Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chú Pháp Kỳ Dị

Phiên bản Dịch · 1558 chữ

Trans : xSnowballx

Mới đi vào cửa thang máy, Tương Thiểu Nhứ mới ý thức được gì ,thoáng liếc nhìn Mục Bạch đang đứng cách một khoảng ,nhìn mặt nghiêng cùng sau gáy Mục Bạch.

" Làm sao mình lại đồng ý tới vậy ? Nếu như cậu ấy hiểu lầm thì làm sao bây giờ ? " Tương Thiểu Nhứ nói.

Hiện tại tốt xấu thì trời cũng sắp tối ,mặc dù thời đại này đi vào phòng cũng không có vấn đề gì,nhưng trong lòng vẫn nghĩ tới phương diện kia ,trước đó có nghe Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên nói qua về Mục Bạch ,toàn bộ là ngụy quân tử ,Tương Thiểu Nhứ vẫn thấy Mục Bạch có chút chính kinh,nhưng mà vạn nhất vào ốc ,cái tên này có ý khác thì làm sao,thời đại này có nhiều từ lóng về yêu bào*,có phải mình đã vô hình đồng ý một thứ gì đó rồi không?.

Trên tất cả ,Tưởng Thiểu Nhứ muốn rời đi cũng không hay lắm,đơn giản Tương Thiểu Nhứ cũng không phải là loại cô gái õng ẹo nhăn nhó ,đối phương đồng ý hẹn thì chứng tỏ mình có mị lực,đến thời điểm thoải mái thì từ chối là được rồi.

Đi tới cửa ,dùng chìa khoá mở cửa ,Mục Bạch cũng đột nhiên ý thức được mình cùng Tương Thiểu Nhứ chưa quen tới mức có thể mời người ta vào nhà ,chứ đừng nói là chuyện giao nhà cho người ta .

Nhưng mà cửa vừa mở ra ,Mục Bạch cùng Tương Thiểu Nhứ đều sững sờ ,một luồng hương khí ngọt ngào bay ra ,một cô gái mặc áo ngủ tơ lụa trong suốt không có bất kỳ đề phòng với mái tóc xoăn đứng ở cửa.

Cô gái này đoán chừng cũng không nghĩ tới Mục Bạch lại dẫn một cô gái khác tới ,trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc ,bất quá nụ cuời nở trên môi rất nhanh :" Mục Bạch ,cuối cùng anh đã về ,những ngày qua anh đã chạy đi đâu,vứt người ta ở đây một mình, còn tưởng em ngủ với anh một đêm ,lập tức dự định quay đầu rời đi ".

Tương Thiểu Nhứ há miệng kinh ngạc.

Xem ra Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên nói không có sai ,tên Mục Bạch này quả nhiên là đàn ông xảo trá,mấy ngày trước yêu bào,mọi người không đuổi đi, thậm chí còn gọi mình tới ,không hẹn mà gặp ,pháo tố dưỡng .

" Câi kia ,vẫn là để tôi tự mình đi dạo đi " Tương Thiểu Nhứ cảm thấy lúng túng ,xoay người rời đi.

Mục Bạch muốn giải thích ,nhưng thật sự không biết phải nói gì.

Sau khi Tương Thiểu Nhứ rời đi,lúc này Mục Bạch mới xoay người nhìn kỹ cô gái ăn mặc hơi quá đáng .

" Mục Hủ Miên ,cô có ý gì,tôi nhớ không lầm thì đây là nhà của đoàn pháp sư nam dực cho tôi, cô không có sự cho phép của tôi mà vào có phải là hơi quá đáng rồi không " Mục Bạch có chút tức giận ,nói.

Mục Hủ Miên là một người phụ nữ lòng dạ ác độc,lúc trước ở dưới ao dung nham núi Côn Lôn Thái Dương,người phụ nữ này suýt chút nữa giết người diệt khẩu tất cả bọn họ.Sau đó ,Mục thị bỏ ra số tiền rất lớn ,đáp ứng giải trừ nguyên bản mấy chỗ yếu điểm của Mục gia ,Đông Phương thế gia ,các nhân tài Đông Phương thế gia cùng Mục gia mới đồng ý thả Mục Hủ Miên trở về.Nào có biết không qua bao lâu thì Mục Hủ Miên lại chạy tới nơi này gây sóng gió ,người bên Phàm Tuyết Sơn cũng biết Mục Hủ Miên ở bên Đại Lê thế gia,xem như là một người điều khiển.

" Hiện tại tôi ở sát vách cậu nha ,sân thượng liền tới đây.Tôi cũng không biết thị trưởng bên Bắc nội khu sắp xếp chỗ tôi ngay bên cạnh cậu,những thiết bị điện bên nhà tôi không dùng được,vì thế mà tôi mượn nhà cậu mấy ngày.....Nào có biết cậu dẫn bạn gái nhỏ tới ,có phải tôi làm hỏng việc tốt của cậu rồi không? Không sao,không sao ,chị đây sẽ bồi thường cho cậu mà ,vóc người của chị đây được hơn cô gái vừa nãy,kỹ thuật về phương diện kia chị đây cũng tự tin lắm,bảo đảm thoả mãn cậu ,được chứ ?" Mục Hủ Miễn vuốt mái tóc của mình, lộ ra vai đẹp,tư thế mặc cho người ngắt hái.

