Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gian Nan, Công Pháp Tiến Hoá!

Tiểu thuyết gốc · 2345 chữ

Tại trong hang động, có một mặt hồ lớn, ở chính giữa là một toà ốc đảo, trên ốc đảo, Lâm Minh đang ngồi xếp bằng, ánh mắt nhắm chặt lại, bắt đầu quá trình đưa dị hoá vào công pháp tiến hoá.

Trôi nổi trên không linh hồn Dược Trần, vẻ mặt nhăn lại, trong lòng lão lo lắng, trong đời lão cho dù lão có hấp thu dị hoả cũng như rời bỏ mối tình, chưa làm lão lo sợ như thế này, nếu thành công lão sẽ có cơ hội sống lại.

"Oanh!"

Bên trên ốc đảo, cổ năng lượng ba động bỗng nhiên hung hãn khuếch tán ra, lan toả ra khác hang động.

Bay trên lơ lửng cách xa ốc đảo, Dược Trần nhìn những sóng năng lượng từ người Lâm Minh lan tràn ra, khuôn mặt căng thẳng thoáng thư giãn một điểm. Nếu còn có động tĩnh, như vậy người bên trong ít nhất là cũng còn an toàn.

A!"

Trung tâm của ốc đảo, tiếng thét thê lương, mang theo vài phần khàn giọng, giống như tiếng dã lang bị thương, lớn tiếng rít gào đi ra.

Của Lâm Minh phát ra, hắn không thể ngờ rằng nó lại đau như thế, khi xem đoạt Tiểu Viêm tiến hoá, hắn cứ tưởng là đạo diễn cho vào để diễn tả được vẻ gian nan, khó khăn của nhân vật chính chứ.

Ai ngờ nó lại đau đến thế, ở ngoài xa Dược Trần phải dùng Cốt Linh Lãnh Hoả, cấp tốc bao trùm linh hồn thể, để ngăn cản những sóng năng lượng dư ba của Lâm Minh phát ra.

Ánh mắt Dược Trần vội vàng đảo qua bên nhìn Lâm Minh, đồng tử hơi co lại, ánh mắt dừng lại trên thân thể của Lâm Minh cách đó không xa, đôi chân quỳ xuống đất, cúi thấp đầu, không ngừng dụng nắm tay hung hăng đấm vào mặt đá.

Lúc này Lâm Minh, toàn thân địa y phục đã gần như bị thiêu hủy hơn phân nửa, chỉ còn lại chiếc quần, kinh mạch hắn hiện lên sau lớp da, lỗ chân lông chảy ra nhưng vết máu, bất quá cũng chỉ là một ít vết thương nhỏ mà thôi.

Dược Trần vôi lên tiếng “ Buông tha đi, kinh mạch của người sắp bị no bạo rồi, da của người cũng không chịu nổi được nữa!”

“ Há chỉ là tiến hoá thôi, sao có thể ngăn được bước chân của ta!!!!!!”

“ A! "

Phong, Lôi, Hoả ba thuộc tính bộc phá, hỏa diễm không ngừng đốt lấy thân thể, lôi điện thì cường hoá thể phách, gió thì làm mát thân thể, nhưng vết máu bị hoả diễm thiêu đã bị bốc hơi, da thịt thì bị cháy đen, đọng lại thành nhưng mảnh đen sì bắt lấy trên cơ thể Lâm Minh.

Càng ngày càng nhiều phong, lôi, hoả từ trong cơ thể Lâm Minh phun trào ra, phá huỷ gần hết toà ốc đảo này, mặt nước cũng bị bốc hơi hoàn toàn.

" Năng lượng của Phong, Lôi, Hoả diễm thật sự là quá cuồng bạo, nó lại đang rèn luyện cơ thể của tiểu gia hoả này, không thể tin được!"

Ánh mắt lão luyện đảo qua, xem tình hình của Lâm Minh, khi biết phần nguy hiểm cũng đã qua, không chỉ vậy nó còn rèn luyện thân thể cho hắn, lão yên tâm vuốt vuốt râu.

