Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thần thánh phương nào

Phiên bản Dịch · 2111 chữ

Chương 10

Hôm qua sau khi Tô Thư đăng xuất, trước khi ngủ đã dùng quang não tìm hiểu về các bài viết hướng dẫn cho người mới trong Tân Thủ thôn của game "Giấc mơ giang hồ", hầu hết tất cả mọi người đều comment nói là sau khi mình chết một lần mới phát động được nhiệm vụ chi nhánh cho người mới.

Tô Thư suy tư một chút, tại sao người mới lại chết? Đơn giản chính là đánh không lại quái, nhưng quái ở Tân Thủ thôn có thể tàn nhẫn đến mức nào chứ?

Vậy xem ra có thể bị chọc chết hơn phân nửa đều là vì không đủ đồ tiếp tế.

Phải biết, trong học viện quân sự của các cô, trong khóa huấn luyện lý luận cùng thực chiến, một trong những điểm quan trọng nhất chính là hai chữ "Tiếp tế".

Tô Thư một lần nữa đi vào trong thôn, không biết có phải là vì bị mấy chữ "Đốt sạch Tân Thủ thôn” của thôn trưởng ảnh hưởng hay không, Tô Thư quả thực cảm nhận được một loại hơi thở nóng hừng hực.

Mà vẻ mặt tất cả những người mới trong thôn đều như đưa đám.

Tô Thư vò đầu, trước tiên bỏ nhiệm vụ qua một bên, lôi bảng điều khiển ra, một lần nữa lên diễn đàn.


Vừa vào diễn đàn, không cần Tô Thư tìm kiếm, năm vị trí đầu cực nổi ở trang đầu tiên đều là chuyện có liên quan tới"Tân Thủ thôn", id trong trò chơi "Hoài Sóc" của cô cũng chói lọi kéo theo sát phía sau.

—— Đạo Hoa Thôn mười năm trong một đêm như được đổi mới, Hoài Sóc này đến tột cùng là thần thánh phương nào, lại có thể khiến cho tổ kế hoạch rác rưởi kia đổi mới nhiệm vụ?

—— Cầu đại lão mới vừa vào đã hố người mới xuất hiện cho bài hướng dẫn!!

Nhiệm vụ đào đất trồng trọt ở Tân Thủ thôn này rốt cuộc muốn kéo tới bao giờ đây!!

—— Hoài Sóc! Cái đồ rác rưởi này nữa! Hại bố mày giờ phải đi trồng cây!! Trồng cây! ! ! ! Dưới ánh mặt trời mười hai giờ trưa!!! Mày và đám tổ kế hoạch chó má kia đều là một đám, bao giờ thì mày dám online? !

—— Xin hỏi phóng hỏa đốt rừng phải ngồi tù lao lâu? Nếu đăng xuất có được tính vào thời gian ngồi tù hay không? Tui ở trong phòng tối thật sự quá nhàm chán, tọa độ 199. 183, có người không tới tìm tui điiiiiiii…

—— Bạn gái của tôi vừa quyết định vào trò chơi cùng tôi ngồi tù? ! Treo thưởng số tiền lớn muốn tọa độ của Hoài Sóc, giết một lần tám trăm kim!

—— Tại sao hôm qua tôi lại nghĩ Hoài Sóc gian thương kia hôm nay sẽ hạ giá? Tại sao tôi lại không trân trọng cơ hội bắt chuột hôm qua? Tại sao hôm nay tôi lại phải lên đây đào mộ? !

—— A a a a a a a a đến tột cùng Hoài Sóc là ai??? Tại sao hôm qua không có ai chụp lại mặt của người này vậy?!

—— Mấy người nói xem mấy người đã làm cái gì? Là chuột đất không đủ đáng yêu hay là thôn trưởng không đủ hòa ái? Đốt cái gì lửa?

Tô Thư : ". . ."

Rốt cuộc cô đã biết tại sao ‘Cây liễu xanh mong manh’ lại nói mình đã nổi tiếng.

Mấy bài post cô không cần ấn vào xem, Tô Thư chỉ cần qua tiêu đề cũng biết Tân Thủ thôn đã xảy ra chuyện gì, làm một nửa kẻ đầu têu, Tô Thư sờ sờ thân thể mảnh mai của mình, quyết định nhất định phải che giấu mình thật tốt, điệu thấp làm người.

( Điệu thấp: Giấu mình, không bộc lộ tài năng, khả năng của bản thân )

Móa, cô là một công dân tốt luôn tuân theo pháp luật, chưa bao giờ phóng hỏa đốt núi có được không?

