Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ôn nhu!

Tiểu thuyết gốc · 1546 chữ

(P/s: Hừm, mấy chương hiện tại viết theo cảm hứng nên không có nội dung gì, mấy ông không cần phí thời gian!)

........................................................................................................................................................

Phủ thành chủ hậu viện, lúc này dù sắc trời đã tối, nhưng nơi này vẫn như cũ sáng rực linh lung, ánh đèn chiếu sáng đồng dạng mang theo hơi ấm dịu nhẹ.

Gió nhẹ mang theo vô số cánh hoa lướt qua, trên mặt hồ nổi lên từng đạo sóng nhỏ, cành sen theo sơn phong thổi đến mà nhẹ nhàng lay động.

Từng nhành liễu đung đưa uyển chuyển, tạo nên một khung cảnh hết sức duy mỹ, tươi đẹp lại như thế mỹ hảo.

Mỹ nhân uyển chuyển xinh đẹp thân ảnh cũng bên trong hậu viện qua lại, tựa như từng viên tinh thần sáng chói lóa mắt, không chút nào kém cạnh phía trên thương khung vô tận tinh hà.

Cảnh sắc mỹ lệ thêm vào giai nhân nghiêng nước nghiêng thành, đơn giản tạo nên một bức tranh đẹp đến mức không chân thật.

Hoan thanh tiếu ngữ một mảnh bên trong...

Chỉ thấy thân là Ứng Thương địa vực đệ nhất bá chủ Nham Kiều, lúc này đang vì các kiều thê xinh đẹp tuyệt trần của mình chải lấy tóc dài.

Khuôn mặt lạnh lùng mang theo chăm chú, động tác trên tay cũng hết sức cẩn thận, tỉ mỉ chải kiều thê trong ngực đen mượt mái tóc.

Mặc dù thê tử không ít, nhưng Nham Kiều cứ như vậy chăm chú vì từng người các nàng chỉnh lý đã lau khô mái tóc.

"..."

Lúc này đưa lưng về phía Nham Kiều chính là Liễu Khuynh Thành.

Nàng cũng là người cuối cùng, Nham Kiều lại như cũ chăm chú.

Bên cạnh không xa là Thanh Lân cùng Lý Tuệ các nàng, lúc này đang tụ tập cùng nhau nói chuyện phiếm, thậm chí là bát quái Ứng Thương địa vực một chút đại sự.

Tiếng cười tựa như chuông bạc thỉnh thoảng vang lên.

Hai người trước sau ngồi trên giường ngọc, mềm mại đệm chăn mang đến ấm áp, u hương của giai nhân như thế say lòng.

Mới vừa tắm xong Liễu Khuynh Thành, là như vậy thơm ngào ngạt, giống như hoa sen chớm nở linh lung ẩm ướt.

Trên thân chỉ là lụa mỏng áo choàng, hiển lộ từng đường cong hoàn mỹ mê người, da thịt non mềm bóng loáng ẩn hiển không chút tì vết, tại dưới ánh đèn tựa như thiên địa đứng đầu mỹ ngọc.

Hai toà nhũ phong căn tròn sung mãn đem tơ lụa mỏng manh chống lên thật cao, thậm chí hai viên hồng nhuận đầu vú cũng tinh nghịch nhô lên một điểm.

Hồng nhuận vầng vú nổi bậc trên nền tuyết trắng, quyến rũ đến cùng cực.

Chỉ cần Liễu Khuynh Thành hơi nhẹ di chuyển, hai toà hoàn mỹ thịt nhũ cứ như vậy sóng lớn run lắc, đem nàng cơ thể mị hoặc cho kéo căng đến mức cực hạn.

Hai khoả mật đào chín mộng sớm đã sớm được Nham Kiều hưởng dụng, thưởng thức lấy bên trên mật ngọt.

Bản thân nó đạt đến hôm nay tình cảnh, cũng nhờ có Nham Kiều hằng đêm tận tình chăm sóc, chính vì vậy mà hắn vô cùng hiểu rõ nơi đó có bao nhiêu mê người.

Chỉ cần hướng về nơi đó nhẹ cắn một ngụm, liền có thể cảm nhận được mềm mại cùng có dãn đến cùng có bao nhiêu hoàn mỹ.

Mà Liễu Khuynh Thành vòng eo thon, cũng không chút nào thua kém tỷ muội nhóm, để cho nàng cơ thể rất đơn giản có được hồ lô hình dáng.

Mật đào hình dáng mông tròn ngồi tại Nham Kiều trên đùi, co dãn sung mãn tròn trịa mang đến xúc cảm khó mà hình dung mỹ diệu.

"..."

Nham Kiều nhìn xem trắng nõn lưng ngọc thê tử, trong mắt mang theo ôn nhu cùng yêu thương, lại còn có nồng đậm vui vẻ.

Từ một thiếu nữ lo sợ trước nghịch cảnh, nàng đã nở rộ cùng thành thục hơn, trở thành hiền thục lại ngoan hiền thê tử của hắn.

Nàng dung nhan so với trước kia càng thêm mỹ lệ gấp mấy lần, khí chất cũng trở nên thành thục hơn rất nhiều.

Có Tiểu Tuyết cùng Ngọc Hoa các tỷ tỷ quan tâm, Liễu Khuynh Thành ngày càng hoàn thiện hơn, đã có thể tự mình đảm đương một phía.

