Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Bằng Về Đây

Phiên bản Dịch · 1426 chữ

Trans : xSnowballx

Tìm kiểu rải thảm kỳ thực cũng tồn tại nhiều nguy hiểm, ở gần băng ngân có rất nhiều yêu ma khá đáng sợ, chúng nó lộ ra hung quang , chờ người không biết nguy hiểm tới . Những sinh vật tồn tại ở thiên hoang băng lĩnh đều có một ít năng lực ẩn nấp, ở trên mặt băng như gương, nếu không cẩn thận nhận biết thì rơi vào vị trí nhận đòn tấn công chí mạng thì cũng không biết.

" Đại khái là cô ấy trốn ở sau băng sơn này , lần cuối tớ nghe được động tĩnh là từ chỗ này truyền tới " Nam Giác nói với Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết .

" Được, dẫn chúng tớ đi tìm cô ấy trước khi dị tài viện tìm ra " Mạc Phàm nói.

Theo chỉ dẫn của Nam Giác thì Mạc Phàm , Mục Ninh Tuyết , Triệu Mãn Duyên , cả bốn người giả vờ ra phía sau băng thể để tìm, dị tài viện cũng không cảm thấy có vấn đề gì , tiếp tục tìm kiếm Tần Vũ Nhi.Lãng phí một chút thời gian cũng sẽ cho Tần Vũ Nhi khôi phục một ít ma năng, thiên phú kia giúp Tần Vũ Nhi bỏ qua bước thi pháp, nếu dưới tình huống đầy đủ ma năng thì bọn họ không chiếm được phần hơn .

" Mấy người tìm ở phía kia " liệp vương Arsène chỉ huy vài tên thợ săn đại sư trong đội.

" Bên kia rất nguy hiểm , vừa nãy tôi nghe thấy tiếng gầm nhỏ " vài thợ săn đại sư tỏ ra không tình nguyện.

" Không có trả giá thì làm gì có thành công , lẽ nào cậu cho rằng chúng tôi làm dáng một chút , tản bộ ở thiên hoang băng lĩnh thì có thể lấy được Thiên Sơn thánh liên sao? " Arsène nói.

Những đội khác chia ra những hướng khác nhau, đều biết là băng ngân đáng sợ, cho nên mọi người không dám bay ở thiên hoang băng lĩnh này , hơi bất cẩn một chút thôi sẽ bị yêu phong quỷ dị hút vào.

Mạc Phàm quay đầu nhìn hướng mà những người khác di chuyển, phát hiện cách đó không xa Hình Huy mang theo người đi sau.

" Bọn họ sẽ không phát hiện ra chúng ta có vấn đề đó chứ ? " Triệu Mãn Duyên nói .

" Không có khả năng, hơn nửa là muốn chúng ta buồn nôn, phải nghĩ tách bọn họ ra, nếu không thì chúng ta không có cách nào chạm mặt Tần Vũ Nhi " Mạc Phàm nói.

" Cái này giao cho tớ đi " Triệu Mãn Duyên nói.

Triệu Mãn Duyên đi tới chỗ Hình Huy, đi dọc theo gò băng, bỗng nhiên chỉ vào mặt băng chìm xuống rõ ràng , nói :" Hình như là tôi thấy cô ta ở phía dưới này ".

Âm thanh của Triệu Mãn Duyên lập tức thu hút tất cả sự chú ý của mọi người gần đó, mọi người chạy tới, Triệu Mãn Duyên giả vờ gấp gáp tranh công phóng nhanh về phía lòng đất dưới băng .

Nhắc tới cũng kỳ lạ , Triệu Mãn Duyên diễn thật tới mức làm người ta lúng túng quyết định, có mấy người tin là thật , ngay cả Hình Huy đang theo Mạc Phàm thì tâm cũng lay động, vội vàng đổi hướng đuổi theo Triệu Mãn Duyên.

Người đầu tiên tìm được yêu nữ thì sẽ được thưởng một cánh hoa Thiên Sơn thánh liên to nhất , bọn họ liều lĩnh đặt cược mạng sống tới đây không phải vì cái này à .

Sau khi thuận lợi tới băng sơn vuông, băng sơn trập trùng lớn vô cùng, phía sau sườn núi có nhiều khe suối có thể ẩn thân, Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết còn tưởng rằng Tần Vũ Nhi sẽ ẩn thân trên cây, ánh mắt Nam Giác vẫn tìm phía dưới lưng núi.

" Kỳ lạ ... " Nam Giác nói.

" Cô ấy không có ở đây sao? " Mục Ninh Tuyết có hơi lo lắng hỏi.

