Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chapter 64: Con chỉ huy sự kiện thứ 4

Tiểu thuyết gốc · 2485 chữ

Những con quái vật với thân hình to lớn và cứng cáp liên tục nhảy vọt thoát ra khỏi cánh cổng, khác với lần trước bọn chúng không điên loạn lao lên tấn công mà dừng lại và xếp thành hàng lối ngay ngắn. Sau 10 phút, những con quái vật cuối cùng cũng lao ra khỏi cánh cổng; rồi dừng lại mấy giây, một con quái vật thân hình cường đại hơn những con khác vài lần từ từ bước ra. Trước sự xuất hiện của con quái vật vừa xuất hiện này, tất cả con quái vật khác đều nghiêng người cúi xuống tỏ vẻ tôn kính với con quái vật vừa xuất hiện.

Trúc Thanh đầu óc nhạy bén liền cảm nhận được con xuất hiện này chắc chắn là một con chỉ huy, cô nghĩ “Chẳng lẽ mỗi cánh cổng xuất hiện lần này đều có một con chỉ huy!”. Trong lòng cô cảm thấy một điều gì đó bất an, nhưng vì những lời nói nhỏ của Nhất Tôn trước khi rời đi “Anh biết em làm được!” nên lòng cô có thêm một cái gì đó vững tin.

Nói về con chỉ huy vừa xuất hiện, thân thể nó to lớn nổi bật giữa đám quái vật, uy hiếp của nó làm cho những con quái vật đồng loại phải cách xa một khoảng trống. Thân hình toàn những gai sắc nhọn làm cho những chiến binh cận chiến phải nuốt xuống một hơi dài “nếu trực tiếp đối đầu với con chỉ huy này với lớp gai dài cộm đó, nhìn lớp giáp gai dày cộm như vậy chúng ta chưa tiếp cận đã tự làm mình bị thương.”

Ánh mắt nó di chuyển vào vị trí của đám người Trúc Thanh, Hoả Phượng và các Đội Trưởng … Nó kêu lên một tiếng, tất cả những con quái vật di chuyển theo đội hình và từng bước chậm tiến về phái trước và dừng lại, bọn chúng đã vào vị trí chiến đấu.

Trúc Thanh cũng ra lệnh tín hiệu, tất cả vận động sức mạnh của mình. Những chiêu thức triệu hồi phát động làm quân số tăng lên đột biến, so với số lượng quái vật đối diện lại thua kém nhiều phần, chúng ta như 1 trọi 10. Mặc dù quân số chiến binh thu nhận đã tăng đột biến trong thời gian ngắn, nhưng vẫn không thể so với số lượng quái vật lần này.

Trúc Thanh ra lệnh tấn công trước.

Con quái vật chỉ huy cũng ra lệnh cho 3 lớp hàng đầu tiên lên tấn công, bước di chuyển của bọn chúng rất chậm và đều nhau tạo ra một bức tường dài từ từ tiến tới.

“Ầm” “Choang”… vô số tiếng động từ chiêu thức của các chiến binh va chạm vào bức tường quái vật đang tiến tới, những hình nhân được triệu hồi va chạm đầu tiên và lao vào điên cuồng phá bỡ tan bức tường quái vật. Theo suy đoán của những chiến binh, những con quái vật này ít nhất cũng đạt cấp 19 gần 20, thêm vào đó sức mạnh phòng thủ bọn chúng cũng thật đáng gờm, nếu không được luyện tập trước thì không biết những chiêu thức mấy phần hiệu quả.

Bỗng một hàng lớp nữa quái vật tiến lên, các chiến binh đang hào hứng đẩy lùi được lớp quái vật đầu dễ dàng lao lên đối chiến.

Ở phía sau, Trúc Thanh quan sát thấy màu sắc cơ thể của những con quái vật phái sau càng đậm màu hơn, cô quay sang hỏi Hoả Phượng “Không biết màu sắc này có phải thể hiện sức mạnh của chúng không?”