Lúc này Lâm Minh đang không còn gào thét nữa rồi, chỉ thấy hắn trở lại tư thể xếp bằng, hai mắt nhắm lại, Đấu Khí bắt đầu chợt tăng mạnh, Phong Lôi Nộ Diễm không ngừng phun trào rèn luyện lấy kinh mạch, lẫn xương cốt, da thịt.

Bên trong không gian ý thức một mảnh hắc ám, Lâm Minh trôi nổi, đi tới phía trước vô định, bỗng có ánh sáng ba màu chiếu sáng các không gian tối đen này, hơi ấm của nó đánh thức linh hồn Lâm Minh, hắn hướng mắt nhìn.

Tam sắc ánh sáng đó bắt đầu lộ ra chân thân, đó là một con lốc nhỏ xinh, đang quay tròn, khi nó thấy Lâm Minh nó tiếp tới quay xung quanh chân của hắn, như là mừng gặp chủ nhân của mình vậy.

Cơn lốc đó mang theo gió, lôi điện, hoả diễm, đứng trước mặt của hắn, tuy nó không có mặt nhưng nó làm cho Lâm Minh cứ có càm giác nó đang nhìn hắn bằng một cách trìu mến,

Bỗng cơn lốc đó biến lớn lên, sức mạnh của nó chiếu sáng cả vùng tăm tồi này, ánh sáng len lỏi khắp nơi toả sáng. sau một lúc lâu, nhiều điểm bạch quang xuất hiện ở cuối vùng hắc ám, cơn lốc nhỏ mang theo thần trí đang mơ hồ, một đường thoát ra khỏi ý thức không gian khôn cùng.

Còn Lâm Minh đôi mắt nhắm chặt, bị cơn lốc lôi kéo, sắc mặt có chút tái nhợt, tựa hồ đang nhanh chóng hồi phục vẻ hồng nhuận.

Bên ngoài, Dược Trần vẫn gắt gao chăm chú xem Lâm Minh, nhìn thấy hắn biến hóa như vậy lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Một lát sau, Lâm Minh mở mắt ra, thấy cả ốc đảo bị hắn phá huỷ gần hết, sau đó liếc nhìn Dược Trần cười đắc chí nói.

“ Thấy chưa ta đã nói mà, chuyện này chỉ dễ như ăn bánh thôi, hô hô…..”

“ Người còn nói đùa được sao!” Tiếng cười già nua nhàn nhạt, vang lên bên tai, thấy Lâm Minh vẫn có thể trêu đùa, lão đã an tâm một phần, sau đó lão thoáng chần chờ một hồi rồi hỏi.

"Ngươi cảm thấy thế nào có biết hoá gì không?"

“ Tựa hồ…. Toàn thân rất thoải mái…”

Hắn cũng không dám chắc nữa, chỉ có thể gọi ra bảng nhân vât, lúc này bảng nhân vật đã có sự biến hoá lớn.

Bảng Nhân Vật

Họ tên : Lâm Minh

Tuổi : 25

Tu vi : Ngũ Tinh Đấu Tông

Linh hồn lực : Phàm cảnh Hậu kỳ

Công pháp : Âm Dương Long Phượng Quyết ( Địa giai cao cấp ), Phần Quyết ( Huyền giai trung cấp)

Đấu kỹ : Băng Lam chưởng ( Địa giai cấp thấp ) Lôi Tâm Chưởng ( Huyền Giai trung cấp ), Phá vọng Thương Pháp ( Địa giai trung cấp ).

Phân Pháp : Tam Thiên Lôi Động ( Địa giai cấp thấp ).

Bí kỹ : Hiền Nhân Thuật ( Hokage thế giới )

Thế lực : Thiên Minh Điện ( 5 sao ).

Hậu cung : Thải Điệp, Tiểu Hy, Băng Thanh Ly.

Balo : Thất Phẩm: Hoá hình đan x2, Huyết Mạch tạp x1, Hoàng cực đan x15, Đấu Linh Đan x2, Hồi Khí Đan x50, Hư Long Thương, thẻ đặc biệt( Tím ) x1, Thẻ Tăng Tinh ( Tím ) x1, Phá Tông Đan x5, Kinh nghiệm luyện dược sư lục phẩm, Thẻ tăng tinh x10 ( Đen ), thẻ đặc biệt ( đen ) x5, Tăng linh tạp x10, Thể Chất Đan ( Hoàng Kim ) x1, Du Long Tứ Hải ( Thiên giai cấp thấp ), Kỷ Băng Hà ( Thiên Giai cấp thấp ).

