Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở thành thái giám

Tiểu thuyết gốc · 933 chữ

Trông thấy thái độ của gã trung niên quay ngoắt 180 độ, Tiểu Vũ cũng không quá bất ngờ.

Dù sao đã sống mấy vạn năm, nàng cũng hiểu cái đạo lí đó là: Không có bữa trưa nào miễn phí.

Các cụ đã có câu:【Có làm thì mới có ăn, không làm mà muốn có ăn thì chỉ có ăn cức, à nhầm... ăn cướp hoặc ăn bám.】

Quả nhiên, gã trung niên mời nàng ăn xúc xích miễn phí rõ ràng là không có hảo ý.

Bây giờ trong nhà chỉ có duy nhất hai người các nàng, hắn ta mới lòi bộ mặt thật của mình ra.

"Hừ, ngươi là người xấu, ngươi định bắt ta làm gì!"

Đối mặt với thế tiến công của gã trung niên, Tiểu Vũ chỉ hơi lách mình, liền dễ dàng tránh thoát khỏi bàn tay của hắn ta.

Bây giờ vẫn chưa rõ ý đồ của tên kia là gì cho nên nàng liền lùi bước về sau, để cách hắn xa hơn, đồng thời còn bảo trì cảnh giác, nhìn chằm chằm về phía gã đàn ông trung niên.

"Há há há, chuyện đã đến nước này thì ta cũng không cần giả vờ nữa. Tiểu Vũ a, ta chính là thèm thân thể của nàng.

Cho nên, Tiểu Vũ a, nàng đừng có mà chống cự vô ích nữa, hãy ngoan ngoãn mà mà làm nương tử của ta đi!"

Gã đàn ông trung niên không thèm che giấu dục vọng của mình. Hắn nhìn Tiểu Vũ với một ánh mắt tham lam, khuôn mặt trông cực kì hèn mọn, giống hệt thằng con Mã Hồng Tuấn của mình vậy.

Quả thực là cha nào con lấy, không lẫn đi đâu được.

"Dâm tặc, người đừng có mà mơ mộng hão huyền. Hôm nay, cho dù ta có phải chết ở đây, ta cũng không thèm làm nương tử của tên ấu dâm nhà ngươi đâu!"

Nhìn bộ mặt bẩn bựa của gã trung niên, Tiểu Vũ cảm thấy vô cùng ác tâm, cực kì buồn nôn.

Các cụ nói không có sai: Biết người, biết mặt, không biết lòng, nói chung là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.

Lần đầu tiên gặp mặt, được gã trung niên mời ăn xúc xích miễn phí, Tiểu Vũ cứ tưởng hắn ta là người tốt, thế nhưng ai mà biết được hắn ta thực ra lại là một tên ấu dâm a.

"Hừ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Nàng đã không thức thời như vậy, thế thì đừng trách phu quân ta ra tay vô tình, sử dụng vũ lực để bắt nàng đi vào khuôn khổ."

Các cụ có câu: Dạy con từ thuở còn thơ, dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về.

Hôm nay, gã trung niên này muốn dạy cho Tiểu Vũ một bài học, cho nàng ta biết trong cái nhà này ai mới là người có quyền nói chuyện.

"Hừ, xem tuyệt chiêu của ta đây: 【Ếch vồ hoa mướp!】"

Nói xong, gã trung niên ngay lập tức bổ nhào về phía Tiểu Vũ.

Nếu đổi lại là mấy bé loli khác, thì đảm bảo các nàng sẽ bị hắn dọa cho sợ, thế nhưng Tiểu Vũ thì không.

Nàng là ai a.

Nàng tuy đã hóa hình, nhưng dẫu sao trước đây cũng từng là một con hồn thú sở hữu tu vi lên đến 10 vạn năm a.

Với dăm ba cái công phu mèo cào của gã trung niên thì làm sao đấu lại nàng được cơ chứ.

"Hừ, tự tìm cái chết."

Tiểu Vũ khinh thường nhìn gã trung niên một mắt.

"Võ hồn Phụ thể!"

Nói xong, trên người Tiểu Vũ bỗng phát ra quang mang màu hồng, hai con ngươi đen láy thì chuyển thành màu đỏ, lỗ tai biến dài ra, cái đuôi ở sau mông đít cũng chậm rãi mọc ra.

Vóc người của nàng tựa hồ cao lên một chút.

Một cái hồn hoàn màu vàng lập tức xuất hiện, sau đó liên tục di động từ đít lên đầu.

"Lạy chúa trên cao, trăm năm hồn hoàn. Ôi mẹ ơi, ngươi... ngươi lại là Hồn sư." Gã trung niên ngốc trệ, ngạc nhiên há to mồm.

Chỉ sau chớp mắt, hắn liền cảm thấy cúc hoa mát lạnh, toàn thân đổ mồ hôi hột.

Thôi xong, mẹ ơi, xuân này con không về.

"Ách, nữ hiệp, nếu... nếu ta nói toàn bộ chuyện này đều là hiểu... hiểu lầm thì ngài có tin không?"

Gã trung niên ngay lập tức nhận túng.

Cmn, đối mặt với một tên hồn sư sở hữu hồn kĩ, thậm chí còn là trăm năm hồn kĩ, thế thì một người bình thường như hắn còn đánh cái gì? Đánh cái rắm a.

"Hừ, bây giờ hối hận thì cũng đã muộn. Ngươi đi chết đi!"

Không thèm nghe gã trung niên giảo biện, Tiểu Vũ liền tung chân, đá liên tiếp vào cái 'xúc xích' của hắn mấy chục phát.

"Nữ hiệp tha mạng. Tiểu Nhân trên có vợ già , dưới có con thơ. Á á á ~ Trứng của ta~"

Kể từ đó trở đi, trên Đấu La Đại Lục đã thiếu đi một tên ấu dâm, mà thay vào đó là một tên thái giám.

Nếu như sau này Mã Hồng Tuấn vinh quy bái tổ, sau đó biết được cha của mình đã bị Tiểu Vũ đá nát 'xúc xích' thì không biết cậu ta sẽ có cảm tưởng gì đây.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 525

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.