Mục Bạch khinh thường ,nói :" Cô thích phòng này,vậy thì cho cô, tôi tới chỗ nam dực xin căn nhà khác ".

Mục Bạch vẫn chưa ở qua mà đã bị Mục Hủ Miên chà đạp mấy ngày,không biết người bên đoàn pháp sư nam dực làm ăn như nào ,sắp xếp mình với yêu nữ này ở chung một chỗ.

" Khanh khách ,tôi thích cái vẻ lạnh lùng không nể tình của cậu,có thể làm cho người ta hưng phấn lên .Bất quá nói đi cũng phải nói lại, sau này chúng ta có thể coi nhau như là đồng liêu, cậu đừng có lãnh đạm với người ta như vậy chứ " Mục Hủ Miên nói.

" Đồng liêu gì cơ ? " Mục Bạch cảm thấy rất ngờ vực .

" Tôi cũng là pháp sư nam dực,nói đúng hơn ,chúng ta đồng liêu đồng cấp ,cậu là nhân viên chiến đấu, tôi là nhân viên phụ trách tổ chức ,bớt nóng đi, không phải vậy tại sao chúng ta được cấp nhà cùng một chỗ đây? " Mục Hủ Miên nói tiếp.

" Vậy thì đó là vinh hạnh của tôi " Mục Bạch cười lạnh.

" Đừng có đứng ở bên ngoài ,mau vào ngồi đi,tôi dọn nhà cho cậu sạch sẽ, có thể nhà còn mùi .Cậu đừng nói tôi hiện tại yêu thích căn nhà này ,nếu không sau này chúng ta ở cùng một nhà đi ,tôi cũng không có để ý đâu " Mục Hủ Miên nói ra lời mời khi đi đôi dép nhỏ.

" Tôi lấy ít đồ ,nhà này của cô rồi " Mục Bạch đi vào nhà ,lấy bao đồ của mình trước đó vứt lại đây.

Mục Hủ Miên thấy Mục Bạch không nể tunhf như thế,nụ cười càng thêm xán lạn,thật giống Mục Bạch lạnh nhạt không nhìn Mục Hủ Miên ,Mục Hủ Miên lại càng hài lòng .

" Dáng vẻ này của cậu ,vẫn giống như chúng ta có thể vui vẻ tới phần cuối,muốn từ đây không liên......Oẹ " Mục Hủ Miên nói được nửa câu thì đột nhiên nôn xuống thảm .

Mục Bạch cũng không nhìn Mục Hủ Miên,cho rằng Mục Hủ Miên ở đó khoe phong tao gì đó ,nhưng bên cạnh bay tới mùi máu tanh rất đậm.

Quay đầu lại ,Mục Bạch phát hiện Mục Hủ Miên nôn ra một bãi máu lớn,thảm màu lam nhạt bị nhuộm thành toàn màu đỏ ,hơn nữa Mục Hủ Miên vẫn đang nôn ra máu.

" Oẹ ".

Thân thể Mục Hủ Miên xuất hiện co giật,nôn lần nữa như muốn kéo theo cả nội tạng ra ngoài ,sắc mặt vừa nãy còn hồng hào mà giờ đã trắng xám tới cực điểm ,môi đen lại nghiêm trọng .

" Cô làm sao thế ? Mục Bạch sợ hết hồn.

Nôn ra máu như này tuyệt đối không phải là giả ,đặc biệt là đang vẻ thống khổ tới cực điểm của Mục Hủ Miên ,giống như có thứ gì khấy điên cuồng trong bụng.

" Tôi ...tôi không ... " Mục Hủ Miên cũng không biết mình xảy ra chuyện gì ,hầu như không thể đứng dậy được.

" Để tôi mang cô tới tổng bộ " Mục Bạch ý thức được tình thế có chút nghiêm trọng ,cũng không suy nghĩ nhiều, vội vàng bế Mục Hủ Miên chạy tới tổng bộ đoàn pháp sư nam dực.

....

Mục Hủ Miên vẫn còn nôn ra máu,không bao lâu thì nhuộm đỏ lưng của Mục Bạch ,Mục Bạch chạy trên phố,cả người như mới từ trong ao thuốc nhuộm đi ra .

" Cứu..cứu....cứu ...tôi" Mục Hủ Miên thống khổ ,yếu ớt cầu xin.

" Tôi đang cứu cô " Mục Bạch nói rất chân thành.

Tuy Mục Bạch rất phản cảm với Mục Hủ Miên, nhưng đột nhiên Mục Hủ Miên thành ra bộ dạng đáng sợ như này ,có chút không đành lòng .

Nôn ra máu quá nhiều ,máu trong cơ thể thì có bao nhiêu ,Mục Hủ Miên trực tiếp phun ra gần một nửa ,nếu là người bình thường đã chết từ lâu rồi.

Vì sao lại thành bộ dạng này,Mục Bạch cũng không rõ lắm ,việc cấp bách vẫn nên đưa Mục Hủ Miên tới tổng bộ đoàn pháp sư nam dực ,ở đó có pháp sư Trì Dũ hệ.

__

Yêu bào : thuật ngữ internet dùng để chỉ những người không có quan hệ vợ chồng hoặc đang có quan hệ tình cảm nhưng rõ ràng không muốn kết hôn để gặp gỡ và quan hệ tình dục .Nói gọn lại dạng kiểu tình 1 đêm .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowballx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.