Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật lý trị liệu hay dùng đao trị liệu?

Phiên bản Dịch · 1209 chữ

Chương 4: Vật lý trị liệu hay dùng đao trị liệu?

Lâm Ân bảo trì trấn định, vươn tay lật xem một chút phía miệng vết thương của cánh tay búp bê bị đứt kia.

Mà vừa lúc này, trong đầu của hắn truyền đến âm thanh của hệ thống.

【 đinh! Miệng vết thương có dấu vết hàm răng cắn xé, cùng mục tiêu người nhà hàm răng sơ bộ nhất trí, trong miệng huyết dịch thành phần cùng búp bê huyết dịch ăn khớp, sơ bộ chẩn đoán là mục tiêu người nhà đã ăn hết mục tiêu một cái cánh tay. 】

Lâm Ân: "? ? ? "

Cái này hệ thống quả nhiên lợi hại, lại có thể tự động trợ giúp hắn tiến hành chẩn đoán chính xác.

Nếu là như vậy, vậy đơn giản nhiều.

Hắn liếc qua tiểu cô nương kia, xem nhẹ dáng tươi cười chảy máu đầm đìa kia của nàng, nói: " Ngươi gần đây có phải hay không đã ăn cái gì? "

Tiểu cô nương kia trong nháy mắt liền thu liễm dáng tươi cười máu chảy đầm đìa kia, lại một lần nữa khôi phục trước đó bộ dáng đáng thương, người vật vô hại kia, chắp tay trước ngực, nói:

" Ta đã rất nhiều ngày không ăn cái gì, đã đói bụng cực kỳ, chẳng qua đêm qua lúc ngủ khi, trong mộng thế mà được ăn một bữa tiệc lớn."

Nàng liếm liếm khóe miệng, đột nhiên phát ra tiếng cười leng keng như chuông bạc, nói: "Rất ngon miệng đó. "

Két kẹt—— Két kẹt——

Búp bê trên cái bàn kia cũng đột nhiên phát ra tiếng cười hãi người giống cô bé kia, không ngừng mà lặp đi lặp lại câu nói kia.

" Rất ngon miệng đó! Rất ngon miệng đó! Hì hì hì hì! "

【 Lâm Ân san giá trị-10】

Lâm Ân bảo trì trấn định, nói: " Nếu là như vậy, ta bước đầu hoài nghi ngươi hẳn là ăn nhầm đồ vật rồi, ngươi ăn có lẽ chính là cánh tay của búp bê này. "

Nụ cười của cô bé kia lập tức cứng đờ.

Thế nhưng tiếng cười của búp bê vẫn như cũ không ngừng mà vang lên: " Búp bê yêu mẹ! Mẹ yêu búp bê! Hì hì hì hì! "

Lâm Ân ngẩng đầu, mở to mắt cá chết, nói: " Gần đây có cảm thấy bụng có gì không thoải mái sao? "

Cô bé kia cứng ngắc nói: " Bụng vang lên ken két, cảm giác có cái gì đang gãi ngứa ngứa. "

Lâm Ân gật đầu, viết lên trên bút ký, thuận miệng nói:" Vậy chắc là không sai, xem ra có thể vẫn chưa tiêu hóa được, ngươi là muốn làm phẫu thuật hay là vật lý trị liệu?"

Cô bé kia cứng ngắc nói: " Phẫu thật như thế nào......"

Xoẹt Phập——

Lâm Ân cầm thanh dịch cốt đao máu chày đầm đìa kia đâm một phát vào trên mặt bàn.

" Rạch bụng ra, lấy cánh tay búp bê của ngươi ra, sau đó ta lại khâu lại cho ngươi. "

Trong nháy mắt, tiếng cười của búp bê kia dừng lại im bặt.

Một cảm giác lạnh lẽo chạy thẳng từ lòng bàn chân tới đỉnh đầu của cô bé kia.

