Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Trưỡng lão Vũ Ngọc Linh

Tiểu thuyết gốc · 2227 chữ

Một ngày này toàn bộ Linh Vũ Môn nồng nhiệt hơn bao giờ khác ,ngay cả mấy vị trưỡng lão đang bế quan đều xuất hiện chỉ có trừ một vài vị kia là không xuất hiện , Cổng Linh Vũ môn cũng là một trong số ít ngày được mở rộng ra ngoài . Vô số người của các đại thế lực đến đây tất cả đều vô cùng khách khí , ngảy cả một số tên công tử bột thường ngày xem trời bằng vung cũng không dám làm càn trước mặt đệ tử Linh Vũ Môn .

Bổng nhiên lúc này có một đám người theo một đám phi điểu toàn thân màu trắng xuất hiện trên không trung Linh Vũ Môn làm cho cả đám người kinh ngạc không thôi

Một vài người không nhịn được hiếu kì mà hỏi

" eey huynh đệ ngươi biết đám người đó là ai sao , làm sao lại kiêu ngạo như vậy làm dùng phi hành linh thú dựng trước mặt Linh Vũ Môn, không sợ Linh Vũ Môn diệt đi bọn chúng sao "

Người bên cạnh cũng kéo hắn lại nói nhỏ

" Ngươi nhỏ tiếng một chút ,đám người đó là người của Phi Vân Môn đó , ngươi thấy nam tử đi đầu sao , hắn gọi Phi Nhạc môn chủ Linh Vũ Môn tu vi nghe nói đạt đến Địa Vũ cảnh bát trọng , nói không chừng đã đột phá Địa Vũ Cảnh Cửu trọng a"

mấy người xung quanh nghe được vậy cũng hít một hơi

"tê , thì là Phi Vân Môn thảo nào không e ngại Linh Vũ Môn "

...

Lúc này một tên áo bào đen lão giã bước lên trầm giọng

"Phi Vân Môn môn chủ ngươi đây là ý gì ?"

Phi Nhạc nhìn thấy lão già bước lên cũng mĩm cười nói

" a ta tưởng là ai thì ra là Cửu Trưỡng lão Vũ Trung , Phi Vân Môn chúng ta cũng vô ý mà thôi , kính mong Linh Vũ Môn không để ý haha"

vừa nói khí tức của hắn không ngừng tỏa ra đám đệ tử Phi Vân Môn phía sau cũng cười lớn .Làm cho đám người phía dưới không khỏi kinh hô:

" Địa Vũ cảnh cửu trọng , quả nhiên hắn đã đột phá "

" Thảo nào dám khiêu khích Linh Vũ Môn "

" Hừ chờ xem đi , Linh Vũ Môn sẻ không để yên như vậy đâu "

....

Nghe được lời nói của Phi Nhạc , gương mặt của Vũ Trung không khỏi âm trầm , nghe thì có vẻ hắn không cố ý nhưng quy củ của Linh Vũ Môn tồn tại hơn nghìn năm hắn thế nào không biết,rõ ràng là cố ý khiêu khích Linh Vũ Môn bọn hắn .

" a là vậy sao "

Vũ Trung vừa dứt lời thì một đạo kiếm quang từ trong Đại điện Linh Vũ Môn bay ra ngay linh thú của Phi Vân Môn .

Phi Nhạc vốn đang mĩm cười khi thấy đạo kiếm quang kia liền cứng người gầm trọng quát

" mau tránh ra " hắn liền dẩn đầu ngăn chặn khí tức hùng mạnh tỏa ra , đám người phía dưới liền rung rẩy không thôi .

Phi Nhạc bước lên một bước không khỏi gầm lên " Ngươi dám ".

Hắn vung chưởng lên nhưng đạo kiếm quang kia vẩn như củ bay thẳng đến , thấy cảnh này con ngươi của Phi Nhạc không khỏi co rụt , Linh Khí hắn điều động không hề ít nhưng vẩn không hề yếu nhưng vẩn không thể ngăn chặn đạo kiếm quang kia " Nhanh chạy "

Chỉ thấy đạo kiếm quang kia nhanh chống bay xuyên qua thân thể chủa Phi thú sau đó nổ tan xác tạo thành một trận mưa máu như trút xuống sân nhưng vẩn chưa rơi xuống liền toàn bộ bốc hơi .

Phi Nhạc Vừa tránh thoát đạo kiếm quang kia nhìn thấy phi thú bị một kiếm trảm sát gương mặt không khỏi âm trầm định quát lên vấn tội thì một đạo âm thanh từ trong Đại Điện truyền ra

" Vi phạm quy củ Linh Vũ Môn , cho dù bất kì ai đều bị xử quyết "

Vũ Trung cũng giật mình lẩm bẩm

" Là Chấp pháp Đại trưỡng lão , ngài ấy xuất quan rồi sao , khí tức còn mạnh như vậy ...có lẻ " nghĩ đến đây gương mặt của hắn không khỏi một trận tươi sáng . Nhìn sang Phi Vũ Môn không khỏi mĩm cười khinh bỉ .

