Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 77: Chuyện gì đến sẽ phải đến

Tiểu thuyết gốc · 1647 chữ

Đối mặt với sự nổi giận của Vận Chi, Lâm Phong cũng không biết giải thích như thế nào cho hợp lý.

Không đợi người thanh niên trả lời nàng đã ngồi xuống vận dụng đấu khí để áp chế, bất quá khi nàng vận chuyển đấu khí thì mới phát hiện ra chính mình đấu khí đã bị tử tinh phong ấn hoàn toàn phong bế, đấu khí bị phong bế làm cho nàng không có cách nào áp chế dục hỏa trong cơ thể.

Dục hỏa trong lòng ngày càng dữ dội, trong khi đó mỗi lần nhìn đến Lâm Phong nàng lại có cảm giác nóng bỏng không thể kìm lại mình.

Lắc lắc đầu, cố gắng xua tan đi những ý nghĩ kia, nàng mới đứng phất dậy chuẩn bị tiến ra bên ngoài.

Lâm Phong bên đây cũng chả khá hơn là bao, ngay khi gặp Vân Chi sắp rời khỏi hang động, cánh tay không biết từ lúc nào đã đưa ra và nắm lại cổ tay của nàng, sau đó kéo thẳng vào bên trong ngực mình.

“ Hiện tại Tiểu Hỏa không có ở nơi đây, cô không thể sử dụng được bao nhiêu đấu khí, trong tình trạng này ra ngoài là vô cùng nguy hiểm, nên nhớ có một số ma thú đối với nữ nhân đồng dạng là rất có hứng thú đó, tỷ như Hợp Viên tên kia …”

Hợp Viên, hai chữ này vừa đập vào tai, Vân Chi khuôn mặt nhất thời tái nhợt đi, nàng cũng đã nghe qua danh tiếng của dâm thú này, trong lòng nghĩ nếu như bản thân mình bị ma thú đó làm dơ bẩn, mới nghĩ thôi đã có cảm giác buồn nôn.

Nhưng lúc này, bởi vì người sát người, mùi hương cùng hơi thở khô nóng của đôi bên làm cho cả hai dục vọng lại tăng thêm mãnh liệt, cứ như nhất thời một đám lửa nhỏ gặp gió to khiến nó bùng lên dữ dội.

Đột nhiên, nàng mất kiểm soát mà chu cái miệng nhỏ cắn vào vai của hắn một cái, một lát sau mới từ từ nhả ra , cái lưỡi đinh hương chậm rãi trượt đi, nhẹ nhàng giống như bị một con mèo nhỏ liếm láp thức ăn vậy.

Cảm nhận được xúc cảm trên vai, nó không làm Lâm Phong cảm thấy đau mà lại càng khiến cho hắn mất đi lí trí.

Một thanh niên đang độ tuổi khí độ dồi dào, cho dù là Đấu Hoàng thì cũng chả thể chống lại, hơn nữa còn có xúc tác đó là Xuân dược đang không ngừng phát tác.

Do đó, hai tay của hắn không kiềm được mà trực tiếp vòng qua cái eo mềm mại nhỏ nhắn gắt gao ôm sát vào mình.

Trong khi vẫn còn được một chút thanh tỉnh thì trên môi đã truyền đến cảm giác mềm mại, miệng khẽ nhếch, một đầu lưỡi ướt át, đột nhiên không thể giải thích được chui vào trong miệng.

Hai đầu lưỡi đột ngột quấn lấy nhau, Lâm Phong nhãn đồng đột nhiên mở to, giờ phút này hắn như bị sét đánh, thân thể chợt xịt keo cứng ngắt.

Dù lúc trước có từng điều này với Nhã Phi nhưng khi đó là lúc tỉnh táo, mặc dù hắn có ý nghĩ muốn đè nàng xuống tuy vậy vẫn có thể áp chế lại, còn bây giờ thật là khó.

Hai đầu lưỡi trong miệng không ngừng dây dưa, liên tiếp khoái cảm không ngừng ăn mòn tâm tính của Lâm Phong, cánh tay càng ngày càng ráng sức, tựa hồ muốn đem nữ nhân trong lòng hòa tan vào thân thể mình.

Lúc này, hai tay của hắn đã không còn an phận để trên eo nàng nữa mà bắt đầu du tẩu xuống phía dưới một chút, đưa xuyên qua hắc bào, hắn bắt đầu sờ nắn để tìm hiểu nơi kiều đồn mềm mại bên trong.

Thân thể hai người tiếp xúc thân mật như vậy, Lâm Phong cùng Vân Chi, đều run rẩy thở nhẹ, hắn hô hấp từ từ dồn dập, một tay khi này đã đưa lên phía trên mà xoa bóp cặp nhũ phong nhô lên kia.

Khu vực mẫn cảm đột nhiên bị tập kích, điều này làm cho Vân Chi thần trí vốn đang bị dục hỏa chiếm cứ đột nhiên trở nên thanh tĩnh, thấy tư thế thân mật của hai người hiện tại, khuôn mặt thoáng hiện lên vẻ tái nhợt, nhanh chóng rút ra đôi môi khỏi miệng Lâm Phong, nàng khẽ cắn răng khó khăn mà thấp giọng nói: " Lạc Phong, ngươi …Ngươi nếu dám đối với ta làm chuyện này, đợi ta hồi phục ta nhất định giết chết ngươi!".

