Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Giai Công Pháp, Mồi Nhử ( Cầu Đề Cử, Kim Phiếu! ).

Tiểu thuyết gốc · 2450 chữ

Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, đại sảnh đang có vài bóng người ngồi nói chuyện, đó là đám người Lâm Minh trở về từ trận chiến ngoài thánh thành.

Tiểu Hy, đứng sau Lâm Minh lo lắng không thôi, khi nàng trông thấy bộ dạng, vừa trải quá chiến đấu qua đã rất lo lắng.

Chiến giáp đã bị huỷ một nữa, tóc tai thì bù xù, trên khoé miệng còn đọng lại vết máu, toàn thân chỗ nào cũng có vết thương.

“ Tiểu gia hoả, nói đi người muốn bàn điều kiện gì với lão phu?” Gia Hình Thiên mở miệng trước.

Chỉ thấy, lão đã mất đi vẻ quý khí, uy nghiêm, mà là bộ dạng còn thảm hại hơn Lâm Minh nhà ta.

Ngồi bên cạnh Gia Hình Thiên, là Nạp Lan Kiệt vị tướng quân đã đỡ Lão đến đây.

“ Ta muốn hoàng thất đầu nhập vào Thiên Minh Điện, đổi lại ta sẽ cho thứ lão cần!”

Lâm Minh mở miệng ra là bắt kẻ khác thần phục, y như các nam chính thường làm khi xuyên không.

Nhưng Gia Hình Thiên nhíu mày, lạnh giọng đạo “ Ta xem với thực lực của người còn chưa đủ!”

“ Với cả tiểu gia hoả người, biết lão phu cần gì sao?”

“ Dễ đoán thôi, lão đang kẹt lại ở Cửu Tinh Đấu Hoàng, tuổi thọ của lão thì sắp hết!”

“ Điều lão muốn nhất là, đột phá và bảo vệ Gia Mã đế quốc!”

“ Như thế nào, ta nói có đúng không?”

“ Hừ tiểu gia hoả người cũng biết nhiều đó!” Gia Hình Thiên nói xong, thì im lặng đợi Lâm Minh ra cái giá.

Lão biết, bây giờ lão có thể đánh ngang tay với Lâm Minh, nhưng đợi Lâm Minh đột phá để Đấu Tông thì Gia Mã Để Quốc này đổi chủ đi là vừa.

Với thiên phú của Lâm Minh, lão biết mình không sớm thì muộn sẽ đến cảnh giới đó, vì thế lão không thể trở thành kẻ thù của Lâm Minh được, mà phải trở thành bằng hữu hoặc là đồng minh.

“ Ha ha, lão đúng là hồ ly mà!” Lâm Minh bật cười trêu đùa Gia Hình Thiên.

“ Lão yên tâm đi, ta muốn Hoàng thất đầu nhập mà thôi, còn về chuyện của Gia Mã vẫn do hoàng thất quản lý!”

“ Ta chỉ muốn biến nơi này thì thành căn cư, để ta yên tâm mà xông phá vào Trung Châu!”

“ Trung Châu” x4

Đám người Hải Ba Đông, Đằng Sơn, Nạp Lan Kiệt, đứng dậy, bất ngờ với mục đích thật sự của Lâm Minh.

“ Nơi đây, chỉ là tây bắc hẻo lánh mà thôi! ”

Sau đó Lâm Minh lấy ra trong nạp giới, Thất Phẩm cao cấp Phá Tông Đan, ném cho Gia Hình Thiên.

“ Đấy là Thất Phẩm cao cấp Phá Tông Đan, nuốt nó lão có xác xuất 10 thành đột phá đến Đấu Tông mà lão mơ ước!”

“ Thật…..sự……là…..vậy…..sao…..? ” Gia Hình Thiên vẻ mặt hoảng hốt, nhìn vào đan dược trong tay, miệng run giọng hỏi Lâm Minh.

“ Đúng mà nó chỉ dành cho Đấu Hoàng Đỉnh Phong!”

Gia Hình Thiên, chưa kịp vui mừng thì bị tát gáo nước lạnh vào người.

Vẻ mặt thất vọng tràn đầy mặt của Gia Hình Thiên, chấp niệm của lão bây lâu này sắp vượt qua nói mà Lâm Minh lại nói chỉ dành cho Đỉnh Phong đã kéo lão về với thực tại.