" Vật lý trị liệu thì sao? "

Lâm Ân đứng lên. Từ trên quầy lấy ra găng tay và khẩu trang, lạnh nhạt mà nhìn qua nàng, nói:" Cái này đơn giản, không phải dùng tới đao, ngươi là nghĩ muốn móc từ phía trên xuống, hay là móc từ phía dưới lên, ta đều có thể giúp ngươi, hơn nữa giá cả tiện nghi. "

Nữ hài: "! ! ! "

Búp bê: "! ! ! "

【 nữ hài San giá trị -20】

Cô bé kia ngốc trệ nói: " Trên...... Phía trên đi......"

" Tốt. " Lâm Ân đẩy đồ vật trên quầy sang một bên, hoạt động một chút cổ tay, nói:" Dáng người của ngươi nhỏ, cũng không cần đi phòng giải phẫu, ngồi ngay ở đây cũng có thể giúp ngươi, nhưng mà ngươi muốn kiên nhẫn một chút, không cần cắn mất cánh tay của ta. "

Dưới ánh mắt hoảng sợ nhìn chắm chú của cô bé đó, cực lớn bóng đen của Lâm Ân bao phủ tới đây, mang theo khẩu trang và găng tay da, trong mắt loé lên ánh sáng trấn định.

Cô bé ngồi trên ghế đẩu, trong nháy mắt ôm lấy búp bê của chính mình.

" Có thể không khám nữa được không? "

Lâm Ân thản nhiên nói: " Không được, lão sư ta nói, tiến vào cái cửa hàng này, phải khám bệnh, nếu không phải thì nhiều ít cũng cần để lại một ít gì đó. "

Cô bé kia ngây ngốc run run một chút, rốt cục vẫn phải thỏa hiệp nói:" Được rồi......"

Nàng dùng sức mà há miệng ra.

" Mở lớn một chút! "

Xoẹt xẹt——

Cô bé kia mở miệng xoẹt ra to đến gáy, mở ra miệng máu khổng lồ của chính mình.

Một làn tanh hôi hương vị đập vào mặt.

Lâm Ân biểu lộ trấn định, từ trên quầy lấy ra cái giá, đè vào hàm trên hàm dưới của nàng, phòng ngừa xuất hiện phản ứng quá khích.

Sau đó hắn hoạt động một chút cánh tay, đưa cánh tay thăm dò vào trong miệng của cô bé này.

Phốc xì——

Thoáng cái liền chọc vào!

Sâu đến cuống họng!

Cô bé kia trong nháy mắt mở to hai mắt nhìn.

" Ô—— ô——"

" Không nên lộn xộn. " Lâm Ân xụ mặt, trầm tĩnh mà thăm dò ở trong dạ dày của nàng.

" Rất nhanh là tốt rồi, ngươi nếu là không muốn làm cho búp bê của ngươi không trọn vẹn, vậy thì phải ngồi ngay ngắn chút. "

【 đinh! Ngài đã lấy được tóc x50】

【 đinh! Ngài đã lấy được không biết tên lỗ tai x2】

【 đinh! Ngài đã lấy được thịt thối x5】

【 đinh! Ngài đã lấy được lược x1】

Ngay dưới ánh mắt hoảng sợ nhìn chăm chú của búp bê trên quầy cái, Lâm Ân nhẫn nại tính tình, không ngừng mà móc vào trong dạ dày của cô bé kia, lôi ra một cái lại một cái kỳ quái đồ vật dính đầy chất lỏng sền sệt.

Mà cô bé kia càng là trừng to mắt, miệng há lớn, không ngừng mà phát ra sợ hãi ô ô thanh.

" Tìm đến rồi! "

Lâm Ân trong nội tâm khẽ động.

Ngón tay của hắn đụng chạm tới một cái vẫn còn động đậy đồ vật.

【 đinh! Ngài đã lấy được cánh tay đang cựa quậy nhảy loạn x1】

Xoẹt xẹt——

Ngay ở trong sự hoảng sợ tột độ của cô bé kia và búp bê, Lâm Ân từ trong dạ dày của nàng lôi ra một cái cánh tay nho nhỏ dính đầy chất lỏng sền sệt.

Đúng là cái cánh tay búp bê đã bị nàng ăn mất kia.

Bạn đang đọc Dị Thế Giới: Nhân Sinh Của Ta Mở Hack Rồi (Dịch) của Nhất Điều Hàm Ngư C
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChanhTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.