Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất vô lại

Phiên bản Dịch · 846 chữ

“Cô tấn công, bắt đầu!” Đường Cận Ngự nói.

Giản Thất nhìn anh, đôi mắt đẹp đảo quanh, đáy mắt thoáng qua một tia giảo hoạt.

Giơ tay thành nắm đấm, trực tiếp tấn công Đường Cận Ngự.

Đường Cận Ngự không hề trốn tránh mà trực tiếp vươn tay nắm lấy tay cô, dùng sức một cái, trực tiếp ném người xuống đất, động tác nhanh chóng.

Buông tay Đường Cận Ngự nhìn Giản Thất trên mặt đất, lành ít giữ nhiều nói: "Đứng dậy, tiếp tục."

Giản Thất bị té ngã ở đó liền nằm luôn ở đó, cà lơ phất phơ mở miệng: "Muốn giáo quan ôm ôm mới dậy cơ, anh làm tôi ngã!"

“Giở trò lưu manh với tôi phải không?” Đường Cận Ngự đá vào bắp chân cô một cái: “Đứng dậy.”

“Không đứng dậy nổi, tôi bị thương, toàn thân đều đau..."

Giản Thất không ngu đâu, cơ thể này của cô, mặc dù trải qua thời gian dài như vậy cũng coi như có chút thành tựu, nhưng vừa thử một lần đã biết, bản thân không phải đối thủ của anh!

Cô không phải là người ngu, biết rõ mình không thể đánh lại còn đi đánh, đây không phải tự tìm ngược thì là cái gì?

Làm người ấy à, vẫn phải biết tiến biết lùi.

Đám người luyện tập ở phía xa có chút ngốc, vừa rồi nhìn thấy giáo quan nhẹ nhàng sờ đầ, trong nháy mắt người trực tiếp bị ném xuống đất!

Chậc chậc chậc… Giáo quan cũng thật tàn nhẫn.

Đột nhiên ném người ngã xuống đất, không thể gượng dậy được.

Phong Diệc ở một bên nhìn sang.

Ông chủ sẽ không ra tay quá tàn nhẫn chứ?

Hơn nữa cái chuyện đấu đá nội bộ này không phải ông chủ không bao giờ giải quyết chính diện sao? Sao lần này trực tiếp đi đánh người rồi?

Nghĩ đến tay chân Giản Thất gầy guộc, căn bản không đủ để ông chủ hành hạ!

Anh có nên đi ngă không?

Người nào đó nằm trên mặt đất, cà lơ phất phơ dở trò vô lại: "Giáo quan, anh thật lợi hại, tôi ngã đến nỗi toàn thân như tan thành từng mảnh!"

Đường Cận Ngự cúi người, vươn tay trực tiếp nắm lấy quần áo của cô rồi kéo lên.

"Đứng vững!"

Giản Thất duỗi tay trực tiếp ôm lấy anh, hai tay ôm chặt cổ anh, treo trên người Đường Cận Ngự như một con gấu túi.

Đường Cận Ngự cau mày duỗi tay ra giật cánh tay cô ra, nhưng không ngờ sức lực cô mạnh như vậy, gắt gao quấn chặt, kéo thế nào cũng không kéo được.

Giản Thất cong môi cười đắc ý.

Đánh không lại người ta, không muốn bị đánh, cô vẫn có cách!

“Buông ra!” Đường Cận Ngự lạnh lùng cảnh cáo.

"Đứng không vững ..." Giản Thất bình tĩnh nói.

Đường Cận Ngự mặt đen duỗi tay định giật người nào đó ra nhưng lại bị người ta gắt gao kìm chặt.

Trong lúc giằng co Đường Cận Ngự lùi lại, va phải một hòn đá, cả người trực tiếp ngã thẳng ra sau.

Giản Thất trực tiếp ép người ở dưới thân.

Nhìn khuôn mặt u ám của Đường Cận Ngự, Giản Thất muốn bật cười, may mà vẫn còn lý trí, kiềm chế được cảm xúc của mình, nói sâu xa: "Giáo quan, có phải anh quá gấp rồi?"

“Giản Thất, mười vòng quanh bãi tập, chạy cho tôi ngay!” Đường Cận Ngự lạnh lùng nói.

“Giáo quan, không cận chiến nữa sao?” Giản Thất bình tĩnh hỏi.

“Sau khi chạy xong trở về, tôi sẽ cùng cô luyện tập tiếp!” Đường Cận Ngự nghiến răng nghiến lợi, lúc này hận không thể xé người.

Giản Thất mỉm cười côn đồ, trong ánh mắt u ám của Đường Cận Ngự ung dung tự tại đứng dậy, ngoan ngoãn chạy bộ.

Đường Cận Ngự vừa muốn đi, một người đàn ông mặc quân phục rằn ri chạy tới, cúi chào với anh: "Thượng tá, hiệu trưởng muốn ngài đi một chuyến."

Đường Cận Ngự gật đầu, nhìn cô gái đang thỏa mái, nhàn nhã chạy ở bên kia, không khỏi mím môi.

Trong phong làm việc của hiệu trưởng, một đống người đàn ông mặc quân phục đứng bên trong, Đường Cận Ngự vừa bước vào, một người đàn ông trung niên đứng lên, ánh mắt mang theo vài phần chất vấn nhìn Đường Cận Ngự: "Đường giáo quan, lớp các người xuất hiện học viên công khai ẩu đả học viên khác, anh định xử lý thế nào?"

"Lương chủ nhiệm, lời anh nói có chút bất công, đặt bốn chữ công khai ẩu đả vào một học viên, có phải quá đáng quá không!"

Khí thế quanh thân Đường Cận Ngự cường đại, thái độ không kiêu căng không sỉ nhục nhưng hết lần này đến lần khác khiến người ta cảm thấy áp bách mười phần.

Bạn đang đọc Đế Thiếu Lạnh Lùng Không Thể Trêu Vào [Bản Dịch] của Gia Tử Nhứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trangyeetao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.