Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Không Song Song

Phiên bản Dịch · 2509 chữ

Lạc Tầm chậm rãi ngẩng đầu.

Kiến trúc đứng sừng sững trước mặt chính là một trong những công ty giải trí đỉnh cấp nhất Hoa Hạ - Thiên Quang giải trí, cũng là công ty quản lý mà mình đã ký hợp đồng, mặc dù phần hợp đồng nghệ sĩ này thời gian hiệu lực không còn nhiều nữa ——

Hai năm trôi qua.

Hắn lần nữa trở lại đây.

Rất nhiều người đã quên một ca sĩ thần tượng nhỏ lúc trước, bị công ty ghẻ lạnh ngay sau khi debut. Mà nữ hài khi xưa khiến mình ảm đạm rời đi, hiện giờ đã là một hoa đán rực rỡ như mặt trời ban trưa trong giới giải trí. Bản thân cũng thường trong lúc lơ đễnh thấy được tin tức liên quan đến nàng.

Thời gian thấm thoát, cảnh còn người vẫn còn, chỉ là đã thay đổi quá nhiều.

Lạc Tầm biết mình rời đi hai năm qua, Thiên Quang phát triển càng thuận lợi, giới âm nhạc có Thiên vương tọa trấn, giới điện ảnh và truyền hình cũng có ảnh đế cùng minh tinh tề tụ, trong nước có thể tới đấu sức sánh vai, chỉ còn lại vài nhà như vậy. Liền ngay cả Tống Giai Hào, người đại diện của mình hai năm qua cũng liên tiếp dẫn dắt thành công mấy vị nghệ sĩ nổi tiếng, được giới chuyên nghiệp cùng truyền thông gọi là kỳ tích tạo sao!

Chính mình đã bỏ qua.

Đây là hai năm phát triển phi tốc của giải trí Thiên Quang.

Nếu như không có sự kiện kia, mình lúc trước đương nhiên có thể vững vàng xuất đạo, hai năm nỗ lực, bằng vào tài nguyên của Thiên Quang, cùng với điều kiện bản thân coi như không tệ, thêm năng lực của người đại diện, có lẽ hiện tại cũng đang rất nổi tiếng, có chỗ đứng nhất định trong ngành giải trí. ..

Nhấc chân hướng về phía trước.

Đúng như dự đoán, hắn bị bảo vệ Thiên Quang giải trí cản lại, dù sao hắn đã rời đi hai năm, bảo vệ sớm không còn ai biết hắn, sau một lúc trình bày thương lượng, Lạc Tầm mới có thể đi tiếp.

Tiến vào công ty.

Không cần nhìn bảng hướng dẫn.

Mọi thứ xung quanh đều rất quen thuộc, tuy rằng cách bài trí ở đây rõ ràng đổi mới sang trọng hơn nhiều so với thời điểm hai năm trước mình rời đi, nhưng bố trí gian phòng cùng trước đây không có khác biệt quá lớn. Ví dụ như thẳng đến tầng bốn là phòng nội trú của thực tập sinh, lại ví dụ như một loạt phòng tập ở phía trái tầng năm, là nơi mình đã từng đổ vào đó rất nhiều mồ hôi và cả máu...

Sau khi cùng lễ tân giao lưu một lúc.

Lạc Tầm đã tìm đến một văn phòng.

Gõ cửa, bên trong truyền tới thanh âm mời tiến vào, Lạc Tầm đẩy cửa, trong phòng là một nam nhân đang cúi đầu làm việc, ước chừng hơn ba mươi tuổi, cho người ta một loại cảm giác thành thục ổn trọng.

"Có chuyện gì vậy?"

Đang ngồi trước máy suy tư chuyện gì đó, nam nhân thuận miệng hỏi rồi sau mới ngẩng đầu nhìn hướng cửa, sau đó sắc mặt hơi thay đổi, trong mắt hiện lên một tia phức tạp:

"Lạc Tầm?"

"Đã lâu không gặp."

Lạc Tầm mỉm cười đáp lại.

Tống Giai Hào, người đại diện của mình, năm đó đối phương tại Thiên Quang cũng giống như mình, là một người ít được biết đến trong công ty, dưới tay cũng chỉ phụ trách hai hoặc ba thực tập sinh trẻ mới ra mắt.

