Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Tam thoát chết trong gang tấc

Tiểu thuyết gốc · 2243 chữ

Nghe Đường Tam nói, Lão Dê cùng Tiểu Vũ đều ngẩn người, cả hai con hồn thú này đều không thể tin vào những gì mà tai chúng nghe thấy.

Cmn, không ngờ một thằng trẻ ranh xanh đít, miệng còn hôi sữa mẹ như Đường Tam lại dám cả gan solo với một con Hồn Thú tu vi 10 vạn năm (1 tên Phong Hào Đấu La 90 cấp) như Lão Dê.

Ai cho hắn tự tin a? Hắn lại còn dám đánh cược là ai thua thì sẽ bị bóp nát 2 quả trứng! Chả lẽ thằng trẻ trâu này chán làm đàn ông, mà giờ lại muốn chuyển sang làm thái giám hay sao?

Solo với Lão Dê thì thắng thế đé* nào được? Bị bóp nát cu là cái chắc.

Ngay cả Ngọc Tiểu Cương cũng cảm thấy choáng váng.

【Cmn, chả lẽ lão tử lại thu 1 thằng thiểu năng trí tuệ làm đệ tử hay sao? Một tên Đại Hồn Sư như ta còn thua trước thằng oắt con Dê cụ khốn kiếp kia, thì một thằng trẻ ranh xanh đít như mi thắng thế đếch nào được?】Ngọc Tiểu Cương thầm nghĩ.

Nếu như lúc này Đường Tam mà đọc được suy nghĩ trong đầu Ngọc Tiểu Cương thì đảm bảo hắn ta sẽ mắng to: "Ngươi mới là thằng đầu óc có vấn đề! Cả nhà ngươi mới là thằng thiểu năng trí tuệ!"

Bằng vào tài hoa và bản lãnh xuất chúng của Đường Tam hắn, nào là đông đảo tuyệt kĩ danh bất hư truyền như Tử Cực Ma Đồng hay Quỷ Ảnh Mê Tung, cộng thêm đống ám khí độc nhất vô nhị của Đường Môn thì dư sức treo lên đánh thằng phế vật như Ngọc Tiểu Cương, chứ đừng nói là đánh một thằng trẻ ranh xanh đít như Lão Dê a.

Đúng vậy, trong suy nghĩ của thằng súc sinh, mang trong mình dòng máu nửa người, nửa (hồn) thú Đường Tam, thì hắn chỉ cần dùng nửa thành công lực là đã đủ giết chết Lão Dê, để báo thù cho sự phụ rồi.

Cùng lúc đó, mặc dù Ngọc Tiểu Cương rất cảm động khi thu được một tên đệ tử có hiếu, biết đứng ra báo thù cho sư phụ, thế nhưng... Ít nhất cũng phải cân nhắc chiến lực của đôi bên rồi hẵng đứng ra to mồm a.

Một bên là Lão Dê đẹp trai khoai to, chỉ cần tay không tấc sắt đã có thể đánh bại một tên Đại Hồn Sư sở hữu hai hồn kĩ trăm năm bá đạo, suýt nữa thì giết chết cả cái hồn sư học viện của Nặc Đinh Thành (Ngọc Tiểu Cương).

Trong khi một bên, lại là thằng nhóc xấu xí, thân hình mảnh mai, gầy còn ốm yếu, không đủ dinh dưỡng, tưởng chừng như chỉ ăn một vả là lăn quay ra đất như Đường Tam.

Cmn, chênh lệnh một trời một vực thế này thì còn đánh cái mọe gì nữa a.

Nghĩ đến đây, Ngọc Tiểu Cương lại cảm thấy mệt lòng.

【Ài, thôi thôi, dù sao thằng Đường Tam não tàn cũng là một thiên tài tiên thiên mãn hồn lực. Dù đầu óc ngu si, tứ chi phát triển một chút, nhưng tin tưởng, sau khi được ta dạy dỗ mấy năm, thì thằng nhóc Đường Tam này chắc chắn sẽ khôn ra.】

"Được thôi, muốn chiến thì chiến. Ai sợ ai a. Bây giờ thằng nào mà rút lui thì thằng đấy sau này sinh con không có lỗ đít nhé! Ngươi có dám chơi với ta không?" Lão Dê nở một nụ cười xấu xa, kích đểu Đường Tam.

"Hừ, ai sợ ai a. Chỉ hi vọng tý nữa tên tiểu tử nhà ngươi đánh thua rồi, bị ta bóp nát 2 quả trứng thì ngươi đừng có mà hối hận là được. Nào, bắt đầu đánh luôn đi... Ưm, ưm... sư phụ, ờ kìa... sao tự dưng người lại bịt mồm con, không để con nói tiếp!" Đường Tam hậm hực nhìn về phía sư phụ mình.

Lúc này, nghe thấy Đường Tam thả ra ngoan thoại, Ngọc Tiểu Cương sợ quá, vội vã cắn răng, nhịn cơn đau xông lên từ dưới háng, lao lên, bịt mồm Đường Tam lại, không cho thằng nhóc nói thêm câu nào nữa.

