Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngạ Quỷ Khoe Oai (2).

2996 chữ

Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Hồn Giới lúc này là một màn đêm yên tĩnh, Vô Song lúc này đang thản nhiên dựa lưng trên bục cửa sổ ánh mắt có chút thẫn thờ nhìn vầng trăng sáng trên cao.

Không thể không nói Vô Song thực sự phục tiền nhân, thực sự có chút ngưỡng vọng với các tiền bối đi trước của Hồn Tộc thậm chí là của Viễn Cổ Bát Tộc, mảnh không gian mà bọn họ tạo ra thực sự không khác gì một thế giới riêng biệt cũng có cỏ cây hoa lá, cũng có nhật nguyệt xoay vần.

Vô Song lúc này cũng không tự tin đến mức có thể coi thường cao thủ của Hồn Tộc, hắn biết trong thiên hạ này vẫn còn vài nhân vật Vô Song không phải là đối thủ đặc biệt là Hồn Thiên Đế tuy nhiên mục tiêu lần này hắn đến Hồn Hư Thành không thể không thực hiện, bất chấp có nguy hiểm thế nào đi nữa thì bản thân Vô Song vẫn phải thử một lần, mục tiêu của Vô Song chính là Hồn Hư Tử.

Cửu chuyển thành thánh câu nói này cực kỳ nổi tiếng mà bất cứ một thế lực siêu cấp nào đều phải biết bất quá sau câu nói này còn một vế nữa, nửa vế sau quá ít người có thể biết, Vô Song năm đó từng được sư phụ Phượng Khinh Huyền nói quá.

Đấu thánh cửu tinh đỉnh phong đã là cực kỳ ghê ghớm nhưng đây không phải là cảnh giới mạnh nhất của Đấu Khí Đại Lục hiện nay.

Cửu Chuyển Thành Thánh – Lục Kiếp Thành Đế.

Từ cửu tinh đấu thánh muốn đột phá lên đấu đế không chỉ cần một quả Sồ Đan trong động phủ của Đà Xá Cổ Đế là được đó chỉ là điều kiện cần, điều kiện đủ đương nhiên là cảnh giới của người phục dụng, không bao giờ có việc bát tinh đấu thánh ăn một viên đan dược nhảy lên đấu đế cả.

Nếu Vô Song dự đoán không lầm thì thực lực của Hồn Thiên Đế lúc này là cửu tinh đấu thánh đỉnh phong đệ ngũ kiếp, nếu năm đó không phải bị Tiêu Huyền trước khi chết quay lại liều mạng phản kích thì Hồn Thiên Đế thậm chí là lục kiếp cường giả.

Kiếp ở đây không phải là thiên kiếp giống như Nguyên Tố Thế Giới, kiếp ở đây chính là được thiên đạo tẩy lễ, được thiên đạo chấp nhận đáng tiếc cho Hồn Thiên Đế bản thân hắn không thể tiến vào đệ lục kiếp nên ngay cả khi nắm được Sồ Đan trong tay vẫn cứ phải tế luyện người trong tộc tăng cường cảnh giới bản thân.

….....

Lại nói về Vô Song, bên cạnh hắn một tiếng bước chân vang lên, Minh Di lặng lẽ xuất hiện trong tầm mắt Vô Song, khuôn mặt xinh đẹp có chút đỏ lên, nàng mới chỉ vừa tắm xong đồng thời đây cũng là lần đầu tiên Minh Di ở chung phòng với một nam nhân khác.

Minh Di nghi hoặc nhìnn thân ảnh của Vô Song trên bục cửa sổ liền tò mò hỏi “Sư phụ, người không đi ngủ à, đệ tử ngủ dưới sàn cũng được người ngủ trên giường đi”.

Trong vài ngày vừa qua Minh Di cuối cùng cũng đã chấp nhận gọi Vô Song hai tiếng 'sư phụ' bởi nàng thực sự nhìn thấy thực lực của nam nhân thần bí này, Vô Song trên đường đến Hồn Hư Thành đã cướp bóc không ít thế lực nhỏ lẻ, không ít phủ thành chủ bị ghé qua, Minh Di đã tận mắt chứng kiến nam nhân thần bí không hơn mình mấy tuổi này dùng một tay đánh cho đấu tôn cường giả cao cao tại thương kêu cha gọi mẹ, khi đó nàng thực sự bị rung động thật sâu.