Tô Thư một lần nữa quay lại dao diện trò chơi, Tân Thủ thôn vẫn là bộ dáng xây dựng lại khí thế ngất trời, không có ai để ý tới cô đang đứng ngẩn người tại chỗ.

Tô Thư lại lần nữa may mắn mình có dự kiến trước, xuất phát từ thói quen ngay từ đầu khi cô vừa tiến vào trò chơi đã cài đặt che dấu ID, nếu không thì có lẽ cô thật sự chỉ có thể yên tĩnh đổi trò chơi.

Tô Thư vừa cảm thán vừa đi tới tiệm tạp hóa trong thôn.

Cái nhiệm vụ chi nhánh ‘Dạo chơi Đạo Hoa Thôn’ này tiến độ là 0/5, mà trong lời của thôn trưởng vừa rồi có nói, bảo cô đi qua tiệm tạp hóa, nếu như trước đó cô xem bản đồ không nhớ lầm, cửa hàng trong thôn vừa vặn có năm cái.

Tiệm thuốc, tiệm tạp hóa, cửa hàng sắt, quầy ăn vặt và cuối cùng là trạm dịch.

Hôm qua sau khi giao chuột đất xong, vũ khí thôn trưởng cho cô, cũng chính là cây gậy và dây thừng kia cũng tự động bị hệ thống thu hồi, mà hai loại công cụ khác biệt này có che dấu một nhiệm vụ dành cho người chơi, trên thực tế là để người chơi chọn một loại công cụ mà mình cảm thấy tiện tay.

Đẳng cấp bây giờ của Tô Thư không đủ, cô còn chưa chuyển chức, cho nên…

Bây giờ cô đã nhận nhiệm vụ bắt gà, đây hẳn là nhiệm vụ để cho người chơi thể nghiệm các loại vũ khí khác biệt, là lúc để suy nghĩ về nghề nghiệp tương lai.

Đồ sắt trong Tân Thủ thôn cũng không đắt cho lắm, mặc kệ là vũ khí gì đều được bán đồng giá 20 đồng, thuộc tính cũng đều là lực lượng và trí lực +2, riêng phần công kích vật lý và công kích pháp thuật thì là +10, ở giai đoạn trước trên cơ bản chỉ có thể dựa vào thân thể nhào lên mà bắt chuột, đây cũng nằm trong phạm vi chịu đựng của mấy người chơi mới, những người chơi mới không thể mua được tất cả các món vũ khí ở đây, nhưng thể nào cũng có thể mua được ba tới bốn món để thử dùng một lần xem sao.

Vốn Tô Thư định đi con đường biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, chuẩn bị mua thử mỗi một loại vũ khí về thử một lần, nhưng vượt ra khỏi dự kiến của cô chính là game "Giấc mơ giang hồ" này đã đưa vào hoạt động hơn mười năm, chức nghiệp trong trò chơi lên tới hơn trăm loại, còn có mấy loại chức nghiệp nếu khác biệt giới tính sẽ phải sử dụng vũ khí khác biệt ——

Dưới tình huống như vậy, coi như Tô Thư có tiền đủ để mua tất cả vũ khí về, túi đeo lưng của cô cũng không có nhiều không gian như vậy.

Huống chi, trò này không giống với game bàn phím, toàn bộ tin tức trong trò chơi đều ảnh hưởng tới thao tác của người chơi, ngoại trừ tố chất tự thân của người chơi và thuộc tính của nhân vật trò chơi, còn có một số chi tiết nhìn như lông gà vỏ tỏi nhưng lại có thể là chi tiết quyết định thành bại——

Chẳng hạn như sức nặng cơ thể.

Tô Thư chỉ chọn bốn loại công cụ cô cảm thấy tiện tay đã cảm thấy lúc mình di chuyển đã không còn có sự lưu loát như lúc trước.

Trách không được trước đó khi cô nhìn thống kê, số người trong trò chơi này lựa chọn nghề nghiệp tấn công xa nhiều hơn nhiều so với người chơi đánh gần, nghĩ đế mấy nghề tấn công gần khi đánh nhau còn phải vác thêm một túi vũ khí, vậy khi đánh cận chiến sức mạnh nhất định sẽ bị suy giảm không ít.

Suy nghĩ xog xuôi, Tô Thư đi vào tiệm tạp hóa, tiệm tạp hóa bán quần áo và đồ trang sức, Tô Thư còn chưa chuyển chức, cũng chẳng có gì để chọn, cô tiện tay mua một bộ quần áo mũ giày sau đó liền đi ra. Đồ trang sức trong tiệm tạp hóa cũng có, nhưng hầu hết đều là mấy món trang sức nhỏ, mang lên còn bị tính thêm cân nặng.