Bị cái bàn tay dính đầy máu thịt be bét + nước tiểu, mà Ngọc Tiểu Cương dùng để che háng khi nãy, che lên miệng, khiến Đường Tam vô cùng khó chịu, thế nhưng, nghĩ đến đây là tay của sư phụ mình, nên mặc dù trong lòng giận lắm, nhưng mà hắn đành phải nhẫn nhịn.

Phải thằng khác mà dám đối xử với Đường Tam như vậy, thì đảm bảo là ăn một phát Vô Thanh Tụ Tiễn vào mồm từ lâu rồi.

"Tiểu Tam, con nói nhăng nói cuội gì vậy! Im miệng ngay cho ta!" Ngọc Tiểu Cương vội vàng lôi kéo Đường Tam ra một bên, rồi nói thầm vào tai cậu:

"Mày ngu lắm con ạ! Sao mày có thể đấu lại được lão dê cơ chứ! Mau mau thu hồi lời nói vừa nãy lại cho ta!"

"Hừ, con không phục! Sao còn chưa đánh nhau mà sư phụ lại biết được là con chắc chắn sẽ thua hắn ta cơ chứ!" Đường Tam hậm hực nói.

Ngọc Tiểu Cương thấy vậy, chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Sau đó kiên nhẫn giải thích cho thằng bé nghe:

"Ngươi có biết tại sao Lão Sư lại thua trước thằng trẻ ranh xanh đít kia không?"

【Đương nhiên là tại ngươi ngu, ngươi phế vật nên mới thua một thằng nhóc 6 tuổi, miệng còn hôi sữa mẹ chứ sao!】

Tất nhiên, trong lòng Đường Tam nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt, hắn ta lại giả vờ như không biết, sau đó tỏ ra hoang mang hỏi:

"Con không biết ạ? Tại sao ngài lại bị thua vậy?"

Ngọc Tiểu Cương nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói:

"Mẹ nhà nó chứ, ta thua là do thằng oắt con kia có cao nhân tương trợ! Cmn, lão tử đáng nhẽ ra đã thắng rồi, chỉ cần La Tam Pháo lao lên húc một phát là thằng oắt con kia gãy mấy cái xương sườn ngay. Thế nhưng ngay lúc đó, có một thằng cờ hó nào đó, dùng hòn đá đả vào chân lão dê, để rồi lão dê vô tình ngã xuống, sau đó bóp nát 1 quả trứng của ta a."

Nghe đến đây, Đường Tam bỗng dưng cảm thấy chột dạ.

Cmn, thằng 'cờ hó' mà sư phụ hắn vừa nhắc đến đó, chính là Đường Tam hắn a.

Vốn là Đường Tam hắn định giở trò gian lận, trợ giúp Ngọc Tiểu Cương chiến thắng Lão Dê, thế nhưng mà đời không như là mơ, người tính không bằng trời tính, Đường Tam hắn lại chữa lợn lành thành lợn què, hại sư phụ lão nhân gia hắn, bị Lão Dê bóp nát 1 quả trứng a.

Đang lúc Đường Tam cảm thấy tội lỗi, thì Ngọc Tiểu Cương lại nói tiếp:

"Ngươi nên nhớ: Lão Dê là cháu đích tôn trong gia tộc, gia gia của hắn là 1 tên Hồn Đấu La a! Hắn đi ra ngoài, sao lại không có bảo tiêu cho được! Không biết chừng lúc này hai chúng ta, hiện đang bị một đống tên Hồn Vương, Hồn Đế bao vây đâu!"

Đường Tam nghe vậy thì lòng sinh sợ hãi, vội vàng nhìn trước ngó sau, xem xem có nhìn thấy thằng Hồn Vương, Hồn Đế nào đang rình rập đâu đây không.

Mẹ a, Đường Tam hắn cũng quá sơ sót rồi. Đáng nhẽ hắn phải chú ý đến chi tiết này chứ.

1 thằng công tử bột như Lão Dê thì làm sao có thể dẫn theo 1 con nô lệ Tiên Thiên Mãn Hồn Lực bỏ nhà ra đi, mà không bị ai phát hiện được cơ chứ. Chả lẽ thuê mấy thằng gác cổng để làm cảnh à, thuê bọn bảo tiêu phí cơm phí gạo à.

"Con đã hiểu được vấn đề chưa? Đánh nhau tiểu đả tiểu nháo, không tổn thương đến hòa khí thì không sao. Chỉ khi nào Lão Dê gặp nguy hiểm, thì 2 thầy trò chúng ta, chết là cái chắc! Bọn bảo tiêu của Lão Dê không phải là ăn chay, ok?"

Đường Tam vội vàng gật đầu như giã tỏi, tỏ ra đã hiểu.

【Ài, giá như mà ta có chỗ dựa thì tốt biết bao!】

Nhìn thấy sư phụ của mình bị bóp nát 1 quả trứng, mà bản thân lại không báo thù được, Đường Tam hận lắm nhưng mà hắn ta phải nhịn.

