Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Nạp Ngân Khoáng Về Tay

Phiên bản Dịch · 1718 chữ

Trans : xSnowballx

__

Mạc Phàm liếc nhìn , quả nhiên trong cát lộ ra mấy khối ngân thạch nhìn qua rất sáng sủa .

Bất kể là sở hữu của quốc gia hay tư nhân, khu vực đó chỉ cho phép hợp tác khai thác bất kỳ khoáng vật tư, không cho phép vận chuyển trộm một mình .

Rất hiển nhiên là đốc công Lưu nói dối hạng mục khai thác , vận chuyển trộm ngân thạch hiếm có quý giá , nhưng lại trả tiền thuế cát rẻ mạt .

" Đốc công , ông rất là gian thương , nhớ ban đầu chúng tôi dùng gần hết khí lực mới có mảnh giang sơn Phàm Tuyết Sơn này, ông chạy vào chỗ chúng tôi làm hợp tác nhỏ, làm sao còn lừa gạt trộm khoáng hả , ông là đang trộm tiền của tôi đấy " Mạc Phàm nói .

Đốc công Lưu vừa muốn đứng dậy , nhưng sau khi bị Mục Ninh Tuyết vạch trần âm mưu , thì lại thấp xuống , biểu hiện ra dáng vẻ nước mắt nước mũi.

" Tôi cũng không còn cách nào , ngay từ ban đầu thật sự không biết nơi này có ngân thạch khoáng , chỉ muốn làm một chút chuyện làm ăn " đốc công Lưu nói.

" Tôi tự hỏi cát Phàm Tuyết Sơn chúng tôi không phải là cát tốt , tại sao ông lại một mực ở nơi này. Được rồi , đừng có ở trước mặt chúng tôi giả mù sa mưa nữa , ông không chịu nói tiếng người thì tôi đây sẽ đưa ông tới hầm mỏ làm cu li, không tới ba mươi năm thì đừng hòng trở về " Mạc Phàm nói .

" Đừng , tôi mới từ bên kia trở về chưa được mấy năm....tôi nói không được à " Đốc công Lưu nói.

" Ầy...ông tòng quân đào khoáng trở về ? " Mạc Phàm sửng sốt một chút .

" Đúng , tôi ở Cam Túc , ban đầu là nhân viên đo lường địa chất , bởi vì một sai lầm mà bị điều tới nơi xa xôi làm cu li trong năm năm . Trong năm năm đó tôi có học một ít bản lĩnh, chính là cách làm sao tìm được ngân khoáng thạch chính xác nhất . Sau khi trở lại Cam Túc , lấy cái bản lĩnh này để phát tài, sau đó nghe được Phàm Tuyết Sơn là tân thành, khá là đối ngoại, chính sách không nghiêm cho nên mới lén lút tới đây ..." Đốc công Lưu nói.

" Ông tới đây xin 5 khoáng địa, đây là cái thứ nhất có đúng không ? " Mục Ninh Tuyết hỏi.

" Vâng vâng vâng , đây là chỗ khai thác khoáng thứ nhất , dự định là ở đây kiếm một món hời rồi sang bốn cái còn lại" đốc công Lưu nói.

" Bốn cái khác ?" Mạc Phàm trong lúc nhất thời không phản ứng lại được.

" Bốn cái khác đều có ngân khoáng thạch? " Mục Ninh Tuyết cũng có hơi bất ngờ , hỏi.

" Có , địa chất ở Phàm Tuyết Sơn vừa vặn tạo ra ngân khoáng thạch, tôi đã bỏ ra gần một năm để đo lường " lần này đốc công Lưu không dám nói dối nữa.

Mục Ninh Tuyết nghe được câu này, vội lấy điện thoại ra gọi cho Mục Lâm Sinh.

" Lâm Sinh , trước hết anh cứ tạm gác lại mọi chuyện rồi tới nơi này một chuyến " Mục Ninh Tuyết nói.

" Một tiểu thương nhân nhận thầu vật liệu đá, đâu cần chúng ta đích thân giải quyết ? " Mục Lâm Sinh trả lời .

" Phàm Tuyết Sơn chúng ta có 5 ngân khoáng địa, đều là những khoáng địa mà thương nhân này xin thầu " Mục Ninh Tuyết nói .

" Ngân khoáng thạch ? 5 cái ? ".

" Anh đến ngay đây ....Phó thị trưởng , tôi có việc gấp, không hàn huyên với ngài được, không có , không có , tôi đâu có nghĩ ngài như thế ....Vợ tôi sinh , ở phòng sinh, haiz, đúng .....cảm ơn ngài đã hiểu cho " bên kia điện thoại truyền tới âm thanh của Mục Lâm Sinh.

Mạc Phàm có chút khó hiểu, tại sao Mục Ninh Tuyết lại vội vàng gọi cho Mục Lâm Sinh làm gì .

Mục Lâm Sinh cũng khá là xốc nổi , trực tiếp ngồi máy bay trực thăng tới.

Cánh quạt máy bay trực thăng thổi bụi mù khu mỏ , Mục Lâm Sinh cũng biết máy bay không thể dừng ở đây, đơn giản là nhảy từ trên cao xuống.

"' Đỡ tôi với " tu vi ma pháp của Mục Lâm Sinh thật sự thấp, nếu không có ngoại lực hỗ trợ từ độ cao này thì sợ là hơn nửa thân thể sẽ bất động .