Lão chỉ mới có Cửu Tinh Đấu Hoàng, lão thử hết mọi cách để đột phá, nhưng do thiên phú có hạn lão vẫn chỉ mà dừng chân ở Cửu Tinh Đấu Hoàng mà không tiến thêm được nữa.

Nhìn vẻ mặt đầy tiếc nuối, Lâm Minh biết bây giờ chưa phải thời điểm mang ra Thiên gia trung cấp công pháp: Thiên Địa Kinh Tiên Công.

Với công pháp này, hắn không cần sợ có người phản bội, đi theo kẻ khác, chỉ cần người tu luyện nó sẽ bị đánh lên lạc ấn của Thiên Không Đảo.

Nếu như Lâm Minh muốn, có thể vận dụng sức mạnh của Thiên Không Đảo lấy đi hết mọi thứ kẻ phản bộ đang có.

Sẽ đánh trả hắn về trước khí luyện Thiên Địa Kinh Tiên Công.

“ Nếu lão gia nhập vào, Thiên Minh Điện ta tin lão sẽ nhận được thứ lão muốn!”

“ Người nói thật sao?”

“ Ta có lão 3 ngày suy nghĩ, còn về viên đan dược đó lão có thể cầm lấy coi như đó là qua gặp mặt!”

“ Ừm ta xin phép!”

Gia Hình Thiên cùng Nạp Lan Kiệt rời đi, Nạp Lan Kiệt trong đầu toàn là nghi hoặc, đợi về hoàng cung hắn phải hỏi Gia lão mới được.

Nhìn theo bóng người Gia Hình Thiên rời đi, Lâm Minh lại lấy ra hai chiếc ngọc giản, trong đó chưa Thiên gia công pháp.

“ Hiện tại ta sẽ nói giải thích cho hai người về Thiên Minh Điện…..”

Sau đó là màn giải thích dài dòng về Thiên Minh Điện, và các cấp bậc lẫn các thế lực ở quanh Gia Mã Đế Quốc.

“ Như vậy lão phu ở cấp 4 Tộc trưởng sao, như vậy Hải Lão chỉ có cấp 3 vì ngài là Trưởng lão!”

“ Hải Lão bây giờ ngài là cấp dưới của ta đó Ha ha ha….”

Đằng Sơn đắc ý nhìn Hải Ba Đông, trước đây Hải Ba Đông là trưởng bối của hắn, giờ hắn có thể đắc ý mà trêu đùa Hải lão.

“ Ừm người dám nói vậy với trưởn bối sao?” Sau đó Hải Ba Đông tiến đến cho Đằng Sơn một trận làm người.

“ Khục Hải Lão ta sai rồi…phốc….”

“ Được rồi, tạm thời đó là thế, còn về sau ta sẽ tăng thế.” Lâm Minh vội khuyên can, sau đó nói.

“ Đáng lẽ ra hai người không đủ đẳng cấp, để học công pháp này, nhưng dù sao thì thế lực của chúng ta còn nhỏ, vì vậy hai người các người sẽ có đặc quyền được học nó!”

“ Đây là Thiên giai trung cấp công pháp, phù hợp với mọi Đấu Khí, nói là căn cơ của Thiên Minh Điện ta!”

“ CÁI GÌ……” x2

“ THIÊN GIAI CÔNG PHÁP…..”x2

Bịch~

Hai người Đằng Sơn, Hải Ba Đông lập tức đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc hết sức, miệng thì há thật to có thể nhét quả trứng gà.

Ánh mắt lom lom nhìn Lâm Minh, muốn hắn xác thực lại, đồng thời trong nạp giới Dược Trần với vẻ mặt đần thối nhìn ra ngoài.

Lão không thể ngờ, tiểu gia hoả với thiên phú cực giai lại mang trong mình công pháp bá đạo như vậy.

Phải biết là ở trong Trung Châu thì Thiên giai công pháp cũng cực hiếm, nếu để người của Trung Châu biết trong tay một Đấu Hoàng nho nhỏ lại có Thiên giai công pháp. Chắc chắn sẽ mang lại hoạ sát thân đối với Lâm Minh.

“ Với cấp bậc của hai vị quá thấp, đã lẽ ra là không đủ để được tu luyện nó, nhưng vì hai vị là nguyên lão nên được phép đặc cách tu luyện nó!” Lâm Minh giả vờ miễn cưỡng nói.

