Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin đồn lan truyền

Phiên bản Dịch · 1351 chữ

Vài ngày tiếp theo, Dịch Thu trong hình dạng một người bệnh bị thương nặng chưa hồi phục, trong phạm vi gia tộc dạo bước bốn phía.

Tin tức Đấu Hồn của mình bị hủy, không thể trở thành một Võ Tu đã được Dịch Thương Thiên tung ra bên ngoài, để tin tức càng thêm chân thật Dịch Thu thúc dục hồn lực làm ra vẻ tái nhợt và mệt mỏi.

Hơn nữa bước đi cũng hơi chao đảo, sắc mặt tái xanh mệt mỏi, thoạt nhìn như gió thổi cũng muốn ngã.

Bộ dáng kia nhìn giống như một người bệnh đã mất đi mục đích sống, không còn hy vọng ở tương lai. Ngược lại như một ngưới sắp rời khỏi trần gian muốn đi nhìn kỹ thế giới bình thường này……..

Nhìn cảnh này, người của Dịch gia cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, vết thương của thiếu chủ nhà họ quá nặng sống được mới là kỳ lạ nên chẳng ai nghi ngờ.

Mọi người chỉ cảm thấy kỳ lạ là luôn có một lão giả mặc áo choàng nhìn không rõ mặt đi theo bên người Dịch Thu.

Giống như một người hầu già trung thành, vô cùng cẩn thận chăm sóc cuộc sống hằng ngày của Dịch Thu.

Nhưng vấn đề là…….người Dịch gia mặc dù không ít nhưng cũng chẳng nhiều, mọi người hàng ngày đều sinh hoạt trong phạm vi gia tộc, bình thường thì cúi đầu không thấy mà ngẩng đầu đã thấy mặt.

Nhưng lão bộc này lại chẳng có điểm ấn tượng, ông ta như là nhảy ra từ khe nứt sau đó như ngang trời xuất thế ở bên canh Dịch Thu.

“Thực ra, luyện dược cùng võ đạo có rất nhiều điểm chung, như cơ sở quyết định cao thấp, như tỉ mỉ quyết định thành bại, như độ thuần thục quan trọng hơn so với tích lũy vô nghĩa…….mấy hôm nay chúng ta nói về luyện dược, theo ta thấy vấn đề của ngươi không nằm ở trên những điều này, mà ngược lại ngươi không nắm vững cơ sở điều này đã hạn chế ngươi tiến thêm.”

Dịch Thu nằm trên ghế bập bênh ở trước sân nhầ, khép hờ hai mắt một bên thích ý hưởng thụ ánh nắng rơi trên người, mở miệng nói.

Mạc Chính Sơ đứng ở một bên, cung kính đáp ứng một tiếng đồng thời đem những lời Dịch Thu nói ghi lại trong lòng.

Trên mặt tràn đầy một loại cẩn thận và khiêm tốn nên có khi đệ tử nghe lão sư chỉ dạy.

Mấy ngày hôm nay hắn đều ở bên cạnh Dịch Thu, hai người gọi là chủ tớ thực ra lại là thầy trò, cho nên Mạc Chính Sơ không khách khí đem những thắc mắc đè nén trong lòng toàn bộ giãi bày cùng Dịch Thu.

Mà quả nhiên Dịch Thu không để hắn phải thất vọng, có thể nói vượt xa sự mong đợi của Mạc Chính Sơ.

Vấn đề rất nhiều năm Mạc Chính Sơ đau đầu, đương nhiên là rất khó, thế mà Dịch Thu lại nhẹ nhàng luôn có thể chỉ ra bản chất của vấn đề chỉ bằng vài ba câu nói, Mạc Chính Sơ sau khi lắng nghe liền sáng tỏ thông suốt.

Nếu không có tự trải qua, Mạc Chính Sơ sẽ không thể tin trên đời lại có người hiểu sâu sắc đối với luyện dược đến vậy.

Mặc dù chỉ qua mấy ngày, nhưng Mạc Chính Sơ cảm thấy thu hoạch trong thời gian này thậm thí còn nhiều hơn rất nhiều so với tổng số năm của các năm qua!

Những lời giải thích chân thật của Dịch Thu về luyện dược không nhiều. Nhưng mỗi câu như ngọc, quả thật là vô giá!

Cho nên Mạc Chính Sơ cảm thấy may mắn, trong nội tâm đối với Dịch Thu cũng rất tôn kính cùng sung bái.

Người đơn giản…….bao giờ cũng dễ hạnh phúc hơn.

"Ta để cho ngươi luyện chế đan dược thế nào rồi ?"

