Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Đi Nhầm Phòng Rồi

Phiên bản Dịch · 1390 chữ

Trans : xSnowballx

Tuyết rơi như cởi đồ ra ,lửa kêu cháy bùng ,ám chỉ cảm xúc nào đó đang va chạm mãnh liệt ,tiếng thở ra dồn dập cũng có thể nghe thấy lẫn nhau.

Trời xanh đại địa ,đàn ông đâu cần loại thuốc này,chỉ cần một người phụ nữ thở ra như hoa lan như bây giờ ,khí tức đều đều .Ẩn tình trước mắt mình như bị trút 10000 cân xuân dược ,cách giải độc duy nhất là chiến đấu vui vẻ với nó một cách thẳng thắn.

" Cái kia ....tôi có người yêu " không biết suy nghĩ cái gì mà Mạc Phàm đột nhiên nói câu như thế .

"A? Tôi không hỏi cậu chuyện này " Blanche nói.

" Vậy cô hỏi cái gì ? " Mạc Phàm nói.

" Tôi hỏi cậu không thích tôi sao ? " thần trí Blanche không tỉnh táo.

Cái quái gì vậy .

" Cô Blanche ,quả thực cô giống như sinh bệnh ,để tôi dìu cô vào trong phòng ,cô nằm nghỉ ngơi một chút " Mạc Phàm cảm giác Blanche không ổn ,lại không dám cứ thế mà rời đi.

Thần trí Blanche đã tới mức này ,nếu mà chạy ra ngoài để con chó súc sinh nào đó chiếm tiện nghi ,không bằng mình làm tên súc sinh này.

" Há ,hình như là thế ,tôi nói một số thứ kỳ lạ với cậu " Blanche giống như lúc tỉnh lúc mê .

Mạc Phàm dìu Blanche vào trong phòng ,đắp chăn lên ,thấy nội y nhỏ tinh xảo bên trong ,trời ạ ,vải vóc nhỏ như này làm sao che kín được to tròn đẹp đẽ đó được?.

" Cô nằm yên ,trà cô pha để tôi đổ đi ,bị sốt uống cái đó không thích hợp cho lắm " Mạc Phàm nói .

" Ừm " Blanche sắp chăn ,đôi mắt mỹ lệ như một cô bé nhìn Mạc Phàm ,có ngượng ngùng ,có chờ mong ,có mê man .

" Ngủ một giấc là cô sẽ khoẻ lại ngay ,đừng có đi lung tung ,tôi sợ cô sẽ xảy ra chuyện " Mạc Phàm nói nhanh.

" Được " Blanche gật đầu ,một lát sau mới nói. :" Cậu bảo vệ tôi ,có được được không ? ".

" Sẽ chết người " Mạc Phàm lẩm bẩm một câu ,thấy ánh mắt nghi hoặc của Blance ,Mạc Phàm vội sửa lời :" Không thích hợp cho lắm ".

" Không sao ,chỉ là tôi có hơi sợ ,rất lâu rồi không có sinh bệnh như bây giờ " Blanche nói .

Mạc Phàm vẫn sợ Blanche sẽ đi ra ngoài ,gật đầu một cái ,nói :" Vậy tôi ở phòng khách ,có chuyện gì ....ồ ,tốt nhất là đừng gọi ,tôi cũng buồn ngủ ".

" Ừm ,biết cậu ở là được rồi " Blanche đã hoàn toàn thất thủ .

Mạc Phàm thấy Blanche hoàn toàn biến thành một cô gái thấp thỏm ,cảm thán chính mình đã trách oan Mục Bạch .Rõ ràng Mục Bạch không phải người nghiệp dư ,mà là một lão làng kinh nghiệm đầy mình .

....

Mạc Phàm ngồi ở ghế salon gỗ ,đối mặt với lò sưởi .

Một lát sau thì ánh mắt Mạc Phàm nghiêng đi ,ngó vào trong căn phòng không đóng cửa ,nhìn vào chiếc giường ngỗng thấy Blanche đang cuộn mình lại như con mèo nhỏ .Rất khó mà tưởng tượng được một người con gái trưởng thành ,cao lớn có thể xinh xắn lanh lợi khi ở dưới chăn ,lộ ra vai trắng nõn cùng xương quai xanh trông rất yếu ớt ,khiến người ta muốn nhảy lên bảo vệ dục vọng .

" Xem ra mình nhất định có thể siêu phàm nhập thánh " Mạc Phàm tự giễu cợt bản thân .

Ngay cả mỹ nữ tuyệt sắc mang theo phong tình ngoại quốc còn từ chối được ,vậy thì hàng rào tu vi là gì mà không thể vượt qua được ?.

" Xem như là do thuốc nên bỏ đi ,nếu mà bị sức quyến rũ của mình thuyết phục thì đã đè xuống chiến đấu tới khi bình minh lên luôn rồi " .

