Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin tức trên radio

Phiên bản Dịch · 2192 chữ

Cái gọi là súng phun lửa thực ra chính là một cái bật lửa. Bất quá người tý hon không thể dễ dàng sử dụng bật lửa, rất có khả năng tự thiêu chính mình. Vì vậy mập mạp liền cải tạo bật lửa.

Khi sử dụng thì phải đeo bình chứa khí gas sau lưng, có một ống thông khí nối với bình. Ống thông khí đó làm bằng nhựa, được tìm thấy trong một tiệm tạp hoá, làm bằng nhựa dẻo vừa mềm vừa mỏng rất bền. Đầu kia nối với một cái nòng súng dài tầm 10cm làm bằng ruột bút bi bằng sắt mỏng tìm được ở cửa hàng văn phòng phẩm. Sau đó còn buộc thêm một que gỗ để cố định, bên ngoài quấn thêm một tầng giấy vào băng dán dày để cách nhiệt. Bên ngoài cột một viên đá lửa tháo từ bật lửa. Dây điện nối đến đầu nòng súng. Lúc dùng thì trước tiên phải kéo cái chốt để khí gas phun ra rồi đánh đá lửa sinh ra tia lửa để đốt cháy chất khí.

Nguyên lý kỳ thật giống hệt bật lửa bình thường, chẳng qua là cải tạo cho người tý hon tiện sử dụng hơn. Khi mập mạp kéo chốt cạnh hông, nòng súng lập tức phát ra tiếng“Tê tê” của khí gas phun trào ra. Tiếp theo mập mạp ra sức huy động đá đánh lửa, mắng một tiếng. “Bùng!” Ngọn lửa phun ra dài tầm 10 cm. Đối ít động vật nhỏ mà nói, lực sát thương cũng đủ kinh diễm. Chỉ có chút phiền phức là ngọn lửa sẽ hướng về phía trước bùng lên, không dễ khống chế.

Nguyên Tiểu Vi, Vương Thi Vũ đứng ở bên cạnh lúc trước đã xem mập mạp thử nghiệm súng phun lửa nhưng lúc này vẫn không ngớt kinh ngạc cảm thán.

Tiểu Bạch còn có chút sợ hãi rúc vào sau Diệp Thùy, trong miệng kêu "meo meo" không ngừng. Vương Thi Vũ lập tức lấy ra bộ dáng lão sư ở bên cạnh nói: “Tiểu Bạch, lúc này ngươi phải nói gì?” “Sợ……” Tiểu Bạch thốt ra một tiếng run rẩy khó nghe. Vương Thi Vũ hài lòng gật gật đầu. Diệp Thùy đầy kinh hỉ nhìn súng phun lửa trong tay mập mạp, càng thêm thán phục thiên phú cải tạo của hắn.

“Còn có loại bật lửa chống gió, ngọn lửa phun ra thẳng, không bị hất về phía người dùng mà còn dễ kiểm soát sức lửa hơn. Nhưng loại đó cấu tạo có chút phức tạp, chờ ta lại nghiên cứu một thời gian rồi nghĩ cách cải tiếng súng phun lửa này. Lực sát thương của nó sẽ lớn hơn nữa.”

Mập mạp đem ngọn lửa dừng lại, có chút đắc ý nói. Lúc hắn chuẩn bị cởi súng phun lửa từ trên người xuống, Nguyên Tiểu Vi lại kéo hắn: “Cứ từ từ, ngươi trước dùng thứ này giúp ta nướng thịt rắn chín đã, dùng lửa của nến quá nhỏ, thịt nướng rất lâu.”

“Thật sự muốn ăn rắn a? Không phải chúng ta còn đồ ăn sao?” Mập mạp lập tức có chút khổ sở nhìn thân rắn còn đang mấp máy trước mặt.

“Mấy ngày nay trời nhiều mây. Đến bây giờ đồ sạc mới nạp được chút điện. Có trời mới biết chúng ta còn phải ở chỗ này chờ bao lâu nữa. Đồ ăn của chúng ta không nhiều lắm, có thể tiết kiệm một chút thì càng tốt.” Nguyên Tiểu Vi lấy giọng điệu như quản gia kì cựu nói. Phi Miêu Hào không thể chở quá nhiều đồ. Mỗi lần chỗ bọn họ đều phải đi tìm đồ ăn. Nàng lại quay đầu nhìn về phía Diệp Thùy, “Thùy ca, ngươi và Tiểu Bạch tìm được pin không?”

“Không có, quanh đây chỉ có vài cửa hàng quần áo, không thấy cửa hàng tạp hoá nào……” Diệp Thùy cười khổ mà nói, “Ta có thấy vài cái điện thoại di động rơi trên đường nhưng pin bên trong pin đã hỏng hóc không thể dùng.” Mục đích chính của hắn và Tiểu Bạch ra ngoài chủ yếu là đi tìm pin. Gần đây trời vẫn luôn âm u, ánh mặt trời không đủ. Bọn họ đã bị kẹp ở trên ban công này 4 ngày. Phòng trên ban công này bọn họ đã đi xem xét qua nhưng không tìm được đồ ăn. Đồ ăn trong tủ lạnh đều đã hư thối. Mấy phòng khác thì không mạo hiểm đi vào.

