Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Thần Tổ Yến

Phiên bản Dịch · 2717 chữ

Năm sáu mươi sau khi tận thế bộc phát, tình thế đã xảy ra biến hóa. Tổ Yến giống như thiên thần hạ phàm, ngăn cơn sóng dữ. Y huyết tẩy vô số thành thị dã thú khiến cả nhân loại rung động!

Sự mạnh mẽ của hắn khiến đại quân dã thú ngạt thở, Thú Vương uy chấn khắp nơi liên tiếp bị y chém giết.

Tổ Yến xuất hiện khiến cả nhân loại chấn kinh, y được xưng là Chiến Thần mạnh nhất!

Thực lực của Chiến Thần khiến dã thú không dám tùy ý tấn công thành thị nhân loại, nhân loại dần có được yên bình, trong vòng bốn mươi năm này chưa từng bùng phát ra chiến loạn quá lớn.

Trải qua bốn mươi năm phát triển, nhân loại thành lập thành Hoa Hạ, nơi đó là nơi tinh anh nhân loại tập trung, chỉ có người Thức Tỉnh mới có tư cách tiến vào bên trong.

Hiện giờ toàn cầu chỉ có hai liên minh lớn, một là liên minh Hoa Hạ, một là liên minh Tây Phương. Hai liên minh rất ít khi qua lại với nhau, bởi giữa hai bên ngăn cách bởi đại dương, bên trong đó có vô số dã thú mạnh mẽ.

Thế nhưng Chiến Thần Tổ Yến vẫn được công nhận là người mạnh nhất toàn cầu, một vị cường giả mạnh mẽ tới độ khiến toàn bộ liên minh Tây Phương hít thở không thông!

- Tổ Yến!

Hai chữ này như nặng ngàn cân, khiến Tô Viêm kinh hãi không thôi. Hắn nhớ lại năm đó, người vạch ra kế hoạch leo núi Chomolungma chính là Tổ Yến!

- Chẳng lẽ là cùng tên?

Tô Viêm hoảng hốt. Quá ly kỳ rồi! Điểm mấu chốt là hắn không có ký ức cả trăm năm qua, thậm chí hắn còn phản lão hoàn đồng.

Trí nhớ của hắn bắt đầu từ ba năm trước đây. Ba năm trước, hắn được viện trưởng thần bí của học viện Băng Tuyết đưa đến nơi này! Sau đó hắn bởi vì ký ức chưa được thức tỉnh nên luôn ngơ ngơ ngác ngác, thẳng cho tới ngày hôm nay!

- Vũ trụ tận thế!

Khuôn mặt Tô Viêm đột nhiên tái nhợt, siết chặt nắm đấm, toàn thân run run.

Hắn còn cha mẹ nuôi, dường như ông trời đã trêu đùa hắn vậy. Tô Viêm luôn muốn leo lên đỉnh Chomolungma, nơi di vật của cha mẹ hắn chỉ dẫn, nhưng buồn cười chính là khi cha mẹ nuôi cần hắn nhất, Tô Viêm lại không thể ở bên cạnh họ!

- Cha! Mẹ! Em gái…

Trái tim Tô Viêm như bị dao cứa, hai mắt đỏ hoe. Hắn còn một người em gái, năm đó khi hắn đi leo núi thì em gái Tô Băng Sương vừa mới lên đại học. Chuyện hàng năm Tô Viêm đều tới Chomolungma thì hắn chỉ nói cho em gái biết, vì hắn sợ sẽ khiến cha mẹ nuôi lo lắng, vì vậy cũng không thông báo cho họ biết.

Thế nhưng đã trải qua trăm năm, biển rộng hóa nương dâu, hiện giờ họ sao rồi?

- Một trăm năm, một trăm năm, tại sao lại có thể như vậy được?!

Tay Tô Viêm tóm chặt tóc, toàn thân run run. Đã một trăm năm!

Cho dù tuổi thọ trung bình của loài người hiện giờ đã đạt tới 150 tuổi, thế nhưng một trăm năm trước cha mẹ nuôi của Tô Viêm đã gần sáu mươi tuổi.

Tô Viêm không dám nghĩ tiếp, vũ trụ tận thế, toàn cầu tử vong hơn nửa, người nhà của hắn liệu có may mắn để sống sót không?!

- Rốt cục núi Chomolungma đã xảy ra chuyện gì, hiện giờ là thời đại văn minh Thần Ma sao?

Tô Viêm có chút sợ hãi, đột nhiên xuất hiện ở thời đại này khiến hắn căn bản không có cách nào thích ứng.

Hắn cố gắng bình tĩnh, phát hiện có chuyện không thích hợp.