Hoả Phượng “Mình cũng đang suy nghĩ về chuyện đó, cứ tiếp tục quan sát cái đã!”

Một lớp, rồi một lớp khác quái vật cứ thế xuất chiến. Trúc Thanh và Hoả Phượng cảm nhận được các chiến binh đang dần từ thế mạnh chuyển sang ở thế yếu, cô đang chuẩn bị ra lệnh cho các chiến binh lui lại không được quá tiến sâu vào lòng địch thì….

“REZZZZ” Tiếng kêu của con đầu đàn làm cho toàn quân quái vật đồng loạt tiến lên, tình hình đột biến làm cho một số chiến binh đang bước giữa lòng địch, cảm thấy bối rối.

Trúc Thanh ra lệnh cho các chiến binh nhanh gọn rút về phòng thủ, một vài chiến binh đang quá gần cuộc tấn công không kịp rút về phải tụ lại phòng thủ. Tất cả chiến binh đó bị dồn lại một chỗ chống trả lại quái vật tấn công ngày càng đông, những chiến binh cảm nhận được cái chết trong tình huống này và cố gắng đứng sát vào nhau miệng thì lẩm bẩm “tại sao bọn chúng ngày càng mạnh vậy, không giống như bọn ở lúc đầu!”. Đến một lúc điểm cực hạn đã đến; sức mạnh cạn kiệt, vũ khí vỡ nát hơn mấy chục chiến binh chỉ chờ đợi cái chết thì một cái lồng cây ở dưới đất mọc lên bao bọc lấy họ.

Đứng ở phía xa, Mộc Lan đang sử dụng sức mạnh của mình liên tục tạo ra một cái lồng bằng dây leo hoa hồng bao bọc lấy những người trong đó, cô hét lớn về phía Hoả Phượng “nhanh lên tôi không trụ được lâu đâu!”. Phía trong chiến trường, lũ quái vật liện tục dùng tay xé nát những lớp cây tìm kẻ dịch phía trong, tốc độ bao bọc dần ko theo kịp sức tàn phá. Một con chim lớn trên bầu trời làm lũ quái vật bắt đầu mất tập trung, đó chính là một chim phượng hoàng lớn lao tới đậu trên chiếc lồng, Hoả Phượng hoá lớn cơ thể đớn mức cực đại để nâng chiếc lồng lên và cú đáp vừa rồi làm hàng loạt con quái vật bị hất ra ngoài. Bên đây, Mộc Lan nhanh chóng cắt đứt dễ cây khỏi mặt đất để Hoả Phượng dễ dàng nâng chiếc lồng lên.

“Pách” là tiếng dễ đứt và chiếc lồng đã nhấc lên khỏi mặt đất, bay lên không trung. Một vấn đề khác lại xuất hiện, khi nhấc chiếc lồng lên đã có hàng chục con quái vật cùng bám vào và đang tiến tới gần cơ thể Hoả Phượng. Mr.2 đảo mắt nhanh như chớp biến mất và xuất hiện ngay trên chiếc lồng đánh rơi từng con một cố gắng đang leo lên, anh nói với Hoả Phượng “cô chứ tập trung tiến về, bọn này cứ để tôi lo!”. Với sức mạnh đã luyện tập trước, chiêu thức của Mr.2 như những lưỡi cưa mũi khoan xuyên thủng cơ thể những con quái vật (Ướt tính bọn quái vật này cấp 21). Mr.2 may mắn tạch lưỡi một cái, quan sát một lượt những con ở dưới mặt đất nhận ra màu sắc cơ thể chúng còn đậm hơn nhiều, anh nghĩ “nếu một vài con màu đậm nhất xuất hiện ở đây thì mệt mỏi rồi”.

