Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ Săn Mồi Không Dấu Vết

Phiên bản Dịch · 1385 chữ

Trans : xSnowballx

__

Đến ban đêm ,đoàn lính đánh thuê Mạch Long mới tiếp tục xuất phát.

Biết được ma hổ Thiên Sơn không dễ chọc vào, vì thế mà bọn họ cố hết sức để tránh ma hổ Thiên Sơn .

May là ma hổ Thiên Sơn chứ không phải là sinh vật quần cư ,mỗi một con chúng nó nắm giữ lãnh thổ riêng ,sau khi Quan Ngư cùng dạ la sát tìm kiếm được một con đường khá an toàn,mọi người đi theo con đường này.

" Tính cảnh giác của chúng nó rất mạnh,chủ yếu thông qua khí tức ,âm thanh ,nhưng tôi cảm giác chúng nó còn nắm giữ một loại năng lực mạnh mẽ nào khác nữa " Quan Ngư nói.

" Như vậy là tốt rồi ,không phải vậy chúng ta đều giậm chân tại chỗ " phó đoàn trưởng Kuma nói.

Đối với năng lực của Quan Ngư ,Kuma rất khen ngợi ,vốn tưởng rằng đội 9 sẽ tạo thành trói buộc,nào có biết trong đội này có mấy người thâm tàng bất khả lộ .

Đi suốt đêm ,ma hổ Thiên Sơn thích đi lại vào ban ngày,ban đêm xuất hiện chút động tĩnh nhỏ chỉ cần không cách gần chúng nó ,chúng nó đều không quá để ý.

....

Trời bắt đầu sáng ,ánh nắng chiếu vào những thực vật lá kim ở núi cao, không phải tất cả đoạn đường thung lung tách giãn Thiên Sơn nào cũng đều âm u ,chật hẹp,thâm thúy,đến tầng núi cao phong sương ,bọn họ cất bước ở ngọn núi lớn không khác bước ở thung lũng tách giãn Thiên Sơn,rất nhiều lúc bọn họ hoài nghi có phải bản thân đang bước đi ở thung lũng tách giãn lớn không .

" Rì rào ~ ".

" Rì rào ~ ".

Trên mặt đất ,đạp trên lá kim rơi xuống sẽ phát ra tiếng vang nhẹ nhàng.

Sương lạnh sẽ hoà tan khi bình minh tới ,lá rụng có vẻ ướt nhẹp,đi trên một con đường phủ kín lá rơi ,trống vắng làm cho người ta có cảm giác bất an,bởi vì nhiều lúc bọn họ không phân biệt được là tiếng bước chân của đồng đội hay một con thú săn mồi nào ở gần đó không nhẫn nại được mà phát ra tiếng.

Mạc Phàm có chút khát nước,lấy ra bình nước sạch ,đã quen nước lạnh ,uống xong đưa nước ấm cho Mục Ninh Tuyết .

Mục Ninh Tuyết giơ con mắt mỹ lệ lên,môi hơi mím lại.

Trả lại bình nước ấm cho Mạc Phàm,Mạc Phàm còn tưởng Mục Ninh Tuyết không thèm để ý tới, lúc cầm bình nước phát hiện nước ấm đã lạnh đi mười phần .

Uống một ngụm lớn,Mạc Phàm quay đầu nhìn Apase ,thấy Apase thỉnh thoảng nhìn về phía sau một chút .

" Em đi trước đi,anh đi huấn sủng " Mạc Phàm nói.

Nói xong Mạc Phàm đi xuống,Apase thấy Mạc Phàm cao hơn nửa cái đầu đột nhiên tới đây,tỏ rõ vẻ tức giận xem thường ,quay mặt ra chỗ khác ,lười nói nửa câu với Mạc Phàm.

" Phía sau có cái gì ? " Mạc Phàm hỏi.

" Không biết " Apase trả lời.

" Apase ,ngươi đừng tưởng ta không biết kế vặt của ngươi .Lúc Mục Ninh Tuyết bị bệnh,ta ngươi để ý cô ấy ,ngươi đã làm chưa " Ngữ khí Mạc Phàm tăng lên.

" Ta...." Apase thấy ánh mắt Mạc Phàm trở nên ác liệt ,trong lúc nhất thời lộ ra vẻ khiếp đảm.Apase cũng không biết tại sao mình lại sợ Mạc Phàm,nói chung khí thế nghiêm túc của Mạc Phàm quả thật làm cho người ta không dám lỗ mãng :" Ta chỉ có chút tò mò năng lực khác của cô ấy ".

" Lần sau còn dám như vậy ta sẽ vứt ngươi trở lại Ai Cập " Mạc Phàm nói không khách khí.

Apase nghe được câu này ,ánh mắt lập tức thay đổi .

" Cầu còn không được " Apase hừ một tiếng .

" Đứng lại cho ta ".

