Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chút Thiếu Sót, Thiên Giai Đấu Kỹ.

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Ở cảnh giới Đấu Giả là tăng lên một đại cảnh giới, nhưng đến Đấu Vương thì lên khoảng chừng 7-8 tinh gì đó, vậy suy ra đến tu vi của Lâm Minh chắc chỉ tăng lên khoảng 2-3 tinh là cùng, hoặc có thể là một tinh.

“ Vậy ra các thần kỹ này không hữu dụng ở tu vi cao, chỉ có thể tác dụng ở tu vi thấp mà thôi!”

Ầm~ Ầm~

Susanno’o của Tiểu Y Tiên cứ phá hoại, chợt có hai bàn tay đấu khí khổng lồ, tóm chặt lấy Susanno’o giữ thật chặt.

Theo sau đó là luồng đấu khí tử sắc và huyết sắc, đứng trước mặt Tiểu Y Tiên quát lớn “ Kẻ nào dám ở Thiên Minh Đảo phá hoại?”

“ Không xong hiểu nhầm rồi!” Lâm Minh đang ăn dưa thì thấy hai nàng xuất hiện, thầm hô không ổn.

Sưu~

“ Con….con….Tiểu Y…Tiên…đây…ạ!” Nàng biết đã gây ra hoạ lớn, run giọng nói.

Ở phía xa xa, Thanh Lân khi thấy khí tức sắc bén của hai người Thải Lân và Thải Điệp, liền vắt chân lên cổ chạy mất.

“ Tiên Nhi????” Thải Điệp không xác định hỏi lại.

“ vâng!” Sau đó nàng ngưng cung cấp đấu khí, thì Susanno’o sau đó từ từ tan biến.

Để lộ ra Tiểu Y Tiên dùng đấu khí hoá cánh bay lơ lửng, đang run run đứng gần hai nàng.

Cuối cùng Lâm Minh cũng xuất hiện, đang định mở miệng liền bị hai nàng đấm vào bụng.

“ Khục!”

“ Sao…các…nàng lại…đánh..ta..??” Hắn nghi hoặc hỏi.

Thấy sự chú ý của hai nàng đã chuyển qua cho phụ thân, Tiểu Y Tiên liền vận đấu khí bay đi xa, các mùi thuốc súng đó nàng không dám qua đầu lại.

“ Hả! Huynh còn hỏi sao? Hay đi hỏi nắm đấm của bọn ta đây!” Thải Lân tính tình cuồng bạo, liền đấm Lâm Minh.

Theo sau là Thải Điệp, và thế làm một màn bạo hành gia đình diễn ra, Lâm Minh là người phải nằm yên cho các nàng đánh.

“ Ahhh…..”

Sau 2 tiếng thì màn bạo hành đã kết thúc, Lâm Minh nằm dưới mặt đất, nhìn lên trời đếm sao, trong khi đó vẫn là ban ngày.

“ Hừm “ hai nàng mỗi người cầm một chân của Lâm Minh lôi đi.

Đi vào trong đình viện, sau đấy vứt hắn trên mặt đất, các nàng tiến đến chỗ Vân Vận, an ủn nàng.

“ Vận muội, bọn ta đã giúp muội xả cơn giận!” Thải Lân vô về Vân Vận nói.

“ Muội đừng để ý tới huynh ấy, có nhưng lúc huynh ấy vô tâm thế đấy mong muội đừng để bụng!” Thải Điệp xoa đầu Vân Vận an ủn nói.

Giả vờ nằm bất động, khi Lâm Minh nghe được nhưng lời đó, hắn liền nhớ ra mấy ngày trước có lấy đi lần đầu của Vân Vận, mà sang để ngày hôm sau hắn lại không ở bên nàng, an ủn, chăm sóc, mà lại bỏ đi về họp.

Hắn thở dài tự trách bản thân, sao lúc đấy lại vô tâm thế chứ, Lâm Minh đứng dậy phủi bụi dính trên người.

Thực sự mà để nói, thì hắn nằm đó cho các nàng, dùng tay không đánh cả đời cũng không chết được hắn.

Lâm Minh đi tới rồi quỳ một gối xuống, nhìn Vân Vận nói “ Vận nhi cho ta xin lỗi, qua thật lúc đó ta đã vô tâm!”

“ Hừm! Giờ huynh mới biết lỗi của mình sao!” Nhã Phi hừm nhẹ, lại gần gõ đầu Lâm Minh nói.

“ Ui Ya, ta biết lỗi rồi, coi như ta truyện lại cho các muội thần kỹ Susanno’o đó nha!” Hắn giả vờ đau nói, xong quay ra nịch các nàng.

