Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người quen?

Tiểu thuyết gốc · 1518 chữ

Hương Trúc lâu!

Lấy vô số chủng loại mỹ vị cùng tinh xảo kết hợp hoàn mỹ với nhau tạo thành điểm tâm ngọt làm chiêu bài Trà lâu.

Nổi danh với việc có cho mình những công thức điểm tâm hết sức độc đáo, sử dụng nguyên liệu cùng hương liệu cũng là từ đủ loại con đường đặc thù mới có thể thu được, trong đó đầu bếp chế tác tất cả cũng đều là đại sư cấp tay nghề.

Thêm vào xung quanh có xanh tươi bao la rừng rúc mỹ cảnh tô điểm, bầu không khí lúc nào cũng như vậy dịu nhẹ yên bình say lòng người.

Cầm sư hay ca cơ túc trực cũng là nổi danh hàng đầu tồn tại, tùy thời tùy khắc chú tâm hiến khúc cho khách nhân có nhu cầu.

Đương nhiên...

Kết hợp nhiều yếu tố cao xa như thế kinh doanh trà lâu, Hương Trúc lâu gia tiền cũng là nghe đến rợn cả người!

Nhưng dù cho định vị ngay từ đầu là chỉ phục vụ cho phú quý cùng có thân phận hạng người, nơi này lại một mực đông đúc khách nhân.

Cả một ngày đều có từng nhóm ăn mặc tinh xảo, khí chất xuất chúng tuổi trẻ các tuấn kiệt hay tiểu thư khuê các ra ra vào vào.

Thậm chí ở những lúc đặc biệt, thân phận khách nhân nếu không đủ cao, còn phải hẹn trước thời gian mới được.

Cơ hồ không lo lắng buôn bán ế ẩm!

Ai bảo nơi này chính là Hắc Lân thành đâu.

Thân là Ứng Thương địa vực tam đại phồn hoa chi địa một trong, nó phồn hoa cùng giàu có là không thể dùng tầm mắt thường đi hình dung.

Kẻ có tiền cùng có thân phận bất phàm không nói đến đâu đâu cũng thấy, nhưng tuyệt đối hơn xa các thành trì khác.

Tại Hắc Lân thành bên trong...

Giống như Hương Trúc lâu đồng dạng cách kinh doanh, thật sự không thiếu!

"..."

Âm nhạc du dương.

Một tòa trúc viện u tĩnh mát mẻ bên trong, có thể nghe thấy điểu tước tiếng hót cùng gió nhẹ rì rào âm thanh hòa quyện vào nhau.

Xung quanh là từng hàng trúc xanh theo gió nhẹ mà đung đưa, đẹp tựa như một bức tranh vẽ!

Ngồi tại nơi này yên tĩnh thưởng thức dịu nhẹ cảnh đẹp, người ta có thể cảm thấy nội tâm thư giản rất nhiều.

Giống như đắm chìm tại bên trong thiên nhiên sinh cơ bừng bừng một dạng.

Mấy vị ăn mặc tịnh lệ tinh xảo trẻ tuổi mỹ nhân vây quanh bàn trúc, cười cười nói nói hưởng dụng trên bàn tinh xảo món điểm tâm ngọt.

Từng người đều là như thế yêu kiều thướt tha, toàn thân trên dưới toát ra một loại quý khí hơn người cảm giác.

"Ta nói có không sai a, nơi này bánh ngọt thật sự rất là mỹ vị đúng không?"

Ở trong đó một vị ăn mặc mềm mại màu tím váy ngắn thiếu nữ khuôn mặt tinh xảo mang theo một loại đắc ý hướng về còn lại thiếu nữ khác cười nói.

Theo nàng cười lên, đôi kia trao cao sung mãn bạch thỏ cũng đi theo rung động mãnh liệt, nói rõ cái gì gọi là kinh khủng.

Ánh mắt híp lại nhìn xem những người còn lại lộ ra hưởng thụ biểu lộ, vị này đồng nhan cự nhũ mỹ nữ tiếp tục cười nói:

"Chúng ta Hắc Lân thành cái gì khác không nhiều, nhưng mà mỹ vị khắp nơi đều có, nơi này điểm tâm cũng chỉ trong đó góc nhỏ mà thôi!"

Thấy vậy, trong đó một người khí chất vũ mị nữ tử thả xuống ăn xong đĩa bánh, cười khanh khách nói:

"Chúng ta đương nhiên nghe nói rất nhiều về Hắc Lân thành, may mắn hôm nay có Tiểu Kỳ người dắt chúng ta thưởng thức như thế mỹ vị!"

Còn lại mấy vị mỹ nhân khác cũng nhẹ gật đầu, đối với tại Hương Trúc Lâu ăn đến bánh ngọt vô cùng hài lòng.

Các nàng tự nhận xuất thân không kém, từ bé hưởng thụ vinh hoa phú quý, kẽ hầu người hạ, nhưng còn chưa ăn được tốt như hôm nay.

Đây cũng không phải là tiền tài hay thân phận vấn đề, mà chính là khác nhau địa điểm sinh hoạt mang tới khác biệt.

