Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chapter 66: Trúc Thanh gặp nạn

Tiểu thuyết gốc · 2358 chữ

“Chào em Trúc Thanh, cô gái khó chinh phục nhất trong đời anh!” Thanh Nam (tên đại ca) nói

Trúc Thanh quay lại khuôn mặt có vẻ quen thuộc nhưng không giống, cô không nhận ra cũng đúng vì từ lúc cô gặp hắn lần cuối cũng đã hơn 10 năm.

Trúc Thanh cố gắng dùng nói bằng giọng bình thường “Anh là Thanh Nam, tại sao anh lại ở đây, tôi nhớ anh đã ra nước ngoài sống và trốn tránh lỗi lầm vì mình gây ra!”

Thanh Nam “Anh tới đây tất nhiên là có công chuyện rồi, mà công nhận thành của em ai cũng mạnh thật, nếu không vì đối phó với con đầu đàn mà kiệt sức thì anh cũng không lộ diện. May mắn, con đầu đàn mạnh như vậy, bọn em đã giết nó trước khi nó thể hiện thực lực.”

“Em có muốn anh cho xem những hình ảnh các đầu đàn nơi khác gây ra không? Anh cũng mới nhận được nên muốn chia sẻ một tí.”

Trong lời nói của tên Thanh Nam có ý trêu đùa Trúc Thanh, miệng nói tay hắn ấn vào một thiết bị trên tay phải “một chùm ánh sáng từ đó toả ra tạo thành màn hình 3 chiều”.

Vô số hình ảnh được chiếu lên, tay hắn vuốt qua làm hình ảnh liên tục thay đổi.

Trong mắt mọi người ở chiến trường đều kinh hãi với từng hình ảnh của tên Thanh Nam này.

Đó là những cảnh chết chóc của các thành phố khác bị quái vật phá huỷ, cảnh chết chóc này còn kinh khủng hơn khi họ bị con đầu đàn tấn công. Đến cuối, tên Thanh Nam trình chiếu một đoạn phim ngắn về những gì con đầu đàn đã gây ra, những chiến binh cường đại bị một đòn mà kết liễu và từng người một nằm xuống như vậy, cơ thể họ bị tổn thương nghiệm trọng không thể cứu chữa.

Nhiều người trong thành không chịu nổi cảnh này phải quay mặt đi chỗ khác.

Thanh Nam vừa nói vừa cười kiểu trêu chọc “Nàng hiểu lời ta nói rồi chứ, con đầu đàn đó mạnh đến cỡ nào. May mắn cho nàng lắm đó, nó chưa kịp ra đòn nào đã bị nàng tiêu diệt. Haha”

Thanh Nam “Còn bây giờ, ta vào việc chính nào!”

“Trúc Thanh nể tình nàng là người quen, ta cho nàng một ơn huệ. Nàng biết luật lệ là ta không thể trực tiếp phá huỷ thành của nàng, ta không muốn bọn Tổ Chức kia có lý do đánh phá Thành La Sát. Nhưng luật lệ nào cũng có kẽ hở, ta có thể lôi kéo một đợt quái vật khác tới đây, và ta biết các chiến binh của nàng sẽ thua thôi.

Phương án 1, nàng theo ta và làm vợ lẻ của ta, mang tất cả viên kinh nghiệm vừa thu thập được cho ta.

Phương án 2, thành của nàng sẽ đón nhận một đợt tấn công nữa và viễn cảnh thì nàng đã thấy trong video rồi đó.”

Trúc Thanh mặt tức giận “Ta không ngờ nhiều năm như vậy, ngươi thay đổi đến cuồng cực như vậy, một con người bẩn tính ta đã từng biết đây ư! Ta không chấp nhận lời của người.”

Ở một bên góc ba kẻ kia không để ý, Hoả Phượng sử dụng chiếc vòng lửa của con đầu đàn bắn về phía tên Thanh Nam (chiếc vòng này sau khi mất chủ nó đã nhận Hoả Phượng làm chủ).