Đấu Tôn cường giả cho dù ở trong Hồn Tộc cũng có thể coi là cao thủ, một tay áp chế Đấu Tôn cường giả là khái niệm gì ?, thực lực của Vô Song cũng được Minh Di tôn kính đồng thời lúc này Minh Di gần như chắc chắn sư phụ của mình đến từ chính chi của Hồn Tộc, chỉ có chính chi mới có thiên phú cùng thực lực mạnh mẽ thế này, trong lòng nàng không biết từ bao giờ xuất hiện một niềm vui không tên, nàng đang bắt đầu thực sự tin tưởng Vô Song đủ khả năng chữa trị khí hải cho mình.

Minh Di quả thực chưa bao giờ nghĩ đến việc Vô Song là từ bên ngoài đi vào, đừng nghĩ Vô Song xuất hiện ở đây hết sức đơn giản nhưng hắn là trường hợp đặc biệt, ngoại trừ Vô Song ra còn chưa có ai tiến vào Hồn Giới mà không bị phát hiện chưa kể tọa độ của Hồn Giới cực kỳ thần bí căn bản vô cùng khó để nắm bắt, cường giả từ bên ngoài trừ khi được mời tới ngoài ra không thể xuất hiện ở nơi đây.

Vô Song liếc mắt nhìn Minh Di sau đó dùng tay chỉ lên chiếc giường duy nhất trong phòng “Ngủ sớm đi, ngày mai thực sự là một ngày mệt mỏi đấy hơn nữa từ giờ nếu ai hỏi tên sư phụ nàng là gì hoặc ai hỏi tên ta thì cứ trả lời Ngạ Quỷ là được, hiểu chưa?”.

Minh Di chậm rãi gật đầu, nàng đương nhiên không có ý kiến gì cả, thân thể có chút rụt rè nằm trên giường, cô nàng này thậm chí còn khẽ quan sát Vô Song, đến khi thấy hắn vẫn cứ ung dung ngồi đó ngắm trăng mới có chút dũng khí nhắm mắt lại, rất nhanh Minh Di đi vào giấc ngủ một cách ngon lành.

Ngày mai quả thực là một ngày trọng đại của Hồn Hư Thành, khi đến một tòa thành xa lạ mà muốn hỏi tin tức thì không đâu nhanh bằng quán trọ, đây cũng là lý do tại sao Vô Song chịu ở lại nơi này một đêm, sáng nay Vô Song đã biết được một tin tức cực kỳ có giá trị, ngày mai chính là hội đấu giá thiên cấp của Hồn Hư Thành.

Thật sự mà nói hội đấu giá thiên cấp cũng không phải là quá khó xuất hiện, ngày 15 hàng tháng đều có một hội đấu giá như vậy tại Hồn Hư Thành dù sao toàn bộ phía nam của Hồn Giới cũng chỉ có một tòa thành này được coi là trung tâm kinh tế, lượng đồ giao dịch ở đây tuyệt đối kinh người.

Điều làm Vô Song quan tâm nhất là tại buổi giao dịch Thiên Cấp thì tỉ lệ Hồn Hư Tử có mặt là cực cao, dù sao ông ta ngoại trừ việc là đan tông tông chủ ra thì cũng là thành chủ Hồn Hư Thành, sự kiện này của Hồn Hư Thành không ít đấu thánh xuất hiện vì vậy thân là chủ nhà Hồn Hư Tử dù sao vẫn phải có mặt.

Vô Song bản thân hắn đến Hồn Tộc căn bản là không có quá nhiều thứ đáng giá, gia sản trên người hắn có thể làm đấu tôn mờ mắt nhưng với nhiều đấu thánh thì cũng chẳng là gì cả dù sao những thứ Vô Song có chủ yếu cũng không ở trong thế giới này chính vì vậy đêm nay Vô Song cần phải chuẩn bị một vài thứ cho buổi đấu giá ngày mai.

…......

Rạng sáng, không khí Hồn Hư Thành lúc này khác hẳn so với bình thường, bản thân Vô Song cũng bắt đầu cảm nhận được vô số khí tức cường hãn xuất hiện tại Hồn Hư Thành, ít nhất không chỉ có một nguồn khí tức đấu thánh.

Hồn Hư Thành hiện nay cũng không hề thay đổi nhiều lắm về sự cảnh giới căn bản không khác gì mọi ngày dù sao thì đây cũng là Hồn Giới, lực lượng cảnh vệ thực sự xuất hiện chỉ cho có, bọn họ chỉ có trách nhiệm bảo vệ trị an mà thôi.

Vô Song sau một đêm bận bịu cũng đứng dậy bước về phía giường Minh Di đang ngủ, hắn dùng ngón tay gõ nhẹ vào trán nàng “Mèo lười, dậy đi nào”.