Nhìn xem bao nhiều thứ ở trong các balo của Lâm Minh, Hắn âm thầm quyết định sẽ bỏ thứ không cần thiết ra ngoài, đang trong suy nghĩ của mình thì hắn bị Dược Trần gọi.

“ Tiểu gia hoả….tiểu gia hoả, ngươi lại thất thần rồi?” Dược Trần lung lay Lâm Minh gọi, trên người nhưng lớp vẻ màu đen cũng theo đó mà dơ ra.

“ Hả….thối thế….” Lúc này hắn mới rời mắt khỏi, bảng nhân vật liền ngứi thấy mùi thối, sau đó hắn đảo mắt nhìn thân thể mình, thì thấy bị một lớp vảy màu đen bám lấy.

“ Chết… ta sắp chết với cái mùin này rồi!” Hắn liền đứng dậy chạy khỏi nơi này lên trên tìm Thải Lân.

“ Hắc hắc, may ta là linh hồn thể không ngửi được!” Dược Trần bay theo cười nói, rồi tiếp vào teong nạp giới.

“ Hừm…”

Hắn thấy vậy liền vứt nạp giới vào trong balo cho lão già này biết thế nào là lễ độ, sau đó liền chạy lên cung điện, nơi hắn đi qua, mùi thối từ cơ thế Lâm Minh bay ra.

“ Cái mùi gì thối vậy, này ngươi đánh rắm à?”

“ Có mà ngươi mới đánh rắm ý!”

“ Vậy không phải ngươi, thì chắc là ngươi rồi tên hôi miệng này?”

“ Má mày, mày mới hôi miệng, mày muốn gây sự đúng không, thả rắm rồi đi đổi lỗi cho người khác!”

Đám binh lính xà nhân khi ngửi thấy các mùi đó liền đồ tội cho nhau, tràng cảnh diễn ra hết sức bốc mồi, mà người bốc mùi thì lại đang chạy đến nơi của Thải Lân.

Khi Thải Lân ngửi thấy cái mùi đó, kèm bộ dạng đen thui của hắn, nàng liền không nhịp được mà đá hắn ra ngoài, khuôn mặt băng sương cũng biến mất thay vào đó là vẻ sợ hãi, ghét bỏ.

“ Người ra cho ta, đừng làm dơ phòng của bổn nữ vương!”

“ Người đâu mau dẫn hắn đi tắm, nhanh bổn toạ sắp không chịu nổi!” Nàng la hét gọi người bê Lâm Minh đi.

Vẻ mặt Lâm Minh lúc này, đỏ như đít khỉ, xâu hổ che mặt lại, cái công pháp khôn nạn, đáng số ra còn nước ở xung quanh ốc đảo nhưng đã bị hắn là bốc hơi hết.

“ Mời Lâm Đại nhân đi lối này!” Có đám hộ vệ phải bịt mũi mới đến lại gần Lâm Minh, rồi ra giấu đi theo hắn, nhưng tên đó cách xa Lâm Minh phải 10 mét.

“ ….”

…….

Cả ngày hôm đó hắn phải ở trong nhà tắm, dùng gần hết nước của xà nhân tộc mới sạch được.

Biết chuyện đó Thải Lân lại càng tức giận hơn nữa, ở sa mạc này thứ quý giá nhất là nước, vậy mà hắn lại tắm gần hết nước của bộ tộc nàng.

“ Nói đi, chuyện này giải quyết như thế nào?” Âm thanh lạnh lùng của Thải Lân phát ra.

Nghe được vậy làm cho Lâm Minh, nổi hết da gà, hắn biết giải thích sao đây, chả lẽ nói vì hắn thối qua phải kĩ lâu mới sạch sau, nói thế nàng không giết hắn thì hắn đi đầu xuống đất.

