Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực Chiến

Phiên bản Dịch · 1698 chữ

- Thành gia ư? Mẫu thân à, cữu cữu còn chưa thành gia thì ta gấp làm gì?

Trần Triệt trêu ghẹo.

Nghe nói vậy, Vương Nhu vừa tức lại vừa vội, nhưng không biết nên phản bác thế nào.

Bà không thể không thừa nhận, chuyện chung thân đại sự của đệ đệ quả thật có hơi… gấp gáp.

Nếu như bà nhớ không nhầm thì năm nay đệ đệ đã hai mươi tám rồi, người bình thường đến cái tuổi này thì lấy đâu ra cô nương trong sạch nữa chứ?

Phải biết, Vương gia chỉ có một mình hắn là độc đinh, tuyệt đối không thể đứt đoạn ở đời này.

Nếu đã không lấy được cô nương trong sạch, vậy thì chỉ có thể lui lại cầu một đường khác mà thôi…

Miễn là người, cho dù là quả phụ cũng được.

Vẫn tốt hơn cô độc một mình.

Nghĩ đến việc này, những cảm xúc bi thương vì chuyển nhà cũng bà cũng theo đó mà phai nhạt rất nhiều.

...

Sau khi quyết định chuyển nhà, Trần Triệt liền gọi cữu cữu đến.

Căn nhà nhỏ của Trần gia vốn cũng không có bao nhiêu thứ, Vương Chấn thuê một cỗ xe ngựa, chỉ 2 chuyến đã chuyển toàn bộ đồ dùng đến nhà mới.

Sau khi chuyển hết tất cả những thứ cần thiết, Trần Triệt khóa căn nhà nhỏ này lại. Theo như dự định ban đầu, vốn hắn định bán nó đi để đổi một chút bạc.

Nhưng khi biết được mẫu thân vô cùng lưu luyến nơi này, hắn bèn thay đổi quyết định.

Vốn dĩ căn nhà này cũng không đáng bao nhiêu tiền, nếu mẫu thân đã không nỡ, vậy thì tạm thời giữ lại nó, không chỉ giữ lại, sau này, thỉnh thoảng hắn sẽ về đây ở vài ngoài, tránh để đám ăn mày ở ngoại thành chiếm dụng.

...

Sau khi đến nhà mới, ba người bắt đầu thu dọn tiểu viện.

Dọn dẹp xong toàn bộ cỏ dại trong sân, Vương Chấn liền chuyển mấy cái bao cát và tạ đá vào.

Vương Nhu thì rào một khoảnh sân nhỏ, dùng để trồng rau quả.

Đến khi tất cả đều được thu xếp hoàn tất, nhìn cái sân rộng lớn, Trần Triệt chợt cảm thấy ngứa tay.

Kể từ khi bắt đầu luyện võ cho đến nay, gần như hắn chưa từng được thực chiến.

Bình Phệ Nguyên có thể gia tăng hiệu suất luyện công của hắn, nhưng không thể gia tăng kinh nghiệm thực chiến.

Một cao thủ thực thụ tất nhiên phải thân kinh bách chiến mới được.

- Cữu cữu, trước kia sân nhà ta quá nhỏ, không thể thi triển được, hay là giờ ta luận bàn một phen đi? – Trần Triệt chủ động đề nghị.

Hiện tại chỉ có cữu cữu có thể cùng hắn luận bàn mà thôi.

Cảnh giới của cữu cữu đại khái nằm giữa Khí Huyết và Đồng Bì, không chênh lệch quá lớn so với hắn hiện tại. Nhưng căn cơ cảnh giới Khí Huyết của hắn vô cùng vững chắn, cho nên theo lý thuyết thì hắn mạnh hơn so với cữu cữu.

Tuy nhiên, cữu cữu có kinh nghiệm thực chiến phong phú, nếu thật sự giao đấu, thắng thua khó mà nói trước được.