Tô Thư cũng không thích đeo mấy thứ kia trên người, mà đồ trang sức kèm theo thuộc tính đối với loại người mới như cô bây giờ cũng không để làm gì, cuối cùng cô vẫn không mua.

Tô Thư mua vài thứ trong tiệm thuốc và quầy ăn vặt.

Thuốc hồi máu và thuốc hồi mana cao cấp trong trò chơi này đều cần người chơi tự mình luyện chế, cho nên thuốc trong tiệm thuốc hơn phân nửa đều là vừa đắt tiền lại vô dụng, nhưng mà lính mới như bọn họ chưa được học kỹ năng sinh hoạt, cho nên Tô Thư vẫn mua trước một chút đặt ở trong túi của mình, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Mà quầy ăn vặt. . .

Hôm qua Tô Thư không ngốc ở trong trò chơi lâu, mà cô lại xuất thân từ học viện quân sự, dù cho cô không phải là học viên tuyến một chuyên nghiệp, nhưng tố chất thân thể khẳng định k quá chênh lệch, cho nên cô cũng không cảm thấy thân thể có gì khó chịu ——

Nhưng dựa theo quy luật mà nói, game thực tế ảo đã được gọi là thực tế ảo, vậy nhất định cũng sẽ có cảm giác đói bụng.

——

Thật ra ban đầu khi mới thiết kế trò chơi, tổ kế hoạch thậm chí còn cài đặt người chơi có thể cảm giác được tất cả các nhu cầu sinh lý của con người, ví dụ như mọi người cũng sẽ cảm thấy buồn đi vệ sinh. Kết quả sau đó công ty bởi vì nhận được quá nhiều khiếu nại, sau khi được xưng là “Nhà vệ sinh công cộng giang hồ" rốt cục chỉ đành rưng rưng bỏ đi ý nghĩ điên cuồng lớn mật này.

Tô Thư : ". . ."

Nhân sinh luôn luôn có bỏ mới có được.

Cô tin tưởng, nếu quả thật có loại thiết lập phát rồ này, cô nhất định sẽ không bước vào cái trò chơi này nửa bước.

Cuối cùng Tô Thư đi vào trạm dịch.

Trạm dịch chính là nơi nhận được thư, trước đó Tô Thư đã từng lắc lư qua cửa chỗ này.

Mà NPC ở trạm dịch là một chị gái nhỏ xinh đẹp mặc váy lông vũ màu trắng.

Da trắng mặt đẹp chân dài, đôi chân ở sau quầy hang vung vẩy bắt chéo, nghếch mắt nhìn Tô Thư.

Một bộ dáng lười biếng muốn nghỉ ngơi, bộ dáng không có việc gì ngươi liền cút cho ta.

Tô Thư : ". . ."

Nhưng NPC liên quan đến việc ủy thác bình thường sẽ không chủ động chào hỏi với cô, cho nên Tô Thư vẫn mỉm cười mở miệng : "Chào chị."

Chị gái nhỏ lườm Tô Thư một cái: “Cruc.”

Tô Thư : ". . ."

Tại sao chị gái nhỏ đẹp mắt như thế cứ một hai phải làm ra cái bộ dáng như mình là một con chim bồ câu ( Cáp Tử Tinh ) thế chứ?

Sau đó, chị gái nhỏ chim bồ câu trong ánh mắt khó hiểu của Tô Thư, phất phất tay ——

Giữa không trung đột nhiên xuất hiện rất nhiều rất nhiều phong thư, cứ như thế đổ ập xuống người Tô Thư!

------- Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Chào cả nhà, truyện mới ra lò mong được ủng hộ nạ ~~~

----- Ghi chú:

Dã ngoại: địa điểm đánh nhau phi pháp với người đánh nhau với yêu tinh

Boss dã ngoại: boss hay chạy ba lung tung trong một bản đồ hoặc nhiều bản đồ, mạnh nhưng một người cũng có thể đánh được

BOSS thế giới: BOSS này xuất hiện ở dã ngoại/ vùng nhất định nào đó. Rất khỏe, thường thì phải một team mạnh mà khéo khi cả bang mới hạ được.

Bạn đang đọc [ Dịch ] Live Stream Ăn Boss [ Thực Tế Ảo ] của Man Đầu Trám Tương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linh11029x
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.