Bởi vì đang bị dục hỏa thiêu đốt, thanh âm Vân Chi mơ hồ mang theo vài phần tê dại, bất quá chăm chú lắng nghe, thấy trong thanh âm của nàng có kèm theo tiếng nấc ngắt quãng.

Nhưng bây giờ Lâm Phong nào còn nghe lời này của nàng, hai tay vẫn cứ tìm hiểu những nơi chưa bao giờ chạm đến khi sống cả hai đời, hắn cứ thế mà chìm đắm trong sự mềm mại mà xúc cảm ở những nơi đó đem lại.

Trong khí đó Vân Chi cánh ta thì vẫn không buông ra được eo hổ của hắn, má ngọc không ngừng cọ sát vào lòng ngực của Lâm Phong, bất quá ngay lúc thần trí sắp lần nữa mơ hồ, nước mắt đột nhiên rơi ra từ đôi mắt đẹp, thanh âm mê người từ đôi môi đỏ mọng của Vân Chi truyền ra: " Lạc Phong, ta nếu như thất thân, nhất định trước hết sẽ giết ngươi, sau đó sẽ tự s..!"

Chưa kịp nói hết câu, Lâm Phong đã trực tiếp dùng miệng của mình để bịt kín đôi môi nhỏ nhắn kia để không thể phát ra thêm lời nào.

Bị hành động trực tiếp như thế này, làm cho Vân Chi trực tiếp chìm vào xúc cảm mãnh liệt kia, triệt để mất đi lý trí, chỉ còn những giọt nước mắt một đường chảy thẳng xuống gò má.

Lâm Phong bây giờ cũng chỉ là hành động hoàn toàn theo bản năng mà một người nam nhân sẽ làm trong hoàn cảnh này.

Hắn hơi khom người xuống một chút, trực tiếp bế nàng lên, từng bước tiến đến tảng đá bằng phẳng kia, bây giờ Vân Chi đã hoàn toàn trở thành một con mèo nhỏ mà khép sát vào lòng ngực hắn.

Sau khi nhẹ nhàng đặt người nữ nhân xuống đó, Lâm Phong bắt đầu giải khai những nút thắt trên chiếc áo bào đen kia.

Không quá lâu để từng tấc từng tấc da thịt trắng nõn nà xuất hiện, hương thơm nhè nhẹ từ cơ thể cũng xuất hiện và truyền thẳng vào mũi hắn.

Cổ cao thon dài, xương quai xanh tinh xảo, phía dưới một chút chính là bộ ngực sữa vểnh cao với hai hạt ngọc hồng hào, vòng eo thì thon thả như xà, nhích xuống phía dưới một chút chính là nơi u cốc thần bí mà bất kì người nam nhân nào khi thấy đều cũng điên đảo.

Đôi chân dài miên man cùng với cặp đùi ngọc trắng như tuyết hơi khép chặt, làm cho nơi tuyệt vời kia nửa hiện nửa ẩn.

Lâm Phong sau khi chiêm ngưỡng xong cảnh đẹp nhân gian, thì khi này đôi tay mới bắt đầu cử động, tay trái chạm vào mái tóc đã có chút rối của nàng rồi từ từ đưa ra sau nâng hơi nâng đầu và đưa mặt mình sát lại gần đôi môi đỏ mọng.

Lúc đầu Vân Chi có chút tránh né, ánh mắt vẫn như cũ mà có chút ngập nước, nhưng sau khi cảm nhận những hành động nhẹ nhàng của Lâm Phong lên người mình, nàng cũng bắt đầu chìm đắm trong đó, hai tay mới vòng lên cổ hắn, hai người bắt đầu chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào.

Tay còn lại, Lâm Phong tiếp tục hành tẩu, hết xoa nắng bên trên từ từ di chuyển xuống bụng rồi tiến đến nơi kia.

Đến lúc này, hắn cũng không kìm chế nữa, áo bào trên người cũng biến mất từ lúc nào, chỉ thấy không lâu về sau, bóng dáng hai thân ảnh điên cuồng quấn lấy nhau được thể hiện dưới ánh trăng.

....

Qua một đêm khó có thể diễn tả được, sáng sớm ngày hôm sau, trong hang động Lâm Phong đang nằm hơi suy tư, hắn đã thức giấc từ sớm, đưa mắt nhìn qua nữ nhân bên cạnh trên mắt vẫn còn ươn ướt, hắn không biết hiện tại sẽ phải hành xử như thế nào, nếu như cần phải dùng biện pháp mạnh thì vẫn phải làm.

Những lời tối qua nàng nói ra, hắn đều nghe hết tuy nhiên lúc đó thân thể đã hoàn toàn mất khống chế.

Do hiện tại Vân Chi chỉ mạnh hơn người bình thường một chút nên đêm qua dưới sự dày vò của một tên Đấu Hoàng vì vậy không thể nào tránh khỏi một trận mệt mỏi, nhất là đêm qua chính là lần đầu của nàng.

Kéo lên áo bào che đi thân thể tuyệt sắc kia, Lâm Phong ngồi dậy hơi nhìn xuống mặt đá kế nơi Vân Chi nằm có một vệt màu đỏ, hắn hoàn toàn biết đây là thứ gì.

Sau khi đưa tay lao đi vài giọt một hôi vẫn còn trên trán người nữ nhân, rồi Lâm Phong mới để cho nàng nghỉ ngơi mà đi ra phía bên ngoài.

Bạn đang đọc Đấu phá ta từng bước đến đỉnh phong sáng tác bởi NTN3527
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NTN3527
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.