Thế nhưng, Trần Triệt có thể chắc chắn một điều.

Với tốc độ phát triển của hắn hiện tại, nếu bây giờ không luận bàn cùng cữu cữu thì sau này có luận bàn cùng chỉ vô nghĩa.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi cảm thấy mình mạnh hơn ta rồi à? Tới đi, để ta nhìn xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.

Vương Chấn cười to, kế đó lui về sau hai bước, bày ra tư thế.

Chẳng mấy chốc, hai người bắt đầu giao chiến.

Trong tình huống Trần Triệt cố sức khống chế, lực của hai người không chênh lệch quá nhiều, cũng đều dùng Phách Sơn Chưởng, cho nên lúc ban đầu, cả hai đánh không phân cao thấp.

Nhưng sau mấy chục chiêu, chưởng pháp của Vương Chấn đã bắt đầu biến hóa.

Chẳng mấy chốc, Trần Triệt đã có dấu hiệu chống đỡ không nổi, bị đánh trúng 2 quyền.

Nhưng hắn không tức giận, trái lại còn cảm thấy phấn khích.

“Chính là cảm giác này!”

Trần Triệt vừa phòng ngự vừa âm thầm cân nhắc sáo lộ của cữu cữu, không bao lâu sau, chiêu thức của hắn đã bắt đầu có sự biến hóa khó lường.

Thật ra, trong đầu hắn vẫn luôn có rất nhiều ý tưởng về thực chiến cũng như sáo lộ, trong đó có dung hợp không ít kỹ xảo chiến đấu ở kiếp trước, nhưng khổ nỗi hắn không tìm được người luận bàn để chứng thực, do đó, những ý tưởng kia vẫn chỉ dừng lại trong suy nghĩ.

Hôm nay, đối luyện cùng cữu cữu, hắn có thể yên tâm áp dụng ý tưởng của mình vào thực tiễn, từ đó lọc ra cái hữu dụng, hình thành phong cách chiến đấu thuộc về mình.

...

- Tên tiểu tử này có ngộ tính cao thật! Nếu có thể học võ từ sớm thì tốt rồi… Aiz, uổng cho 10 năm đi đường vòng!

Vương Chấn cảm nhận được Trần Triệt có sự thay đổi, hắn ta thầm thở dài, đồng thời cảm thấy có chút nuối tiếc.

...

Mười lăm phút sau, hai người tách ra.

Tuy Trần Triệt đã trúng quyền khiến cả người đau nhức, nhưng ánh mắt hắn lại sáng ngời.

Theo hắn thấy, trận chiến vừa rồi đã giúp hắng nâng cao thực lực toàn diện không kém gì một đêm tu luyện trong trạng thái cao áp.

- Cữu cữu, mấy ngày gần đây, ngài dành thời gian luận bàn với ta nhiều một chút, kinh nghiệm thực chiến của ta còn quá ít! – Trần Triệt không chút do dự nói ra ý muốn của mình.

- Được, nếu tiểu tử nhà ngươi có thể kiên trì luyện đến cùng, sớm muộn gì cũng trở thành cao thủ một phương tại thành Thạch Hỏa. – Vương Chấn cổ vũ.

Lúc này, Vương Nhu từ trong nhà đi ra, nhìn thấy cả người đệ đệ và nhi tử dính đầy bùn đất, bà tức giận nói:

- Hai ngươi mau đi tắm rửa rồi vào ăn cơm.

...

Chạng vạng tối.

Ba người dời cái bàn ra sân, sau đó dùng cơm chiều ngay trong sân. Mừng nhà mới, cho nên bữa ăn này khá là không phú, không chỉ có hai ba đĩa thịt, mà còn có một bình rượu.

Trần Triệt nhấp một ngụm rượu, trong lòng cảm thấy rất vui thích.

Tuy chỉ là nhà thuê, nhưng trong suy nghĩ của hắn, nơi đây chính là nhà hắn.

