Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia tộc sa sút

Phiên bản Dịch · 1670 chữ

Cuối mùa thu năm 1637 theo lịch Đại Chu, thành Hưng Ninh xảy ra một trận mưa to.

Bên trong thành có Dịch gia một trong hai đại cửu phẩm thế gia, cả khuôn viên gia tộc nhìn qua có chút hoang tàn đổ nát, một trận mưa thu tẩy lệ này lại càng phát ra sầu thảm.

Sau trận mưa sương mù bao phủ mọi ngõ ngách, khiến cho các đệ tử Dịch gia bàng hoàng bước đi sắc mặt đều có vẻ mông lung mờ mịt.

Một không khí chết chóc nặng nề tràn ngập trong tâm trạng của mọi người, khiến cho những người đệ tử này vốn sinh long hoạt hổ, tinh khí thần tràn đầy này trở nên vô hồn.

Bởi vì lúc này Dịch Thu, niềm hy vọng duy nhất để Dịch gia có thế một lần nữa quật khởi, người thừa kế duy nhất của gia tộc đang hôn mê trên giường lạnh lẽo trong nhà tộc trưởng, lặng lẽ như một cái xác không hồn.

Những danh y nổi tiếng nhất ở thành Hưng Ninh đến rồi đi như cưỡi ngựa xem hoa, ai cũng tự tin rồi lại chán nản ra về, không có bất kì ngoại lệ nào.

Sau đó, Dịch gia đều nhận được câu kết luận thống nhất cuối cùng chính là, đại thiếu gia nhà các người không thể cứu, hãy chuẩn bị hậu sự đi.

Cha đẻ của Dịch Thu, cũng là Dịch gia đương đại gia chủ Dịch Thương Thiên tự nhiên không thể chấp nhận kết quả như vậy.

Nhìn thấy con trai hơi thở ngày càng yếu đi theo thời gian, nhưng mà tất cả những vị được gọi là danh y nổ tiếng, tất cả lại đều thúc thủ vô sách, Dịch Thương Thiên cắn răng làm ra quyết định.

Ông ta muốn dùng con bài chưa lật cuối cùng của gia tộc!

Trải qua các đời tộc huấn đều nhiều lần nhấn mạnh, trừ khi là thời khắc sinh tử của gia tộc, nếu không tuyệt đối không được dùng tới lực lượng sau cùng này!

Năm đó, khi Dịch gia vẫn là gia tộc nhất cấp hàng đầu trong Vương Triều Đại chu, đã để Dược Thần Cốc mang một ân tình đến nay đã hơn trăm năm, và đã mời đến được vị trưởng lão uy danh hiển hách trong cốc - Mạc Chính Sơ.

Trong Đại Chu Vương Triều được xưng Sinh Tử Nhân, có thể làm thịt sinh ra từ bạch cốt, đã ra tay liền có thể đòi người từ tay Diêm Vương.

Người này gần như quanh năm đều ở trong cốc, cho dù là đương kim Thiên Tử Đại Chu đều khó có thể mời đến lão nhân cổ quái này, lúc này đang ở trong nhà tộc trưởng Dịch gia.

Thông qua một cái dược đỉnh, một lò đan dược nào đó đang được luyện ra.

Nếu như tin tức Mạc Chính Sơ xuất hiện ở Hưng Ninh thành được truyền ra bên ngoài, thì thành trấn nhỏ bé xa xôi trong lãnh thổ Đại Chu này sẽ ngay lập tức trở thành tiêu điểm tranh luận của cả Vương Triều.

Tuy nhiên trừ bỏ Dịch Thương Thiên ra thì không ai hay biết chuyện này.

Dịch gia từ trên xuống dưới ở trong mắt tất cả mọi người cũng chỉ cho là gia chủ cho mời đến một danh y không rõ lại lịch mà thôi.

Cho nên bọn họ vẫn là thất vọng, trong khi Dịch Thương Thiên lại có chút khẩn trương.

Trong mắt người khác nghĩ, chắc hẳn hắn mang tâm lí còn nước còn tát khi tuyệt vọng, chỉ có chính hắn biết đây là hi vọng cuối cùng.

Lúc này bên trong phòng chỉ còn lại vị đại trưởng lão này cùng người nằm trên giường không rõ sống chết Dịch Thu.

Bao quát cả Dịch Thương Thiên và tất cả các nhân vật trọng yếu của Dịch gia đều bị Mạc Chính Sơ đuổi ra ngoài, ngoại trừ lo lắng chờ đợi cũng chỉ có thể là lo lắng.

Nhưng ngay tại lúc này, ngươi ở trên giường đang hôn mê bất tỉnh nhiều ngày Dịch Thu . . . . . Tỉnh . . . . .

Ban đầu khi từ từ mở ra hai mắt, đầu óc Dịch Thu có chút mơ hồ.

Rất nhiều tin tức liên tục xuất hiện và xáo trộn ở trong đầu, sau đó không ngừng tan biến và sắp xếp lại trộn lần cùng kí ức ban đầu, cả quá trình đó làm cho Dịch Thu sau khi tỉnh dậy cảm thấy thống khổ vô cùng.

Giống như thần kinh không ngừng bị chèn ép, loại đau đớn này đến từ sâu trong linh hồn, vượt xa nỗi đau mà thể xác con người có thể gánh chịu.

Nếu không phải Dịch Thu có ý chí kiên định, thì trải qua loại thống khổ này chỉ sợ cũng phải kêu la thảm thiết.

Khoảng chừng thời gian uống xong một ngụm trà, sự dung hợp kịch liệt này mới từ từ giảm dần.

