Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Chiến Giữa Đấu Tôn, Chật Vật Rời Đi! ( Tiếp…)

Tiểu thuyết gốc · 2137 chữ

“ Hừm, ta không ngờ rằng tên nhà ngươi lại có thiên phú về không gian như vậy, nhưng ngươi tưởng như vậy là, bắt được Mộ Cốt Lão Nhân ta sao!” Nói xong thân thể lão tan phá nổ.

Thấy vậy Lâm Minh liền né tránh ra, thấy vậy Hắc Khí liền ở lại thành Mộ Cốt đấm thật mạnh vào Lâm Minh.

Bùm~

Lâm Minh bị đánh bay ra, chưa kịp để hắn ổn định lại, thì đòn tiếp theo của Mộ Cốt đã được tung ra, Lâm Minh chỉ còn cách là lấy ra cây thương mà hay lâu nay chưa dùng tới.

Keng~

Âm Thanh của vang chạm, đòn đánh của Mộ Cốt bị ngăn lại, sau đó cả hai tách ra, Mộ Cốt để tay đằng sau, chỉ thấy cách tay gầy như que củi của lão run rẩy.

Cây thương đó cứng hơn lão nghĩ, có thể chịu được đòn đánh toàn lực của Đấu Tôn mà không hề hấn gì, khiến lão vô cùng kinh ngạc.

“ Lão già, ngươi làm ta nóng người rồi đó!” Nói xong Lâm Minh liền chấp hai tay lại, nhưng hoa văn dần hiện lên trên mặt hắn.

“ Hiên Nhân Thuật!” Lâm Minh hét to, sau đó Đấu Khí Hắn bộc phá như thuỷ triều, song năng lượng làm cho cả bầu trời cả vùng Đế Đố di chuyển.

“ Tứ Tinh…Ngũ Tinh….Lục Tinh…không thể nào, sao lại có loại bí kỹ như vậy chứ… không chưa hết Thất Tinh…KHÔNG!!!!” Mộ Cốt hét to hoảng sợ nói.

Trong cả cuộc đời nào chưa thấy loại bí kỹ nào tăng tới 4 phần trăm thực lực, bây giờ sự chệch lệch của của hai bên là quá lớn.

“ Hừm người đừng tưởng chỉ người mới có bí kỹ, Hồn Ma Lục Ấn mở!”

“ Lục Quỷ ấn mở!”

Ầm~

Ầm~

Hai luồng đấu khí khổng lồ va chạm vào nhau, chỉ thấy xung quanh Mộ Cốt hiện lên hàng nghìn linh hồn gào hét, quấn lấy lão ta, thực lực cấp tốc tăng mạnh, lên thành Ngũ Tinh.

“ Phệ hồn! "

Nghe được tiếng quát chói tái, Mộ Cốt liền biến đổi Thủ Ấn, làn hắc vụ nồng đậm dừ trong tay áo phát ra rồi hóa thành vô số linh hồn dữ tợn đang gào thét thảm thiết, ùn ùn kéo đến đánh mạnh lên thân thể to lớn Lâm Minh.

Thấy vậy Lâm Minh Liền triệu hồi hai loại dị hoả, biến thì cự long to lớn quấn quanh bảo vệ lấy hắn.

“ Phanh Phanh Phanh! "

Làn hắc vụ tràn ngập linh hồn dữ tợn vừa chạm đến Dị Hoả Long liền trực tiếp bị lam sắc hỏa diễm đốt thành hư vô, nhưng với số lượng cực kỳ kinh khủng của hắc linh, tựa như một đám thiêu thân, điên cuồng liều mạng lao về phía Hoả Long và Lâm Minh.

Nhìn đám linh hồn gào thét đầy trời, đều bị Hoả Long đốt cháy thành hư vô, sắc mặt Lâm Minh vẫn ung dung thản nhiên qua sát chiêu thức của Mộ Cốt.

“ Hồn Điện này quả thật cùng hung cực ác, thi triển ra thủ đoạn lấy linh hồn bị giam cầm này làm pháo hôi cực kỳ ghê tởm” Lâm Minh còn âm thầm chửi bậy.

"Gào! " Lâm Minh cũng không phải là bao cát đứng im cho Mộ Cốt đánh, hắn liền điều khiển Hoả Long công tới.

Đám Linh Hồn của Mộ Cốt bị thiêu đốt hết, nơi hoả long đi qua chỉ còn lại đám khói đen bay lên, thấy hoả long đánh tới Mộ Cốt xẹt qua vẻ sợ hãi, hít sâu một hơi rồi dữ tợn quát: "Hiệu triệu Bản Mệnh Hồn Tỏa!"

Thực ra là chiêu thức này cần có ba tên hộ pháp cùng với Mộ Cốt bay trận, nhưng do Lâm Minh đã tiêu diệt hết đám hộ pháp đó. Nên bây giờ, lão ta mới liều mạng thi triển trận đồ đó một mình.

"Bản Mệnh Hồn Tỏa, hiện!"

