Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàn Phong Chết, Gặp Lại Sư Phụ! ( Happy New Year )

Tiểu thuyết gốc · 2169 chữ

Trong Dược phòng, một nam tử trung niên với bộ tóc dài xanh, nét mặt gian ác đang luyện dược, dùng dị hoả thập phần thành thạo.

Bỗng hắn cảm nhận được một loại khí tức quen thuộc, liền dừng tay lại, cảm nhận rõ hơn, đột nhiên nét mặt trở liên vui mừng cười to.

“ Ha ha, Dị hoả có dị hoả ở ngoài thành, kẻ này nó sẽ là của ta!” Hắn cười điên cuồng, rồi lao vút ra ngoài.

Đám cường giả đang trong tu luyện thấy Hàn Phong, điền cuồng lao ra, bọn hắn cũng đứng dậy đi theo.

Bay tới phía ngoài Hàn Phong nhìn thấy đoá hoả diễm trong tay Hải Ba Đông, hắn liền cười to nói.

“ Hảo hảo, là Tam sắc trong đó có Phong và Lôi, không thể nhầm được đó là Phong Lôi Nộ Diễm xếp thứ 18 trong bảng dị hoả!” Khi thấy đoá dị hoả hắn liền nó ra tên của nó.

Thấy cá đã mắc câu Hải Ba Đông liền xoay người rời đi, Hàn Phong thấy vậy không vội đuổi theo.

Hắn đã đoán được Hải Ba Đông chỉ là Ngũ Tinh Đấu Hoàng mà hắn đã là Thất Tinh, nhưng hắn vậy không dám mạo hiện được cho 3 tên cao giao Đấu Hoàng đuổi tới.

“ Đại sư sao ngài lại ra đây?” Tên có thực lực cao nhất hỏi.

“ Các vị bây giờ là lúc ta cần các vị nhất, chỉ cần hoàn thành mỗi người một viên hoàng cực đan, còn ngài là Phá Tông Đan!” Hắn cười nó ra điều kiện.

Trong đó tên cầm đầu liền động tâm, hắn đã là Củu Tinh Đấu Hoàng mà kẹt mãi không đột phá được nếu có đan dược đó thì cơ hội của hắn lại tăng lên một phần.

Hai tên còn lại thì vôi vàng đồng ý, cả bốn mới bắt đầu đuổi theo Hải Ba Đông, lúc này Hải Lão mới thấy bốn tên đó đuổi theo liền thở dài.

Lão còn tưởng là nhiệm vụ thất bại, hoán ra không, Hải Ba Đông liền dùng toàn bộ Đấu Khí trong cơ thể tăng tốc, gần tới điểm đạt hẹn trước, lão liền dừng lại.

Hàn Phong thấy Hải Ba Đông dừng lại liền cười, đinh nói thì bỗng bốn phương tám hướng xuất hiện rất nhiều cường giả, sử dụng toàn lực đánh úp về bốn bọn hắn.

Hải Lão cũng không yếu thế mà dùng toàn lực đánh ra, một loạt chiêu thức mang toàn bộ sức mạnh của Đấu Hoàng, Đấu Tông.

Liền xuất hiện ở đỉnh đầu Hàn Phong, hắn liền thầm hô không ổn, không kịp chạy thì đã bị đạo cơn lốc to lớn đánh xuống.

Cả bốn liền bị ép phải rơi xuống mặt đất tay dơ lên đỡ, sau đó chỉ còn phải thấy âm thanh vang nổ trời xanh.

Ầm~

Ầm~ Bộp~

Bùm~

Cả một vung bị phá huỷ, nhưng ngọn lửa xanh lam thiêu dụi xung quay, thấy Hàn Phong linh hồn muốn thoát ra, Dược Trần hiện lên, dùng bàn tay ngưng tụ bởi hồn lực chộp lấy linh hồn của Hàn Phong, rồi biến vào trong nạp giới.

Tốc độ của Dược Trần rất nhanh chỉ có Lâm Minh nhìn thấy mà thôi, khói bụi bắt đầu tản ra, dưới hố to chỉ còn lại máu với thịt nát hoài với máu, và nạp giới của bọn hắn.

Lâm Minh thu hết sau đó bảo mọi người rời đi, nhanh cả đám bỗng biến mất nhưng cách mà họ đã xuất hiện, chỉ có Hải lão bị số 7 dìu lấy đi.

Bởi lão là người hết đấu khí đầu tiên, còn hai người Gia Hình Thiên và Vân Sơn thì từ từ khôi phục. Về phần hai nàng, có Phượng Quyết bá đạo một chưởng đó chưa thấm vào đâu phải 10 chưởng như vậy hai nàng mới hết sạch đấu khí.

Đám người Lâm Minh rời đi, sau đó liền cấp tốc trở về Tây Bắc địa vực, nếu không sẽ bị đán người của hồn điện phát giác. Điều đó, lại trái ngược với tổn chỉ của Lâm Minh lúc đầu.

Khoảng nữa tiếng sau, có ba bóng đen quỷ mị xuất hiện, tên cầm đầu nói “ Tên Hàn Phong này thật vô dụng sau mà bị hạ nhanh vậy?” Hộ Pháp 1 nói.

