Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Gamer, Tương Lai Và Quân Xâm Lược

Tiểu thuyết gốc · 1110 chữ

Chương 1: Gamer, Tương Lai Và Quân Xâm Lược

Cho đến bây giờ tôi vẫn không thể tin vào mắt mình.

Cả một thành phố đồ sộ bị phá hủy trong chớp mắt.

Nhưng sinh vật hình thù quái dị tuôn ra từ những chiếc phi thuyền bắt đầu tấn công con người. Tôi thậm chí còn phải chứng kiến cảnh một thai phụ bị ăn ngay trước mắt. Ánh mắt của người phụ nữ chứa đầy sự hoảng loạn, đau đớn xen lẫn tuyệt vọng.

Khốn khiếp hơn nữa là bây giờ tôi quá sợ hãi. Tôi bỏ chạy, bịt chặt đôi tai để không phải nghe những tiếng thét tuyệt vọng. Cố nín thở để không phải ngửi thấy mùi máu tanh từ những cái xác. Cố nheo mắt để tránh nhìn thấy cảnh đau thương. Vừa chạy, nước mắt của tôi chảy ra bay cả về phía sau. Tôi chạy cho đến khi đôi chân đã mỏi nhừ. Tai không nghe. Mắt không thấy gì nữa thì tôi mới ngã quỵ xuống, miệng chỉ còn đủ sức lẩm bẩm:

- Tại sao? Tại sao chuyện này lại xảy ra?

Chuyện xảy ra khoảng nửa tiếng trước. Tôi, Trương Vân Dũng là một học sinh cấp 3 bình thường theo chủ nghĩa ba không: không yêu đương, không lêu lỏng và không thích học. Nói không thích vậy thôi chứ không phải là tôi ghét học hay gì đâu, chỉ là tôi không thích mấy môn tự nhiên như vật lý hay hóa học thôi.

Môn học ưa thích đối với tôi là môn lịch sử. Bởi vì sao ư? Vì tôi là một tín đồ của "Đế chế" (Age of Empire/AOE) mà. Không chỉ vậy, tôi còn là một huyền thoại khi đạt được thành tích 300 trận thắng liên tiếp trong game. Chính vì thế nên khi học lịch sử thì tôi sẽ biết thêm về các nền văn minh cổ, lịch sử và chiến tích của họ.

Về phần sở thích thì như đã nói ở trên, tôi rất thích chơi game. Nhất là những tựa game xây dựng chiến thuật như Đế Chế hay Clash of Clans. Chính vì đam mê với nó như vậy nên tôi thậm chí đã soạn ra hàng trăm chiến thuật vào một cuốn sổ để có thể áp dụng trong giải đấu sắp tới.

Hôm nay. Vẫn như mọi ngày khi tôi đang đạp xe từ trường về nhà thì bỗng dưng tôi nhìn thấy một vật lạ. Khi nhặt nó lên thì mới rõ đây là một viên đá với họa tiết mặt đồng hồ.

Trong lúc đang suy nghĩ xem thứ này là để làm gì thì bất chợt cảnh vật xung quanh tôi lại thay đổi. Những tòa nhà cao tầng giờ đây lại trở nên hiện đại hơn. Đường phố bỗng dưng được mở rộng. Những chiếc ôtô, xe tải ồn ào và thải ra đầy bụi bặm đã được thay thế bằng những chiếc xe không bánh chạy bằng đệm từ trường, êm ả và không ô nhiễm môi trường. Tôi đảo mắt nhìn quanh thì thấy một bảng hiệu:

"Cửa hàng thời trang Noel. Sành điệu nhất năm 2321".

Lúc này trong đầu tôi hiện lên ba dấu hỏi.

- The Fuck!!? Không lẽ mình xuyên tới tương lai rồi?

Khi đang trong cơn hoang mang thì tôi chợt nhớ tới viên đá kì lạ đó. Nhưng viên đá trong tay tôi đã biến mất. Sự lo lắng khi không thể trở về của tôi lên tới đỉnh điểm.

Một giọng nói vang lên đẩy tôi ra khỏi dòng suy nghĩ:

- Này. Cái thứ gì trên trời thế kia?

Tôi ngước lên. Những chấm đen xuất hiên trên bầu trời đang từ từ to ra. Không, chính xác hơn là nó đang hạ xuống. Xung quanh tôi ai nấy cũng háo hức lấy ra một vật dụng như điện thoại di động nhưng nhỏ hơn đưa lên trời, chắc là để chụp ảnh. Riêng đối với tôi, không hiểu tại sao tôi lại có cảm giác bất an với những thứ đó như vậy. Và tôi đã đúng.

Các chấm đen bây giờ đã lộ rõ là những con tàu vũ trụ giống như trong các bộ phim khoa học viễn tưởng. Một thứ trông giống như nòng súng được đưa ra ngoài và bắn một tia sáng kì lạ vào tòa nhà cao nhất thành phố. Và chỉ một tích tắc sau, tòa nhà đã biến thành tro bụi.

Tôi và những người chứng kiến chết lặng trong một giây. Lúc này họ mới nhận biết được nguy cơ thì đã quá muộn. Đoàn tàu chiến bắt đầu oanh tạc khắp nơi. Lũ quái vật được thả xuống bắt đầu tàn sát và ăn thịt con người. Tôi dùng hết sức của mình để chạy trốn cho đến khi kiệt sức và ngất ở đây. Có lẽ đây là kết thúc của tôi.

- Ai nói đó là kết thúc của ngươi?

Một giọng nói của đàn ông vang lên đánh thức tôi. Tôi cố chồm dậy nhưng không thể. Tôi đã tới giới hạn của mình.

- Cứ nằm đó đi. Hiện tại chỗ này an toàn nên ngươi khỏi phải lo?

Không lo sao được chứ. Bỗng dưng bị đưa đến một nơi xa lạ rồi lại phải chứng kiến những thứ giống như địa ngục như vậy. Ông bảo ai có thể bình tĩnh nỗi.

- Ngươi không phải người của thời đại này! Đúng chứ?

Tôi im lặng, không đáp. Hiện tại tôi chỉ muốn yên tĩnh một mình.

- 200 năm! Kể từ khi luật xóa bỏ vũ khí xuất hiện thì nhân loại đã tận hưởng hòa bình trong hơn 200 năm!

Ngưng lại một chút, ông ta nói tiếp:

- Khoảng thời gian vừa đủ để con người quên đi những hiểm họa có thể xảy ra. Nhất là từ ngoài vũ trụ!

Im đi. Tôi đách hiểu ông đang nói gì cả!

- Ngươi có vẻ không thích nghe ta kể chuyện nhỉ? Người thời xưa đúng là khó tính mà!

Nói rồi người đàn ông lấy trong túi ra một chiếc hộp. Chiếc hộp đó chứa một viên đá màu đỏ thẫm. Trong lúc tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì thì ông ta đã ấn hòn đá vào mu bàn tay trái của tôi. Một cơn đau truyền thẳng vào cơ thể khiến tôi như muốn nổ tung. Hai mắt tối đen. Tôi sắp ngất đi một lần nữa nhưng vẫn có thể nghe được câu nói cuối khi người đàn ông kia rời đi.

- Chúc may mắn, Tân Vương!

Bạn đang đọc Đế Chế Của Kẻ Đến Từ Quá Khứ sáng tác bởi TKHMaster

Truyện Đế Chế Của Kẻ Đến Từ Quá Khứ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TKHMaster
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.