Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thỏ

Phiên bản Dịch · 1662 chữ

Chương 12

Kết hợp với mùi thơm của bột mì được nướng đến hơi xem xém, khiến cho Tô Thư đã ăn dịch dinh dưỡng cả nửa tháng nhịn không được nuốt nước miếng một cái.

Trong túi xách còn có gia vị trước đó mua trong tiệm tạp hóa, lúc đầu Tô Thư định bôi lên một chút dầu ăn, nhưng suy nghĩ một chút vẫn chỉ lấy ra một chút bột tiêu cay và muối thô ——

Bột gia vị hai màu đỏ trắng xen kẽ rơi lên trên lát bánh bao đã được nướng đến hơi vàng, sau khi bột tiêu cay dính vào mỡ động vật tỏa ra một hương thơm đặc biệt, theo thời gian dần trôi từ từ tản mát cả một cánh rừng.

Tô Thư chậm rãi chuyển động cổ tay, thẳng đến khi mỗi một lát bánh bao đều đã vàng ươm mới kéo xuống khỏi bếp lửa.

Tô Thư đặt bánh bao nướng ở dưới mũi, nhắm mắt lại chử hít sâu một hơi ——

Cô thật sự không nghĩ tới, cô chỉ là vào trong trò chơi để kiếm cái tiền, vậy mà lại có thể ngửi được một món có hương thơm không sai biệt lắm với hương thơm của đồ ăn thật.

Nếu như đến cả vị cũng giống như đồ ăn thật thì . . .

Tô Thư nhếch môi, mạnh mẽ cắn một cái!

—— không cắn được cái gì.

Tô Thư bỗng nhiên mở hai mắt ra.

Một con con thỏ nhỏ chớp chớp hai mắt đỏ hồng, cười toe toét lộ ra răng nanh, đang từng ngụm từng ngụm nhai mấy lát bánh bao của cô.

Tô Thư : ". . ."

Con thỏ kia cứ một ngụm lại một ngụm cắn cắn, chẳng mất bao lâu tiền ăn sạch đồ trong tay cô, sau đó còn nhe răng mở miệng nói tiếng người : "Nhân loại ngu xuẩn."

Tô Thư mỉm cười.

Con thỏ nhỏ cảm thấy không thú vị, quăng que gỗ trong tay ra, nhún nhảy một cái quay đầu rời đi, chẳng qua, lúc nó muốn chui vào trong động ——

Tô Thư thuận thế nhảy lên phía trước!

Chiếc ô vừa rồi đã bị cất trong túi từ nơi hư không xuất hiện trong tay cô, cô dùng sức hất lên ——

—— vụt!

Chiếc ô dài rơi xuống đất, tỏa ra, vừa vặn ngăn ở cửa hang của con thỏ!

Con thỏ vội vàng không kịp chuẩn bị đã bị chiếc ô dài của Tô Thư vây chặt ——

Thẳng tiếng đụng đầu vào!

Tô Thư chen chân vào một phát nhấc lên, chiếc ô dài lần nữa vào tay ——

Trong ô là con thỏ vừa bị đâm đầu đến choangsvansg ngây ngô.

Tô Thư đưa tay ra nắm chặt đuôi con thỏ, cười nhạo nói : "Tao đây gọi là ôm cây đợi thỏ, con thỏ kia rất ngu xuẩn, không nghĩ tới nơi này còn có một con càng ngu hơn."

Con thỏ : ". . ."

Tô Thư cũng không nhiều lời, dùng dù gõ mấy gõ vào chỗ con thỏ vừa rồi muốn chui vào, lại đâm dù vào mấy cái ——

Cổ tay xoay một cái, hang ổ của con thỏ đổ sụp, lộ ra toàn bộ khung cảnh trong động.

Hang thỏ không lớn, bên trong có nấm Khẩu Bắc chất thành đống và một đống đồ chơi sáng lấp lánh.

Tô Thư cũng không khách khí một chút nào, ngồi xổm xuống cho hết mấy món đồ kia vào trong túi.

Con thỏ tỉnh lại đúng lúc Tô Thư đang cất cây nấm nhỏ cuối cùng của nó vào trong túi.

Con thỏ : ". . ."

Nó kêu lên : "Ta sẽ không bỏ qua ngươi!"

Tô Thư không sợ hãi : "Mày là NPC hay là quái nhỏ?"

Con thỏ bỗng nhiên nắm chặt lông trước ngực mình, khuôn mặt đề phòng : "Ngươi muốn làm cái gì?"

“Tao muốn ăn gà con hầm nấm." Tô Thư vừa lấy được một đống đồ làm bếp từ trong động của con thỏ, bây giờ đều đang nằm gọn trong túi của cô, nhiệm vụ thôn trưởng giao cho cô là bắt gà con vàng, vừa hay: “Nhưng mà tao chưa ăn được gà con vàng. . ."

Tô Thư cười đến âm trầm : "Vậy tao sẽ làm món nấm hầm thỏ ngốc."

Thế giới cô xuyên qua có món canh nấm, đầu tiên thả một nhánh hạt tiêu xanh xào với dầu để kích ra mùi thơm tê dại, lại thêm nước sau đó thả nấm vào, chờ nấm chín được một nửa thì cho thịt thỏ đã cắt xong vào nồi.

Thịt thỏ sau khi vào nồi không cần nấu quá lâu, chỉ cần dùng canh nấm đã sôi sùng sục trần đến khi thịt đổi sang màu trắng liền có thể cho vào miệng——

Lấy thêm một bát cơm và một bát ớt cay Tứ Xuyên, khơi gợi ra vị mặn cay tinh túy tê dại tươi mới thơm mịn. . .