Lúc này, thằng ranh con này còn không biết thằng cha đẻ Đường Hạo của hắn là 1 tên 96 cấp Phong Hào Đấu La, nếu mà solo thẳng mặt thì Lão Dê bị Đường Hạo thông nát đít là cái chắc.

Riêng mà biết thì Đường Tam chẳng ngán bố con thằng nào, chỉ đáng tiếc, hắn ta lại đếch biết.

Ngọc Tiểu Cương lúc này cũng tức lắm, nhưng mà đếch làm gì được. Hắn ta đã rời gia tộc Lam Điện Bá Vương Tông từ lâu rồi còn đâu, làm đéo gì còn chỗ dựa nữa.

Đương nhiên, lúc này thằng Đại Sư phế vật này cũng không hề biết bản thân mình còn chỗ dựa, thậm chí còn cứng hơn cả thằng Đường Tam.

Chỉ cần thông tin Lão Dê dám bóp nát trứng của Ngọc Tiểu Cương mà truyền đi, thì thôi, Lão Dê bị thông nát ass là cái chắc.

Chưa kể đến việc cha của Ngọc Tiểu Cương là Ngọc Nguyên Chấn, bây giờ Lão Dê chắc chắn là solo không lại, mà nghiêm trọng hơn, nếu như chẳng may tin tức này lọt vào tai con mụ điên Bỉ Bỉ Đông, thì đảm bảo mụ ta sẽ ra lệnh cho toàn bộ Vũ Hồn Điện truy sát Lão Dê là cái chắc.

Đương nhiên, Lão Dê cũng không hề biết rằng mình vừa đắc tội với 2 thằng có bối cảnh thông thiên, lúc này, lão ta vẫn cho rằng bản thân mình chỉ đang chơi đùa với 2 con kiến hôi phế vật mà thôi.

"Thôi được rồi, Quân tử động khẩu không động thủ. Chúng ta hẹn ngày khác tái chiến a!" Đường Tam vội vàng nhận túng

Cmn, riêng mà gặp phải thằng khác dám bóp nát trứng của Ngọc Tiểu Cương, thì đảm bảo Đường Tam sẵn sàng hô【Ngươi đã có đường đến chỗ chết!】ngay và luôn, thế nhưng ai bảo bối cảnh của Lão Dê quá cứng.

Phải đợi sau này Đường Tam hắn võ công đại thành, vô địch thiên hạ thì mới có thể báo mối thù bóp nát trứng cho sư phụ mình.

"Hừ, tưởng cái gì hóa ra gỉ cái tường! Đúng là 2 tên phế vật, làm bản cô nương mất hết cả hứng!" Tiểu Vũ vốn đang định đứng ở 1 bên cắn hạt dưa, xem náo nhiệt, trông thấy Đường Tam nhận túng thì liên bĩu môi, thậm chí còn tiện miệng mắng thêm một câu.

Mọi người nên nhớ, lúc này Tiểu Vũ vẫn đang căm hận loài người a. Nào là Bỉ Bỉ Đông giết mẹ nàng, cha của Mã Hồng Tuấn định hiếp nàng. Lão Dê (cải trang thành nhân loại, Phong Hào Đấu La) còn cắt tiết đồng loại của nàng (vặt lông, cắt tiết bọn thỏ), vv...

Đường Tam cùng Ngọc Tiểu Cương nghe thấy một con ả nô lệ, dưới đáy xã hội dám mắng mình thì giận lắm, cho dù con nô lệ này có xinh đẹp bao nhiêu, thiên phú rất nhiều, thế nhưng không thể phủ nhận nàng ta chỉ là một con nô lệ a.

Mà nô lệ ở cái thời đại này, thì tuy là người, nhưng địa vị xã hội thì chỉ hơn mỗi súc vật mà thôi, chủ nhân muốn nô lệ chết thì nô lệ phải chết, muốn giết muốn hiếp, hay muốn bán lấy tiền thì đều được hết.

Trong lòng Đường Tam cũng đã hô to【Tiểu Vũ, ngươi đã có đường đến chỗ chết!】

"Hừ, 2 thầy trò các ngươi đã mở to mắt chó ra chưa? Bản công tử đã bảo là mình có thể quyền đả Hồn Vương, chân đạp Hồn Đế rồi mà các ngươi không tin. Bây giờ bị bóp nát trứng rồi thì hối hận cũng đã muộn!"

Lão Dê vênh vênh váo váo nói. Lúc này, lão ta vẫn không quên đóng giả thành một thằng trẻ trâu, không biết trời cao đất rộng.

Hai thầy trò Đường Tam thì dù cay lắm, nhưng mà vẫn phải xám xịt bỏ đi.

Ngay ngày hôm sau, thông tin Đại Sư Ngọc Tiểu Cương 29 cấp đánh thua cả một thằng trẻ ranh xanh đít, mới 6 tuổi đầu (Lão Dê), đã lan rộng ra khắp Nặc Đinh Thành.

Người nào người lấy, ai ai cũng mắng to Ngọc Tiểu Cương là thằng phế vật, chỉ được mỗi cái mồm. Cái gì mà【Không có phế võ hồn, chỉ có phế hồn sư!】Nói thì rõ hay mà làm thì như đầu bùi.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.