“ Thực sự nó thuộc về chúng ta sao?” Hải Ba Đông run giọng hỏi.

“ Lâm Điện Chủ, là thật sao?” Bỗng nhiên, Đằng Sơn đổi giọng gọi Điện Chủ.

“ Đúng vậy!” Nói xong hắn ném qua cho hai người Hải Ba Đông.

Không chần chừ gì hai người vội chộp lấy, sau đó nghi hoặc nhìn ngọc giản, thứ đồ này là lần đâu tiên họ thấy.

“ Thứ này phải dùng sao?” Hải Ba Đông, gấp gắp hỏi. Đằng Sơn bên cạnh cũng nhìn chằm chằm Lâm Minh.

“ Nhỏ giọt máu lên, sau đó đưa lại gần trán!”

Hai người làm ngay, cắn đứt đầu ngón tay rồi cho máu chảy vào.

Chỉ thấy ngọc giản sáng lên, rồi nứt vỡ ra chúm sáng bay thẳng vào mi tâm của hai người Hải Ba Đông và Đằng Sơn.

“ Lâm tiểu tư, không biết ta có phần không?” Dược Trần trong nạp giới, cũng gấp gắp hỏi dò Lâm Minh.

Giờ phút này, dù lấy định lực của lão cũng không thể bình tĩnh nổi, lão công pháp tu luyện cũng chỉ là Địa cấp mà thôi.

“ Ha ha, này Dược Trần, lão có thân thể để tu luyện à?” Lâm Minh cười hỏi lại Dược Trần.

“ À thì…..” Dược Trần cứng họng không trả lời được.

“ Đợi khi nào, lão hồi sinh là sẽ cho lão!”

“ Thật chứ?”

“ Đương nhiên là thật rồi!”

Lâm Minh ngu gì bỏ qua cho Dược Trần, hắn muốn biến lão thì cỗ máy luyện đan cho cả Thiên Minh Điện.

Lúc này hai người Hải Ba Đông và Đằng Sơn, đang xếp bằng chuyển tu công pháp, thời gian chuyển tu sẽ mất vài tiếng đến vài ngày, tuy thuộc vào độ khó của công pháp đó.

Thiên giai trung cấp, đã được xếp vào loại đó, vì phải hai người phải mất mấy ngày liền, để chuyển tu.

Lâm Minh cũng không rảnh nhìn xem hai tên nam nhân là gì, hắn đứng dậy tìm về phòng của mình, tắm rửa, thay quần áo.

Xong xuôi, hết mọi việc hắn đi dạo Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, lúc này người dẫn đường là Nhã Phi tiểu nha đầu.

“ Tiểu nha đầu, nhóc đang làm việc ở đâu?” Lâm Minh tò mò hỏi.

“ Ta đang theo học các vị tỷ tỷ cách quản lý, vận hành phòng đấu giá, không phải đi làm!”

Nàng nhí nhảnh đáng yêu nói.

Lúc này Nhã Phi mới chỉ có 15-16 tuổi, nàng vẫn chưa tiếp xúc đến nhiều mặt tốt của cái thế giới này, vì thế vẻ mặt nàng toát lên vẻ hồn nhiên, nhí nhảnh của thiếu nữ mới lớn.

Lâm Minh quyết tâm, sẽ không để nàng phải giống như trong nguyên tác, phải đi xa lịch luyện tránh sự quấy rối của bọn công tử trong Gia Mã thánh thành này.

“ Thế này, nhóc gọi quản gia đến, rồi bảo chuẩn bị cho ta mấy thứ đồ này!”

Lâm Minh đưa cho Nhã Phi, danh sách các đồ vật, hắn muốn người của thế giới này thưởng thức món ăn truyền thống của người việt.

“ Hảo ta sẽ đi ngay!”

Nhã Phi tung tăng rời đi, Lâm Minh cũng ngồi xuống bàn đá chờ đợi.

Rất nhanh mọi nguyên liệu đã được tìm đủ, kể cả các đâu bếp của Mễ Đặc Nhĩ cũng được gọi thế, để xem Lâm Minh làm cách chế biến.

Ở thế giới này, không có thịt bò bình thường, nhưng ma thú giống bò thì có nhìn, lại cho chất thịt ngon nữa chứ.