Mọi thứ lại diễn ra đơn giản như vậy sao, con chỉ huy không để bọn họ thoát ra dễ dàng như vậy được, nó tạo ra cầu năng lượng bắn thẳng tới chỗ Hoả Phượng trên không trung. Quả cầu quá bất ngờ làm cho Hoả Phượng và Mr.2 không kịp phát động năng lượng đang tiến tới và còn cách họ tầm vài mét. Thì “Bùm Bùm” liên tục quả cầu lửa dưới mặt đất bay tới bắn chặn chiêu thức của con chỉ huy, đó là Mr.6 với chiêu thức lửa tạo ra từ miệng của mình, anh đoán được sức mạnh chiêu thức vừa rồi và đã nhanh chóng đưa ra hoàn loạt quả cầu lửa hợp sức lại tấn công chiêu con chỉ huy. Mặc dù đã bị đánh chặn, nhưng dư chấn của hai cỗ năng lượng chạm nhau làm cho mọi người đẩy xa rơi xuống mắt đất, Hoả Phượng lợi dùng sức chống chịu của mình cố gắng dạng rộng đôi cánh giữa không trung để đáp được tới nơi an toàn.

Vừa chạm đất, Hoả Phượng đã hoá ngay ở dạng người lại để phục hồi lại sự hao hụt nãy giờ vừa gặp, đội hậu cần nhanh chóng ứng biến phục hồi và chữa trị cho nạn nhân vừa về. Mộc Lan dùng sức mạnh mở chiếc lồng ra, đưa những người trong đó thoát ra ngoài, bọn họ cũng đã thực sự đầy vết thương trên cơ thể.

Lũ quái vật thừa thắng sắp xết lại đội hình lại tiếp tục tiến lên và trung tâm là con chỉ huy.

Trúc Thanh lập tức ra lệnh “đội hình tác chiến thứ 2 bắt đầu!”

Đội hình tác chiến thứ 2 này có một điểm đặc biệt, nó phụ thuộc vào bộ giáp của Tiểu Nham làm ra. Và tất nhiên đội hình tác chiến 1 thất bại mới dùng tới thứ 2, những người bị thương thông qua bộ giáp cho mượn sức mạnh năng lượng của bản thân cho đối tượng khác trong vòng 1 giờ. Hạn chế của chiêu thức truyền công này chỉ tăng 80% sức mạnh của người nhận, tức là một người nhận không thể tăng một phát gấp 2 gấp 3 lần mà chỉ tăng 80% sức mạnh tối đa. Nên những người cấp thấp sẽ truyền cho người cấp cao, hay một người cùng cấp truyền cho nhau.

Đội hình thứ 2 này giúp tấn công hiệu quả với đối thủ có cấp bật vượt trội hoặc có lớp giáp kiên cố.

“Bắt đầu triển khai” những người nhường khả năng chiến đấu đồng loạt đưa tay lên hướng năng lượng bản thân cho người phía trước. Những người phía trước đồng loạt ra tăng sức mạnh, khí chất và áp lực của họ toả ra càng nồng đậm. Đặc biệt hơn, những Đội Trưởng và Trúc Thanh, Hoả Phượng… cần nhiều người truyền công một lúc; đồng nghĩa với số lượng chiến binh trên chiến trường giảm xuống còn 3 phần.

Khí tức uy áp tăng lên làm cho vài con quái vật cảm thấy sợ hãi, một con lùi bước lại phía sau vài bước liền bị con chỉ nâng lên bóp cổ chết ngay lập tức, xác của nó bị ném qua một bên. Con chỉ huy gầm lên một cái “ZEZZZZ”, tất cả những con còn lại liền vô đội hình tiến lên chiến đấu.

Hai bên không còn gì thăm dò nhau nữa, cả hai lao thẳng vào nhau đối chiến. Mr.1 với bộ giáp cây vô cùng kỳ lạ, khi anh tiếp cận quái vật hàng loạt mũi cây nhọn đâm thẳng vào người chúng, xe toạc hất tung lũ quái vật một cách khủng hoảng. Từ trước đến nay, Mr.1 là một tượng đài anh trai lớn lấy thân mình che chắn cho những chiến binh phía sau; với độ tuổi giữa 30 và 40, tính cách của anh cực kỳ lo nghĩ cho mọi an toàn của những người phía sau mình, đó là những chiến binh và những người dân trong thành.