Các nàng sống tại thành trì kia tuy cũng tính được phồn hoa, nhưng hoàn toàn không thể so với Ứng Thương địa vực bá chủ một trong Hắc Lân thành.

Từ mọi phương diện đều kém xa tít tấp.

Giống như các nàng mới vừa ăn bánh ngọt, bên trong rất nhiều nguyên liệu cùng hương liệu là từ đặc thù địa vực kỳ công vận chuyển đến Hắc Lân thành, thiếu đi liền không cách nào làm ra mỹ vị như thế món ăn.

Mà những đặc thù hương liệu như vậy đều là từ các siêu cấp thương đoàn nhận thầu, mà những siêu cấp thương đoàn xuyên địa vực giao thương đều hướng đến Đại thành mà đi, cũng sẽ không thèm tới thành trì các nàng.

Cho nên muốn ăn đến như thế này mỹ thực, nhiều lúc có tiền mà không thể làm được!

"Hắc Lân thành quả thật khác thường, chúng ta một nhóm mỹ nhân như vậy tùy ý xuất hành, lại không có kẻ đáng ghét đến tìm phiền phức!"

Nhớ đến hôm này hành trình du ngoạn, một vị khí chất hiền diệu mỹ nhân lóe lên vui thích ý cười, nhẹ giọng cảm thán.

Các nàng từng cái tuy còn không thể nói là thế gian tuyệt sắc, nhưng đồng dạng cũng tính là hiếm có mỹ nhân.

Tại nguyên bản thành trì không biết bị bao nhiêu người âm thâm để mắt tới, thậm chí nếu không cẩn thận liền có khả năng gặp độc thủ.

Nhưng ở đây hoàn toàn không giống.

Mặc dù các nàng mỹ lệ thiếu nữ nhóm đưa đến rất nhiều nam nhân chú ý, nhưng lại chưa từng có một ai làm chuyện vượt giới cả.

Điều này để cho lần đầu tiên đến Hắc Lân thành ca

Thiếu nữ gọi là Tiểu Kỳ nghe vậy thì vui vẻ cười hì hì, một bộ kiêu ngạo lắc đầu nói:

"Đừng nói là hiện tại ban ngày ban mặt dạo phố, dù cho các ngươi đêm khuya một mình đi đến ngoại thành cũng không gặp bất kỳ nguy hiểm gì!"

"Hắc Lân thành bên trong khắp nơi đều có thành chủ đại nhân lưỡi đao Hắc Lân quân, không có ai có thể làm loạn cả!"

Hơi dừng lại, thiếu nữ Tiểu Kỳ lộ ra nụ cười quái dị nhìn xung quanh, sau đó hơi đè thấp giọng mà nói nhỏ:

"Chúng ta Hắc Lân thành tỷ muội nhóm âm thầm còn nói đùa rằng, cho dù chân thân cởi sạch ra ngoài cũng không ai dám loạn động đâu!"

Nghe nàng đột nhiên như thế tuôn ra hổ lang chi từ, xung quanh mấy vị mỹ nhân khuôn mắt nháy mắt đỏ bừng.

Cho dù biểu lộ hào phòng cái vị kia vũ mị nữ tử, lúc này cũng khuôn mặt một quất, trừng mắt đẹp nhìn xem Tiểu Kỳ.

Trong đó một người khuôn mặt thanh lãnh bị hồng phần nhuộm đỏ, cố nén nội tâm ngượng ngùng, hừ nhẹ nói:

"Ngươi nha đầu này tại nơi đây chưa được bao lâu, làm sau học được cái miệng này rồi!?"

Những mỹ nhân còn lại cũng nhao nhao liếc mắt chửi bậy:

"Không có Nhược Sương nàng quản lấy, nha đầu này lại bắt đầu da đến rồi!"

"Hừ, trước kia liền như vậy qua, chỉ có trước mặt Nhược Sương lúc, nha đầu này mới như thế yên ổn làm một cái hiểu chuyện tiểu thư khuê các!"

Ninh Tiểu Kỳ đối với các nàng lời nói không nhìn thẳng, vui vẻ hừ hừ nói:

"Nhược Sương tỷ hiện tại chỉ hận không thể cả ngày bồi bên cạnh thành chủ đại nhân, chúng ta muốn gặp tỷ ấy cũng phải đến Bắc thành mới được đây!"

Ý tứ kia liền có thể hiểu rằng, trong miệng nàng Nhược Sương tỷ hiện tại đã không cách nào lại quản nàng gắt gao như lúc trước.

Mà nghe Ninh Tiểu Kỳ chủ động nâng lên chủ đề này, xung quanh chúng nữ cũng không tự chủ ngừng lại trêu ghẹo.

Cái kia vũ mị yêu kiều mỹ nhân biểu lộ vô cùng thận trọng, nhẹ nói:

"Tiểu Kỳ, vị kia hùng chủ đối với Nhược Sương có tốt hay không?"

Mấy vị mỹ nhân còn lại cũng như thế nghiêm túc lắng nghe.

Từ ánh mắt cùng thần sắc chân thành có thể nhìn ra được, mấy vị mỹ nhân này đối với Ninh Nhược Sương hết sức quan tâm.

Bạn đang đọc Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.