Đôi lông mày lá liễu của Minh Di khẽ nhíu, sau đó hai mắt nàng cũng từ từ mở ra, khi nhìn thấy khuôn mặt Vô Song đang chắm chú nhìn mình thì Minh Di rất nhanh bật dậy, cô nàng thậm chí còn kéo chăn lên cao che kín cơ thể, sau đó mới dần dần bình tĩnh lại “Sư phụ có việc gì mà gọi ta dậy sớm như thế”.

Vô Song thản nhiên chỉ tay vào bên trong phòng tắm “Chuẩn bị đi, chúng ta cùng nhau ra ngoài, nhớ kỹ khi ra ngoài thì không cần thu liễm gì cả, cứ tự tin mà bước đi chỉ cần luôn luôn bám sát theo ta thì tuyệt đối không có việc gì”.

Ít phút sau Vô Song cùng Minh Di chậm rãi đi ra khỏi khách điếm, Vô Song toàn thân y phục màu đen bó sát người cùng một tấm áo choàng màu đen che kín luôn cơ thể từ đầu đến cuối nhìn thần bí vô cùng, trên khuôn mặt hắn đương nhiên vẫn là chiếc mặt nạ vô diện quen thuộc.

Minh Di thì lại hoàn toàn tương phản với Vô Song, mái tóc dài tết lại thành bím sau lưng, khuôn mặt xinh đẹp đậm nét ngây thơ cùng bộ quần áo màu trắng tinh khôi, nàng đi cùng với Vô Song căn bản cứ như là người đến từ hai thế giới vậy.

Điểm đến của Vô Song cùng Minh Di chính là Hồn Phường, nơi đây chính là tòa kiến trúc chuyên đấu giá và giao dịch của Hồn Tộc, nơi này thuộc về cao tầng Hồn Tộc cùng nhau quản lý, nói cách khác nơi này là sản nghiệp của Hồn Thiên Đế.

Trên đường đi lúc này cũng đặc biệt đông người tuy nhiên không hề có một phàm nhân nào, đứng trong thành yếu nhất cũng là đấu hoàng cường giả, một đại đấu sư xuất hiện ở đây như Minh Di thực sự có thể coi là khác biệt.

Tuy nhiên người ta sẽ không ai để ý đến một cô bé đại đấu sư như Minh Di mà sẽ để ý kẻ đi sau lưng nàng, không phải ngẫu nhiên mà một đại đấu sư có thể xuất hiện trong Hồn Hư Thành, nàng chắc chắn phải là tiểu bối của một đại nhân vật nào đó bất quá nhìn tuổi tác của Minh Di mà mới đạt đến đại đấu sư hình như cũng quá 'tệ' đi.

Để có thẻ thông hành trong Hồn Hư Thành cũng không phải là việc dễ, thực sự bản thân Vô Song chính là bỏ ra một cái giá lớn mới có thể tiến vào nơi này, hắn chính là bỏ ra hai viên bát phẩm đan dược một cái giá khổng lồ. Tất nhiên Vô Song cũng không hề nhíu mày mà lập tức trả giá dù sao những đại hội giao dịch kiểu này không phải chỉ cần có tiền là đơn giản có thể vào được, cái giá hai viên bát phẩm đan dược cũng không tính là đắt.

Đương nhiên người nghèo có thể không cần mua vé thông hành có điều bọn họ tuyệt đối không có tư cách tham gia đấu giá hội.

Trên con đường yên tĩnh lúc này vậy mà có một đạo âm thanh cực kỳ ồn ào vang lên, đường của Hồn Hư Thành đương nhiên là đủ lớn tuy nhiên một trước đại chiến xa to không khác gì tòa nhà với 16 con hắc mã khổng lồ cùng kéo thì chắc chắn đủ gây ra náo động.

16 con hắc mã đều đạt đến trình đột thất giai yêu thú, đặt ở bên ngoài tuyệt đối là một phương bá chủ ít nhất đây cũng là tinh anh của Yêu Cung có điều đặt ở đây cũng chỉ có tư cách kéo xe, Yêu Cung còn kém Hồn Tộc quá nhiều quá nhiều.

Những người của Hồn Hư Thành căn bản cũng đã bắt đầu làm quen với sự việc này, người đang tiến đến chính là một đại nhân vật đến từ trung ương quyền lực của Hồn Tộc, một năm cũng có vài lần kẻ này xuất hiện ở Hồn Hư Thành có điều mỗi lần hắn xuất hiện đều khiến gà bay chó chạy hỗn loạn vô cùng, kẻ nào không tránh kịp đoàn xe ngựa của hắn thì tuyệt đối là 'toi mạng oan'.

Không chỉ 16 con hắc mã đang điên cuồng lao đi mà trên chiếc xe ngựa khổng lồ đó còn khoảng 20 nam nhân toàn thân mặc huyết giáp màu đỏ, đây chính là một đội thân vệ mạnh mẽ vô cùng, 20 người này không ai không phải là đấu tôn cường giả.