Có điều lúc này toàn thân Dịch Thu đã ướt đẫm mồ hôi, trong người mệt mỏi, trên môi tái nhợt không có một chút máu nào.

Dùng sức hít thở vài lần điều chỉnh trạng thái, lúc này Dịch Thu mới có thời gian sắp xếp lại những kí ức đã hoàn toàn hợp nhất với nhau, đồng thời đã hiểu chuyện gì xảy ra với mình.

Mượn xác sống lại!

Trong trận chiến kinh thiên kia mặc dù cơ thể hoàn toàn bị phá hủy, nhưng không biết vì lí do nào đó mà linh hồn không bị tan biến, mà lại nhập vào cơ thể của người thanh niên có tên giống hệt mình này.

Và cũng bởi vì thể xác của người này vẫn còn sinh khí nhưng tinh khí thần sớm đã tan rã, cho nên quá trình hợp thể vô cùng suôn sẻ không có bất cứ trở ngại nào.

Chỉ khi dung hợp có một lượng kí ức ban đầu của thân thể này nên mới phải chịu một chút đau khổ

Có thể được sống lại một lần nữa đó là may mắn trời cao cũng phải đố kỵ

Bản thân kiếp trước là đệ nhất cường giả đại lục, từng trải qua vô vàn hiểm cảnh Dịch Thu cũng không sợ hãi cái chết. Nhưng có thể tiếp tục sống là quá tốt rồi.

Đại nạn không chết, tất có hậu phúc, cho nên đối với biến cố trước mắt Dịch Thu cũng thoải mái tiếp nhận.

Sau khỉ chỉnh lý kí ức lại một phen, Dịch Thu hiểu rõ tình huống của mình trong thân phận mới.

Vị trí địa lý: Vương Triều Đại Chu – phủ Lĩnh Nam – quận Hà Lạc – thành Hưng Ninh

Hoàn cảnh Gia tộc: Dịch gia, cửu phẩm thế gia xuống dốc, phẩm cấp thấp nhất trong Đại Chu triều.

Tuổi: mười tám tuổi.

Cá nhân thực lực: đã thức tỉnh đấu hồn, nhị giai võ tu.

Trừ những tin tức này ra, Dịch Thu còn tìm ra nguyên nhân khiến thân thể này đột ngột tử vong.

Sự tình liên quan đến một thế gia cửu phẩm khác cùng với phủ thành chủ, nơi quyền lực nhất trong thành Hưng Ninh.

Chuyện là, Dịch Thu phát sinh mâu thuẫn với Đại tiểu thư nhà phủ thành chủ, nhưng bị hộ vệ của Đại tiểu thư trực tiếp bắt giữ.

Đại tiểu thư dưới cơn thịnh nộ một chưởng đánh vào thiên linh cái, khiến Dịch Thu kia chết ngay tại chỗ, linh hồn tiêu tan.

Thật ra Dịch Thu kia cũng không phải loại người hoành hành ngang ngược.

Gia tộc từ đỉnh cấp nhất phẩm thế gia người đời nhìn tới một vẻ cao cao tại thượng, bây giờ lại sa sút đến cực điểm.

Từ nhỏ đã biết được lịch sử gia tộc thay đổi qua hơn trăm năm, Dịch Thu làm người thừa kế gia tộc đời này tự nhiên trong lòng mang chí lớn, muốn dẫn dắt gia tộc một lần nữa quật khởi.

Nói về thế hệ trẻ trong thành Hưng Ninh hắn là tiêu biểu của một người chăm chỉ tu luyện đến khắc khổ.

Ngoại trừ tu luyện ra hắn cũng không có hứng thú đối với bất kỳ chuyện nào khác.

Chuyện phát sinh va chạm đối với Đại tiểu thư nhà phủ thành chủ, không thể không nhắc đến người thừa kế của một gia tộc cửu phẩm thế gia khác trong thành Hưng Ninh.

Mặc dù soát lại trong đầu đối với chuyện này có cảm giác không rõ ràng, nhưng Dịch Thu đã từng là thiên hạ đệ nhất nhân, chứng kiến qua vô số lần âm mưu quỷ kế, cho nên chỉnh lý lại những mảnh ghép ký ức một lúc liền có thể phân tích và đưa ra kết luận.

Nguyên do là, Dịch Thu, bị hãm hại!

Mà kẻ đứng sau màn, chính là người thừa kế một cửu phẩm thế gia khác kia!

Sau khi hiểu rõ, Dịch Thu lúc này nằm trên giường mệt mỏi duỗi lưng.

Nếu đã mượn cơ thể này sống lại, như vậy cũng nên kế thừa trách nhiệm cùng cừu hận của khối thân thể này.

Có điều rất nhiều trí nhớ trong đầu đều rất mơ hồ không thể hiểu hết, cho nên Dịch Thu trước mắt muốn dưỡng tốt cho thân thể, rồi mới sắp xếp lại tìm hiểu những điều này sau.

Đang muốn ngủ một lúc để khôi phục cảm giác mệt mỏi, Dịch Thu bỗng nhiên ngửi thấy một hương vị kì lạ.

Cau mày cẩn thẩn hít vào một hơi đồng thời vận dụng khứu giác, Dịch Thu sắc mặt khẽ biến, nhịn không được hô to: “ Ai chế thuốc ở bên ngoài? Chạy mau! Dược đỉnh sắp nổ rồi!”

Bạn đang đọc Đấu Thần Truyền Thừa (Dịch) của Lạc Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amatbao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.