Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt Ma đại chiến (1)

2670 chữ

Biên

Bên trong pháo đài Tây Đặc, đám quan binh Tam Sư đang vội vàng đem các xe vật tư vận chuyển tới nơi dừng chân của Hỏa Phượng quân đoàn.

- Thật là hâm mộ. Lúc nào chúng ta mới có thể mặc vào những chiến giáp như vậy chứ?

Mấy binh lính đang đẩy xe tán gẫu với nhau. Một người trong số đó cảm thán.

- Ngươi nỗ lực một chút, tranh thủ tiến vào Hỏa Thương đội đi!

Người bên cạnh hắn cười trả lời.

- Một trung đoàn có 5000 người mà chỉ có mấy trăm người có thể được tuyển vào. Thật là khó! Ta đã bị loại mấy lần rồi!

- Vậy thì ngươi cố gắng tiến vào Hắc Ưng Đặc chiến đại đội đi? Hai tháng sau lại có một lần luận võ toàn sư đoàn đấy!

- Không thèm chơi. Chỉ có hơn 10 ngạch danh mà có tới vạn người nhìn chằm chằm vào.

- Vậy thì ngươi ngoan ngoãn mà đẩy xe đi!

- Hiện tại ta chỉ là một tân binh, có lẽ không có cơ hội. Nhưng sẽ có một ngày ta sẽ thực hiện được giấc mộng của mình!

Trong mắt binh lính trẻ tuổi lóe lên quang mang động lòng người, dường như hắn thấy được tương lai mình đang mặc Hắc Ưng chiến giáp, cầm hỏa thương trong tay.

Sau khi hỏa thương cùng Hắc Ưng chiến giáp được đưa vào sản xuất thì đơn vị được trang bị đầu tiên là Hắc Ưng Đặc chiến đại đội, sau đó là Hắc Ưng kỵ binh sư và cuối cùng là lựa chọn một số binh lính từ Nhất sư, Nhị sư và Tam sư để trang bị. Sau khi Lưu Vân cùng Á Lịch Sơn Đại và Long Vân thương lượng thì đã đưa ra quyết định như vậy.

- Lực chiến đấu quyết định sự đãi ngộ!

Lưu Vân nói như vậy với ba sư trưởng bộ binh.

Binh lính giỏi cần được trang bị đao sắc bén. Trụ sở sản xuất ở Đại hành sơn không thể thỏa mãn nhu cầu của cả quân đoàn do đó quyết định này không chỉ làm cho ba sư trưởng chỉ đành chấp nhận mà còn giống như một chậu nước lạnh làm cho bọn họ đang tự thỏa mãn với bản thân phải giật mình tỉnh lại. Để cho bọn họ thấy được sự chênh lệch giữa bộ đội của mình cùng bộ đội của Hắc Ưng Đặc chiến đại đội và Hắc Ưng Kỵ binh sư.

Nhưng từ đó, trong lòng Hán Nặc, Tra Lý cùng Mạc Qua lại cảm thấy uất nghẹn, giận dữ, luồng lửa giận này nhanh chóng làn tràn trong bộ đội của bọn họ. Bất luận là tướng quân hay là binh lính đều bắt đầu điên cuồng luyện tập. Mặc dù Hắc Ưng quân đoàn nổi danh trên đại lục nhưng thanh danh này là do Hắc Ưng Đặc chiến đại đội cùng Hắc Ưng kỵ binh sư dành được. Bọn họ chờ mong mình cũng có thể viết lên một trang huy hoàng mới lên quân kỳ.

Mà đối với binh lính bộ binh sư mà nói, khát vọng lớn nhất của bọn họ là được mặc vào bộ Hắc Ưng chiến giáp, trong tay cầm hỏa thương. Nhưng để đạt được khát vọng này bọn họ chỉ có hai con đường, một là trong thời gian ngắn ngủi sau khi hỏa thương được tung ra thì chịu khó huấn luyện thích ứng để trở thành một thành viên của Hỏa thương đội. Hai là trong kỳ luận võ của toàn bộ sư đoàn lấy được 3 vị trí đầu tiên, trở thành đội viên dự bị của Hắc Ưng Đặc chiến đại đội. Hai con đường này mặc dù khó hơn lên trời đối với binh lính bình thường nhưng luôn có người có may mắn mà đạt được do đó các kích thích các binh lính bước lên con đường này.

- La Kiệt tướng quân, ngươi kiểm kê số lượng đi!