“ Mau tìm linh hồn của hắn, không thể để phí được, hơn nữa hắn còn giữ dị hoả, nếu để mất Mộ Cốt Lão Nhân sẽ giết chúng ta đó!”

“ Vậy thưa Địa Hộ Pháp!” Hai tên hộ pháp cung kính đáp.

Sau đó bọn họ thi triển loại hồn kỹ của Hồn Điện, thu lấy linh hồn của 3 tên Đấu Hoàng vừa mới bị giết chết.

“ Hừm, bọn này linh hồn yếu quá, chỉ một cái vẩy nhẹ là tan biến rồi!” Hộ Pháp mặt quỷ khóc nói.

“ Ừm không bằng mấy lũ luyện dược sư!” Hộ Pháp mặt quỷ cười cũng khinh thường nói lên.

“ Vậy lên các người cần phải phải nhanh chóng tìm được tên Hàn Phong đó, hắn mang trên người dị hoả đó là thứ mà Mộ Cốt Trưởng Lão cần, nếu mất ta và các người sẽ xong đời đó!” Địa Hộ Pháp gằn giọng nói, âm thanh lạnh lẽo quỷ mị pháp ra.

“ Rõ…” hai tên kia cung kính đáp, sau đó bắt đầu dùng bí kỹ của Hồn Điện tra khoả 3 tên Đấu Hoàng Linh Hồn.

Một màn sáng hiện lên, sau đấy 3 linh hồn đó từ từ tan biến, còn hai tên hộ pháp biết đầu sắp xếp lại kí ức trước khi chết còn bọn họ.

“ Báo Đại nhân, cả bốn người Hàn Phong, bị một đám thực lực mạnh phi thường, sử dụng toàn lực mà đánh chết, hơn nữa đám người Hàn Phong đuổi tên tên áo lam có mang khí tức có dị hoả!”

“ Cái gì, Dị hoả?” Địa Hộ Pháp kinh hô.

“ Dạ đúng vậy!” Hai tên này cung kính trả lời, sau đó chỉ thấy tên Địa Hộ Pháp đó quay người rời đi.

Thấy thế hai người này cũng đi theo, cả ba biến thành làn khói đen biến mất khỏi nơi này, chỉ để lại một hố to khủng lồ, sau này người ở Dược Hoàng Thành gọi nó là Mộ Dược Hoàng.

………

Quay lại phía của Lâm Minh, đám người bọn hắn đã rời khỏi khu vực của Dược Hoàng Thành, đang thẳng tiến tới Đại thảo nguyên Hắc Giác Vực.

Vì lo sợ bọn Hồn Điện sẽ phát ra Hàn Phong đã chết, mà Lâm Minh đã thúc dục mọi người nhanh chóng rời khỏi nơi Hắc Giác Vực này.

Sau khoảng 20 ngày Đám người Lâm Minh đã tiến vào khu vụ của Tháp Qua Nhĩ, thấy mọi người có vẻ mệt mỏi, hắn liền kêu mọi người dựng lại ở Xà Nhân Thành.

“ Sao chúng ta lại phải rời đi nhanh vậy Lâm Minh?” Trong đại điện Thải Lân hỏi hắn.

“ Hazz, ta không muốn chạm mặt với kẻ mà không chống lại được!” Lâm Minh thở dài sau đó nói.

Còn Vân Sơn, Gia Hình Thiên, Hải Ba Đông, thì đang xếp bằng khôi phục đấu khí, hai người Vân Sơn và Gia Hình Thiên, chỉ tiêu hào quá lượng Đấu Khí mà thôi.

Về phần Hải Ba Đông thảm nhất, do tu vi của lão trong 8 năm qua cũng chỉ tăng lên 3 tinh mà thôi, vì thế mà lão là kẻ nằm xuống đầu tiên do hết đấu khí, và được số 6, 7 hộ tống.

Nên giờ nằm bất tỉnh một chỗ, Thải Lân và Thải Điệp có chút xốc xếc mà thôi, về mặt đấu khí có Phượng Quyết cung cấp nên không đáng lo ngại.

Thải Lân thấy hắn chăm chú nhìn vào đoá dị hoả, mà cướp được từ tay của tên Hàn Phong bị hắn tiêu diệt, nàng cũng không làm phiên mà ngồi nhìn hắn.

“ Thải Lân, nếu sau khi ba người kia tỉnh lại thì bảo họ trở về Đế Đô đi, mang theo số 5, 6, 7 còn số 11, 12 thì ở lại đây để hộ pháp!” Lâm Minh suy nghĩ xong rồi nói.

“ Ukm!” Nàng gật đầu, rồi cũng nhắm ánh khôi phục đấu khí.

Thấy mọi chuyện đã giao xong hắn liền đứng dậy, đi xuống cái hang động to lớn ở dưới chân của cung điện này.

Hắn liền gọi ra Dược Trần, chỉ thấy Dược Trần dùng Cốt Lãnh Linh Hoả trói chặt, rồi tra tấn Hàn Phong.