Kết quả không nghĩ tới.

Sau hai năm mình rời đi, Tống Giai Hào xưa đâu bằng nay, thể hiện năng lực cùng thủ đoạn bất phàm, liên tiếp đẩy ra vài minh tinh nổi tiếng, được giới truyền thông gọi là kỳ tích tạo sao, địa vị trong công ty tự nhiên là nước lên thì thuyền lên, có được văn phòng riêng xa hoa độc lập trước mắt.

"Cậu trở lại rồi."

Tống Giai Hào tạm thời gác lại công việc trên tay, nhìn Lạc Tầm một lượt:

"Hai năm rồi không gặp, cậu thay đổi rất lớn, hiện tại cậu… cao khoảng một mét tám mấy đi?"

"Chính xác là một mét tám."

Lạc Tầm nhẹ giọng trả lời đối phương.

Tống Giai Hào gật đầu, gõ ngón tay trên mặt bàn, chậm rãi mở miệng nói:

"Hai mươi mốt tuổi, cao một mét tám, tương lai có thể còn cao thêm vài centimet, ngoại hình cũng không tệ, tuy rằng không phải loại tướng mạo đặc biệt kinh diễm kia, nhưng mà ưu điểm chính là dễ nhìn, nếu cậu được sắp xếp để ra mắt với tư cách là một ca sĩ thần tượng, không chừng có thể nhận được thành tích tốt —— "

Tống Giai Hào đã thay đổi.

Không còn là người đại diện tiều tụy trước kia, trên người hắn có loại khí chất thân ở địa vị cao, nói chuyện vô cùng tự tin, hai năm qua thành công khiến cả người hắn toát ra khí tràng tinh anh mạnh mẽ.

"Thật xin lỗi."

Đợi đối phương nói xong, Lạc Tầm mới mở miệng: "Ca sĩ thần tượng không thích hợp với tôi. Nếu có thể, tôi muốn nhờ anh chọn giúp một bộ phim, phim truyền hình hay điện ảnh đều được."

"Còn muốn diễn?"

Con mắt Tống Giai Hào hơi nheo lại.

Thông tin về Lạc Tầm xuất hiện trong đầu hắn: Xuất thân là trẻ mồ côi, bởi vì điều kiện các phương diện đều không tệ nên mười sáu tuổi được Thiên Quang chọn trở thành thực tập sinh. Sau khi luyện tập ba năm được trao cơ hội debut với tư cách là một ca sĩ ở tuổi mười chín ——

Thực tập sinh chính là minh tinh dự bị.

Khó có thực tập sinh nào có thể cưỡng lại được sự chú ý của truyền thông, sự khao khát được nhận hoa và những tràng pháo tay. Tuy rằng bởi vì sự cố đó, Lạc Tầm bị công ty ghẻ lạnh hai năm, nhưng sau hai năm mục tiêu của Lạc Tầm vẫn đặt ở làng giải trí.

Khác với các thực tập sinh khác, họ muốn trở thành các loại nghệ sĩ thần tượng, Lạc Tầm lại ưa thích diễn xuất, cố chấp muốn trở thành một diễn viên.

Đáng tiếc ngày đó công ty có kế hoạch định hướng Lạc Tầm làm ca sĩ thần tượng.

Vì vậy, cho dù trước đây Lạc Tầm có làm gì cũng không thể chống lại yêu cầu của công ty, phải ngoan ngoãn đi làm một ca sĩ thần tượng. Nhưng hiện tại đã không ai quan tâm đến Lạc Tầm, khi hắn trở thành đứa con bị bỏ rơi, rất nhiều chuyện ngược lại trở nên đơn giản.

"Chính cậu rõ ràng tình huống của mình."

Tống Giai Hào thở dài: "Trước đây cậu muốn xuất đạo thông qua diễn xuất, công ty không cho phép, nhưng mà bây giờ công ty cũng không quan tâm. Từ góc độ của tôi nói những điều như vậy không thích hợp, tuy nhiên từ ban đầu cậu không làm gì sai cả, nếu cậu muốn làm một bộ phim, tôi sẽ thành toàn cho cậu."