Sau khi xe vật tư cuối cùng được chuyển vào, Mạc Qua nói với La Kiệt ở bên cạnh.

Từ sau khi công chúa ngã bệnh, tất cả mọi thủ tục lớn nhỏ của Hỏa Phượng quân đoàn đều do La Kiệt tướng quân phụ trách.

La Kiệt lạnh lùng lắc đầu nói.

- Không cần!

Mạc Qua cảm giác có chút buồn bực, xấu hổ cười cười.

- Vậy ký cho ta một chữ để ta còn bàn giao lại cho Long phó quân đoàn trưởng.

Một gã binh lính bên cạnh đưa một danh sách tới trước người La Kiệt.

La Kiệt không có đưa tay nhận lấy, thậm chí ngay cả liếc mắt một cái cũng không thèm.

Ý của La Kiệt là chúng ta tin tưởng ngươi!

Ngải Phù Ny mỉm cười, tiếp nhận cuốn danh sách.

- Tốt lắm, hoàn thành đúng tiêu chuẩn. Công dụng của chiến giáp này giống như Hắc Ưng chiến giáp, là đầu nhi cố ý giao cho Long phó quân đoàn trưởng vì Hỏa Phượng quân đoàn mà gấp rút chế tạo. Các ngươi nhanh chóng để binh lính làm quen đi.

Mạc Qua giao hàng mà trong lòng như nhỏ máu.

- Đa tạ Mạc Qua tướng quân!

Ngải Phù Ny gật đầu nói.

- Xong việc rồi ta xin phép cáo từ. Thay ta chuyển lời hỏi thăm công chúa điện hạ. Chúc nàng sớm ngày bình phục!

Mạc Qua hướng về phía Ngải Phù Ny hành lễ rồi lạnh lùng xoay người rời đi.

- Tướng quân đi thong thả!

Ngải Phù Ny nói xong xoay người hung hăng nhìn chằm chằm La Kiệt.

- Tại sao ngươi lại xử sự như vậy?

- Ta nhìn hắn không thuận mắt!

La Kiệt buồn bực nói.

- Người ta tới tặng trang bị chứ đâu có nợ ngươi cái gì! Ngươi làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của Hỏa Phượng quân đoàn và Hắc Ưng quân đoàn!

Ngải Phù Ny thở dài nói.

- Ta cũng không muốn vậy!

La Kiệt khẽ thở dài.

- Chỉ là nghĩ đến nha đầu Na Á bị hắn làm cho khổ sở như vậy, ta không khống chế được cảm xúc của mình.

- Nha đầu kia làm gì cũng đều lo lắng cho hắn, chẳng lẽ ngươi không biết sao? Chúng ta không giúp gì được trong chuyện của nàng, cũng đừng làm cho nàng thêm loạn.

Nhớ tới Na Á, trong lòng Ngải Phù Ny cũng rất khó chịu.

- Được rồi. Ta đi tổ chức người phân phát trang bị, sau đó đi xem tình hình huấn luyện hỏa thương, ngươi mau trở về chiếu cố tiểu nữ tử kia đi! Lúc này không có chiến sự gì nên Na Á lại muốn dò xét pháo đài, ta thật sự lo lắng cho thân thể của nàng!

- Công chúa, người nên trở về phòng nghỉ ngơi đi! Bên ngoài lạnh như vậy, cẩn thận kẻo ốm!

Linh Lung đem tới một chiếc áo khoác, khoác lên người Na Á rồi nhẹ nhàng khuyên bảo.

- Ngươi như thế nào lại chạy tới nơi này?

Nhìn trạm gác trước mắt một cách xuất thần hồi lâu, Na Á thu hồi ánh mắt xoay người cười nói.

- Cơ thể của ta lại kém vậy sao?

- Nhưng mà hiện tại thật thể của ngươi rất suy yếu, làm sao có thể so sánh với lúc bình thường?

Linh Lung oán giận nói.

- Được rồi, được rồi, cũng nhanh chóng xem xong thôi.

Na Á cười khổ nói.

- Công chúa, tại sao nơi này có nhiều trạm gác như vậy?

Linh Lung không hiểu hỏi.

- Đây là hệ thống phòng ngự lớp giữa của cả pháo đài. Ngoại trừ có tác dụng giám sát, thông qua địa đạo còn có thể vận chuyển binh lính ở trong pháo đài tới chiến trường một cách nhanh nhất, đột nhiên phát động công kích địch nhân.