Chỉ một chiếc xe ngựa đã thể hiện ra thực lực đáng sợ thế này thì nhân vật bên trong có thể là ai ?, Vô Song quả thực cũng có vài phần tò mò.

Trên đường lớn hiện nay cũng chỉ có mình Vô Song cùng Minh Di đang đi mà thôi, tất cả mọi người khác đã sợ xanh mặt chạy ra hai phía, rất nhiều người thậm chí còn dùng ánh mắt thương hại nhìn Vô Song có điều không ai dám lên tiếng, không ai dám ra tay cứu giúp.

Nhân vật trên xe kia là một đại ma đầu, hắn giết người căn bản chỉ trong một ý niệm, trước mặt hắn đến cả bàn luận những người ở đây cũng không dám.

Trước khí thế của đoàn xe ngựa thân thể Minh Di run lên, khuôn mặt nàng trắng bệch, đây là lần đầu tiên Minh Di nhìn thấy khí thế đáng sợ bực này, đôi chân nàng thậm chí dán chặt trên mặt đất, Minh Di thực sự cảm nhận được cảm giác tử vong đang kéo đến.

Ngay lúc Minh Di đang vô cùng không ổn thì Vô Song nhẹ vỗ vào vai nàng, giọng nói đã qua chỉnh sửa mang theo sự tang thương, mang theo sự phá hủy của năm tháng “Có việc gì sao ?”.

Không ngờ chỉ một câu nói Vô Song có thể làm Minh Di bình tĩnh trở lại, trong lòng nàng có một sự bình yên không tên, ánh mắt của nàng thêm một lần sùng bái nhìn Vô Song.

Vô Song thấy vậy cũng chỉ nhè nhẹ mỉm cười nắm lấy tay Minh Di đi về phía trước, hắn căn bản không quan tâm đoàn xe ngựa kia đang càng ngày càng gần. Đoàn xe đó chính là dùng sát khí hù dọa Minh Di có điều nói về chơi sát khí thì Vô Song sợ ai.

Đoàn xe ngựa càng ngày càng gần, đoàn xe ngựa căn bản không có ý định dừng lại, về phần Vô Song cũng không định tránh đường, Vô Song lần này đến tham dự đại hội đấu giá căn bản là muốn thu hút sự chú ý của Hồn Hư Tử, đoàn xe này chính là đang trợ giúp Vô Song.

Rất nhiều người xung quanh đã nhắm mắt lại, bọn họ thực sự không đành lòng nhìn hai người Hồn Tộc bị dẫm chết tuy vậy thứ bọn họ có thể làm được chỉ là yên lặng cầu phúc cho Vô Song cùng Minh Di mà thôi.

Đột nhiên không một ai có thể tin tưởng, 16 con ngựa như hung thần ác sát kia khi sắp lao vào người Vô Song cùng Minh Di thì đồng loạt hí vang trời, hai chân trước dựng đứng lên, tuyệt đối không chịu tiến thêm một bước, lúc này khoảng cách giữa bọn chúng cùng thân thể Minh Di chỉ là 30 cm mà thôi.

Bên trong chiếc xe ngựa khổng lồ một ánh mắt đò lòm mở ra, hắn khẽ liếm môi nhìn Vô Song trước mặt đồng thời lúc này Vô Song cũng như có như không quay đầu lại liếc mắt nhìn hắn, cho dù bị chiếc xe ngựa ngăn cản thì cả hai vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được ánh mắt của nhau.

Lúc này Huyết Vệ của chủ nhân chiếc xe ngựa lập tức hành động, bọn họ không phải là chủ nhân chiếc xe này, bọn họ không đủ cường đại để nhận ra Vô Song mạnh thế nào có điều bọn họ chỉ biết Vô Song đang chắn đường tiến lên của chủ nhân mà thôi.

Huyết Vệ toàn bộ đều là đấu tôn cường giả, đều là những cỗ máy giết người đi ra từ trong chém giết, khí thế cùng sát khí của bọn chúng điên cuồng vô cùng có điều ngay khi Huyết Vệ cùng chuẩn bị lao tới Vô Song thì một âm thanh mang theo sát khí lạnh thấu xương vang lên “Dừng tay”.

Tấm màn che bắt đầu dao động, cuối cùng chủ nhân chiếc xe ngựa chậm rãi hiện thân. Hồn Tộc Tứ Ma Thánh – Hồn Sát.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv

Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn cho bọn mình

P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.

Cầu cảm ơn ở cuối mỗi chương truyện, cầu comment facebook làm động lực cho tác giả.

Bạn đang đọc Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song của Thiên Chân Vô Tà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.