"Cảm ơn."

Lạc Tầm không biết Tống Giai Hào nói lời này là thật hay giả, nhưng mà kết quả ít nhất cũng tốt hơn việc mình bị đối phương trực tiếp từ chối. Tuy rằng thấy đối phương xưa không bằng nay, có lẽ vẫn nhớ tới một phần tình nghĩa lúc trước.

"Cơ hội có thể cho cậu..."

Ánh mắt híp lại, sắc mặt Tống Giai Hào bỗng nhiên trở nên kém hòa nhã hơn trước, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng, mang theo chút cảnh cáo:

"Nhưng nên nhớ kỹ, Trương Tuệ Ninh đã không phải là tồn tại mà cậu có thể trêu chọc. Một trong bốn tiểu hoa đán, là bảo bối của công ty, ai đánh chủ ý tới nàng đều là tự tìm chết. Năm đó chỉ vì cậu cùng nàng yêu đương hai năm, công ty liền ép cậu phải đến nơi cách xa vạn dặm bên ngoài học tập. Nói dễ nghe thì bảo đi đào tạo, nhưng ai chẳng biết đó là ghẻ lạnh biến tướng, chính là lưu đầy, chính là sung quân biên cương?!!"

Tống Giai Hào nhìn chằm chằm Lạc Tầm.

Tựa hồ trong hai năm qua không ngừng thành công, ngưng tụ ra khí thế đều phô bày tại đây. Trao cho cơ hội, lại mở miệng cảnh cáo, hơi có ý tứ ân uy đồng diễn.

Biểu tình của Lạc Tầm không thay đổi.

Trương Tuệ Ninh chính là mối tình đầu của Lạc Tầm.

Cả hai bên nhau gần hai năm, tất nhiên là tình cảm sâu đậm, nhưng trong ngành giải trí tình yêu chưa bao giờ được chúc phúc. Khi Trương Tuệ Ninh ra mắt bộ phim truyền hình đầu tiên, bộ phim nhanh chóng trở nên nổi tiếng, con đường thành minh tinh thuận lợi, các loại hoạt động sự kiện dày đặc, trong ngày thời gian gọi điện thoại với bạn trai dường như cũng rất xa xỉ.

Khoảng cách giữa hai bên không ngừng được nới rộng.

Về sau công ty phát hiện quan hệ hai người, lo lắng chuyện này ảnh hưởng đến tiền đồ của Trương Tuệ Ninh, nên đã cường thế chia rẽ uyên ương. Tình cảm hai bên dần nhạt từ khi Trương Tuệ Ninh nổi tiếng, lại có công ty tác động giống như cọng rơm cuối cùng đè lên lạc đà, hai người rốt cuộc chia tay.

Sự nghiệp của Trương Tuệ Ninh lên như diều gặp gió.

Công ty cũng bày ra tầng tầng bảo hộ.

Tuy nhiên, thực tập sinh vừa debut không bao lâu lại bị công ty tống vào kho lạnh vì sự kiện đó, thẳng đến hôm nay sau hai năm - Lạc Tầm - đã có thể trở về.

"Tôi nghe nói..."

Tống Giai Hào biết chuyện này đã qua không nên nhắc lại nữa, hắn cũng chỉ là cảnh cáo một phen, sau đó giọng điệu dịu đi một chút:

"Cậu bị tai nạn xe hơi trên đường đi đào tạo, tôi đã lo lắng một hồi, thật may cậu vẫn ổn."

"Cảm ơn."

Lạc Tầm cười nói.

Đây lại là thủ đoạn cương nhu cùng diễn của Tống Giai Hào. Nếu là trước kia, chỉ sợ chính mình hơn phân nửa sẽ bị thu thập đến ngoan ngoãn dễ bảo, nhưng vấn đề là hiện tại mình cũng không phải tiểu tử ngốc nghếch trước kia.

Thở dài trong lòng.

Hắn vốn tưởng rằng Tống Giai Hào nguyện ý giúp đỡ vì nhớ tới những cảm tình khi xưa, lại không nghĩ rằng chỉ là bởi đối phương lo lắng mình trở về ảnh hưởng đến con đường phát triển của Trương Tuệ Ninh cho nên mới đáp ứng. Trong mắt Tống Giai Hào, mình giống như một quả bom hẹn giờ nhằm vào sự nghiệp của Trương Tuệ Ninh, cần hắn dùng cách này tới trấn an...

