Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân duyên vô thường

Tiểu thuyết gốc · 649 chữ

Tu luyện càng nhiều hấp thụ yêu thú càng mạnh, bản tính hắn càng thêm hung tàn muốn trở nên mạnh hơn. Hắn liền mạch tiến thẳng sâu thêm vào rừng săn những loài yêu thú mạnh hơn.

Lang thang giữa khu vực rìa trong của đại lâm hắn liên tục gặp các loài yêu thú lạ chưa từng thấy. Có những yêu thú thân hình lớn cao tới năm mét, có những yêu thú thân ảnh thiên biến vạn hoá, yêu thú mạnh mẽ ngang hàng với võ linh nhất trùng, thấy những loài yêu thú đó trong mắt Mạc Lâm loé lên tia sáng như dã thú thấy con mồi.

Bắt đầu từ con báo ám ảnh với khả năng tàn hình hoà vào bóng đêm có thân ảnh biến ảo vô cùng. Một kiếm lao lên đâm thẳng vào con báo nhưng thân ảnh nó quá nhanh khiến Mạc Lâm khó có thể đâm trúng. Con báo thét lên một tiếng kinh động tới những con yêu thú khác, con yêu thú võ linh phát giác ra hắn liền lao vào tấn công Mạc Lâm.

Bất ngờ lao đến tạt một cái bạt tay lớn như cột nhà của yêu thú lao thẳng vào Mạc Lâm, nhưng tốc độ hắn không chậm liền né được. Hắn liền lấy kiếm lao ra phía sau con yêu thú to lớn đâm thẳng vào yêu thú liền mấy nhát. Con yêu thú đau đớn gào thét tức giận quay lại tấn công Mạc Lâm nhắm níu lấy một tia sinh cơ, nhưng càng hung tợn thì con yêu thú tấn công lại càng loạn. Lợi dụng sơ hở Mặc Lâm chớp thời cơ né đòn rồi một đòn triệt hạ con yêu thú, sau đó liền một tia kiếm khí chém tan con báo ám ảnh.

" Lần này cũng may con yêu thú kia rơi vào hoảng loạn tấn công loạn xạ ta mới có thể triệt hạ nó dễ dàng."

Hắn nhìn hai cái xác yêu thú, biết được đây là vận may của hắn.

" Nay quả thật là ngày bội thu, nhất là thiên phú của con báo ám ảnh kia nếu ta hấp thụ được thì bộ pháp của ta lại càng thêm linh hoạt, năng lực lại càng mạnh."

"Khụ ...."

Hắn lại nôn ra máu, cơ thể rơi vào suy nhược.

" Ha... Tiến vào võ linh chưa lâu ta đã tiêu hao quá nhiều,.... Khụ... Xem ra phải điều tức lại.."

Điều tức được một lúc hắn thi triển Hấp thú quyết một mạch thôn phệ huyết mạch sinh khí, thiên phú của những con yêu thú kia. Năng lực con yêu thú cấp võ linh kia cũng tương đối mạnh nhưng chưa đủ để hắn thăng cấp, nhưng đổi lại năng lực của con báo ám ảnh lại vô cùng có ích.

" Thật quá tuyệt năng lực của con báo kia thật tiện lợi sau này nếu đánh không lại với thân pháp này ta chắc chắn có thêm phần thoát được, phải thử chút mới được"

Vận dụng tốc độ của báo ám ảnh, hắn di chuyển rất nhanh tới nỗi thân ảnh tạo ra những phân thân, thoắt cái hắn đã ra tới bên bìa rừng cạnh một hồ nước trong vắn tràn đầy nguyên khí.

" Thân pháp này thật tuyệt nhưng lại quá tiêu hao thể lực"

Hắn thở dốc một lúc rồi ngồi nghỉ chân bên mõm đá, thấy dòng nước trong hắn nhận ra đã lâu mình chưa tắm rửa liền loã y nhảy xuống.

Nước hồ cũng thật thần kì giúp xua tan mệt mỏi khi trôi nổi trên hồ hắn mờ ảo thấy bóng dáng của một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần. Cứ nghĩ là ảo ảnh hắn không thèm để ý tới cho đến khi cả hai chạm mặt...

Bạn đang đọc đế tôn thiên địa sáng tác bởi vongxuyênbỉngạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongxuyênbỉngạn
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.