Nghe được âm thanh đó toàn bộ mọi người không khỏi lạnh sống lưng cho dù là Phi Nhạc tu vi đạt đến Địa Vũ Cửu trọng cũng cảm thấy một trận sát khí phong tỏa hắn , miệng không khỏi run rẩy nói

" Thiên Vũ cảnh lại là Thiên Vũ cảnh ... làm sao , làm sao có thể ..."

Một số người tu vi cũng không tệ nghe được lời nói của Phi Nhạc , thân thể cũng ngưng trệ không thôi ,trong lòng lại thêm một câu

" Đại trưỡng lão Linh Vũ Môn lại đột phá Thiên Vũ cảnh xem ra sắp có đại loạn .."

Phía xa xa kia một đám nhân mã của Thiết Kiếm tông cùng Đại Ngụy quốc thấy cảnh này gương mặt không khỏi âm trầm nói

" Phi Nhạc tên ngu xuẩn này ỷ vào có chút đột phá lại dám công khai khiêu khích Linh Vũ Môn , một kiếm lúc nảy nếu muốn trảm hắn , hắn chắc chắn cũng phải chết chỉ là người ta chỉ trảm phi thú xem ra là muốn cảnh cáo chúng ta "

" Quốc chủ ngươi có biết là ai ra tay không "

một lão già một thân Hoàng y trầm ngâm chóc lát

" có thể là Vũ Ngọc Linh , bên trong Linh Vũ Môn có bao nhiu nội tình ta cũng không rõ , nhưng đạo kiếm quang kia ta có thể chắc chắn là Vũ Ngọc Linh ra tay , ngoài nàng ta ra không ai có thể sở hữu sát ý nồng đậm như vậy "

Trong lúc nhắc tới cái tên này gương mặt của lão giã cũng không khỏi kiêng kị rỏ ràng là không hề muốn gặp lấy người này .

ngay cả Thiết Kiếm tông tông chủ gương mặt cũng không khỏi cứng đờ , gương mặt vô cùng âm trầm .

Lão giã Hoàng y lúc này mới mở miệng nói

" đi thôi , điệu thấp một chút , nếu không kết cục của Phi Vân Môn chính là gương của các ngươi "

đám ngươi nghe vậy cũng tranh nhau gật đầu , đạo kiếm quang kia quá kinh khủng , cho dù là bọn hắn đứng cách xa cũng cảm nhận được sát ý kinh thiên đó , lập tức thu liểm hết toàn bộ kiêu ngạo . từ chút đi vào không hề giống đám người Phi Vân Môn , hiển nhiên là bị dọa sợ .

"Đại Nguy quốc , Thiết Kiếm tông đến "

Vũ Trung liền xuất hiện cười nói

" a thì ra là các đạo hữu Thiết Kiếm tông cùng Đại Ngụy quốc ... mời vào mời vào "

thấy Vũ Trung đám người cũng khách khí một trận , còn Phi Nhạc không được để ý cũng không dám ho he một tiếng lẳn lặng đi vào hàng ghế .

< Đại Điện Linh Vũ >

" haha Đại tỷ uy vũ ... haha một kiếm liền dọa sợ bọn chúng hahaha " < Thất Trưỡng lão >

" ngươi nhìn thấy vẻ mặt của Đại Ngụy quốc cùng Thiết Kiếm tông sao hahaha " < Ngũ Trưỡng lão >

" ta cười chết mất hahaha" < Bát Trưỡng lão >

mấy vị trưỡng lão khác cũng mĩm cười không thôi , hiển nhiên thấy tam đại thế lực kia mất mặt bọn họ cũng vô cùng vui mừng

ngồi phía trên một nử tử gương mặt tuyệt sắc một thân Tử y rộng thùng thình , lười biếng dựa vào bảo tọa , tuy y phục rộng rãi nhưng không hề che dấu được thân thể mị hoặc của nàng.

"Được rồi , tên tiểu tử kia đâu rồi , làm sao lúc này vẩn chưa có mặt " < Đại Trưỡng lão -Linh Vũ Môn - Vũ Ngọc Linh -Thiên Vũ Cảnh Tam trọng đỉnh phong > .

Nghe được lời nói của nử tử đám trưởng lão vốn đang cười nói bổng nhiên im lặng , kể cả là Ngũ Trưỡng lão Vũ Lĩnh thường ngày không sợ ai cũng im lặng cuối đầu không dám lên tiếng .

Nử tử thấy đám người im lặng liền nhíu mày làm cho đám người đang nhìn cũng cuối đầu xuống sợ sẻ bị nàng mị hoặc .