“ A…a…thì…thì…ta sẽ sắp xếp cho Xà nhân tộc ở ma thú sơn mạch một cách nhanh nhất!”

“ Hừm vậy thì còn tạm nghe được!”

“ Theo tiếp người có dự định gì?” Thải Điệp ngồi trên vương toạ hỏi.

“ Hmm…. Hiện tại vùng tây bắc này vẫn còn chưa được thống nhất, ta muốn thống nhất nơi này, sau nơi này sẽ là bàn đạp để tiến thẳng Hắc Giác Vực!” Lâm Minh nghĩ một hồi sau nói.

Hiện giờ các thám tử của Thiên Minh Điện pháp đi, đã có bước đầu về các Đế Quốc lẫn tông phái, còn hắn thì cũng đã không nhớ rõ cốt truyện nói về mấy tông phái này.

Lâm Minh chỉ ấn tượng nhất là Thiên Xà Phủ, bởi Thanh Lân ở đó, sau là Độc Tông thì do Tiểu Y Tiên sáng lập trong lúc lưu lạc.

“ Xuất Vân chỉ bẳng với Gia Mã, nhưng hiện giờ Gia Mã đã có ngươi nên Xuất Vân không là vấn đề, nhưng một khi Gia Mã tấn công Xuất Vân, thì mấy các đế quốc khác cũng sẽ không để im cho Gia Mã đâu!” Thải Lân lên tiếng phân tích tình thế mà Lâm Minh phải đối mặt.

“ Ha ha, hiện giờ với sức chiến đấu của ta, dưới Cửu Tinh Đấu Tông thì xác định, còn về thế lực nên ta muốn tây bắc địa vực này sẽ nằm trong bàn tay này!”

“ Hừm, vậy sao người không làm vậy đi?” Thải Lân khinh thường nói.

Vẻ mặt của Lâm Minh đột nhiên nghiêm túc, rồi từ tử nói “ Có một thế lực mà chúng ta lúc này cần phải tránh, càng xa càng tốt, bọn này lấy linh hồn cường giả làm thức ăn, trên đại lục có rất ít thế lực mới chống lại được bọn này!”

“ Làm ai mà khủng bố vậy?”

“ Hồn Điện, nhưng kẻ như bóng ma, thoát ẩn thoát hiện, chuyên bắt nhưng linh hồn cường đại, là kẻ thù số một của luyện dược sư!”

“…….”

Ban đầu nàng tưởng chỉ cần đột phá tới Đấu Tông liền không cần phải lo lắng gì nhiều, nhưng sau khi nghe được có một thế lực lại còn khủng bố đến vậy, điều này làm nàng có chút bất an.

“ Thế chúng ta không thể đánh lại bọn đấy sao?”

“ Hừm nếu được thì phải đốt bọn đấy thành tro, nêu không chúng mà gọi người thì chúng ta chỉ còn biết bỏ mà gia nhập thế lức ngang bằng với Hồn Điện mà thôi!”

“ Vậy nhưng thế lực nào mới có thể chống lại bọn người Hồn Điện?” Thải Lân tò mò hỏi.

“ Nhất Điện, Nhất Tháp, Nhị Tông, Tam Cốc, Tứ Phương Các….” Lâm Minh nói lên toàn bộ nhưng thế lực nổi của Trung Châu.

“ Ta nghe cô cũng chỉ nên nghe thế thôi, đợi khi nào cô có đủ thực lực để bước vào Trung Châu, đến lúc đó cô sẽ biến được nó như thế nào!”

……….

P/S: Giải thích vì sao Lâm Minh không trở về Thiên Không Đảo mà chọn ở lại Xà Nhân Thành, để tiến hoá công pháp.

Đơn giản là Lâm Minh chỉ có thể di chuyển tự do khi đã nắm giữ được khu vực đó, còn khu vực của Xà Nhân Tộc, vẫn chưa đầu nhập, nên Lâm Minh không thể trở lại được.

Bạn đang đọc Đấu Phá: Từ Giải Cứu Điệp Bắt Đầu sáng tác bởi VĩnhHằngTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VĩnhHằngTôn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 20
Lượt đọc 255

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.