Thanh Nam thuộc tính điện nhanh chóng né được đòn đánh tới rồi miệng quát “Hai ngươi đứng đó làm gì, mau làm việc!”

Hai tên đó cũng thuộc tính điện sử dụng lợi thế linh hoạt hơn người tiếp cận Hoả Phượng, cô nhanh chóng tạo đôi cánh sau lưng và đồng thời kéo chiếc vòng trở lại đánh tới hai tên đó. Vì chưa sủ dụng thuần thục nên để hai tên kia dễ dàng né tránh.

Mặc dù vậy, hai tên kia không làm gì được Hoả Phượng đang trên cao “Đại ca, khó đối phó quá!”

Thanh Nam suy nghĩ một hồi “Các ngươi đi kéo quái tới đây mau!”

Gật đầu, hai tên đó tạo đường điện lướt khỏi đây.

Trúc Thanh “Tên ác độc này…”. Chưa kịp nói hết Thanh Nam đánh ngất xỉu Trúc Thanh và đeo một chiếc vòng trên cổ cô ấy.

Tên Thanh Nam này hô lớn “Tên nào dám theo sau ta sẽ giết cô ấy, các ngươi hãy chuẩn bị đối phó với lũ quái vật sắp tới đi. Haha”. Lập tức hắn bế Trúc Thanh lên vai, lướt khỏi nơi đây.

Bóng hắn vượt mất, Hoả Phượng từ trên cao rớt xuống mặt đất, nàng đã sử dụng sức lực cuối cùng.

…….

Mối quan tâm bây giờ Nhất Tôn hiện đang ở đâu?

Những cơn gió biển đang thổi vào đất liền, một hình bóng quen thuộc đang chiến đấu với con đầu đàn. Đó chính là Nhất Tôn, ở đây những chiến binh của Thành Đại Sa dưới sự chỉ huy của Thuỷ Cô đang chiến đấu với quái vật.

Nhất Tôn xuất hiện ở đây với hai lý do, một là Thành Đại Sa sẽ không thể chống chọi được những con quái vật lần này, hai là anh chuẩn bị rơi vào giai đoạn tiến hoá cần một lượng kinh nghiệm lớn cho lần này.

Một công đôi việc, Nhất Tôn vừa giúp người vừa giúp mình, hơn nữa anh muốn những chiến binh Thành Hoà Bình chiến đấu không có anh một lần.

Sau khi anh tiêu diệt một lượng lớn quái vật đáng lo ngại cho Thành Đại Sa, anh đưa ra đề nghị với Thuỷ Cô “Thành chủ Đại Sa, hãy mở cánh cổng thông giữa hai thành đi?”.

……

Khi cánh cổng vừa thông qua giữa hai thành Hoà Bình và Đại Sa, anh phát hiện khí tức của Trúc Thanh đã yếu ớt và không còn nằm trong thành. Với tốc độ, anh vụt qua cánh cửa đỡ lấy thân thể Hoả Phượng vừa rớt xuống.

Hoả Phượng yếu ớt miệng lẩm bẩm “Mau đi cứu Trúc Thanh!”

Miệng vừa nói xong với Nhất Tôn, cô đã ngất lịm đi. Nhất Tôn từ “bao tay tàn tích” cảm ứng trên tay phát hiện một lượng lớn quái vật đang tiến tới đây. Nhất Tôn được mọi người kể lại câu chuyện nãy giờ, một người phát hiện trong lời nói tên Thanh Nam này nhắc đến Thành La Sát.

Qua lời kể lúc trước của Trúc Thanh cho Nhất Tôn nghe “Một đoạn hồi ức thời học sinh, cô có một tên Thanh Nam theo đuổi. Trong lúc theo đuổi Trúc Thanh, hắn cũng quen với mấy cô gái khác. Và bị chính mấy cô gái đó tố cáo khắp nơi, từ đó hắn rời xa nơi này sang ở một đất nước khác. Trước khi đi hắn nối kéo Trúc Thanh đi cùng nhưng cô không đồng ý.”