Na Á giải thích.

- Trực tiếp để binh lính từ trong pháo đài phóng ra không phải nhanh hơn sao?

- Ngươi nghĩ rất đơn giản.

Na Á cười nói, rồi chỉ các trạm canh gác xung quanh pháo đài cùng giải đất trống.

- Mảnh đất trống đó là để các ma pháp sư của ta công kích. Nếu như từ pháo đài xuất binh, địch ta lẫn lộn, rất dễ làm bị thương người một nhà.

- Nếu như địch nhân đang bị ma pháp sư công kích, đột nhiên từ phía sau lại nhảy ra nhiều binh lính, bọn họ sẽ rơi vào hoàn cảnh hai mặt thụ địch, tất nhiên quân tâm sẽ tan rã!

Linh Lung tựa hồ cũng hiểu được tác dụng của trạm canh gác.

- Ngươi biết không? Pháo đài Tây Đặc là phòng ngự công sự vĩ đại nhất mà ta từng gặp!

Na Á thở dài nói.

- Đối với quân đội loài người mà nói đó là một pháo đài không thể phá được.

Linh Lung nghe vậy bật cười nói.

- Công chúa, đó có phải là trong mắt tình nhân có Tây Thi?

- Tình nhân? Ta được coi là tình nhân của hắn sao?

Ánh mắt Na Á cô đơn, nhìn về nơi xa xăm.

Linh Lung đang nói đùa nhưng không làm nàng vui mà ngược lại khơi lên tâm sự của nàng.

- Công chúa…

- Đừng nói nữa.

Linh Lung dường như muốn nói cái gì nhưng bị Na Á cắt ngang.

- Bẫy rập, lôi khu, trạm gác, giải đất ma pháp, tất cả…hắn lại có thể đem rất nhiều thứ không có khả năng đều biến thành sự thật.

Na Á chậm rãi nói.

- Linh Lung, sau khi ta gặp qua tất cả, ta mới biết được cho tới tận bây giờ ta cũng không có hiểu hết về hắn.

- Công chúa à, thật ra có ai có thể hiễu rõ tất cả những gì hắn đã làm đây?

Linh Lung ôn nhu nói.

- Đây cũng không phải do ngươi sai. Hiện tại chậm rãi đi giải thích không được sao?

- Nếu như ta không tự cho mình là rất cao quý, có lẽ cũng không đi tới bước này!

Na Á nhìn pháo đài thật lớn ở phía xa, thở dài nói.

- Cần phải trở về rồi công chúa. Tiểu tử kia không thấy ngươi nên lại vừa khóc!

- Ừ.

- Buổi sáng sớm ở dãy núi Cách Lan Đặc.

Hải Luân cùng Lưu Vân sóng vai đứng trên một bãi đất cao trong khu vực công kích số 5.

Phía dưới bãi đất là sở chỉ huy của Lưu Vân.

- Phong cảnh nơi này thật đẹp!

Trên chiến trường yên tĩnh không nhìn thấy một bóng người, dãy núi Cách Lan Đặc yên tĩnh, đẹp lộng lẫy như một hồi ức.

- Đáng tiếc mấy giờ sau ta phải biến nơi này thành chiến trường giết chóc!

- Ngươi chỉ sử dụng một phương thức khác để kéo dài vẻ đẹp của nó. Ta nghĩ sau khi trận chiến này trôi qua, mỹ danh của dãy núi Cách Lan Đặc chắc chắn sẽ truyền khắp cả đại lục!

Tiếp xúc gần gũi với Hắc Ưng Đặc chiến đại đội suốt 02 ngày qua làm cho Hải Luân rất ấn tượng với chi quân đội này, cũng làm cho nàng tràn ngập niềm tin chiến thắng.

- Chiến đấu còn chưa có bắt đầu, sao ngươi lại tự tin thế?

Lưu Vân cười nói.

Hải Luân khinh thường liếc mắt nhìn Lưu Vân.

- Đương nhiên. Một đám quái vật không có suy nghĩ đụng phải một đám quái vật có trí có mưu, thắng bại không cần đoán cũng biết trước được!

Lưu Vân ngạc nhiên cười.

- Như vậy ta đây chẳng phải trở thành quái vật lớn nhất sao?

Hải Luân cười một cái làm cho Lưu Vân thần hồn điên đảo.