Thật là đủ châm chọc.

Đáng tiếc, Tống Giai Hào đã uổng phí mấy chiêu tiên lễ hậu binh với cương nhu kết hợp hoa lệ kia, bởi vì Lạc Tầm chưa từng có kế hoạch sử dụng mối quan hệ ban đầu của hắn và Trương Tuệ Ninh để làm bất cứ điều gì. Kể từ khi chia tay, bọn họ liền trở thành những đường thẳng không bao giờ giao nhau nữa, dần dần kéo mỗi lúc một xa...

Tạm biệt Tống Giai Hào.

Lạc Tầm bước ra khỏi văn phòng.

Tống Giai Hào nhìn bóng lưng Lạc Tầm nói khẽ: "Là một hạt giống tốt, cũng đủ giá trị bồi dưỡng, đáng tiếc cậu trêu chọc người không nên trêu chọc. Đây là số mệnh, chúng ta làm nghề này, có đôi khi phải tin vào mệnh. Có vài người, vận mệnh chú định không thể nổi tiếng. . ."

Công ty đã qua hai năm cao tốc phát triển.

Lạc Tầm bỏ qua cơ hội mà trước đây chưa từng có.

Bây giờ Thiên Quang đang bước vào thời kỳ ổn định, công ty cũng không có kế hoạch tiếp tục tung ra người mới, ngay cả tài nguyên phân phối cơ bản cũng được cố định.

Tống Giai Hào vẫn là người đại diện của Lạc Tầm không sai.

Nhưng hiện giờ không thể so với lúc trước, hiện tại nghệ sĩ kim bài trong tay hắn nắm giữ vượt qua mười vị, trong đó thậm chí bao gồm những đại minh tinh hàng đầu, cùng những người này so sánh, giá trị của Lạc Tầm bằng 0, hắn dựa vào cái gì giúp đỡ Lạc Tầm?

Liền bởi vì mình vẫn là người đại diện của Lạc Tầm?

Đừng ngốc nghếch, có lẽ người đại diện và nghệ sĩ có tình cảm sâu sắc, nhưng phần lớn lại là mối quan hệ lợi ích. Lạc Tầm không cách nào mang tới lợi ích cho Tống Giai Hào, hắn làm sao có thể có hứng thú bồi dưỡng Lạc Tầm từ con số không?

Chưa kể...

Về bản chất Lạc Tầm là nghệ sĩ debut thất bại từng bị vứt bỏ.

Tống Giai Hào đại biểu vẫn là lợi ích của Thiên Quang, mà mối quan hệ giữa công ty quản lý cùng nghệ sĩ, từ trước đến nay đều là hợp tác cùng nghiền ép, trừ khi nghệ sĩ có thể tự mình lăn lộn, thành lập phòng làm việc, thậm chí sáng lập công ty thuộc về mình.

Nhưng ngành giải trí nhiều năm như vậy, có bao nhiêu cá chép khát vọng vượt qua Long Môn, chân chính thành công lại có mấy người?

Đây mới thực là đãi cát tìm vàng!

Lạc Tầm cũng đang suy nghĩ những vấn đề tương tự.

Nghệ sĩ có thể xuất đầu lộ diện khó khăn đến mức nào?

Khán giả có thể nhìn thấy được bao nhiêu gương mặt qua truyền hình, qua mạng internet... Còn bao nhiêu gương mặt cắm rễ trong nghề này chảy máu chảy mồ hôi lại không có bất kỳ ống kính nào quay chụp họ. Dựa vào cái gì để mình có thể làm điểm tựa tiếp tục chèo chống hướng tới thành công?

Câu trả lời của hắn là...

Nguyên chủ của cỗ thân thể này đã chết cách đây 2 năm, chết trong vụ tai nạn ô tô kia. Hiện giờ được thay thế, chính là một linh hồn trùng họ trùng tên, đến từ năm 2021!

.

Bạn đang đọc Đế Chế Giải Trí (Dịch) của Ngã Tối Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SS2201AS
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.