta ngửi được chẳng qua là nhờ tình thương của cha, nếu đổi lại là lão dê thì không bị thối chết mới là lạ.

Xét trong toàn bộ cái thế giới Đấu La Đại Lục này, chỉ có duy nhất Bỉ Bỉ Đông cùng Liễu Nhị Long là ngửi được quả rắm của Ngọc Tiểu Cương mà thôi.

Trong lúc này, lão dê thì lại đang hớn hở lên kế hoạch để xem xem tí nữa hành hạ Ngọc Tiểu Cương như thế nào cho hay.

Lão ta hoàn toàn không hề biết rằng mình sắp phải đối mặt với một đối thủ 'kinh khủng khiếp' đến nhường nào.

Các cụ đã nói rồi: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng và không được coi thường bất cứ ai.

Lão dê dám khinh thường Ngọc Tiểu Cương như vậy thì chắc chắn sẽ phải ăn quả đắng.

"Há há há, đại sư, ngươi phải cẩn thận nha, kẻo tí nữa lại bị ta đánh cho khóc nhè thì nhục, hahaha!" Lão dê khinh bỉ liếc nhìn Ngọc Tiểu Cương một mắt.

Đường Tam nhìn thấy cảnh này, chẳng biết tại sao trong lòng lại nổi lên một tia bất an, nhưng rất nhanh, hắn ta lại lắc đầu, xua đi suy nghĩ vớ va vớ vẩn của mình.

【Thằng trẻ trâu kia làm sao có thể đánh bại sư phụ ta được cơ chứ? Ta nghĩ nhiều quá rồi!】

Tuy nhiên, Đường Tam nổi danh là một tên ngụy quân tử, âm hiểm xảo trá, hắn quyết định phải thăm dò lão dê một phen, để xem xem vì lí do gì mà lão ta lại lộ ra một thái độ tự tin chắc thắng như vậy.

"Tên kia, ngươi nói vậy là ý gì? Ngươi bảo đánh cho sư phụ ta khóc nhè là sao?

Ngươi nên nhớ rằng tu vi của sư phụ ta là 29 cấp, trong khi ngươi chỉ vẻn vẹn có 19 cấp mà thôi. Chả lẽ ngươi có thể vượt cấp khiêu chiến ư?" Đường Tam hỏi.

Nghe Đường Tam hỏi, lão dê cũng không thèm giấu giếm gì nữa, hắn ta liền ngả bài.

"Hừ hừ, đừng nói là đại hồn sư, mà ngay cả hồn tôn trong mắt ta cũng chả là cái thá gì.

Để ta nói cho mà nghe: Khi ta vừa mới lên ba tuổi, ngày nào ta cũng ra lệnh cho hai mươi mấy tên hộ vệ trong gia tộc luận bàn, giao lưu võ thuật với mình.

Bọn hộ vệ này nha, bọn chúng chính là một lũ rác rưởi, người nào người lấy cũng là đại hồn sư, thậm chí còn có người còn là hồn tôn, ấy vậy mà đều bị một đứa trẻ ba tuổi như ta đè lên đánh, phải khóc lóc xin tha trong khi ta thì không hề bị tổn thương dù chỉ là một sợi tóc.

Đám hộ vệ Hồn tông trông thấy ta cũng phải sợ chạy mất dép, cho dù là Hồn vương cũng phải nhượng bộ lui binh.

Trong gia tộc, ta chỉ sợ mỗi gia gia ta là hồn đấu la, còn đâu chẳng ngán bố con thằng nào!"

Lão dê chỉ tùy ý chém gió liền khiến cho Ngọc Tiểu Cương cùng Đường Tam trợn tròn mắt, há hốc mồm, trong miệng thì liên tục thốt ra câu:【Cmn!】

"Hahaha, các ngươi nói xem, năm ta ba tuổi đã mạnh như vậy. Bây giờ ta đã 6 tuổi, thức tỉnh võ hồn thì còn mạnh đến nỗi nào a!

Hahaha, vượt một cái đại cảnh giới thì tính là gì. Đừng nói là 29 cấp Đại hồn sư, cho dù gặp phải 79 cấp Hồn Thánh, bản công tử cũng đủ tự tin bằng vào 19 cấp hồn lực để chiến một trận!" Lão dê tự tin nói.

"Chủ nhân nói đúng a. Một tên Đại hồn sư thì bõ bèn gì, cho dù là mười thằng, hai mươi thằng cũng không đủ cho chủ nhân nhét kẽ răng a." Tiểu Vũ vội vàng nói phụ họa.

Trong suy nghĩ của nàng, một tên Phong Hào Đấu La như lão dê, cho dù hồn hoàn chỉ là: Trắng trắng, vàng vàng, tím tím, đen đen đen, cũng dư sức đè một tên 79 hồn thánh xuống đất ma sát. Lão dê hoàn toàn nói sự thật.

Trái ngược với Tiểu Vũ, hai thầy trò Đường Tăng cũng đếch biết nói gì vào lúc này.

Trong suy nghĩ của bọn họ, mấy thằng hộ vệ kia khóc lóc xin tha, chẳng qua là sợ đánh lão dê 1 chưởng, Lão dê liền lăn ra chết a.

【Cmn, tưởng cái gì hóa ra gỉ cái tường. Cứ tưởng ngươi lấy tự tin ở đâu ra, hóa ra liền là cái này???】

Không ngờ trên đời vẫn còn có đôi chủ tớ ngây thơ đến như vậy.

Ài, đúng là bọn trẻ trâu có khác.

【Cmn, đây chính là 'thiên tài' Tiên thiên mãn hồn lực của thế giới này hay sao? Quá làm ta thất vọng rồi!】Đường Tam cũng nghẹn hòng nhìn trân trối.

Đương nhiên, đâu phải ai cũng có trí nhớ hai đời giống như Đường Tam đâu, trẻ trâu hay ảo tưởng sức mạnh cũng là thao tác bình thường a.

【Thôi thôi, liền để sư phụ của ta đứng ra giải quyết chuyện này luôn đi a, nếu cứ để thằng trẻ trâu kia tiếp tục ảo tưởng sức mạnh như vậy nữa thì sau này chết thế nào cũng không biết.】

"Được chưa? Ngươi đã lợi hại như vậy, vậy thì chúng ta luận bàn luôn đi a!"

Ngọc Tiểu Cương vô cùng bất đắc dĩ.

Hắn ta quyết định sau này nếu như thu Lão dê cùng Tiểu Vũ làm đồ đệ thì phải chỉ bảo thiệt là tận tình mới được.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.