Một tháng tiền thuê là 5 lượng bạc, so với mức tiêu hao cho luyện công thì chẳng đáng là bao. Chỉ cần hắn bước vào cảnh giới Đồng Bì, thì khoản tiêu phí này sẽ nhẹ nhàng đến mức không đáng kể đến.

- Có nhà, có công việc ổn định, có khoản thu nhập thêm, có rượu, có thịt,… còn có plug-in…

Trần Triệt cảm thấy rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, tuy rằng còn chưa tính là quá hạnh phúc, nhưng ít ra yên ổn.

Chỉ có điều, tòa nhà này có hơi lớn…

Trần Triệt chợt nhìn về phía mẫu thân, ban ngày, hắn và cữu cữu phải đến bang phái làm việc, mẫu thân một mình trông coi ngôi nhà này, kể ra cũng thật cô đơn.

Nếu trong nhà có thêm người thì tốt rồi.

- Hay là ra ngoại thành tìm một nha hoàn nhỉ? – Trần Triệt thầm nghĩ.

Nhưng chẳng mấy chốc, hắn đã gạt bỏ suy nghĩ này.

Tuy nói hiện tại ngoại thành rất loạn, muốn tìm một nha hoàn cũng không tốn bao nhiêu tiền, nhưng lòng người khó dò, hắn không dám để người xa lạ ở riêng với mẫu thân.

Nghĩ rồi lại nghĩ, chợt hắn quay sang nhìn cữu cữu.

Lúc này, Vương Nhu cũng đang nhìn về phía Vương Chấn.

- Đệ, ngươi đã 28 rồi, cũng nên tìm một nàng dâu đi, hiện tại trong nhà cũng không phải không thể chứa thêm người… Như vầy đi, sáng mai ta nhờ người dò la thử, ngươi có yêu cầu gì không?

Nghe những lời này, nụ cười trên môi Vương Chấn thoáng cứng lại, kế đó, hắn ta vội khoát tay:

- Tỷ, không cần đâu! Ta lăn lộn giang hồ, vào sinh ra tử, cưới nàng dâu chính là hại người ta đấy! Nếu ngươi cảm thấy nhàm chán thì xem xét thay ngoại sanh đi, hắn cũng đã trưởng thành rồi.

Nghe vậy, Trần Triệt lập tức phản bác:

- Vậy ta bây giờ không phải cũng đang lăn lộn giang hồ à? Cữu cữu, cách nghĩ của ngài không đúng lắm đâu. Thế đạo hiện tại, làm gì mà không nguy hiểm chứ? Ngài xem, những người ở ngoại thành kia kìa, đó mới thật sự là ăn bữa nay lo bữa mai, nhưng nào có ảnh hưởng đến việc bọn họ cưới nàng dâu?

- Nếu ngài thật sự lo lắng, vậy để ta tìm cho người một cô nương có luyện võ.

- Việc này… - Sắc mặt Vương Chấn thay đổi rõ rệt, dường như có gì đó khó nói.

Thấy vậy, Trần Triệt hơi cau mày, trong lòng đã có một vài suy đoán.

- Cữu cữu, ngài có người trong lòng rồi à? Chẳng lẽ là tiểu thư nhà giàu có? Ngài yên tâm, chờ ta mạnh lên một chút nữa, ta sẽ dẫn ngài đến cửa xin cưới!

Nghe vậy, Vương Chấn tức giận mắng:

- Ngươi nói lung tung gì đó? Đừng hỏi nữa! Nói gì thì nói, tạm thời ta không có ý định cưới vợ.

Nói xong, Vương Chấn liền đặt chén xuống, quay về phòng của mình.

Thấy hắn ta phản ứng kịch liệt như thế, Trần Triệt và Vương Nhu liếc nhìn nhau, đều cảm thấy khó hiểu.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Yếu Mà! của Vũ Tam Mao

Truyện [Dịch] Ta Thật Không Yếu Mà! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhattieuhongtran
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.