Mạc Phàm dùng ý niệm đỡ lấy Mục Lâm Sinh, nhưng tiếc là vẫn chưa khống chế xong lực đạo, Mục Lâm Sinh tí nữa thành chó cạp bùn .

" Mục Lâm Sinh , anh nôn nóng như thế để làm gì " Mạc Phàm không vui nói.

" Tôi không nôn nóng mà được à , 5 cái ngân khoáng địa đấy, là 5 cái, 5 cái đấy " Mục Lâm Sinh có vẻ đặc biệt kích động , không thèm để ý tới toàn thân đều là bùn đất.

" 5 cái thì 5 cái thôi , có cái gì mà làm quá lên " Mạc Phàm nói .

" Đại đương gia à , lời này của cậu có chút thiếu văn hoá , cậu biết một cân ngân khoáng thạch bán được bao nhiêu tiền không , một cân ngân khoáng thạch thôi cũng đã đủ nuôi sống một nhánh tiểu quân đội , nếu như Phàm Tuyết Sơn chúng ta thật sự có 5 cái thì sợ là một đêm phất lên luôn " Mục Lâm Sinh nói.

" Một đêm là phất lên luôn , cường điệu đến như vậy , tên thương nhân mũi to hèn mọn này còn có thể đào ra được thứ có giá trị như thế ? " Mạc Phàm hoài nghi liếc mắt nhìn đốc công Lưu .

Vành mắt đốc công Lưu đã đỏ , thành khẩn nói với Mạc Phàm :" đại lãnh đạo , lúc tôi còn trẻ cũng là nhân viên đo lường địa chất cấp quốc gia ...còn nữa , thật sự ngài không biết giá trị của ngân khoáng thạch sao? Nếu không phải vậy thì tại sao đoàn lính đánh thuê chiến thú chạy tới chỗ chúng ta đòi chôn sống mọi người ".

Mạc Phàm nhìn Mục Lâm Sinh , nhìn Mục Ninh Tuyết , lại nhìn đốc công Lưu .

Không thể nào , chẳng lẽ thật sự mình có thể một đêm phất lên luôn thật sao.

" Đại đương gia , mỏ ngân khoáng quy mô lớn như hiện tại, trong một năm chúng ta có thể đào ra con số này " Mục Lâm Sinh duỗi năm ngón tay về phía Mạc Phàm.

" 50 triệu? Được , được , không tệ, không tệ , có 5 cái thì một năm sẽ là 250 triệu, thu nhập cố định " Mạc Phàm rất hài lòng nói.

" Đại đương gia, là 500 triệu " Mục Lâm Sinh nói.

" Anh tự học môn toán sao, 50 triệu nhân cho 5 cái , không phải là 250 triệu à ? " Mạc Phàm tức giận .

" Mạc Phàm , người ta nói đúng rồi, một ngân khoáng thu nhập một năm là 500 triệu " thực sự là Mục Ninh Tuyết nhịn không được nữa, nói .

" Vãi lúa ".

Một ngân khoáng thạch một năm cho 500 triệu, trời ơi, là kim thạch dầu mới đúng .

" Ngân thạch khoáng thuộc loại khoáng ngắn hạn, bình thường có thể khai thác từ hai đến ba năm, nhưng mà kể cả có vậy thì có khoản tiền kếch xù nằm trong sổ . Phàm Tuyết Sơn chúng ta sợ là có hy vọng sẽ trở thành chúa tể một phương ở thành phố Phi Điểu " Mục Lâm Sinh nói.

" Cái kia ....đại lãnh đạo, kỳ thực trước khi tới Phàm Tuyết Sơn , tôi có suy đoán đại thể qua chỗ nước cạn, hòn đảo Đông Hải , hẳn là sẽ có ngân thạch phong phú hơn, độ tinh khiết của ngân thạch ở hải dương cao hơn đất bằng , vì thế mà không có hải yêu thì tôi sẽ tìm được nhiều loại khoáng này " đốc công Lưu nói nhỏ.

" Không phải ông muốn lấy cái này để chuộc tội đó chứ ? " Mạc Phàm nói .

" Không có , tuyệt đối không có , tôi...tôi chỉ không muốn trở lại làm công nhân mỏ khoáng . Không phải là tôi tự tin hay gì đâu , nhưng trong nước muốn tìm được người chuyên về phương diện ngân khoáng như tôi , tuyệt đối không có. Dù sao chuyên gia cũng không ở khoáng trường bẩn thỉu như tôi, tôi không sợ ngày tháng trôi qua tự do, muốn có chút tiền hưởng phúc ....trải qua chuyện vừa rồi, tôi cũng nhận thức mình làm như này chỉ có hại người , hại cả bản thân , vì thế nếu không để tôi ngồi tù , thì tôi nguyện sẽ làm trâu làm ngựa cho mấy người " đốc công Lưu càng nói thì nước mắt càng chảy.

Mạc Phàm cũng bất ngờ , không ngờ đốc công này là một nhân tài.

Nói đi cũng phải nói lại, một đốc công quý trọng khoáng địa như vậy, xác thực là muốn chết , mặc kệ là một ít cặn bã xã hội tham lam, hay yêu ma xâm chiếm , thì đều không phải là hắn giải quyết được.

" Được thôi , thấy ông lúc trước vẫn có đạo đức lúc mấu chốt, Phàm Tuyết Sơn chúng tôi sẽ cố thu nhận ông " Mạc Phàm suy nghĩ một chút rồi nói với đốc công Lưu .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.