Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Thần Biến

Tiểu thuyết gốc · 1905 chữ

Kiếm vực.

Táng Kiếm sơn.

Lúc mà quả trứng màu xanh không ngừng rơi tự do xuống. Một con Bạch Hạc không biết từ đâu bay tới, nó bay lại gần quả trứng, và bay lượn thành hình vòng tròn xung quanh quả trứng. Trong nó có vẻ vui vẻ, phấn khích! Để

Còn lão giả khẽ chau mày, híp mắt nhìn chằm chằm quả trứng. Trực giác nói cho hắn biết, quả trứng này rất nguy hiểm!

Khi quả trứng rơi xuống cách mặt đất còn khoảng 3000 mét. Thì Táng Kiếm sơn rung động không ngừng!

Những thanh kiếm cấm trên mặt đất không ngừng lắc lư, rồi vô số thanh kiếm bị vùi lấp trong bùn đất phá đất mà ra, tất cả những thanh kiếm này chúng không ngừng bay lên không trung hướng quả trứng!

Mà lúc này Bạch Hạc bị cảnh tượng này dọa sợ. Nó muốn bay khỏi quả trứng nhưng đã chậm! Một cỗ khủng bố ý chí bỗng dưng từ quả trứng phát ra bao phủ Táng Kiếm sơn, thậm chí bao phủ toàn bộ Vạn Kiếm tông!

Vô số yêu thú lúc này run rẩy hoảng sợ, nằm bẹp sát mặt đất, cúi đầu xuống, như quỳ lại tân sinh Đế giả hàng lâm thế gian!

Mà Bạch Hạc bị cỗ ý chí này trùng kích, ý chí bị đánh tan rã như không còn, như diều đứt dây từ không trung rơi xuống mặt đất!

Rất may là lão giả bỗng dưng xuất hiện cứu nàng, và hóa giải cỗ ý chí này, nhờ vậy nà nàng nhặt được một mạng về!

Cờ rắc!

Tiếng quả trứng vỡ!

Như Mặt trời chiếu sáng chói chói hai mắt!

Quả trứng như biến thành màu xanh Mặt trời, đem Táng Kiếm sơn, Vạn Kiếm tông nhuộm thành màu xanh!

Khi ánh sánh biến mất.

Một bóng hình nhỏ bé lơ lửng trên không trung. Tiên khí, kiếm khí lượn lờ khắp xung quanh đứa bé!

Đứa bé tựa như tuyệt thế kiếm tiên chuyển thế!

Mở ra to tròn đôi mắt màu lam, hiếu kì nhìn cảnh vật chung quanh!

Khi nhìn tới lão giả thì đầu đứa trẻ dừng lại. Hai mắt nhìn chằm chằm về phía lão. Từ trên người lão nó cảm nhận được một cỗ ý chí sắc bén vô cùng.

Thế là nó đem bản thân ý chí phóng xuất ra, đem cả Táng Kiếm sơn thậm chí là cả Vạn Kiếm tông bảo phủ vào trong.

Giời khắc này trong Hội nghị điện của Vạn Kiếm tông, tông chủ Lâm Phong bỗng nhiên đứng dậy. Miệng không ngừng lẩm bẩm. Không lẽ là lão tổ lại lĩnh ngộ thêm một loại ý chí, Huyền Hoàng giới đệ nhất cao thủ sắp phải đổi vị trí đi!

Có thể nói Vạn Kiếm tông lúc này loạn thành một bầy. Tất cả môn đồ hay lão sư, trưởng lão,... đều bối rối, lộ sợ không ngừng. Ý chí của họ giống như có cái gì đó không ngừng trùng kích, đạo tâm bất ổn, thậm chí có đệ tử đạo tâm vỡ nát, con đường tu tiên kết thúc tại đây!

Táng kiếm sơn.

Trong khoảnh khắc này có hai đạo ý chí không ngừng giao phong. Một cỗ ý chí như tuyệt thế thần kiếm, sắc bén vô cùng, hướng về còn lại như vô thượng thiên uy, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết ý chí trảm tới!

Thuận Thiên ý chí bại lùi không ngừng, cơ hồ có thể tan biến bất cứ lúc nào.

Nhưng vào lúc này chỗ mi tâm đứa bé có một màu lam chữ Thiên như ẩn như hiện, đôi mắt đứa bé cũng biến thành màu lam. Thuận Thiên ý chí từ lúc nào cũng có thể tan biến trở nên không ngừng mạnh lên ngang hàng thậm chí hơi chiếm thượng phong!