“Thật đáng tiếc.” Nguyên Tiểu Vi có chút tiếc nuối nói. Nàng cầm một đao phiến, là lưỡi dao dùng để cạo râu bị Diệp Thùy gập lại ở giữa, dán băng dính vào chỗ gập. Có thể cầm lưỡi dao bằng hai tay, rất tiện để cắt thực phẩm. Nó được tìm thấy trong một tiệm tạp hóa từ mấy ngày trước. Nguyên Tiểu Vi lau chùi lưỡi dao rồi chuẩn bị đi xử lý đoạn thân rắn kia.

Khi nàng tới gần, thân rắn đột nhiên vặn vẹo cuốn về phía Nguyên Tiểu Vi. Mập mạp kinh hô một tiếng, Nguyên Tiểu Vi đá vào thân rắn rồi bắt đầu bình tĩnh xuống tay lột da. Nàng nghe thấy tiếng mập mạp kinh hô còn tươi cười quay đầu hỏi: “Làm sao vậy, ngươi kêu cái gì?” Nàng không ý thức được hiện tại trông mình bưu hãn cỡ nào……

“Không có gì……” Mập mạp ngượng ngùng quay đầu đi, hướng Diệp Thùy nháy mắt. Từ khi không cần dấu diếm bệnh tâm thần bệnh, các phương diện Nguyên Tiểu Vi đều biểu hiện cực kỳ cường đại……

Diệp Thùy đảo mắt, tiếp tục nghiên cứu súng phun lửa. Kỳ thực ngay từ đầu mập mạp định tiếp tục nghiên cứu chế tạo súng. Cái lúc trước rõ ràng uy lực không đủ, dùng khá bất tiện. Hắn chuẩn bị dùng nguyên lý lực đẩy lò xo tận lực làm một khẩu súng liên thanh. Nhưng 2 ngày trước, bọn họ gặp một con muỗi. Một con muỗi nhỏ mà như điểu thú bay “Ong ong ong” ý đồ tập kích bọn họ. Bọn họ vất vả lắm mới đuối nó đi được.

Lúc mập mạp và Nguyên Tiểu Vi ở trong nhà không gặp quá nhiều công trùng, chủ động công kích bọn họ lại càng ít. Nhưng từ lần bị con muỗi tấn công làm mập mạp bắt đầu đi nghiên cứu súng phun lửa. Đối phó muỗi, đặc biệt là muỗi được tăng cường tư duy sau tận thế, nhang muỗi linh tinh không có hiệu quả mấy. Thuốc xịt côn trùng có thể gây hại cho con người lại còn khó mang theo. Lúc này lửa chính là vũ khí tốt nhất.

Đối súng phun lửa của mập mạp ,Diệp Thùy tỏ vẻ thập phần vừa lòng. Khi hắn nhìn qua bên cạnh, Vương Thi Vũ đang trốn cạnh chỗ Tiểu Bạch, hiển nhiên cũng không dám xem cảnh Nguyên Tiểu Vi lột da rắn. Con kiến vàng nhỏ an tĩnh ghé vào tay nàng, thân thể hơi đung đưa. Gần đây Vương Thi Vũ đang thử dùng năng lực khống chế con kiến hành động.

“Tiểu Vũ, khống chế con kiến thế nào?” Diệp Thùy hỏi, tận thế cầu sinh,phải phát huy tất cả năng lực của mỗi người. Năng lực của Vương Thi Vũ còn chưa đủ cường đại, trực tiếp khống chế Miêu Cẩu có chút khó khăn. Những loài nhỏ hơn như chuột, xà cũng không thể nhưng một số côn trùng nhỏ đã có thể kiểm soát đơn giản. Côn trùng vốn chỉ cónăng lực tư duy đơn giản. Sau tận thế dù năng lực tư duy tăng lên không ít nhưng vẫn thuộc loại đơn giản. Diệp Thùy thấy loại đó có thể bị năng lực tinh thần của Vương Thi Vũ khống chế.

“Em đã có thể khống chế con kiến làm những động tác đơn giản. Chùy ca ca ngươi xem.” Vương Thi Vũ xòe tay ra, lệnh cho kiến vàng nhỏ đứng thẳng trên tay mình, đung đưa thân thể. Vương Thi Vũ cười vui vẻ, “Ca ca xem, em bảo nó khiêu vũ đó.”

“Thực đáng kinh ngạc……” Diệp Thùy cúi xuống nhìn hai cái răng ngạc lớn của nó. Hắn thấy tiểu nữ hài rất nghịch ngợm nhưng đó chưa phải là kết quả Diệp Thùy.

Hắn kỳ vọng Vương Thi Vũ có thể khống chế một đoàn kiến tiến hành chiến đấu. Trong giới côn trùng tự nhiên, loài có khả năng đoàn chiến nhất khủng bố nhất là kiến. Nhưng tạm thời xem ra Vương Thi Vũ có thể khống chế nhiều nhất một con kiến con, lại không có khả năng làm động tác quá phức tạp. Động tác hiện tại gọi là khiêu vũ, thoạt nhìn cũng chỉ là đứng thẳng người lên rồi lắc lư.