" Ta không phải nô lệ của ngươi " .

Nói xong câu đó ,Apase vừa chạy vừa đi một khe dài bên cạnh.

Nhìn qua thì Apase chạy trốn như bình thương ,nhưng chớp mắt cái đã không thấy đâu ,Mạc Phàm dịch chuyển tức thời đến chỗ đó nhưng không thấy hình bóng Apase đâu.

Vốn muốn cưỡng chế gọi Apase về ,nhưng đoán chừng làm vậy sẽ chọc giận Apase ,lắc đầu ,đi theo Apase.

....

" Kỳ thực Apase vẫn luôn ở cạnh lều " Mục Ninh Tuyết nói.

" Haizzz ,sao mà cảm giác một khế ước thú thôi mà khó phục vụ hơn người yêu " Mạc Phàm thở dài một hơi ,bỗng ý thức được câu nói này sai ,vội vàng sửa lời ,:" anh không nói em ,đúng rồi ,nghe nói lúc em bệnh có tiếng rít gào xuất hiện ở phụ cận,làm cho Gavin chấn thương là gì ? ".

" Hệ thứ ba của em " Mục Ninh Tuyết trả lời.

" Hệ thứ ba ? Anh còn tưởng em chăm chú tới ma pháp Băng hệ,ngay cả hệ thứ ba ,hệ thứ tư cũng không thức tỉnh chứ " Mạc Phàm nói.

" Hệ thứ tư chưa thức tỉnh ,còn hệ thứ ba có hơi phức tạp...." Mục Ninh Tuyết nói.

Mục Ninh Tuyết đang muốn nói hệ thứ ba cho Mạc Phàm nghe ,bỗng nhiên bên phía Nam Giác phát ra âm thanh như gió thổi ,loại âm thanh này chỉ người trong đội mới nghe được.

" Hình như xảy ra chuyện gì đó " Mạc Phàm nói.

" Qua đó xem một chút ".

....

Đoàn lính đánh thuê Mạch Long đã dừng lại,những đội trưởng từng đội cùng phó đoàn trưởng Kuma tới đội ngũ phía sau.

Đội ngũ phía sau đội 7, thành viên đội này vẫn tính là hoàn hảo,bọn họ tiếp nhận bọc hậu từ đội 9.

" Có thứ gì đó đi sau chúng ta " đội trưởng đội 7 Auburn nói.

" Có 3 đội viên mất tích ".

" Hẳn là bọn họ chết rồi ,tôi nghe được âm thanh có thứ gì đó lôi bọn họ đi " Nam Giác nói.

" Đáng chết ,chúng tôi không thấy gì ,thấy mỗi thân ảnh hùng tráng loé qua rất nhanh ,sau đó thấy tên cuối cùng bị bắt đi phía trên huyền bích ,chúng tôi không biết bay ,cũng không có pháp sư Thổ hệ,Phong hệ ,muốn đuổi theo cũng không được " đội trưởng đội 7 Auburn nói.

" Quan sát tại chỗ ,duy trì cảnh giác " phó đoàn trưởng Kuma ra lệnh.

....

Qua khoảng 1 tiếng ,xung quanh không có động tĩnh gì ,thậm chí tiếng bước chân trên lá biến mất ,mọi người nín thở ngưng thần ,ngoại trừ vách núi cheo leo xung quanh ,cao thông cũng không có gì.

" Thật giống là đi xa rồi " Nam Giác nói.

" Vậy chúng ta đi nhanh thôi,đoán chừng là đi nhầm vào địa bàn kẻ nào đó " Kuma nói.

Muốn tìm thấy người bị bắt là chuyện không thể ,nên rời đi thì rời đi ngay lập tức.

Đoàn lính đánh thuê Mạch Long tiếp tục tiến lên ,lần này bọn họ bước nhanh hơn ,nếu đã biết nơi này nguy hiểm thì lựa chọn ở lâu không phải là lựa chọn sáng suốt.

Đội ngũ đi được hồi lâu ,đến chạng vạng mới nghỉ ,chạng vạng cùng nắng sớm tương tự nhau,đều là màu quất ,soi sáng nơi đầy lá kim này,nhìn qua như bước tranh mỹ lệ đầy sức sống .

Mục Ninh Tuyết đi theo Linh Linh,lo lắng Linh Linh không quen gió lạnh nơi này, cố ý đưa cho áo khoác dày cho Linh Linh .

Linh Linh nằm ngủ lên phi xuyên ngai lang ,Mục Ninh Tuyết đắp áo khoác lên người Linh Linh ,vỗ Linh Linh nhẹ nhàng.

" Rì rào ".

Tiếng bước chân nhỏ nhẹ từ vách đá bên cạnh người nào đó vang lên, nơi đó mọc đầy cây lá kim thấp, lá cây đung đưa ,không biết là tiếng bước chân hay gió thổi.

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowballx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.