Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19: Danh tự 1

Phiên bản Dịch · 1204 chữ

"Tích Nguyệt, còn có một việc khó, anh muốn nhờ em giúp. "

Ngày mai Trương Đại Sơn sẽ mang hắn đi tìm Lâm thợ mộc, hắn biết hắn ở trong thôn danh tiếng không tốt, Lâm thợ mộc muốn thu học đồ, cũng phải tìm người tay chân nhanh nhẹn lại ngoan ngoãn nghe lời. Tuy rằng có Trương Đại Sơn giúp đỡ, nhưng hắn muốn cho Lâm thợ mộc nhìn thấy quyết tâm của hắn mới được!

"Anh đã quyết định quyết tâm muốn thay đổi mình, vì vậy, anh muốn một cái tên mới. "

"Là muốn nhắc nhở mình hối cải để làm người mới sao? ", vừa nghe hắn nói có việc khó nhờ cô giúp, cô còn đang suy nghĩ là chuyện đại sự gì! Hóa ra là cái này, hắn có thể có tâm tư này, rất tốt.

"Ưm, anh muốn em đặt cho anh cái tên mới, có thể không? ", hắn thay đổi đều vì cô, hắn hi vọng, mở đầu mới của hắn có dấu ấn của cô.

"Cái gọi là trời sinh cần cù, anh nếu đã quyết tâm như vậy, vậy kêu là Thù Cần, anh thấy thế nào? Chỉ cần anh chịu nỗ lực, nhất định sẽ có hồi báo, tên này chính là vì nhắc nhở anh lúc nào cũng phải cần cù, hướng về phía trước. ", bọn họ Lâm gia các đời cần cù siêng năng, vì lẽ đó đầu óc cô lập tức nghĩ ngay đến từ này.

"Thù Cần? Lý Thù Cần? Thật là dễ nghe, chỉ là anh không biết mấy chữ này nên viết như thế nào, Tích Nguyệt em ngày mai có thể dạy anh viết có được không? ", Lý Nhị Cẩu hắn đổi tên, đổi thành Lý Thù Cần, chỉ là hắn hắn chỉ biết họ Lý, còn hai chữ Thù Cần này, hắn cũng chưa từng nghe tới.

"Được~"

"Vẫn không được, anh ngày mai muốn đi tìm Lâm thợ mộc, em bây giờ dạy anh được không? ", ngày mai có thể không kịp, Lý Nhị Cẩu không thể làm gì khác hơn là năn nỉ Lâm Tích Nguyệt lập tức dạy mình viết tên.

"Làm sao vậy, có chuyện gì sao? "

"Anh ngày mai muốn ở trước mặt Lâm thợ mộc cho ông thấy quyết tâm thay đổi của mình bằng cách viết tên cho ông xem. "

Biết nguyên nhân, Lâm Tích nguyệt không thể làm gì khác hơn là đồng ý, "Này được rồi! Anh đi đốt ngọn nến, đem giấy bút lấy ra, em viết cho anh xem. "

"Không cần phiền phức như thế, em chỉ cần viết trong lòng bàn tay anh, anh sẽ hiểu viết như thế nào. ", Lý Nhị Cẩu, không, hắn hiện tại gọi là Lý Thù Cần.

Lý Thù Cần đứng lên, đi tới bên giường, ánh trăng từ cửa sổ nhỏ chiếu vào, miễn cưỡng có thể nhìn thấy bóng người.

"Anh đưa tay ra. ", Lâm Tích nguyệt cũng từ trên giường ngồi dậy.

Có điều ban đêm thị lực của cô không tốt lắm, ở trong bóng tối tìm tòi một lúc, mới tìm được Lý Thù Cần, tay cô dọc theo bụng hắn tìm đến cánh tay, sau đó bị bàn tay hắn nhẹ nhàng nắm chặt, "Tích Nguyệt, tay anh ở đây. "

So với Lâm Tích Nguyệt,Lý Thù Cần nhìn đêm rất tốt, dù sao hắn từng nhiều lần canh trời tối đi qua ruộng đất trồng rau của người ta ăn trộm đồ, những kinh nghiệm này đã luyện cho hắn có đôi mắt nhìn đêm rất tốt.