Bất quá Diệp Thùy thấy Vương Thi Vũ đang rất nỗ lực, hắn xoa đầu nữ hài khen, “Tiểu Vũ thật lợi hại, tiếp tục nỗ lực.”

“Hắc hắc……” Tiểu nữ hài ngửng đầu mỉm cười nhìn Diệp Thùy.

Bên cạnh, sau một loạt những thao tác phẫu thuật kinh dị, Nguyên Tiểu Vi đã thành công lột bỏ da rắn và xử lý chút nội tạng. Nàng mệt thở hồng hộc, đưa tay lau mồ hôi trên trán. Mu bàn tay dính ít xà huyết liền dính lên trán. Trong tay nàng còn lưỡi dao dính đầy máu, tươi cười: “Da rắn lột xong rồi, Thùy ca ngươi xiên nó vào lưỡi dao để mập mạp nướng thôi.” Sau khi than thiết với mập mạp hơn, nàng gọi hắn là mập mạp. So với Hứa ca, gọi mập mạp càng thêm thân thiết.

“Ân, hảo.” Mập mạp cố sức khởi động súng phun lửa. Vừa đi qua, hắn nhắc nhở Nguyên Tiểu Vi trên mặt dính xà huyết để nàng đi rửa sạch . Nguyên Tiểu Vi tìm khăn giấy lau mặt, trong miệng còn nói: “Không biết da rắn có thể làm quần áo được không. Thời tiết càng ngày càng lạnh.”

Ta không nghĩ mặc quần áo làm bằng da rắn…… Diệp Thùy trong lòng nhịn không được nghĩ. Hắn dùng Bạch Miêu Yển Nguyệt Đao xiên thịt rắn, mập mạp đã bắt đầu phun lửa. Hắn dùng súng phun lửa để nướng BBQ..... Lúc nhìn thoáng da rắn qua mặt đất, hắn nói: “Con rắn này màu xanh lục, không phải là Trúc Diệp Thanh xà đi, ta nghe nói loại đó có kịch độc.”

“Nó là Thúy Thanh xà, Trúc Diệp Thanh xà đó không có trong thành phố.” Nguyên Tiểu Vi đáp lại, cầm mấy túi nhỏ đi tới. Bên trong là muối ăn, thì là, ớt cay và các loại gia vị khác. Bởi vì biết đồ ăn khó tìm, có thể phải săn động vật làm đồ ăn nên Diệp Thùy cố ý để ít gia vị trong Phi Miêu Hào. Bất quá nhưng đây là lần đầu tiên. Nguyên Tiểu Vi cầm một khối muốn to bụ trong tay nhét vào thân rắn, lại lấy thêm thì là rải lên trên. Cuối cùng rải ít bột ớt đỏ. Dưới ngọn lửa, mùi thịt thơm nhanh chóng tỏa ra bốn phía.

“Trước kia ta không nghĩ có ngày sẽ ăn thịt rắn.” Mập mạp trong miệng cảm thán, nhìn thịt rắn dần trở nên mọng nước, lại chép miệng, “Bất quá hương vị trông cũng không tệ lắm.”

Súng phun lửa hơn 1 phút, nòng súng trở nên nóng bỏng, chỉ có thể tạm thời dừng một lát để hạ nhiệt độ rồi lại mở lại. Cứ lặp lại như vậy vài lần, thịt rắn thoạt nhìn đã chín. Khi Diệp Thùy đem thịt rắn đặt xuống, Nguyên Tiểu Vi cầm lưỡi dao thon dài chuẩn bị cắt thịt. Mập mạp cởi bỏ bộ súng trên người và mang theo một cái radio nhỏ trong cabin Phi Miêu Hào. Loại này không có loa ngoài, chiỉ có thể dùng tai nghe. Trước kia, khi học trung học Diệp Thùy cũng có một cái, mỗi ngày trước khi đi ngủ hắn thường nghe nhạc trên radio.

Đương nhiên, hiện tại không còn đài phát thanh nào còn phát sóng. Mập mạp muốn nghe một chút xem có tin tức cầu cứu nào hay không. Tuy ở một quầy thu ngân của siêu thị họ có thấy một cái radio to nhưng quá nặng, vô pháp mang đi, chỉ có thể dùng tạm cái này. Tần suất nghe hữu hạn, Diệp Thùy cũng không ôm hy vọng mấy.

Nhưng lúc này lại khác, khi Nguyên Tiểu Vi bắt đầu cắt thịt rắn nóng hỏi, từ cái radio bỏ túi, tai nghe đột nhiên truyền ra tiếng người hỗn tạp ——

“Đây là đường Hối Nguyên, tiểu học Hồng Tinh. Những người nghe được tin này hãy đến chỗ chúng tôi. Chúng tôi có đủ đồ ăn và nguồn điện……”

Bạn đang đọc Địa Cầu Tối Cường Sinh Vật của Ly Hỏa Gia Nông Pháo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zhttty_fan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.