Nhất Tôn phán đoán tên Thanh Nam này bắt Trúc Thanh đi để bảo vệ đợt quái vật này, tạm thời Trúc Thanh trong tay hắn sẽ an toàn.

Tiểu Nham lúc này chạy tới “Thành chủ, em có một phát minh mới mà cần một loại nguyên liệu siêu cứng từ trước đến nay em không thể tìm ra, may mắn nguyên thạch và lớp da bên ngoài của đợt quái vật lần này phù hợp với yêu cầu đó.”

Tiểu Nham gom một ít nguyên thạch và bộ da của quái vật trên chiến trường, Tiểu Nham bắt đầu luyện chế sau khi trung hoà hai thứ trên, Tiểu Nham lấy một số nguyên liệu trong nạp giới (nhẫn không gian chứa đồ) ra bắt đầu điều khiển và định hình ra một chiếc vòng tay. Một lúc sau Vòng tay hoàn thành.

Thử nghiệm, Tiểu Nham đeo lên tay mình truyền sức mạnh vào chiếc vòng, nó bắt đầu thay đổi thành một nòng súng dài trên tay. Ánh mắt Nhất Tôn thấy Tiểu Nham giật tay một cái thì nòng súng phóng ra một tia huỷ diệt siêu mỏng nhưng sức đâm xuyên thật kinh khủng, nó lập tức xuyên qua lớp giáp của con quái vật làm bia.

Tiểu Nham giải thích “Tận dụng sức nén, nó tiếp kiệm thời gian và năng lượng cho chủ sở hữu để tạo ra một tia huỷ diệt. Đồng thời chống sự thất thoát năng lượng toả ra xung quanh trong quá trình tích tụ năng lượng.”

Nhất Tôn xoa đầu Tiểu Nham “Em thật thông minh!”

Tiểu Nham “Em dựa theo lời anh muốn chế tạo ra thứ gì có sức đâm xuyên thôi hihi”

Nhất Tôn nhìn quanh thì các chiến binh còn có thể chiến đấu tạm thời không đủ, bây giờ anh rời đi thì thành trì sẽ rơi vào nguy hiểm. Ngay lúc này, Kim Hùng của Thành Đại Sa, người từng gây chuyện với anh đã mang nhiều chiến binh khác qua hỗ trợ.

Kim Hùng “Chào thành chủ Hoà Bình, ngài đã giúp đỡ phải để tôi giúp đỡ lại chứ. Tôi vừa nghe bên ngài có công nghệ gì mới phải không? Haha. Cho chúng tối thử được không?”

Nhất Tôn vui như hội, anh nhìn Kim Hùng “Thật may mắn, các anh giúp Tiểu Nham đây thu thập xác quái vật để cậu ấy có thời gian chế tạo. Bắt đầu nào!” tay Nhất Tôn chỉ vào Tiểu Nham

Kim Hùng hô hào các chiến binh Đại Sa làm việc, Nhất Tôn cũng nhanh chóng giúp đỡ, những người trong thành còn sức cũng ùa ra hỗ trợ.

Bên đây, Tiểu Nham trán lấm tấm mồ hôi, chàng trai liên tục tạo ra một, hai, ba ….. hàng chục cái. Khi cái cuối cùng đủ cung cho các chiến binh, Tiểu Nham đưa ra một cái vòng cho Nhất Tôn “Cái này làm từ giáp của con đầu đàn, nó có thể chịu nổi áp lực sức mạnh của anh. Em mệt quá em đi nghỉ đây.”

Với bước chân lảo đảo, Nhất Tôn bước tới đỡ Tiểu Nham kêu một người tới đỡ cậu ấy vào trong.

……

Bọn quái vật cũng đã tới thoát ra khỏi nơi khuất, bọn chúng bắt đầu tiến công.

Nhất Tôn nhìn các chiến binh nói “Để ta khai hoả trước!”