Khoảng vài giây sau!

Thuận Thiên ý chí biến mất không còn. Đứa bé rơi tự do xuống đất.

Mặc dù kinh ngạc vô cùng vì một đứa bé sở hữu khủng bố như thế ý chí. Nhưng khi đứa bé rơi xuống, lão giả không hề do dự mà bay lên không trung đỡ lấy đứa bé. Nhìn trong tay đứa bé mà trong lòng lão giả rừng động không ngừng. Đứa bé tựa như tiên nhân chuyển thế, khí chất phiếu miểu, thiên uy như có như không, kiếm khí lượn lờ quanh thân. Chẳng khác nào là Thiên đạo còn trai, chính là thế giới này nhân vật chính, thậm chí là chư thiên vạn giới tương lai chúa tể!

Một tay ôm đứa bé, một tay ôm đã hoá hình Bạch Hạc, một thiếu nữ tràn đầy thành xuân tươi đẹp, ngây thơ thuần khiết. Sau đó biến mất, như chưa từng tồn tại!

Hoàng vực.

Cửu Long học viện.

Lúc này Vô Thiên cùng đồ đệ của mình đi từng bước đến phòng khách quý. Mà trước cửa phòng khách quý Đại trưởng lão đang đứng đó chờ hai người bọn họ.

"Con khỉ nhỏ, ngươi vẫn ổn chứ!"

Vô Thiên cười hề hề nói, giống như hôm qua người moi tim và bóp nát không phải là hắn.

Đại trưởng lão gắng gượng nở nụ cười nói.

"Cám ơn lão tổ quan tâm, khỉ con vẫn ổn."

"Chỉ có đều những thế lực đó...."

Không cho đại trưởng lão nói hết, Vô Thiên vỗ vỗ vai đại trưởng lão và nói.

"Ngươi cứ yên tâm. Trời sập xuống còn có ta lo!"

Nói rồi hắn cùng Võ Huyền đi vào trong phòng khách. Đập vào mắt hắn là năm người với khí tức cường đại vô cùng. Mà năm người này đem khí thế của mình không ngừng kéo lên, khiến không gian không ngừng vặn vẹo. Và năm loại khí thế này hướng về phía Vô Thiên mà ập tới!

Đại trưởng lão ở bên ngoài mà mồ hôi chảy không ngừng, làm cái áo ướt đẫm mồ hôi. Còn đệ nhị viện trưởng Võ Huyền trên trán lấm tấm mồ hôi, ánh mắt lo lắng nhìn về phía sư phụ của mình.

Còn Vô Thiên lúc này quần áo tung bay không ngừng, giống như có từng cơn gió mát thổi lên người hắn. Hắn khẽ vuốt tóc cho ngầu, một mặt lộ ra vô cùng hưởng thụ. Đem khí thế của năm người bọn họ xem như từng cơn gió mát!

"Thật mát nha, các ngươi cứ tiếp tục đừng có mà dừng lại!"

Hắn trêu tức nói.

Nghe hắn nói thế năm cự đầu dừng tay lại, chỉ hừ lạnh một tiếng sau đó ngồi xuống ghế !

Thế là hắn bước từng bước đến chiếc ghế của mình và ngồi xuống, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn về phía năm vị khách không mời mà đến này, không ngừng đánh giá. Mà thật ra trong lòng hắn thầm hô may mắn. Nếu không có Vạn tổ chi lực hộ thể, thì hắn chân thật nội tình sẽ lộ rõ mồn một. Lúc đó e rằng sẽ không dễ nói chuyện rồi!

Đệ nhất thế lực, Huyết Lâu lâu chủ Huyết Vô Tình.

Đệ nhị thế lực, Bắc Hoang hoàng triều hoàng đế Long Trẫm.

Đệ tứ thế lực, Nhật Nguyệt ma giáo, một trong hai giáo chủ Lâm Phong

Đệ ngũ thế lực, Phú Quý thành thành chủ Tiền Phú Quý.

Đệ lục thế lực, Huyền Cơ cũng cũng chủ Liễu Như Quỳnh.

"Năm vị, không biết đường xa đến đây tìm ta, không biết là vì chuyện gì? Phải chăng Man tộc có tân sinh hoàng đế sinh ra? Muốn ta đi tiêu diệt?"

