Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh đuổi hamster

Phiên bản Dịch · 2194 chữ

“MEOWW-----!”

Tiểu bạch gầm lên một tiếng. Lũ hamster đang cắn xé Diệp Thùy kinh động. Diệp Thùy liền gạt tay ném con hamster nhỏ đang giữ chặt tay hắn rồi quay đầu nhìn về phía ngoài cửa. Tiểu Bạch đang chậm rãi đi tới. Mèo ta vẫn còn sợ hãi, nhưng thấy Diệp Thùy sắp bị lũ hamster quần ẩu chết thì cố kiềm chế sợ hãi trong lòng, phát ra tiềng gầm chấn nhiếp lũ chuột.

Diệp Thùy chỉ cảm thấy lũ chuột im lặng một lát rồi đột nhiên bỏ chạy tứ tán. Bản năng sợ hãi chung quy vẫn lấn át chút khôn ngoan của chúng. Nhưng mà, con hammter mẹ không bỏ chạy như lũ con, nó đứng thẳng lên, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, miệng mở to ra, bộ dạng rất hung hãn như thể muốn xông vào cắn xé Tiểu Bạch.

Nhưng Diệp Thùy không để cho nó có cơ hội. Không có lũ hamster con, hắn nhanh chóng đứng dậy, nắm chặt tiểu đao, dùng hết sức đánh về phía đầu con hamster mẹ. Một tiếng “kỉ” đầy sợ hãi. Nó quay người, hung hăng nhào về phía Diệp Thùy. Diệp Thùy dùng tiểu đao chắn lại nhưng một móng vuốt của nó đã nắm chặt tiểu đao. Con hamster hướng về phía trước, hàm răng khô vàng lao về phía đầu Diệp Thùy. Diệp Thùy nghiêng người, dùng toàn lực vung đao sang một bên . Hamster bị gạt bay nửa mét, đập người xuống sàn rồi kêu thảm thiết.

Lần này tiểu đao rốt cuộc cũng phát huy công hiệu. Cái móng vuốt của chuột mẹ bị cắt hơn nửa, có thể thấy máu tươi chảy ra. Nó không ngừng rít, đôi mắt nhìn về phía Tiểu Bạch ở ngưỡng cửa rồi quay đầu vọt vào phòng.

Rốt cuộc đã đánh lui được lũ hamster, Diệp Thùy chỉ thấy vạn phần nguy hiểm. Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy Tiểu Bạch cũng hư thoát tựa vào cửa. Nhìn dáng vẻ cũng biết nàng cũng không hoàn toàn khắc chế được sợ hãi đối với hamster, chỉ là vì cứu Diệp Thùy mới phát uy. Điều đó làm Diệp Thùy thấy ấm lòng.

“…… Chúng nó chung quy vẫn sợ mèo. Tuy Tiểu Bạch nhát gan, nhưng cuối cùng nhờ nó phát uy không thì ta bị hamster ăn luôn. Dùng cái tiểu đao này cũng không hữu dụng lắm. Thoạt nhìn nó như đại đao nhưng ta bị thu nhỏ, không thể phát huy hết khả năng của nó.”

Trong phòng mập mạp ở tầng 6, Diệp Thùy ngồi trên một quyển sách thuật lại việc vừa nãy vừa bẻ một miếng bánh quy ăn. Cuộc chiến vừa nẫy làm hắn thấy vô cùng mỏi mệt cùng đói khát . Dù chỉ là đánh nhau cùng mấy con hamster thôi nhưng hắn thấy mệt như muốn té xỉu. Xem ra sức của hắn cũng có giới hạn nhất định.

Trang phục Lý Tiểu Long trên người hắn cũng rách tung toé, có thể nhìn thấy vài chỗ bị hamster cắn xé chảy máu. Nhưng không nghiêm trọng lắm. Sau khi thân thể Diệp Thùy thu nhỏ lại, độ cứng cũng trở nên lớn hơn.

Mập mạp đứng trước Diệp Thùy có chút ngưng trọng, tựa hồ đang ở suy tư. Tiểu Bạch ghé vào bên cạnh Vương Thi Vũ, tiểu loli an ủi nó : “Tiểu bạch vừa rồi nhất định rất dũng mãnh. Nếu không có Tiểu Bạch thì Chùy ca ca sẽ rất thảm. Nhưng mà Tiểu Bạch, ngươi chính là mèo nga, sao lại có thể sợ hãi mấy con hamster đó?”

“Mòew……” Tiểu Bạch thấp giọng kêu.

“Không sao, ta biết những con hamster đó thực đáng sợ. Lúc ngươi thấy chúng nó ăn thịt người, ngươi sợ tới mức nhũn cả chân. Nhưng ngươi là mèo nha, nếu bị truyền ra đi thì sẽ bị những con mèo khác cười thối mũi đó.” Vương Thi Vũ ra vẻ nghiêm túc nói với Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch nằm trên bàn sách, đầu rúi vào hai chân, lộ ra bộ dạng có chút uể oải.

Vì thế Vương Thi Vũ lại gần vỗ đầu Tiểu Bạch: “Cho nên nói nha, về sau có gặp hamster gì đó, Tiểu Bạch ngươi không thể sợ hãi nha.”