"Xoạt, Xoạt! "

Bỗng một thanh âm va chạm dị thường chói tai vang lên từ hư không, từ một luồng hắc vụ khổng lồ đến mười trượng đột nhiên phun ra từ huyệt thái dương Mộ Cốt lão nhân. Hắc vụ mấp máy hình thành xiềng xích khổng lồ đen nhánh giống như bốn con Cự Mãng.

Xiềng xích này nhìn qua cực kì đồ sộ, ở bên ngoài tràn ngập những ký hiệu quỷ dị, mơ hồ còn thấy chúng được che kín bởi vô số những khuôn mặt thê lương. Xiềng xích này vừa xuất hiện, những tiếng gào khóc cực kỳ chói tai không ngừng vang lên, bay thẳng đến hoả long để cản nó lại.

Nhưng điều đó là vô ích, bởi thực lực của Mộ Cốt cho dùng có dùng bí kỹ tăng lên cũng vẫn cách Lâm Minh hai tinh, mà trong cảnh giới Tôn Giả hai tinh như là khoảng cách giữa mặt trời với trái đất vậy.

Cho dù là Bản Mệnh Hồn Tỏa, chiêu thức cực mạnh của Hồn Điện cũng không thể nào kéo lại khoảng cách đó.

Ầm~

Bùm~

Xèo~ xèo~

Một vụ nổ lớn phát ra, kèm theo đó là tiếng da thịt bị đốt cháy, cùng với tiếng hét đầy căm phẫn của Mộ Cốt “ Khục… hãy chờ đó, một ngày nào đó ta sẽ đòi lại mối nhục này!”

Thấy Lâm Minh cách xa lão, Mộ Cột vội buông lời thoại đè doạ, sau đó dùng chút sức lực bóp nát không gian chạy chốn, Lâm Minh tính đuổi theo nhưng không bị.

Lão ta rời đi nhưng để lại một đám linh hồn, ô uế tràn ngập trên bầu trời, hắn đành phải điều khiển hoả long thiêu dụi đám linh hồn đó, coi như là giúp bọn họ thoát khỏi khổ ải.

“ Ục…thật thực sự là sức mạnh sao?”

“ thật khủng khiếp, trước mặt hoả long đó, lẫn bản mệnh toả liên đó, chúng ta chả là cái thá gì cả!”

“ Ta mù mắt rồi!!!”

Đám đệ tử khi chứng kiến cảnh được đó, lòng cao ngạo của bọn hắn đã bị đập tan từ lâu.

Thải Điệp thấy đám người này chuyển biến, nàng đã cảm thấy quyết định không giải quyết nhanh trận chiến của Lâm Minh, thật là quyết định đúng đắn.

Trên Thiên Không Đảo, chúng nữ nhân cũng chứng kiến cảnh tượng đó, các nàng là người gần nhất và cảm nhận rõ nhất về trận chiến đó.

Chỉ có hai từ thôi “ Mãn Nhãn “ và “ Thống Khoái “ nhất là Yêu Dạ và Thải Lân, Yêu Nguyệt, Hai người Yêu Dạ và Thải Lân là muốn được như Lâm Minh, không ai có thể đe doạ tới nàng và người thân.

Còn đối với Yêu Nguyệt muốn vì soái, từ khi theo Lâm Minh còn bé, nàng đã bị tiêm nhiễm nhưng thứ ngầu lòi, mà Lâm Minh kể.

Quay trở lại với Lâm Minh, hắn đang dọn dẹp lại chiến trường mà do hắn và Mộ Cốt gây ra, nhưng những suy nghĩ Hồn Điện cứ hiện lên trong đầu hắn.

Sau khi song suôi, hắn trở lại Thiên Không Đảo, mọi chuyện trở lại bình thường, nhưng chuyện ngày hôm này sẽ lan truyền khắp Tây Bắc Địa Vực này, về trận chiến của nhưng cường giả cấp Tôn Giả.

Trận chiến người thường cũng không bao giờ xem được, kèm theo đó là ám ảnh về chiêu thức của Mộ Cốt, và chuyện xấu của Hồn Điện cũng được Thiên Minh Điện công bố ra.

………

Tại trong hư không, bóng người Mộ Cốt chật vật bò ra, quần áo rách tả tơi, một cách tay bị bỏng nặng, đấu khí trong cơ thể bị bí kỹ Hồn Ma Lục Ấn đó hút hết.

Trong đời hắn chỉ dùng bí kỹ này hai lần, lần thứ nhất là đấu với Dược Trần, hắn bị phản phệ tu vị khó mà tăng tiến, vì thế mà Dược Trần đến đỉnh phong Đấu Tôn mà hắn vẫn chỉ ở Tam Tinh Đấu Tôn.

Hôm này là lần thứ hai hắn dùng nó, công việc dùng bản mệnh hồn toả, hầu hư là gần hào hết sinh lực của hắn.

“ Khục….khục Lâm Minh thù này không trả, ta thề không làm người!” Bước đi chật vật trong hầm không gian, miệng hắn vẫn chửi lấy Lâm Minh.