Còn Hàn Phong thì cầu xin tha thứ “ Sư Phụ, cọ sai rồi tất cả là do Mộ Cốt làm ra, hu hu!”

“ Hừ vậy sao năm đó người vì lời ly gian của hắn ta, mà dám ra ta với người ta nuôi lớn ngươi, dậy ngươi thành người, giúp ngươi bước vào con đường tu luyện!” Dược Trần lớn giọng nói, âm thanh của lão uy nghiêm, của có sự hối hận, kèm theo đó là sự thất vọng tràn trề.

“ Ha ha, năm đó nếu người đưa ta Phần Quyết, thì đã không có chuyện ngày hôm nay, nếu người chịu dậy ra mọi thứ cho ta, thì ta đã không phải làm chuyện đó, người có hiểu không hả DƯỢC TRẦN!!!!” Hàn Phong điền cuồng, gào to tên của Dược Trần.

“ Người tên nghịch đồ!” Dược Trần không có lời nào để nói nữa, lão lền dùng linh hồn lực tra tấn Hàn Phong.

“ Ahhhh…..”

“ A… không…..dừng….lại…đi….” Bị Dị hoả thiêu đốt linh hồn, Hàn Phong không chịu nổi phải gào thiết trong đau đớn.

Vẻ mặt hắn dữ tợn nhìn chăm chằm Lâm Minh, chính là Lâm Minh đã khiến hắn có người như hôm này, hắn căn răng hỏi Lâm Minh.

“ Thằng Khốn, ta và người không có thù oan sao người phải giúp tên Dược Trần này!”

“ Ha ha, đúng là chúng ta chưa quen biết, và cũng không có thù oán gì cả!” Lâm Minh thản nhiên đáp lại.

“ Khốn nạn, vậy tại sao người lại giúp hắn hả?” Hàn Phong gào thẳng vào mặt Lâm Minh.

Thấy bộ mặt chán ghét của Hàn Phong sắp tiến sát mình, Lâm Minh đánh ra đạo Linh Hồn lực đuổi hắn ra xa.

“ Ahh… là Linh Cảnh Linh Hồn sao…” Hàn Phong sợ hãi nói.

“ Cái gì, Lâm tiểu tử người lên cảnh giới linh hồn lúc nào vậy???” lời nói của Hàn Phong cũng khiến cho Dược Trần mới cảm ứng thì phát hiện đúng như lời Hàn Phong nói.

Phải biết cảnh giới chỉ từ Nhất Phẩm Luyện Dược Sư đến Thất Phẩm Luyện Dược Sư, chỉ là Linh Hồn Phàm Cảnh, rất ít có thiên tài nào mà đột phá lên cảnh giới cao hơn trong lúc còn chỉ là Thất Phẩm luyện dược sư.

Còn trên là Linh Cảnh chỉ từ Bát Phẩm Luyện Dược Sư trở lên mới sở hữu linh hồn lực cấp độ đó, mà Lâm Minh hắn không phải là Luyện Dược Sư.

Vậy mà Dị Hoả, lẫn Linh Hồn Lực đều mạnh hơn nhưng Luyện Dược Sư khác, Dược Trần chỉ tấm tắc lấy làm lạ.

“ Ha ha tinh mắt đó Hàn Phong, tuy ta không thua oán, nhưng ta đã nhận lời uy thác của Dược Lão, vì thế ta phải hoàn thành nhiệm vụ thôi!” Lâm Minh nhún vai nói,

Sau đó đi tới đưa tay lên sử dụng Đấu Khí lẫn Linh Hồn Lực, bóc ra Dị Hoả Hải Tâm Diễm xếp thứ 15 trên bảng dị hoả của Hàn Phong.

“ Không…không…ngươi…không…được…làm…Ahhh….” Hàn Phong gáo thiết, thê thảm, phải biết hắn còn giữ được trạng thái này là nhờ có dị Hoả và Linh Hồn lực đạt Hậu Kỳ mà thôi.

Nếu mà bị bóc ra thì Linh Hồn hắn sẽ không thể khôi phục mà sẽ giữ ở trạng thái như nhược, để lâu sẽ có thể bị tán biến.

Nhìn cảnh này Dược Trần chỉ nhắm mắt lại, lão cũng không ngờ rằng Lâm Minh lại may mắn như vậy, mới một năm trôi qua vậy mà hắn lại có thế một đoá dị hoả nữa.

Không nhưng thế là Dị Hoả xếp hạng 15 Hải Tâm Diễm nữa chứ, bây giờ Lâm Minh đã có hai loại dị hoả rồi, công pháp sẽ tiến hoá tới Huyền Giai Cao Cấp.

…….

P/s: Tác tính bạo chương nhưng do cả ngày hôm này đi chơi, nên không viết được truyện, ahihi vậy để này sau vậy.

Cảm Ơn Đạo Hữu 4VNDT đã ủng hộ bộ truyện.

Chúc các đạo hữu năm mới vui vẻ nha, Happy New Year 2023.

Bạn đang đọc Đấu Phá: Từ Giải Cứu Điệp Bắt Đầu sáng tác bởi VĩnhHằngTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VĩnhHằngTôn
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 224

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.