" Cô ấy có ở đây, nhưng mà âm thanh rất nhỏ truyền từ nơi đó tới " Nam Giác chỉ vào một trường ngân thâm thúy dưới núi.

Mạc Phàm nhìn tới chỗ mà Nam Giác chỉ là một băng ngân lớn, có thể băng ngân này thuộc một trong cửu ngân , đừng nói là người bình thường rơi vào bên trong , tới gần phạm vi 500 mét là có thể cảm nhận được lực hút truyền ra từ băng ngân .

" Cô ấy ở gần chỗ kia sao ?" Mạc Phàm hỏi.

" Không , cô ấy ở dưới " Nam Giác nói.

Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết liếc mắt nhìn nhau, bỗng nhiên ý thức được gì lập tức chạy tới băng ngân khổng lồ.

Chiều dài băng ngân này vượt qua 7 8 km, chiều rộng cũng 400 mét , băng ngân này không khác gì một đầm lầy chết chóc, chỉ cần giẫm vào thì khó mà sống sót.

Hai người đều đứng bên bờ băng ngân , lực hút đáng sợ không ngừng kéo hai người xuống dưới băng ngân, Mạc Phàm không thể không dùng tới ma pháp Không Gian hệ để đối kháng với lực hút này.

Đi xuống dưới, Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết phát hiện trên vách băng ngân còn có một mặt băng nhai, băng nhai cách mặt băng khoảng 100 mét , giống như một cây thông đơn độc có một dáng người mặc đồ màu tím nhạt , mái tóc tuyết bạc kim diễm xuất chúng .

" Cô ấy ở dưới " Mục Ninh Tuyết nói.

" Cô ấy bị nhốt rồi sao, làm sao lại rơi xuống băng ngân, chúng ta làm sao cứu cô ấy ra đây ? " Mạc Phàm nói.

" Hai người đừng sốt ruột như vậy " Nam Giác đi theo , nói.

Băng nhai dưới băng vân, tựa hồ như Tần Vũ Nhi nhận ra ba người bọn họ, xoay người ngẩng đầu lên.

" Em muốn xuống dưới đó " Mục Ninh Tuyết nói .

" Để anh dùng ma pháp hỗn độn thay đổi quy tắc nơi này, em nhanh chóng cứu cô ấy ra, thời gian anh kiên trì được cũng không lâu " Mạc Phàm nói với Mục Ninh Tuyết.

" Ừm ".

Hỗn độn có thể thay đổi quy tắc trọng lực nơi này, tương tự cũng có thể nghịch chuyển quy tắc băng ngân, chỉ là băng ngân này thực sự lớn, sản sinh tra trường lực nuốt thiên địa mang uy lực thực sự khủng bố , Mạc Phàm chỉ có thể làm được một khu vực nhỏ.

Mục Ninh Tuyết thật sự xuống dưới, rất hiếm khi thấy Mục Ninh Tuyết sốt sắng vì một người như thế , âu cũng vì hoàn cảnh Tần Vũ Nhi giống Mục Ninh Tuyết , cũng có mái tóc ngân tuyết , hiểu được sự cô độc lẫn nhau.

" Chị Tần ".

Mục Ninh Tuyết nhìn thấy Tần Vũ Nhi, có cảm giác vô cùng thân thiết .

" Ninh Tuyết , tại sao em lại ở chỗ này? " Tần Vũ Nhi khá kinh ngạc.

Nơi này là vết tích Thiên Sơn, là nơi hết sức nguy hiểm, Mục Ninh Tuyết bước ở nơi như này sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

" Em tới nơi này để tập luyện, bây giờ tình cảnh của chị rất tồi tệ " Mục Ninh Tuyết nói.

" Chị biết " Tần Vũ Nhi nói chuyện rất ôn hoà, không nhìn thấy sự lo lắng khi bị dị tài viện bức bách.

" Tại sao chị lại trở về nơi này ? " Mục Ninh Tuyết không hiểu.

Nếu Tần Vũ Nhi đã được giải thoát khỏi băng ngân, làm sao không ở trong thành thị, là vì tránh né dị tài viện cho nên mới làm như thế sao ?.

Tần Vũ Nhi lắc đầu.

Đi khắp thế giới không thấy người mình cần tìm , không bằng quay về đây tiếp tục chờ đợi. Tần Vũ Nhi khẳng định trong khoảnh khắc được giải thoát khỏi băng ngân đã thấy gương mặt thân quen thuộc đang đợi chờ kia...

Tại sao lại xoay người rời đi ?.

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.