Năm đó núi Chomolungma xảy ra biến động lớn như vậy, sao lịch sử không ghi chép lại?

- Chiến Thần Tổ Yến!

Tô Viêm bỗng nhiên quay đầu sang chỗ khác, ánh mắt xuyên qua cửa sổ, nhìn về phía cửa lớn học viện.

Ở cửa lớn có một bức tượng đá nghiêm trang thần thánh, toàn thân màu vàng óng, dưới ánh mắt trời tỏa ra ánh sáng rực rỡ, giống như thiên thần hạ phàm!

- Tổ Yến!

Tô Viêm nhảy vọt dậy, trong lòng hắn nổi lên sóng to gió lớn. Hắn có thể nhìn thấy rõ được hình dáng của chiến thần, diện mạo của anh hùng chính là bạn học của Tô Viêm năm đó, người vạch ra kế hoạch leo núi Chomolungma: Tổ Yến.

Dáng vẻ của hắn giống hệt như trăm năm trước, chỉ có điều trong con ngươi tỏa ra khí thế bế ngễ thiên hạ!

Tô Viêm hít một hơi khí lạnh, hiện giờ Tổ Yến là Chiến Thần. Năm đó họ cùng nhau leo núi Chomolungma, Tô Viêm hoàn toàn không có ký ức của trăm năm qua, còn Tổ Yến đã trở thành Chiến Thần.

Tô Viêm chăm chú nhìn tượng đá Tổ Yến, hắn có xúc động muốn lập tức đi tìm y, muốn biết rõ tất cả nguyên nhân.

Thế nhưng chân vừa nhấc lên đã chậm rãi đặt xuống, lưng túa đầy mồ hôi lạnh.

Tất cả mọi chuyện quá ly kỳ, rốt cục năm đó ở Chomolungma đã xảy ra chuyện gì?

- Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra, còn cả Y Tư nữa, em đang ở đâu?

Tô Viêm cười đắng chát:

- Rốt cục ta đã trải qua những chuyện gì? Ai có thể nói cho ta biết…

Hắn kiểm tra lại ký ức trong đầu, mọi thứ chỉ bắt đầu từ ba năm trước. Khi đó viện trưởng thần bí dẫn hắn tới đây, hắn hoàn toàn không biết viện trưởng là ai, trong trí nhớ của hắn không hề có chút gì.

- Quan tài rồng trên núi tuyết, tất cả bắt đầu từ khi ta đẩy nắp quan tài rồng ra!

Nghĩa đến người giống hắn như đúc trong quan tài rồng, thần sắc Tô Viêm vô cùng thống khổ. Đột nhiên cánh tay hắn nóng bỏng, giống như bị lửa đốt.

Tô Viêm không để ý tới hình tượng, cởi áo ngoài ra, cánh tay của hắn tràn ngập lực lượng.

- Đây là…

Con ngươi Tô Viêm co lại, hắn có thể nhìn thấy trên bả vai của hắn có một con Chân Long đang nằm, muốn bay thẳng lên trời!

Năm sáu mươi sau khi tận thế bộc phát, tình thế đã xảy ra biến hóa. Tổ Yến giống như thiên thần hạ phàm, ngăn cơn sóng dữ. Y huyết tẩy vô số thành thị dã thú khiến cả nhân loại rung động!

Sự mạnh mẽ của hắn khiến đại quân dã thú ngạt thở, Thú Vương uy chấn khắp nơi liên tiếp bị y chém giết.

Tổ Yến xuất hiện khiến cả nhân loại chấn kinh, y được xưng là Chiến Thần mạnh nhất!

Thực lực của Chiến Thần khiến dã thú không dám tùy ý tấn công thành thị nhân loại, nhân loại dần có được yên bình, trong vòng bốn mươi năm này chưa từng bùng phát ra chiến loạn quá lớn.

Trải qua bốn mươi năm phát triển, nhân loại thành lập thành Hoa Hạ, nơi đó là nơi tinh anh nhân loại tập trung, chỉ có người Thức Tỉnh mới có tư cách tiến vào bên trong.

Hiện giờ toàn cầu chỉ có hai liên minh lớn, một là liên minh Hoa Hạ, một là liên minh Tây Phương. Hai liên minh rất ít khi qua lại với nhau, bởi giữa hai bên ngăn cách bởi đại dương, bên trong đó có vô số dã thú mạnh mẽ.

Thế nhưng Chiến Thần Tổ Yến vẫn được công nhận là người mạnh nhất toàn cầu, một vị cường giả mạnh mẽ tới độ khiến toàn bộ liên minh Tây Phương hít thở không thông!

- Tổ Yến!