“Tiểu Vũ, ngươi thật sự có thể hiểu được Tiểu Bạch nói gì sao?” Diệp Thùy đột nhiên hỏi,

Mập mạp cũng quay đầu nhìn về phía Vương Thi Vũ. Trước kia Vương Thi Vũ nói chuyện với Tiểu Bạch đối thoại, bọn hắn chỉ thấy kỳ lạ rồi bỏ qua, nghĩ rằng tiểu loli chỉ đang tưởng tượng . Nhưng vừa rồi Diệp Thùy nói chuyện vơi mập mạp, không muốn dọa nàng nên nhắc tới chuyện hamster ăn thịt người. Vương Thi Vũ làm sao biết được?

“Đương nhiên, không phải các anh đã sớm biết sao?” Vương Thi Vũ kỳ quái hỏi, lúc này Tiểu Bạch tựa hồ nghĩ chút rồi ngẩng đầu hướng về phía Diệp Thùy “Moew moew” 2 tiếng, sau đó Vương Thi Vũ liền phiên dịch nói: “Chùy ca ca, vừa mới Tiểu Bạch nói nàng thấy sợ những con hamster vì trước kia Trương Thiến thấy nàng bắt một con chuột. Kết quả nàng bị Trương Thiến đánh cho một trận, rồi cấm nàng bắt chuột. Nhưng khi thấy ngươi bị những con hamster đó tập kích liền không rảnh lo sợ hãi. Nàng chính coi ngươi làm như bạn tốt nga, cho nên mới quên mình xông lên đi cứu ngươi.”

Nghe được Vương Thi Vũ nói, Diệp Thùy trong lòng đột nhiên ý niệm“Tiểu vũ thật sự nghe hiểu tiếng mèo?” nhưng rồi biến mất —— Tiểu Bạch chỉ kêu 2 tiếng, sao có thể truyền đạt được nhiều tin tức như vậy? Chắc là tiểu loli ảo tưởng ra …… Cơ thể con người bị thu nhỏ đã đáng kinh ngạc rồi nhưng nghe hiểu tiếng mèo lại là việc khó có thể tin.

Hắn lắc đầu, nhìn mập mạp nói: “ Bọn Đường Hạo bị hamster ăn mất 4 người, còn lại 20 người. Ban đầu bọn họ cũng không muốn rời đi cùng chúng ta nhưng xảy ra chuyện này, bọn họ liền thay đổi chủ ý. Nhưng bọn hắn muốn chuẩn bị xong ít đồ rồi sẽ đi lên tìm chúng ta, máy bay của chúng ta( mập mạp sửa đúng: Là Phi Miêu Hào! ) Được rồi, là Phi Miêu Hào không có khả năng một lần chở nhiều người như vậy. Nhưng đại khái sẽ là chở từng nhóm ra ngoài. Chúng ta đi trước để tìm chỗ đặt chân, tìm được sạc pin rồi sẽ quay lại đón hết bọn họ.”

“Nói thực ta không tán đồng kế hoạch của ngươi. Tên Đường Hạo ta có điểm không thích, ta có cảm giác người này… , bất quá…… Ta cảm thấy ngươi không sai, không thể bỏ mặc người khác chết mà không cứu.” Mập mạp gật gật đầu nói,đột nhiên nghiêm túc nói, “Ta tương đối để ý những con hamster.”

“Những con hamster đó làm sao?” Diệp Thùy có chút kỳ quái hỏi.

“Ta từng nuôi hamster, tương đối hiểu biết chúng nó. Chúng không phải động vật sống theo bầy đàn, sau khi lớn sẽ có ý thức lãnh thổ rất mạnh. Nhưng ngươi nói những hamster xuất hiện tính kỷ luật, lũ hamster con nghe con mẹ chỉ huy, còn phát cuồng vì đồng loại tử vong. Ngươi phải biết năm đó ta nuôi 2 con hamster. Hai ngày quên không cho chúng nó ăn, một con liền con còn lại cắn chết ăn luôn…… Hành vi của lũ hamster dưới kia hoàn toàn khác bản năng của chúng.”

Mập mạp có chút thổn thức nói, hắn nhìn thoáng ra cửa sổ, “Chúng nó cùng mèo đen giống nhau, thấy tập thể sẽ có sức mạnh lớn hơn. Vì thế thậm chí chúng có thể thay đổi bản năng. Thế giới ngoài kia không biết đã biến thành bộ dáng gì, trừ bỏ chó mèo, những loài khác khả năng cũng giống hamster, mèo giống nhau, bắt đầu tinh khôn hơn. Đièu này so với nguy cơ sinh hóa, người ngoài hành tinh còn nguy hiểm gấp bội.”

Diệp Thùy trầm mặc nói: “Nhưng dù sao chúng ta cũng phải đi ra ngoài, dựa vào tập thể và trí thông minh là sở trường của nhân loại.”

“Nói cũng phải.” Mập mạp nhẹ nhàng thở ra, hắn nhìn thoáng qua Diệp Thùy, “Ngươi vẫn là đi tắm đi, ta thấy trên người của ngươi có mùi thối, không phải là bị dọa đi ra quần luôn đi?”