"Phu quân ~"

Liễu Khuynh Thành đưa lưng về phía Nham Kiều, cảm thụ lấy hắn nhu hoà động tác, đáy lòng ngọt ngào lại hạnh phúc.

Kiều mị mỹ mâu mang theo tình ý hơi nước, mềm mại liếc về phía sau, nhìn xem Nham Kiều khuôn mặt cương nghị, nhẹ giọng nỉ non.

Nếu như không phải lo lắng mình cử động sẽ ảnh hưởng đến phu quân lau tóc động tác, nàng sớm đã không nhịn được dựa lưng vào phía sau, thích ý vùi vào quen thuộc lồng ngực, hưởng thụ ấm áp cùng an toàn cảm giác.

Tuy mỗi ngày đều không ngừng bị Nham Kiều ôm ấp lấy, nhưng Liễu Khuynh Thành lại chưa bào giờ cảm thấy đủ cả.

Mỹ mâu quyến rũ nhẹ híp thành vần trăng khuyết, khoé miệng kiều mị treo lấy nụ chưa từng lắng lại, chứng tỏ nội tâm giai nhân có bao nhiêu ngọt vào lúc này.

Cùng các tỷ muội khác một dạng, nàng phát ra từ nội tâm yêu thích cảm giác được phu quân sủng ái chăm sóc.

Từng chi tiếc nhỏ được phu quân quan tâm, cũng đủ để nàng hết sức vui vẻ.

Liễu Khuynh Thành hiện tại cảm giác là chưa từng có mỹ hảo, giống như đắm chìm ở bên trong giấc mộng nào đó.

Nàng khi xưa chưa từng nghĩ đến, lấy nàng thân phận cùng với mỹ mạo bị đủ loại tham lam nhằm vào, vào một ngày lại có thể thu được cuộc sống vui vẻ, nhẹ nhỏm cùng hạnh phúc hằng ngày như thế này.

Nàng cũng từng cho rằng, mình may mắn nhất có được kết cục chính là thành công rời bỏ mọi phân tranh cùng hắc ám, cứ như thế yên ổn cô độc trốn tránh tất cả.

Nhưng dù chỉ đơn giản như vậy, đối với nàng thời điểm đó cũng là một giấc mộng xa vời, không thể nào đạt đến!

Liễu gia, Cơ gia, Thiên Tinh thương hội, tất cả đều tựa như xiềng xích đem nàng khoá lại, mãi mãi bị vây ở Thiên Tinh đế thành vòng xoáy lợi ích.

Nhưng tất cả đều thay đổi...

Nàng không chỉ thoát khỏi tất cả xiềng xích, thậm chí còn tìm được tình yêu của mình, trở thành địa vị cực cao Hắc Lân thành nữ chủ nhân.

Phu quân không chỉ là đỉnh thiên lập địa đại nhân vật, mà còn đối với nàng vô cùng tốt, để nàng yêu đến mức không thể dừng lại.

Dù đứng ở tầng thứ cao nhất, nhưng lại chưa bao giờ giống với những quý tộc cùng đại nhân vật mà nàng từng biết như vậy ghê tởm.

Tất cả để cho Liễu Khuynh Thành cảm thấy giống như mộng ảo!

"Ân?"

Nghe nàng du miên mềm mại kêu gọi, Nham Kiều trên tay động tác cũng không dừng lại, mỉm cười hỏi lại.

Mặc dù cả xế chiều cùng đầu buổi tối chăm sóc kiều thê nhóm, nhưng Nham Kiều lại như vậy tinh thần tràn đầy.

Đối với hắn, thời gian này là như vậy tuyệt vời!

Luôn để cho tâm thần của hắn nhận được cực lớn thỏa mãn cùng vui thích.

Nham Kiều không chối bỏ việc bản thân mình háo sắc, đối với mỹ nhân mang theo khó mà nói rõ thiện ý.

Nhưng đối với nữ nhân của mình, Nham Kiều cũng chưa từng qua loa!

Liễu Khuynh Thành một bên cảm nhận phu quân mình động tác ôn nhu, thả lỏng tâm trí, ngọt ngào mà nhẹ nói:

"Được ở bên chàng thật tốt!"

"Dù cho tất cả chỉ là một giấc mộng, thiếp vẫn như cũ không nguyện ý tỉnh lại, mãi mãi đắm chìm trong mộng ảo này!"

Nói xong, giai nhân nũng nịu một dạng tại Nham Kiều trong ngực uốn éo quyến rũ cơ thể, tìm một vị trí thoải mái nhất.

Căn tròn bờ mông tại Nham Kiều trên đùi không ngừng ma sát, đem nhắn làm cho tâm ý viên mãn.

Hiện tại các tỷ tỷ đều đang nói chuyện phiếm, như vậy nàng liền độc chiếm lấy vị trí mà các nàng luôn thay nhau chia sẻ này.

Tuyệt mỹ khuôn mặt tràn ngập vui sướng cùng hạnh phúc chi tình, Liễu Khuynh Thành đem cơ thể cho toàn bộ rúc vào lồng ngực quen thuộc, lắng nghe Nham Kiều từng tiếng tim đập hữu lực truyền đến, vì đó mà say mê.

Chỉ cần tựa vào nơi này, nàng cảm thấy mình hoàn toàn quên đi thế giới ngoài kia, trong tim chỉ còn lại vô tận cảm giác ấm áp bao phủ!

Bạn đang đọc Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.