Hai chữ này như nặng ngàn cân, khiến Tô Viêm kinh hãi không thôi. Hắn nhớ lại năm đó, người vạch ra kế hoạch leo núi Chomolungma chính là Tổ Yến!

- Chẳng lẽ là cùng tên?

Tô Viêm hoảng hốt. Quá ly kỳ rồi! Điểm mấu chốt là hắn không có ký ức cả trăm năm qua, thậm chí hắn còn phản lão hoàn đồng.

Trí nhớ của hắn bắt đầu từ ba năm trước đây. Ba năm trước, hắn được viện trưởng thần bí của học viện Băng Tuyết đưa đến nơi này! Sau đó hắn bởi vì ký ức chưa được thức tỉnh nên luôn ngơ ngơ ngác ngác, thẳng cho tới ngày hôm nay!

- Vũ trụ tận thế!

Khuôn mặt Tô Viêm đột nhiên tái nhợt, siết chặt nắm đấm, toàn thân run run.

Hắn còn cha mẹ nuôi, dường như ông trời đã trêu đùa hắn vậy. Tô Viêm luôn muốn leo lên đỉnh Chomolungma, nơi di vật của cha mẹ hắn chỉ dẫn, nhưng buồn cười chính là khi cha mẹ nuôi cần hắn nhất, Tô Viêm lại không thể ở bên cạnh họ!

- Cha! Mẹ! Em gái…

Trái tim Tô Viêm như bị dao cứa, hai mắt đỏ hoe. Hắn còn một người em gái, năm đó khi hắn đi leo núi thì em gái Tô Băng Sương vừa mới lên đại học. Chuyện hàng năm Tô Viêm đều tới Chomolungma thì hắn chỉ nói cho em gái biết, vì hắn sợ sẽ khiến cha mẹ nuôi lo lắng, vì vậy cũng không thông báo cho họ biết.

Thế nhưng đã trải qua trăm năm, biển rộng hóa nương dâu, hiện giờ họ sao rồi?

- Một trăm năm, một trăm năm, tại sao lại có thể như vậy được?!

Tay Tô Viêm tóm chặt tóc, toàn thân run run. Đã một trăm năm!

Cho dù tuổi thọ trung bình của loài người hiện giờ đã đạt tới 150 tuổi, thế nhưng một trăm năm trước cha mẹ nuôi của Tô Viêm đã gần sáu mươi tuổi.

Tô Viêm không dám nghĩ tiếp, vũ trụ tận thế, toàn cầu tử vong hơn nửa, người nhà của hắn liệu có may mắn để sống sót không?!

- Rốt cục núi Chomolungma đã xảy ra chuyện gì, hiện giờ là thời đại văn minh Thần Ma sao?

Tô Viêm có chút sợ hãi, đột nhiên xuất hiện ở thời đại này khiến hắn căn bản không có cách nào thích ứng.

Hắn cố gắng bình tĩnh, phát hiện có chuyện không thích hợp.

Năm đó núi Chomolungma xảy ra biến động lớn như vậy, sao lịch sử không ghi chép lại?

- Chiến Thần Tổ Yến!

Tô Viêm bỗng nhiên quay đầu sang chỗ khác, ánh mắt xuyên qua cửa sổ, nhìn về phía cửa lớn học viện.

Ở cửa lớn có một bức tượng đá nghiêm trang thần thánh, toàn thân màu vàng óng, dưới ánh mắt trời tỏa ra ánh sáng rực rỡ, giống như thiên thần hạ phàm!

- Tổ Yến!

Tô Viêm nhảy vọt dậy, trong lòng hắn nổi lên sóng to gió lớn. Hắn có thể nhìn thấy rõ được hình dáng của chiến thần, diện mạo của anh hùng chính là bạn học của Tô Viêm năm đó, người vạch ra kế hoạch leo núi Chomolungma: Tổ Yến.

Dáng vẻ của hắn giống hệt như trăm năm trước, chỉ có điều trong con ngươi tỏa ra khí thế bế ngễ thiên hạ!

Tô Viêm hít một hơi khí lạnh, hiện giờ Tổ Yến là Chiến Thần. Năm đó họ cùng nhau leo núi Chomolungma, Tô Viêm hoàn toàn không có ký ức của trăm năm qua, còn Tổ Yến đã trở thành Chiến Thần.

Tô Viêm chăm chú nhìn tượng đá Tổ Yến, hắn có xúc động muốn lập tức đi tìm y, muốn biết rõ tất cả nguyên nhân.

Thế nhưng chân vừa nhấc lên đã chậm rãi đặt xuống, lưng túa đầy mồ hôi lạnh.