“ Huynh nó là cái cự nhân khổng lồ mà Tiên Nhi sử dụng đó sao?” Thải Điệp tò mò hỏi.

“ Đúng vậy, lại gần đây ta truyền cho các muội!”

Các nàng tiếp lại gần, hắn nhanh chóng chỉ vào mi tâm của các nàng sau một lúc, toàn bộ đều xếp bằng mắt mắt cảm thụ.

Chỉ trừ mỗi Vân Vận, hắn đi tới bế nàng vào trong lòng nói “ Vận nhi, ta có quà xem như là lời xin lỗi nữa của ta ranh cho muội được không!”

“ Muội không cần quà nữa đâu, chỉ cần huynh không đối xử như vậy với muội nữa là được rồi!” Nàng khoác vai, ôm cổ Lâm Minh tựa đầu vào hắn nói.

Không đợi nàng nói, hắn đã lấy ra Thẻ Đặc Biệt ( Đen ), đưa cho Vân Vận nói “ Muội chỉ cần bóp nát nó, đảm bảo muội sẽ bất ngờ cho mà coi!”

“ Hả nó là thứ gì vậy? Huynh lại thần thần bí bí nữa rồi!” Nàng cũng tò mò cấm lấy nó, ngắm lấy.

Thực ra mà nói chưa có ai trong các nữ nhân của hắn đã tiếp xúc với loại thẻ bài này, chắc chỉ có Thải Điệp và Thải Lân đã dùng qua Thẻ Huyết Mạch một lần.

Răng rắc~

Tấm thẻ vỡ thành chùm ánh sáng, dung nhập vào người của Vân Vận, đấu khí sôi trào, cảnh giới Cửu Tinh Đấu Tông chợt buông lỏng, trực tiếp thăng lên Nhất Tinh Đấu Tông.

“ Hả? Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Hình như là muội đã đột phá?” Vân Vận đầu vẫn mơ hồ, nãy nàng chỉ thấy một chùm sáng dung nhập vào.

Rồi biến mất, sau đó là tu vi của nàng nhảy hai cảnh giới, từ Cửu Tinh thăng lên luôn Nhất Tinh Đấu Tông.

“ Ha ha, chụt~ muội vừa đột phá đó, tấm thẻ đó là Thẻ Đặc Biệt dùng để đột phá bình cảnh giữa các cấp độ!” Hắn từ từ giải thích.

Còn Vân Vận như ở trong sương mù vậy, nghe không hiểu nhiều cho lắm, thấy thế Lâm Minh liền chỉ vào trán này.

Sau đấy là lực lớn tin tức của thần kỹ Susanno’o và căn nguyên thần kỹ chi lực, rồi hắn đặt nàng xuống, nhắm mắt cảm ngộ. Lâm Minh, đứng dậy đi vòng vòng chờ các nàng tỉnh lại.

Trong lúc này, hắn mới nhớ ra còn vài đồ lạ mà hệ thống cho Lâm Minh, hắn liền mở balo ra xem thì đập vào mặt hắn là các món như sau: Thiên giai đấu kỹ, Trái ác quỷ ???, Vé Thời Không x1, Khôi Lỗi Thiên Cấp x 10, Thẻ Triệu Hoán x1.

“ Lại là Thiên Giai đấu kỹ, tính ra đây là bộ đấu kỹ thiên gia thứ ba, không biết là loại hình gì?” Lâm Minh chậc lưỡi, cảm thán vì trên người có 3 loại thiên giai đấu kỹ, nhấn vào xem thông tin.

[ Đại Thiên Tạo Hóa: phẩm bấc Thiên gia cấp thấp. Người sáng tạo Tạo Hoá Thánh giả ]

“ Không thể nào, nó vậy mà là đấu kỹ thiên giai của tên Tiêu Viêm?” Lâm Minh kinh ngạc nhìn đấu kỹ đó.

Hắn nóng lòng vội lấy nó ra, xuất hiện trước mặt Lâm Minh là một bộ ngọc giản, bên trong chưa Đại Thiên Tạo Hoá.

“ Tê!”

Lâm Minh đưa ngọc giản đó lên gần mi tâm, bỗng một lượng tin thức khổng lồ, truyền vào não hải hắn.

Ầm!"

Một tiếng nổ mạnh vang lên từ tận sâu trong óc Lâm Minh, đồng thời linh hồn cũng phải chịu sự chấn động mãnh liệt.

Bỗng mọi thứ xung quanh biến mất, chỉ còn lại không gian đen tuyền, trước mặt Lâm Minh xuất hiện rồi giọng nói bình thản như nước chậm rãi vang lên trong không gian.

"Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng, đấu kỹ Thiên Giai cấp thấp, do bổn tọa dùng công sức cả đời dung hợp rất nhiều loại đấu kỹ mà sáng chế ra. Bộ chưởng pháp này chú trọng đến từ tạo hóa, lấy chưởng phá thiên, lấy lực đánh vỡ vạn vật."

Lâm Minh móc móc lỗ tai, cái này hắn đọc truyện biết rồi, chẳng cần giải thích, nhưng lão già như một cái máy móc trần thuật lại việc tạo ra loại chưởng phá này, lẫn uy lực của nó thế nào

“ Thiên Giai đấu kỹ, thoát tục siêu thánh, có thể tìm được bí mật bổn tọa giấu bên trong hài cốt, coi như là người có duyên, chính vì vậy nên ngươi mới bị Kim Linh Tiên rèn luyện bàn tay. Nhớ kỹ, Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng phải sử dụng bàn tay đã bị rèn luyện mới có thể thi triển thành công, nếu không chắc chắn sẽ bị phản phệ!"

“ Này lão già đây là ngọc giản mà có phải xương cốt ở đâu, mẹ cái hệ thống này chắc lại sao chép y nguyện cái xương cốt lẫn lời thoại của lão ta!” Lâm Minh nhàn chán nhìn lão già nói.

Sau khi nói xong, thì qua trình truyền thụ lẫn cải tạo để hắn hoàn mỹ hơn vận dụng chương pháp đó.

Đây là một tính năng tối ưu của hệ thống, hắn không cần phải rèn luyện gian khổ để tu luyện để viên mãn. Chỉ cần ngồi đợi cải tạo là xong, quá dễ.

“ Tê!”

Chợt bàn tay trái, hắn thì ra trận đau nhức vừa rồi là do cái gọi là Kim Linh Tiên này đang thay đổi bàn tay của mình.

Lâm Minh chưa ngắm xong cái Kim Linh Tiên này, thì lão già đó đọc một đoạn khẩu quyết.

"Đại Thiên Tạo Hóa chưởng, sở hữu tạo hóa lực…"

Vừa đọc lão già vừa phát ánh huỳnh quang nhàn nhạt mà thân thể cũng dần trong suốt, lộ ra kinh mạch lộ tuyến vô cùng rõ ràng. Bên trong các kinh mạch có một tia năng lượng màu vàng lợt đang chuyển động nhanh chóng theo một lộ tuyến khá kỳ quái.

"Đây cũng là lộ tuyến kinh mạch để tu luyện Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng!"

“ Rồi rồi, nhanh lên xem nào để người ta còn test xem nào lâu thế!” Lâm Minh không chịu được thúc dục.

Nhưng cái thân ảnh lão già đó vẫn bình thản giải thích, về Đại Thiên Tạo Hoá Chưởng, cũng là cũng lộ tuyến kinh mạch cũng đi xong, quang mang trên thân ảnh lão già kia cũng dần tiêu tán, mà hào quang màu ám kim ở bàn tay còn lại chợt bộc phát, xuất ra một chưởng mạnh mẽ đánh thẳng lên bầu trời.

"Bành!"

Một chưởng này ẩn chứa năng lượng thật đáng sợ, giống như gió bão vừa quét qua, một vòng xoáy ánh sáng màu đen hình thành dưới chưởng của đạo nhân ảnh đó.

Vòng xoáy hình thành rồi khuếch tán ra nhanh như chớp, khiến không gian xung quanh sụp đổ trong nháy mắt.

Nhưng thật ra Lâm Minh cũng không cảm thấy gì mấy, bởi nơi này là không gian đen, không phải mặt đất hay mặt núi, vì vậy mà không cảm nhận rõ được.

Sau khi truyền thụ xong suôi, Lâm Minh cũng đã tỉnh lại, hắn nhìn xung quanh thì chúng nữ vẫn đang cảm ngộ.

Hắn không muốn làm phiền các nàng, liền đi ra ngoài, thấy một nữ đệ tử đang đứng chơi ở bờ hồ.

“ Này! Đằng Linh nếu mà các phu nhân tỉnh, có hỏi ta đi đâu bảo là đi Hắc Giác Vực nha!” Lâm Minh dằn dò nhỏ đệ tử ham chơi.

Đằng Linh là đệ tự của Mễ Đặc Nhĩ mới đưa lên, nàng vẫn còn nhút nhát, ham chơi, khi bị Lâm Minh hỏi và giao nhiệm vụ.

“ Điện chủ cứ tin tưởng ở con!” Nàng Vỗ ngực cam đoạn, việc này làm cặp ngực sữa của nàng rung lắc mãnh liệt.

…..

Bạn đang đọc Đấu Phá: Từ Giải Cứu Điệp Bắt Đầu sáng tác bởi VĩnhHằngTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VĩnhHằngTôn
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.