- Chẳng lẽ không đúng sao? Khi ta dẫn Nanh Sói tới đây thì không nhìn thấy một bóng người. Ta còn tưởng ngươi mang Hắc Ưng Đặc chiến đại đội chạy đi đâu mất rồi chứ! May mà ngươi từ trong động bò ra!

- Hắc hắc. Nếu như bị đánh bại, ta khẳng định chạy trốn còn nhanh hơn tất cả mọi người!

Lưu Vân cười nói.

- Đương nhiên lúc chạy trốn ta sẽ dẫn theo ngươi.

- Đúng. Đúng. Đây là chỗ hơn người của ngươi.

Hải Luân che miệng cười nói.

- Minh Lạc không làm được những chuyện như vậy.

- Ta cam đoan những người trong tay ta tuyệt đối còn chạy nhanh hơn so với ta. Chúng ta đều là những chuyên gia chạy trốn, cũng không có phong độ quý tộc như Minh Lạc đại nhân!

Lưu Vân có chút buồn bực. Hắn không rõ Hải Luân đang khích lệ hắn hay là châm biếm hắn. Nhưng nghe nàng nhắc tới Minh Lạc, trong lòng hắn không khỏi tức giận.

- Ngươi đang nghĩ cái gì thế?

Thấy sắc mặt Lưu Vân không tốt, Hải Luân vội vàng giải thích.

- Ta nghĩ cho dù đối thủ của ngươi đánh bại ngươi nhưng nếu ngươi còn sống thoát đi, ngươi sẽ trở thành cơn ác mộng lớn nhất của bọn họ!

Lưu Vân nghiêm mặt nói:

- Binh vô thường thế, Thủy vô thường hình (đại ý thắng thua là chuyện thường của nhà binh). Thế gian không có Thường Thắng tướng quân. Ta chỉ làm tốt mọi chuẩn bị để có thể đánh bại đối thủ. Nói cách khác, lúc nào ta cũng chuẩn bị mang theo binh lính của mình chạy trốn. Nhưng nếu phía sau có người cần ta bảo vệ, nếu địch nhân muốn tới thì chỉ có thể bước qua thi thể của ta! Giống như trận chiến ngày hôm nay!

- Ta tin tưởng.

Hải Luân gật đầu, đột nhiên nhìn Lưu Vân nói.

- Mới vừa rồi ngươi tức giận? Có thể nói cho ta biết nguyên nhân tại sao không?

- Ta phải thừa nhận Minh Lạc rất ưu tú, hơn nữa lại biết mang tới niềm vui cho nữ nhân!

Nhớ tới biểu hiện của Minh Lạc tại yến hội sinh nhật Hoa Phi Lệ, Lưu Vân không khỏi thở dài nói. Nếu như không phải tình cảm của Hoa Phi Lệ đối với hắn rất sâu đậm, nếu như không phải trước đó hắn đã nghĩ ra môt chiêu rất hay thì có lẽ hắn đã là kẻ thất bại trong tình trường.

- Nam nhân này đang ghen tị!

Hải Luân đột nhiên hiểu được điều này, trong lòng không khỏi bối rối. Khuôn mặt sau tấm sa mỏng không khỏi đỏ lên.

- Ngươi biết không, từ lúc hắn bắt đầu coi ngươi là đối thủ, ta vẫn hy vọng ngươi có thể thắng hắn!

Hải Luân nhẹ nhàng đá đá một khối đất dưới chân, thấp giọng nói.

- Hắc hắc, không nên nóng vội. Diệt xong bọn hỗn tạp Huyết thần giáo này ta sẽ chậm rãi bồi tiếp hắn chơi đùa!

Có mỹ nhân ở bên cạnh, Lưu Vân không khỏi sĩ gái.

- Được rồi. Không phải ngươi đem thủ hạ vùi trong đất sao? Sao ta không nhìn thấy một người nào cả?

Hải Luân vội chuyển đề tài.

- Đúng vậy. Khi còn bé, mụ mụ nói cho ta biết lúc mùa xuân tới, đem lão bà vùi vào trong đất, tới mùa thu có thể thu hoạch rất nhiều lão bà cho nên ta đem toàn bộ bọn họ vùi vào trong đất.

……

Đổng Lam Phương

10-08-2011, 04:51 AM

Dị Giới Quân Đội

-- o --

Quyển thứ Năm

Bạn đang đọc Dị Giới Quân Đội của Lý Bố Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Convert
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.