Nếu đã nói về Mr.1 thì phải nói về hai người lớn nhất trong 10 Đội Trưởng là Mr.9 và Mr.10 với kỹ năng dung hợp kỹ tạo ra một triệu hồi người đá cực kỳ cường đại. Những ngày nghỉ ngơi, cả hai uống trà đánh cờ vô cùng chậm rãi, cũng đúng vì họ đã trên 50 cả, sống chậm suy xét mọi hành động đã làm. Nhưng trong tình huống bây giờ, người đá của họ đang lao vào giữa lòng địch, tạo ra một lớp dịch ăn mòn lớp giáp của quái vật, trên cánh tay của người đá vô số cạnh sắc nhọn để dễ dàng đâm xuyên hay cắt xuyên qua lớp giáp đó. Lũ quái vật bu vào cào xé người đá triệu hồi, những quái vật đó chỉ tạo ra những tổn thương nhỏ trên người của người đá. Tình huống bất ngờ làm mọi người hốt hoảng, một đòn của con chỉ huy làm người đá bay ngược về trên không rồi rớt xuống đất.

Trúc Thanh liền phát ra lệnh “Tất cả những Đội Trưởng cận chiến (Mr.1, Mr.3, Mr.4 and Mr.5) không được tấn công con chỉ huy.”, cô hiểu được đòn đánh vừa rồi của con chỉ huy nguy hiểm đến độ nào, một đòn như vậy có thể đánh bay được thân thể to lớn người đá triệu hồi thì rơi vào trường hợp một Đội Trưởng sẽ trọng thương nghiêm trọng.

Những chiến binh cận chiến còn lại nghe lệnh này cũng đồng cảm hiểu được mình cũng không khả năng tham chiến với con chỉ huy, vậy những con quái vật thường cứ để họ lo.

Con chỉ huy liền đảo mắt một cái liền chú ý đến một mục tiêu riêng lẻ, đó là Mr.1 đang tham chiến một bên. Một cái đạp chân mang thân thể nó phóng tới, những bước chân nhanh nhẹn đạp lên mặt đất làm xung quanh rung chuyển. Nhưng không di chuyển bao xa, con chỉ huy cảm giác được nó vừa đạp vào một cái gì đó, cảm giác này nhanh chóng lan toả làm cả cơ thể nó hoá thành một bức tượng băng trên không trung, luồng khí âm hàn này còn làm những con quái vật xung quanh lập tức đóng băng. Thì ra hai nữ nhân Đội Trưởng Mr.7 và Mr.8 đang vận động sức mạnh, giữa chiến trường xuất hiện một đoá hoa sen lớn bắt đầu nở rộ, những cánh hoa xoè ra và xoay tròn ngày càng nhanh cứa nát thân thể tất cả những con quái vật ở gần. Những chiến binh khác thấy chiêu thức của hai Đội Trưởng Mr.7 và Mr.8 xuất hiền liền lùi nhanh về sau, sát thương từ chiêu thức này cực kỳ kỳ dị “nhiệt độ mang tác nhân tấn công từ trong ra ngoài và cánh hoa sen lại tác động từ ngoài vào trong”. Điều này làm cho kẻ địch cực kỳ khó đối phó, thêm vào nữa đã bước vào phạm vi ảnh hưởng thì khó lòng thoát ra ngoài được trừ khi có tốc độ kinh hoàng.

Hoả Phượng đứng một bên hỏi Trúc Thanh “Tại sao thân thể của con chỉ huy nãy đến giờ vẫn chưa phân dã? Trong khi mấy con khác đã tan dã từ lâu!”

Trúc Thanh cảm nhận được lớp năng lượng phòng thủ của con chỉ huy này quá dày, chiêu thức “Hoa sen” chỉ cầm chân được nó chứ không thể xuyên qua được.

Tài khoản donate Momo động lực: 0906944340 ([email protected])

Bạn đang đọc Defence - Ngày Tàn sáng tác bởi hotpotgirl
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hotpotgirl
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.