Chật vật lắm hắn mới đi ra được hầm không gian trở về phân điện Hồn Điện ở Hắc Giác Vực này.

Nhưng tới nữa đường liền ngất, ngã trên sàn nhà, còn phân điện này đã hết người, có bao nhiêu người thì bị hắn kéo đi đánh Lâm Minh.

Giờ bị diệt toàn quân, mình hắn trở về một thân thương tích, cái giả phải trả là quá đắt, đối với Mộ Cốt nếu việc này để Hồn Điện trưởng lão lẫn Điện Chủ biết, hắn ta sẽ bị giết mất. Nhưng giờ hắn cũng không nghĩ nhiều được vậy, vì đã ngất nằm trên sàn nhà.

……….

Trên xe người có một cô gái mặt áo xanh ngọc đang ngồi với một nữ tử xinh đẹp, hai người này chính là Nạp Lan Yêu Nhiên và Vân Vận.

“ Ở Đế Đô xảy ra chuyện gì sao sư phụ?” Nạp Lan Yên Nhiên thấy vẻ mặt Vân Vận có chút khó coi nàng liền hỏi.

“ Đã có người hồn điện tấn công Điện Chủ!”

“ Cái gì? Bọn đấy dám sao? Chả phải bọn chúng bị sư tổ và các tộc trưởng tiêu diệt hết rồi mà?”

“ Chuyện này phức tạp lắm, con không nên biết quá nhiều, việc của con là phải nhanh chóng huỷ bỏ hôn ước vô lý này!” Vân Vận xoà đầu Yên Nhiên cười khẽ nói.

“ Dạ thưa sư phụ!”

Đúng vậy hai người này đến Tiêu Gia để giải trừ hôn ước với Tiêu Viêm, điều này khác xa với cốt truyện, nếu mà Tiêu Viêm biết được người Vân Vận mà hắn ngày nhớ đêm mong sẽ đến cùng Yên Nhiên từ hôn hắn sẽ có cảm giác ra sao nhỉ.

Lúc này khác xa với cốt truyện, Tiêu Gia không còn như trong cốt truyện yếu đuối, nhưng Nạp Lan gia và Vân Lam cũng trở lên khổng lồ hơn trước.

“ Sư phụ, chúng ta sắp đến địa phận của Tiêu gia rồi, con thấy..” sắc mặt của Yên Nhiên đôi chút mất tự nhiên

Thấy vậy Vân Vận liền xoa đầu nàng rồi nói “ Con yên tâm, ta sẽ luôn đứng về phía con, với lại cái hôn ước đó cũng là do gia gia con trong lúc say sỉn nói ra, nhưng cái tên Tiêu Lâm đó lại coi thật rồi sau này lấy giấy ra ép gia gia con, vì mặt mũi lên gia gia không thể nuốt lời!”

Nghe Vân Vận giải thích sự việc, khiến nàng lại có chút sinh khí, việc hôn nhân đại sự của nàng lại bị sắp xếp qua nhưng lời nó say sỉn của Gia Gia.

“ Hừm, xong chuyện này con sẽ nói cho Minh thúc, để thúc ấy đến tận nhà dậy lại gia gia!” Yên Nhiên phồng má tức giận nói, trông vô cùng khả ái.

“ Cái con bé này!” Vân Vận cũng lắc đầu cười khổ, véo nhẹ vào cái má đang phồng ấy.

Lúc này Xe Ma Thú của hai người đã đi vào trong Tiêu Thành, đám người ở trong Tiêu Thành khi thấy được tộc huy, có thanh kiếm chém ngang lốc xoáy, liền biết là gia tộc nào, lập tức tránh ra một con đường.

“ Kia là tộc huy của Vân Lam Gia!”

“ Đúng vậy, chỉ có người đứng đầu hoặc có chức vụ do Điện Chủ phong mới có thể gắp tộc huy đó lên xa hoặc đồ vậy khác!” Một kẻ trong đám người có vẻ là uyên bác nói.

“ Oa vậy sao! Thế thì người kia chắc là đại nhân vật rồi!”

“ Ha ha tên nhóc nhà người cũng tinh mắt đó, theo ta đoán thì người ngồi trong đó là Vân Gia Chủ!” Lão già uyên bác vuốt râu nói, sau lại nhấp chén trà.

Ở xa nhìn theo chiếc xa đó đi tới hướng với Tiêu gia, đứng trong đám người Tiêu Viêm chết lặng, hắn chạy nhanh về, miệng không ngừng lẩm bẩm nói.

“ Phải ngày mai mới là, Khảo nghiệm thực lực mà, sau rồi khoảng 1-2 ngày sau Nạp Lan Yên Nhiên mới tới để từ hôn chứ!”

Bạn đang đọc Đấu Phá: Từ Giải Cứu Điệp Bắt Đầu sáng tác bởi VĩnhHằngTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VĩnhHằngTôn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 15
Lượt đọc 152

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.