Lâm Minh không ngừng giải thích cho đám đầu bếp, cách lấy ra một bánh phở như sao, hầm nước thịt bò như sao, cho vào chung như nào.

P/s cho vào để thêm phần việt nam trong đó, mong các đạo hữu đừng ném đá.

2 tiếng sau, 10 bát phở đã được ra lò, mùi thơm của nói lan toả khắp sân, làm cho ai lấy khi ngửi được thì nước miếng chảy không ngừng.

Ọc ọc

Khi Nhã Phi ngửi được mùi này, bụng nàng khái nghị đòi được ăn, làm cho nàng đỏ mặt, không dám nhìn Lâm Minh.

“ Ha ha….” Lâm Minh không nhịn được cất tiếng cười to. Thấy vậy, Nhã Phi kiếm cớ đổi chủ đề.

“ Wow đại nhân, đầy là thứ ngươi nói là món ăn ngon sao?” Nhã Phi lấy tay lau đi nước miếng, mặt không rời khỏi bát phở nóng hổi vừa thôi vừa ăn.

“ Đúng vậy, không cần khách khí mọi người ăn, thưởng thức món này xem!”

“ Đa tạ công tử!” Đám đầu bếp cũng ngồi xuống, mang đũa lên gắp lên cho vào miệng.

Tuy là vị nó chưa phải chính tông, vì tất cả mọi bước Lâm Minh đề lấy ra từ kí ức xem youtube của hắn.

Nhưng hắn tin, với trình độ của đám đầu bếp này, sẽ phát huy tinh tuý ẩm thực việt, ra khắp Đấu Khí Đại Lực này.

“ Ợc….” Tiếng ợ phát ra từ miệng Lâm Minh, hắn đã ăn uống no nê, nếu thêm lon coca thì tuyệt con cú mèo.

……..

Sau đi ăn uống no nê, thì Lâm Minh quay trở lại đại sảnh xem hai người Hải Ba Đông như thế nào.

Bất chợt trong thân thể Hải Ba Đông ra tiếng, sau đó luồng đấu khí phát ra từ Hải Ba Đông bắn ra bốn phía, lần nữa phá hoại cả đại sảnh.

Hô~

Từ từ thở ra một ngụm trọc khí, rồi mở mắt ra, Hải Ba Đông không ngờ, khi chuyển tu lại có thể tạo cho hắn niềm vui ngoài ý muốn như vậy.

“ Tam Tinh Đấu Hoàng, hảo hảo!” Lâm Minh khi nhìn thấy Hải Ba Đông tăng lên một tinh.

Điều suy đoán của hắn đã đúng, rồi nói với Hải Ba Đông.

“ Hải Lão, lần này lại nhờ lão đi đến lấy đi do thăm Gia Hình Thiên, để khoe lão vừa tăng một tính!” Lâm Minh muốn dụ Gia Hình Thiên cắn câu.

“ Lại là ta nữa sao?” Hải Ba Đông bất mãn nói.

“ Thì lão xem, Đằng Thúc chưa tỉnh, giờ chỉ còn lão là thích hợp nhất!” Lâm Minh nhún vai, biểu thị vô lực.

“ Hazz được, đợi tin vui của ta!” Nói xong, Hải Ba Đông bay đi.

Sưu~

“ Lần này, không biết cá có cắn câu nữa không đây?” Lâm Minh tự hỏi.

Đột nhiên, giọng của Dược Trần vang lên, nghi hoặc hỏi.

“ Lâm tiểu tử, vì sao người lại muốn tụ tập nhiều cường giả đến thế?”

“ Để giúp ông báo thù đó?” Lâm Minh đáp.

“ Ta nhớ là Hàn Phong không mạnh đến phải hai Đấu Hoàng, một Đấu Tông gộp lại săn giết?”

“ Vậy lão không biết, Hắn có cách liên lạc với người của Hồn Điện, vì thế phải đánh nhanh thắng nhanh!”

“ Nếu không, để bọn Hồn Điện biết sẽ rất phiền phức!”

“ Như vậy sao!” Dược Trần suy nghĩ vuốt vuốt râu.

……

Bạn đang đọc Đấu Phá: Từ Giải Cứu Điệp Bắt Đầu sáng tác bởi VĩnhHằngTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VĩnhHằngTôn
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 287

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.