Lại uống một ngụm canh màu trắng sữa bên trên. . .

Nhìn con thỏ thèm đến muốn khóc.

Thần sắc của Tô Thư khiến con thỏ thật sự muốn khóc.

Nó đường đường là bá chủ một núi, bây giờ lại rơi vào kết cục này ——

Vẻ mặt nó đưa đám, tranh thủ xoắn xít xin khoan dung : "Gà con vàng ở trên núi phía đông

“Ta ở chỗ này sống đã tám chín năm, thịt đều già rồi. . . Con gà ở phía đông kia ngày nào cũng đẻ trứng, mỗi ngày đều ấp trứng, bọn chúng rất non, ăn ngon hơn!”

Lúc đầu giọng con thỏ còn có chút sợ hãi run run, chẳng qua, càng nói đôi mắt nó càng sáng lên : "Ta có thể dẫn ngươi đi! Ngươi chỉ cần chia cho ta một ngụm canh là được!"

Tô Thư chớp mắt mấy cái, giống như là đang tự hỏi.

Đôi mắt con thỏ sáng lấp lánh: "Ta là bá chủ một phương núi này, có ta dẫn đường, ngươi muốn bắt bao nhiêu thì bắt bao nhiêu!"

Con thỏ dụ hoặc: "Ngươi suy nghĩ một chút đi, thịt gà non mềm thơm ngậy, gà Cung Bảo, gà xào ớt, còn có cả gà con hầm nấm. . ."

Tô Thư hình như bị con thỏ thuyết phục, nụ cười trên mặt dần dần mở rộng.

Con thỏ lặng lẽ buông lỏng tay đang che ở trước ngực ra ——

Tô Thư vui sướng nói : "Nhưng tao lại muốn ăn đùi thỏ siêu cay."

—— đây là một câu cùng nhất con thỏ nghe được.

Tô Thư dùng dây thừng trói con thỏ bị mình gõ ngất lại, ném nó vào trong ba lô ——

Bá chủ một phương núi này nếu là cái loại đức hạnh ngu xuẩn như này, vậy mấy con gà vàng kia nghĩ cũng biết, chẳng đủ để khiến cô sợ hãi.

Huống chi, Tô Thư ngó ngó con thỏ trong tay mình, dã quái có thể sống trong trò chơi này lâu như vậy. . .

Không biết chừng còn là đồ hiếm gì đó đâu?

Tô Thư ngẩng đầu nhìn trời, cũng không còn hứng thú lại ngồi nướng bánh bao, lại lấy ra một cái bánh bao tùy tiện gặm mấy miếng, sau đó đi về phía đông mà con thỏ đã nói.


Càng đi về phía đông lại cách thôn càng xa, nhưng phong cảnh cũng lại càng tốt, Tô Thư trên đường cũng gặp phải càng nhiều quái nhỏ.

Nhưng bởi vì có Tân Thủ thôn ở đây nên mấy quái nhỏ này đều sẽ không chủ động công kích Tô Thư.

Tô Thư trc khi xuyên qua là một người sinh sống trong thành phố lớn, sau khi xuyên qua lại sống trong thời đại vũ trụ phát đạt cực cao, càng chưa từng trải qua cuộc sống sinh tồn với thiên nhiên gì ——

Thời đại vũ trụ tất nhiên vẫn có phong cảnh thiên nhiên, nhưng hơn phân nửa đều là mấy cái tinh cầu chưa khai phá cực kỳ nguy hiểm, đế quốc cũng không khai thông tuyến đường đi tới đó, đồng thời cũng không cho phép phi hành khí tư nhân đi tới chỗ đó.

Cho nên vừa liếc thấy phong cảnh tự nhiên dạng này, Tô Thư vô cùng hài lòng.

Đặc biệt là khi nghe thấy mấy âm thanh sột sột soạt soạt của các loài bò sát nhúc nhích trong rừng cây ——

Tô Thư không khỏi nhớ tới một món ăn nổi tiếng ở tỉnh Quảng Đông ——

Canh long phượng.

Cô nuốt nước miếng một cái.

May mắn tiếng gáy truyền đến từ nơi xa đã gọi thần trí của cô về.

Cô đây là tới làm nhiệm vụ, không phải đến tìm menu.

Tô Thư nghĩ, nghe nói Boss dã ngoại ở bản đồ cao cấp có rồng và phượng ——

Cô nên cố gắng thăng cấp một chút, nói không chừng thật sự có thể có gan rồng tủy phượng có thể ăn để ăn ấy chứ

Nghĩ về quãng thời gian hài lòng sau này của mình, trên mặt Tô Thư xuất hiện một nụ cười thật to ——

Cô đi theo đường núi rẽ ngang, cảnh sắc trước mắt rộng mở trong sáng.

------ Tác giả nói ra suy nghĩ của mình :

Ở Tứ Xuyên có một đại lí bán thỏ rất nổi tiếng.

Tên là Thỏ Bà Ba.

Đương nhiên món ngon nhất Tứ Xuyên chính là thỏ nguội

Chờ ngày nào đó tui nổi tiếng ~ Tui nhất định sẽ chơi rút thưởng tặng thỏ!

Mami của tui làm ăn siêu ngon.

----- Chú thích:

[ 1 ] 丹参 : đan sâm : Salvia miltiorhiza là một loài thực vật có hoa trong họ Hoa môi. Loài này được Bunge miêu tả khoa học đầu tiên năm 1835.[1]

Bạn đang đọc [ Dịch ] Live Stream Ăn Boss [ Thực Tế Ảo ] của Man Đầu Trám Tương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linh11029x
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.