Nhất Tôn tiếp năng lượng vào chiếc vòng trên tay, nó tự động thay đổi thành nòng súng, anh tiếp tục bao bọc thiếp bị này bằng lớp kim loại nguyên chất của mình làm nó óng lên một màu vàng óng. Nhất Tôn nhắm vào con đầu đàn đang được che bởi lớp lớp quái vật phía trước.

“Khai hoả!” Nhất Tôn hô một tiếng một cỗ năng lượng siêu huỷ diệt bắn về phía trước nó xuyên qua từng con quái vật một, từ con yếu nhất tới con mạnh nhất và tới con đầu đàn. Viên đạn năng lượng này dừng lại một tí rồi xuyên thủng qua đầu nó, làm con đầu đàn lập tức gục xuống nằm yên dưới mặt đất.

Kim Hùng thấy cảnh này liền hét lớn “Vũ khí tốt quá, không thể tin được!”, anh ta cũng bắn thử xuyên thủng qua vài con quái vật, mặc dù uy lực không như Nhất Tôn nhưng anh ta không thể ngờ rằng tiêu diệt con quái vật này lại dễ đến vậy.

Miệng Kim Hùng liên tục reo hò “Quá sướng, quá mạnh…!”

Những người khác cũng thử uy lực của chiếc vòng mới này, ai ai cũng không tin vào sức mạnh của mình lại tiêu diệt những con quái vật này dễ dàng đến vậy.

Nhất Tôn di chuyển ra hàng sau muốn triệt hạ những con mạnh trước, bởi vì anh cảm nhận khoảng khắc tiến hoá mình không cầm chân được lâu nữa. Những viên năng lượng tự nhiên được cơ thể Nhất Tôn hấp thụ một cách bị động, anh nhìn quanh một vòng cảm thấy thế trận đã an bài chiến thắng.

Nhất Tôn di chuyển ra gần các chiến binh và người trong thành, anh hô ta “Ta đi cứu Trúc Thanh trước, cám ơn sự đồng lòng và giúp đỡ của mọi người!”, và anh biến mất trước mắt mọi người.

Khoảng 30 phút sau, những con cuối cùng cũng bị tiêu diệt, các Đội Trưởng cũng được điều trị hồi phục. Hoả Phượng giật mình tỉnh dậy muốn lao ra chiến đấu liền bị Nham Nham đang sử dụng sức mạnh hồi phục nói “Chị yên tâm, lũ quái vật chết hết cả rồi, thành chủ Nhất Tôn đã đi cứu chị Trúc Thanh rồi!”

……..

Trong cổng không gian lần theo dấu vết đã lưu lại trên người Trúc Thanh, Nhất Tôn đã đến gần tiến tới đích. Đột nhiên cơ thể anh đột biến, nãy giờ quá trình hấp thụ kinh nghiệm thụ động của anh đã đẩy nhanh quá trình tiến hoá, chiếc bình hiện thân cho kỹ năng Bình chứa của anh vỡ tan và nó bắt đầu một hình dạng mới lớn hơn. Bởi vì hình dạng cũ ko chứa nổi sức mạnh bên trong anh “giống như cua lột xác”, anh cần chiếc bình lớn hơn. Đồng thời quá trình này làm cho sức mạnh anh bị phong ấn. Trong thời gian tiến hoá, anh sẽ mất hết sức mạnh, nhưng khi hoàn thành sức mạnh anh tăng tiến vượt bậc.

Trong đường hầm không gian, Nhất Tôn bị phong bế sức mạnh rớt ra khỏi đường hầm, anh rớt xuống một góc tối của thành trì. Cơ thể anh va đập vào một vài chiếc thùng gỗ trên quãng đường rơi và dừng lại ở cuối một góc tường tối. Nhất Tôn mắt hơi lờ mờ nói “Trúc Thanh…” rồi bất tỉnh.

Tài khoản donate Momo động lực: 0906944340 ([email protected])

Bạn đang đọc Defence - Ngày Tàn sáng tác bởi hotpotgirl
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hotpotgirl
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.