Nằm trên ghế khẽ đu đưa, Dịch Thu bỗng nhiên đổi đề tài giọng điệu nhẹ nhàng như gió mùa xuân.

Mấy hôm nay Mạc Chính Sơ cũng quen với thói quen nói chuyện của Dịch Thu phản ứng rất nhanh, khom người nói: "Thưa thiếu gia, tuy Phá Phong Đan là Huyền giai hạ phẩm nhưng có công hiệu đặc thù cho nên luyện chế yêu cầu rất cao. Mặc dù ta mang theo dược liệu cũng đầy đủ, có điều.....lúc trước dược đỉnh mang theo đã bị nổ, cho nên mấy hôm nay đang đợi gia tộc ngài tìm mua một cái, theo lời phụ thân ngài thì hôm nay sẽ mang đến."

Nói đến sự tình nổ đỉnh Mạc Chính Sơ không khỏi đỏ mặt.

"Ừm, đối với kỹ xảo cùng thủ đoạn luyện chế Phá Phong Đan đúng là rất phức tạp, thời điểm ngươi luyện chế ta sẽ ở bên quan sát xem ngươi có thói quen xấu nào không."

Dịch Thu nói.

Mạc Chính Sơ lập tức vui mừng, lần nữa khom người.

Hai người tiếp tục nói chuyện với nhau, tận hưởng thời điểm yên tĩnh hiếm hoi của buổi chiều.

Thế nhưng thời gian nhàn nhã luôn bị đủ các loại sự việc khác nhau phiền nhiễu, một người của Dịch gia đột nhiên đi tới bên ngoài trạch viện, thông báo một tiếng rồi tiến vào nói rõ ý đồ đến.

"Phụ thân gọi ta đi chính đường?"

Trên ghế Dịch Thu lười biếng mở mắt nhìn.

"Vâng thiếu gia, gia chủ Ngụy gia đến đây, đang ở chính đường cùng sư phụ nói chuyện, sư phụ bảo ngài qua đó."

Người Dịch gia đệ tử mở miệng nói.

Nhà họ Ngụy là một cửu phẩm thế gia khác trong thành Hưng Ninh, nhưng địa vị cao hơn Dịch gia một bậc.

Vậy sao....chỉ có người Ngụy gia sao? Có người của phủ thành chủ không?

Dịch Thu híp mắt hỏi.

"Phủ thành chủ....hồi bẩm thiếu gia, không thấy người của phủ Thành chủ."

Nam tử họ Dịch này lắc đầu, có chút kì quái vì sao thiếu gia lại hỏi như vậy.

"Được rồi, ta đã biết, một lúc sẽ đến."

Dịch Thu nói xong liền phất phất tay, đợi Dịch gia đệ tử rời đi, hắn từ ghế dựa đứng lên vỗ vỗ vào gò má tái nhợt của chính mình.

Lại cười nói: "Xem ra tin tức mấy hôm nay truyền đi đã có tác dụng, bây giờ Ngụy gia kia hẳn là tin ta hoàn toàn bị phế, hôm nay tới cửa sợ là chân tướng sẽ phơi bày. Để coi bọn hắn muốn làm gì."

Mấy ngày này ngoại trừ nói chuyện về luyện dược, Mạc Chính Sơ thấy Dịch Thu nói nhiều nhất chính là chuyện tình mà Dịch gia đang gặp phải, cho nên cũng hiểu rõ ràng.

"Người của phủ thành chủ không đến, vậy thì cục diện mà ngài lo lắng cũng không xảy ra, chỉ là một Ngụy gia không tạo nổi sóng gió gì."

Mạc Chính Sơ cũng cười hắc hắc nói.

"Rắc rối không đến từ phủ thành chủ mà chính là phía sau nó, chuyện này còn phải bàn bạc kỹ. Nào, bây giờ chúng ta đi gặp người Ngụy gia trước."

Dịch Thu nói xong quay người đi ra bên ngoài, Mạc Chính Sơ lặng lẽ theo sau chậm hơn nửa thân người, lưng cũng hơi khom xuống.

Dịch Thu đối với phủ thành chủ đúng là có chút băn khoăn, không phải về thực lực của nó mà liên quan đến phong ấn kỳ dị kia.

Mấy ngày nay sau khi sắp xếp lại tất cả thông tin trong đầu, Dịch Thu đã có một số suy đoán về phong ấn này.

Để Dịch Thu cảm thấy buồn là suy đoán này dù đúng hay sai.....với hắn mà nói, thế cục trước mắt còn cả chặng đường dài gian nan.....

Bạn đang đọc Đấu Thần Truyền Thừa (Dịch) của Lạc Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amatbao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.