Lò sưởi ấm áp ,Mạc Phàm ngủ thiếp đi lúc nào không hay .

Nói đạo lý thì Mạc Phàm cũng bội phục bản thân mình ,trong tình huống như thế mà còn ngủ thiếp đi được ,lẽ nào không sợ cừu đói ăn thịt hổ ?.

Nhưng Mạc Phàm ngủ thiếp đi cũng vì mấy ngày qua không có chợp mắt ,ngủ thiếp đi cũng vì không muốn phần dưới mất khống chế mà gây ra chuyện .Vóc người của Blanche lại quá tuyệt vời ,phần trưởng thành cùng trang nhã lại càng mê người ,nếu không tự đánh ngất bản thân thì sớm hay muộn thì cũng có chuyện xảy ra .

Tuyết còn đang rơi ,thi thoảng còn nghe thấy tuyết rơi xuống khỏi mái hiên ,tiếng ồn cũng không quấy nhiễu được người đang trong cơn mơ mộng .

Blanche cũng ngủ ,cảm thấy cơ thể mình khác lạ cho nên cũng tự ép bản thân phải ngủ .

Chỉ là trong lòng Blanche có một nghi hoặc.

Mình trong mắt Mạc Phàm bình thường như thế sao ,vì sao lại không động tâm với mình .Từ đầu đến cuối đều không toả ra một chút khí tức quân tử ,trong ngày thường con mắt nhìn loạn , có tà tâm ?.

Mà thứ quấy nhiễu Mạc Phàm trước khi ngủ là : Có phải từ là từ ban đầu lập ra chí hướng sai rồi không ,không nên lập chí hướng cưới hai vợ .Giả như nếu lấy một vợ thì làm chuyện này không thể tha thứ được ,còn mà lấy hai vợ mà làm chuyện này thì nhân thần cộng phẫn ? .

....

" Cộc cộc cộc ....cộc cộc cộc " tiếng gõ cửa làm Mạc Phàm tỉnh dậy,Mạc Phàm còn chưa tỉnh ngủ mơ hồ ra mở cửa ra.

Vừa mở cửa ra thì Heidi với mái tóc nâu nhạt dài đứng trước mặt ,nở nụ cười lễ phép nhưng khi thấy người mở cửa ,thì biểu hiện cứng lại rồi ,hồi lâu không phục hồi lại được tinh thần.

Mạc Phàm thấy vẻ mặt của Heidi thì cũng nhận ra được vấn đề .

Nhưng mà Mạc Phàm cũng không phải là người chưa từng trải qua sóng gió ,mặt không biến sắc ,nói :" Sớm như thế đã tới tìm tôi, có việc gì không .

" Chuyện này ....đây là chỗ của cô Blanche ở mà " Heidi cũng hơi bối rối ,không đủ sức nói.

" Há ,cơ thể cô ấy không thoải mái ,lò sưởi này lại không tốt ,cho nên là tôi với cô ấy đổi phòng cho nhau " Mạc Phàm nói.

" Như vậy à ,doạ tôi rồi ,vậy phòng của cậu ở đâu ,tôi tìm cô Blanche có chút việc " Heidi thở phào nhẹ nhõm.

" Ở nam tuyết loan, phòng cuối cùng ở sơn tuyền là của tôi " Mạc Phàm nói với Heidi.

" Được ,cảm ơn " Heidi gật đầu ,nửa tin nửa ngờ.

Vẻ mặt của Mạc Phàm không cần cảm ơn ,chậm rãi đóng cửa lại .

Cửa gỗ vừa đóng lại ,Mạc Phàm chạy nhanh tới giường của Blanche ,hiển nhiên là Blanche cũng đã thứ dậy ,nghe được âm thanh của Heidi.

Chuyện tối qua Blanche vẫn còn nhớ rõ ,sau khi tỉnh táo thì không chất vấn mà trừng mắt với Mạc Phàm ,hỏi bây giờ nên làm cái gì ,Blanche rất coi trọng danh dự .

" Còn ngây ra đó làm gì ,mặc thêm áo khoác ,đến phòng tôi từ một chỗ khác " Mạc Phàm cũng mặc kệ ,hất chăn lên ,tiện tay cầm cái áo khoác cho Blanche đang còn ngây người.

" Ừm " Blanche nhanh chóng mặc thêm áo,giống như một cô gái vừa làm chuyện xấu hổ ,hoảng loạn làm theo lời của Mạc Phàm nói .

Nhìn thấy Blanche vội vã rời đi ,Mạc Phàm ở lại : Ông trời phù hộ Blanche không nghĩ tới mình bỏ thuốc ,nếu không đã chết không còn xác rồi .

Mẹ nó ,cuối cùng đứa ngu nào nghĩ ra cái chủ ý bỏ thuốc như này hả .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowballx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.