Hắn giả ngu hỏi.

Lúc này năm vị bá chủ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.

Sau một lúc lâu, đệ nhất thế lực, Huyết Lâu lâu chủ Huyết Vô Tình lên tiếng nói trả lời.

"Thật ra thì chúng ta đến đây là để...."

Chưa dứt lời, Huyết Lâu lâu chủ nở nụ cười quỷ dị, linh lực tựa như hải dương gầm thét đem bàn tay biến thành huyết trảo, sau đó hắn lao thẳng về phía Vô Thiên, giơ lên huyết trảo đâm hướng trái tim.

Còn Vô Thiên ngồi trên ghế, nhếch mép cười lạnh. Sau đó hắn quay người, cũng là một trảo hướng về phía sau lưng đâm vào không khí. Không khí máu tươi phun trào. Một đạo thân ảnh dần dần hiển hiện. Ngoài Huyết lâu lâu chủ ra còn ai. Chỉ có đều trên mặt hắn tràn đầy kinh ngạc không thôi. Sau đó hắn lùi lại và không ngừng cảnh giác nhìn Vô Thiên.

" Ngươi làm sao làm được?"

Hắn hỏi.

" Trước mặt ta Vô Thiên đại đế, mọi thứ ngươi làm chỉ là trò hề mà thôi, cần gì phải kinh ngạc."

Vô Thiên mỉa mai nói.

Mà cũng trong lúc Vô Thiên lơ đễnh nói chuyện. Nhật Nguyệt mà giáo giáo chủ ra tay đánh lén, màu tím ma chưởng hướng về hắn mà đập tới. Ma khí thao thiên, như muốn một chưởng đập hắn chết tươi.

Không thể không nói Nhật Nguyệt ma giáo giáo chủ ra tay đánh lén cực đúng thời cơ. Nhân lúc hắn lơ là một chút, mà muốn một kích chí mạng, đem hắn giết chết.

Mà lúc này Võ Huyền thấy thế muốn ngăn cản cũng đã muộn. Chỉ có thể trơ mắt nhìn sư tôn bị một chưởng kia đập trúng mà trọng thương, thậm chí là chết.

Lúc này một giọng nói cực kì yêu dị bỗng vang lên. Như yêu âm tràn ngập khắp thiên địa!

Yêu Thần biến!

Long Thần Khải!

Cái này một chưởng khi đập lên người của hắn như tên lửa hạt nhân rơi xuống mặt đất. Uy lực của nó đem không gian nổ tung vỡ nát, dư ba càn quét khắp chung quanh, đem căn phòng và những nơi khác cho nổ thành tro bụi.

Mà Vô Thiên lúc này vẫn bình yên vô sự, lông tóc không hao tổn, ngồi trên ghế, trên mặt tràn đầy tiếu dung. Có thể thấy được trên người Vô Thiên khoác trên mình một bộ Long khải, trên long khải có đính vô số vảy rồng, chỉ có đều vảy rồng rơi rụng hầu như không còn.

"Ngươi... ngươi... ngươi..."

Nhật Nguyệt ma giáo giáo chủ ấp a ấp úng nói không nên lời.

"Ngươi cái gì mà ngươi"

"Còn ai muốn giết ta thì mau ra tay, không thì đến lượt ta."

Lúc này hắn ngồi đó, đế uy không ngừng nở rộ đem đám người nơi đây ép không thở nổi.

Lúc này chỉ thấy Bắc Hoang hoàng triều hoàng đế Long Trẫm cười to một tiếng, sau đó nói.

" Còn có ta."

Phú Quý thành thành chủ Tiền Phú Quý cũng lên tiếng.

" Tính ta một phần."

" Khanh khách, ta chỉ đến đây chúc mừng Vực chủ đại nhân trở về, không có ý gì khác."

Nói rồi nàng lùi sang một bên, khoanh tay đứng nhìn, không có ý tứ ra tay chút nào.

" Bốn người các ngươi cùng lên đi, ta muốn xem xem mấy cái hậu bói các ngươi có bao nhiêu bản sự mà muốn chiến ta."

( Yêu Thần biến. Một trong ba quang cầu )

Bạn đang đọc Đệ Nhất Lão Tổ - Ta Thực Sự Quá Mạnh sáng tác bởi TaLaCamThu

Truyện Đệ Nhất Lão Tổ - Ta Thực Sự Quá Mạnh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TaLaCamThu
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.