Tất cả mọi chuyện quá ly kỳ, rốt cục năm đó ở Chomolungma đã xảy ra chuyện gì?

- Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra, còn cả Y Tư nữa, em đang ở đâu?

Tô Viêm cười đắng chát:

- Rốt cục ta đã trải qua những chuyện gì? Ai có thể nói cho ta biết…

Hắn kiểm tra lại ký ức trong đầu, mọi thứ chỉ bắt đầu từ ba năm trước. Khi đó viện trưởng thần bí dẫn hắn tới đây, hắn hoàn toàn không biết viện trưởng là ai, trong trí nhớ của hắn không hề có chút gì.

- Quan tài rồng trên núi tuyết, tất cả bắt đầu từ khi ta đẩy nắp quan tài rồng ra!

Nghĩa đến người giống hắn như đúc trong quan tài rồng, thần sắc Tô Viêm vô cùng thống khổ. Đột nhiên cánh tay hắn nóng bỏng, giống như bị lửa đốt.

Tô Viêm không để ý tới hình tượng, cởi áo ngoài ra, cánh tay của hắn tràn ngập lực lượng.

- Đây là…

Con ngươi Tô Viêm co lại, hắn có thể nhìn thấy trên bả vai của hắn có một con Chân Long đang nằm, muốn bay thẳng lên trời!

- Sao lại không thấy?

Con ngươi Tô Viêm co lại một chút. Khi nãy hắn có thể nhìn thấy rõ trên cánh tay có một con Chân Long, nhưng hiện giờ đã biến mất không thấy đâu.

Từ khi mở quan tài rồng ra, Tô Viêm đã nhìn thấy con rồng này. Có thể tất cả những gì hắn đã trải qua đến lúc này nói không chừng có liên quan rất lớn tới nó.

Tô Viêm dần tỉnh táo lại, suy nghĩ đến những điều đã xảy ra trong mấy năm gần đây. Trăm năm trước Tô Viêm trời sinh khỏe mạnh, dăm ba người cũng không phải đối thủ của hắn, lực lượng lớn vô cùng. Đến thời đại văn minh Thần Ma này, thể chất của Tô Viêm cũng rất mạnh mẽ.

Hắn là người Thức Tỉnh là chuyện ván đã đóng thuyền, cái gì gọi là Thức Tỉnh? Nó mang ý nghĩa đánh vỡ cực hạn sinh mệnh, mở ra tiềm năng cơ thể, thông qua việc hấp thu năng lượng trời đất khiến thân thể không ngừng mạnh mẽ, có được lực lượng của siêu nhân!

Tô Viêm cảm thấy trong cơ thể mình có lực lượng tràn trề, như một ngọn núi lửa sắp phun trào.

- Không đúng…

Tô Viêm suy nghĩ một chút, trước kia trên vai hắn xuất hiện một hình xăm mờ, thế nhưng mấy tháng trước mới có thể nhìn ra đại thể hình dáng của hình xăm này.

- Con rồng này chẳng lẽ ở trong cánh tay ta?

Tô Viêm trừng mắt lĩu lưỡi. Hắn đọc Phong Vân có cánh tay Kỳ Lân, chẳng lẽ giờ chính hắn lại có cánh tay Chân Long?

Tất cả mọi chuyện đều khiến Tô Viêm cảm thấy khó hiểu, bản thân hắn khẳng định có nhiều vấn đề vẫn chưa được làm rõ.

Lúc này, khi Tô Viêm nhớ tới cha mẹ và em gái không rõ tung tích của mình, cảm xúc của hắn chìm xuống đáy vực.

- Bất kể như nào ta cũng phải tìm hiểu rõ được tất cả những điều đã xảy ra. Có lẽ khi tìm được viện trưởng học viện Băng Tuyết sẽ giải đáp được một vài bí mật, dù sao chính viện trưởng đã dẫn ta tới đây tu hành.

Tô Viêm cố gắng lấy lại bình tĩnh, trầm tư. Thế nhưng với thực lực của hắn hiện giờ có thể điều tra được những chuyện xảy ra năm đó sao?

Quá nhiều bí ẩn khiến đầu Tô Viêm như muốn nổ tung.

- Tô Viêm, từ bây giờ mày phải mạnh mẽ hơn!

Tô Viêm siết chặt tay, hắn cảm giác mình đang sinh tồn trong một thế giới mạnh được yếu thua, trực giác mách bảo hắn mọi chuyện xảy ra trên Địa Cầu có liên quan rất lớn tới núi tuyết.

Bạn đang đọc Đế Đạo Độc Tôn (Bản Dịch) của Nhất Diệp Thanh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianghv94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.