" làm sao đều câm hết rồi ? ta hỏi tiểu tư kia đang ở đâu ?"

nói xong câu này sát ý từ nàng liền tỏa ra , làm cho đám trưỡng lão không khỏi lạnh sống lưng , cho dù là mấy tên thủ vệ bên ngoài đều cảm nhận được một trận lạnh

" này này ... ngươi nói làm sao ta có cảm giác lạnh lạnh vậy "

" um đúng ta cũng cảm nhận được "

Một tên khác thấy hai tên đồng bạn nói nhảm liền đánh vào đầu hai người bọn hắn một cái làm cho cả hai nhăn nhó không thôi

" ây da ... Đào ca ngươi làm sao lại đánh chúng ta "

" đúng vậy a "

nam tử kia trừng mắt nói với đám người

" các ngươi muốn chết hả ... mau mau đi ra ngoài , sát ý này nhất định là Đại Trưỡng lão ...còn không đi ra ngoài chút nửa liền thảm , các ngươi còn dám nghị luận chán sống sao "

vừa nói tên gọi Đào ca kia liền chạy ra ngoài .

Nghe được vậy hai tên thủ vệ kia liền cứng đờ nhìn vào đại điện nuốt nước bọt một cái sau đó liền nhanh chống chuồng đi .Ai không biết Đại Trưởng Lão tính tình nóng nảy , động chút liền chém người , hơn nửa thực lực của nàng lại vô cùng mạnh mẻ ngoài Bạch Môn chủ ra không ai có thể áp chế nàng .

Lúc này Nhị trưỡng lão Vũ Tâm mới lao mồ hội trên trán đứng dậy nói

"Đại tỷ ... hắn đi vào hoang mạch lịch duyệt , chắc hẳn một lúc sau sẻ trở về "

Nử tử nghe vậy liền giận đùng đùng đứng dậy quát

" Ngươi nói cái gì , các ngươi một đám già lão đầu lại để cho hắn một mình đi vào Hoang mạch một thân một mình , não các ngươi bị cẩu ăn rồi à "

Vũ Lĩnh Ngũ trưởng lão lúc này mới lên tiếng

" Đại tỷ à .. lúc đầu ta cũng có lén đi theo bảo hộ hắn , nhưng bị hắn phát hiện sau đó liền nhân lúc ta không để ý liền chạy trốn đi mất , hắn còn để lại một đạo tin tức bảo ta trở về không cần đi theo , ta mới trở về a ..."

Nử tử lúc này nhìn lấy Ngũ Trưỡng lão ,miệng còn mĩm cười nhẹ nhàng vô cùng xinh đẹp nhưng đám trưỡng lão khác thì trong lòng đang cầu nguyện cho Ngũ trưỡng lão , ánh mắt đều thương hại nhìn hắn .Bọn Hắn thừa biết nụ cười kia của Đại Trưỡng lão có bao nhiêu kinh khủng , không ai trong số bọn hắn mà chưa từng bị nàng đánh qua , Lần này Lão Ngũ " thảm ".

Chỉ thấy nử tử lập tức biến mất sao đó liền xuất hiện kế bên Ngũ Trưỡng lão ,một tay đặt lên vai hắn ,miệng vẩn còn mĩm cười , chỉ là gương mặt của Ngũ Trưỡng lão lúc này lại vô cùng run rẩy , miệng run rẩy nói

" Đại tỷ , đại tỷ ...từ từ chuyện còn có thể thương lượng ... AAAAAAA"

Chỉ là hắn chưa nói hết một cước đập thẳng vào mông hắn làm cho hắn bay lên không ,sau đó nàng xuất hiện phía trên ... đám người thấy cảnh này tròng lòng cũng một trận rung rẩy , trong lòng đang cầu nguyện cho Ngũ Trưỡng lão .

...

Trải qua mộn trận chiến , lúc này gương mặt của Ngũ Trưỡng lão Vũ Lĩnh khắp nơi đều vết bầm , mũi cũng liền chảy vài giọt máu , cũng may hắn là thể tu nếu không cũng mất nửa cái mạng .

Nử tử lúc này mới hoàn hoản chút ít

" các ngươi tốt nhất nhanh chống tìm hắn trở về , nếu tiểu gia hoa kia có chuyện gì ,,, các ngươi cũng tự hiểu đi ,hừ "

" được đại tỷ , ta lập tức đi ngay , lập tức .."

" đúng vậy ,đại tỷ .."

....

chốc lát toàn bộ đại điện chỉ còn lại một mình Vũ Ngọc Linh nàng một mình lẩm bẩm nói

" tiểu gia hỏa , cũng mau mau trở về a..."

....

Bạn đang đọc Đế Thiên Tinh Hà sáng tác bởi Jk_05
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jk_05
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.