“Là con mẹ kia, miệng nó thối!” Diệp Thùy đen mặt nói.

“Ha ha, không phải miệng thối, hamster thích trữ đồ ăn ở miệng, đôi khi nhiều đồ sẽ hư thối. Trên người ngươi đại khái là mùi này.” Mập mạp trêu đùa cười, thuận tiện phổ cập khiến thức về hamster.

Diệp rũ hướng mập mạp mắt trợn trắng rồi đi rửa sạch thân thể. bên kia có chai khoáng bình bị Diệp Thùy đục mấy lỗ nhỏ, nghiêng bình nước có thể nhỏ giọt làm vòi hoa sen tắm. Bên ngoài còn đáp ứng Vương Thi Vũ treo một cái khăn tay làm mành che. Vừa rửa sạch thân thể, Diệp Thùy vừa thầm nghĩ.

Vừa rồi làm hắn minh bạch muốn sinh tồn tại tận thế không chỉ là bản thân cường đại, hắn còn cần một cái tập thể. Hơn nữa ở cái này tập thể phải đủ tự do cùng đoàn kết, cường đại.

Mà ở trong một cái đoàn thể, những người khỏe mạnh nhưng không có thế lực, thông minh thì chỉ có thể làm tay sai cho kẻ cầm quyền. Cho nên hắn thấy chính mình phải có tư cách của người chỉ huy, ít nhất phải bình tĩnh khi đối mặt nguy hiểm. Hôm nay hắn trực tiếp xông vào lũ hamster, ngược lại Đường Hạo nhắc nhở hắn đi nhờ Tiểu Bạch giúp đỡ. Nếu Đường Hạo gia nhập nhóm của hắn thì chỉ sợ không bao lâu sẽ trở thành lãnh đạo.

Trong phim ảnh với tiểu thuyết , mặc kệ lúc trước vai chính phế ra sao. Tận thế đến lập tức liền như thay đổi thành một người khác, trở thành đại anh hùng cứu thế. Nhưng Diệp Thùy minh bạch, kẻ ngày thường thất bại, không có chủ kiến, tài năng, dù đạt siêu năng lực, đối mặt nguy hiểm cũng chỉ hơn người thường một chút. Trí tuệ và ý chí cường đại chung quy là quan trọng nhất.

Hắn năm nay 23 tuổi, từ nhỏ đều là người bình thường không thể bình thường hơn. Tốt nghiệp đại học hơn nửa năm qua vẫn là viên chức nhỏ. Hắn còn không có cơ hội bồi dưỡng kinh nghiệm lãnh đạo, nhưng hắn biết chính mình nhất định phải học được.

Tạm thời định ra một mục tiêu cho chính mình đi.

Mặt khác……

“Dùng tiểu đao kia làm vũ khí thoạt nhìn đẹp mắt nhưng không có tác dụng quá lớn. Mình hiện tại không có biện pháp phát huy tác dụng của nó. Vũ khí có thể phát huy lực lượng của ta tốt nhất vẫn là súng và thương a……”

Tắm rửa xong, Diệp Thùy nhìn thoáng qua tiểu đao, trong lòng nghĩ, tổng kết kinh nghiệm chiến đấu lúc trước.

……

Trong hành lang tầng 1 chất đầy thùng giấy, là thực thẩm cùng ít đồ có thể dùng tới. Những người may mắn còn sống qua sự kiện hamster trầm mặc thu thập đồ vật. Tận lực mang đủ đồ ăn. Mỗi người đều trầm mặc, không khí trầm trọng cùng buồn bã, bọn họ tiếp nhận cuộc sống trong thùng các tông,cố sinh tồn ở đây nhưng giờ phát hiện ra đó vẫn là hy vọng xa vời, nơi này cũng nguy hiểm.

Bên cạnh gần vách tường, là một cái thùng giấy lớn nhất, nơi Đường Hạo ở mấy ngày nay. Thùng giấy của những người khác bày ở xung quanh cái thùng giấy kia. Từng trận rên rỉ dâm loạn truyền ra từ bên trong. Âm thanh của Trương Thiến. Đường Hạo đang ở cùng nàng, làm chút chuyện không cần nói cũng biết. Những người sống sót khác phần lớn chết lặng, hiển nhiên đối với này đã không phải lần đầu. Đường hạo làm thủ lĩnh bọn họ, tóm lại cũng có đặc quyền.

Một nữ nhân cổ thon dài như cái gậy trúc đang nhét đồ ăn vào túi, đây là thịt bò khô. Đối bọn họ nó xem như là đồ ăn tốt nhất. Nàng lén lút liếc mắt nhìn bốn phía, phát hiện không có ai chú ý liền vội vàng đi đến chỗ cửa sắt, hạ giọng kêu.

Ở ngoài cửa sắt, đối diện chỗ nàng ta chính là một con mèo Ba Tư xinh đẹp ……

Bạn đang đọc Địa Cầu Tối Cường Sinh Vật của Ly Hỏa Gia Nông Pháo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zhttty_fan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.