Nhìn Lâm Tích Nguyệt sờ soạng trên người mình, lòng ích kỷ ngăn cản hắn không cho cô biết tay hắn đang ở đâu.

Lâm Tích Nguyệt bị một đôi tay ấm áp nắm lấy bàn tay mất phương hướng của mình, tim đập nhanh, đây là lần đầu tiên cô được một người đàn ông xa lạ không phải người nhà nắm tay.

Lý Thù Cần nhịn xuống cảm súc muốn xoa xoa bàn tay nhỏ nhắn mà mình đang nắm, nỗ lực bình phục tâm tình kích động buông tay Lâm Tích Nguyệt ra, sau đó mở bàn tay, lại cầm lấy tay cô đặt trên lòng bàn tay của hắn.

Một ngang rồi một dộc, Thù Cần hai chữ cộng lại có hai mươi sáu nét, ngón trỏ của Lâm Tích Nguyệt nhẹ nhàng lướt trên lòng bàn tay của Lý Thù Cần, như là một cơn gió xuân thổi qua mặt hồ mang theo gợn sóng li ti.

Tâm trí Lý Thù Cần chăm chú cảm nhận từng nét chữ của cô, trong bóng tối cũng không nhìn thấy nhau, cho nên đụng chạm trên tay càng thêm mẫn cảm.

"Cái này là chữ thù, anh nhớ kỹ chưa? ", khi Lý Thù Cần bị Lâm Tích Nguyệt làm phân tâm, Lâm Tích Nguyệt đang chuyên tâm chỉ hắn thứ tự từng nét, dạy hắn nhận biết hai chữ này.

"Ưm~ nhớ rồi, muốn anh viết lại một lần cho em xem sao? "

"Anh viết lại một lần trên tay em đi! ", Lâm Tích nguyệt vươn tay trái ra, chờ hắn viết lên lòng bàn tay của cô.

"Gạch ngang, dựng đứng, ưm, chính là như vậy, không đúng, chữ Lý sai rồi, em sẽ dạy anh viết lại một lần nửa! "

Thật ra Lý Thù Cần nhớ rõ cách viết, nhưng vì muốn ở bên cạnh Lâm Tích Nguyệt thêm một chút mà cố ý viết sai một nét.

Hai chữ này nét chữ tuy nhiều, nhưng không làm khó được hắn. Lâm Tích Nguyệt chỉ cho rằng hắn không biết chữ, không biết cách viết theo trình tự nét, còn là buổi tối không thấy rõ, cô mới dạy một hai lần Lý Thù Cần viết sai cũng không nghi ngờ, nên kiên nhẫn dạy hắn thêm mấy lần .

"Ân, viết đúng rồi. ", sau khi dạy lần thứ năm, Lý Thù Cần cũng không làm bộ viết sai nửa, hắn sợ Lâm Tích Nguyệt sẽ phát hiện tâm tư hồ lý của mình rồi tức giận, sau đó cũng không tiếp tục cùng hắn gần gũi nửa.

"Tích Nguyệt, thiên đạo Thù Cần ý nghĩa chính là ông trời sẽ ban thưởng cho người cần cù sao? ", tự hắn nhớ kỹ, nhưng hắn không muốn nhanh như vậy trở lại trên đất ngủ, vẫn muốn cùng cô nói chuyện thêm một lúc, ngược lại cái thành ngữ này đố với hắn rất mới mẻ, chị nhỏ nhất định sẽ giải thích cho mình!

"Ưm, chính là ý này, anh rất thông minh! Nếu có thể tốn chút tâm tư, nỗ lực học, nhất định sẽ nhận được hồi báo. "

Lâm Tích nguyệt có chút buồn ngủ, lúc nói lời này có chút mất tập trung, ngữ khí cũng mang theo buồn ngủ.

"Không còn sớm, anh không quấy rầy em nữa, nhanh ngủ đi! ", tuy rằng rất muốn ở bên cạnh Lâm Tích Nguyệt, nhưng không thể quấy rầy nàng nghỉ ngơi a!

"Ân~ anh cũng ngủ đi! "

Bạn đang đọc Địa Chủ Tiểu Thư của Thu Diệp Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aytt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.