Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đó Là Một Cự Nhân

Phiên bản Dịch · 1530 chữ

Trans : xSnowballx

Tháng ba ở đảo Crete vẫn đang mưa nhỏ, mưa rơi xuống hải dương cũng không tinh khiết như mùa hè , trái lại nhìn qua có chút mờ mịt , nhưng cũng có mặt trời luân phiên trong tháng mưa rơi, thực sự ở đảo Crete trên biển Aegean sẽ thấy một điều thú vị :

Đó là mưa sẽ tạo thành một đường ranh giới rất mỹ lệ, bên này là mưa bụi cùng hải đảo, bên khác là ánh mặt trời, tràn ngập gió ấm .

Ở nơi xa tràn ngập rừng ô-liu màu xanh thẫm cách gần bờ biển màn mưa nhất , vài lão nông dân đang đi trừ sâu cho cây cối.

Mực nước biển tăng lên làm cho việc trồng ô-liu bị ảnh hưởng trực tiếp một chút , thêm vài loại hải trùng ăn lá ô-liu, những hải trùng này toàn thân trong suốt như nước, đồng thời chỉ xuất hiện vào buổi sáng , chúng nó nằm trên phiến lá, không quan sát kỹ còn tưởng là giọt sương đọng trên lá .

Thông thường chỉ cần phun ít thuốc là giải quyết được những sâu ăn quả, mỗi một quãng thời gian lại phun thuốc không độc, cây ô-liu có thể khoẻ mạnh sinh trưởng, rễ cây không nát , lá không xấu, từng quả ô-liu to lủng lẳng trên cây, quả ô-liu chuyển từ màu xanh sang màu đỏ , đến mùa thu hoạch, ô-liu đạt chất lượng cao nhất , phần lớn mang làm dầu ô-liu, các thương nhân trên thế giới sẽ tới để tranh nhau mau.

Nhưng một khi xuất hiện sâu mới thì phun thuốc không giải quyết được, những người dân trồng ô-liu phải đích thân đi loại bỏ.

Rừng cây ô-liu nhiều thành một mảng , thuê nhiều nhân công lại đắt , tệ hơn nữa là loại sâu này trong suốt khó nhìn được, một khi mưa rào thì lại tới đây, công việc này căn bản không phải việc người có thể làm được.

" Nhân lúc có ánh nắng mặt trời thì có thể bắt vài con, ta nghe nói có một ít tiểu thương ma pháp đang thu mua loại sâu trong suốt chưa tưng nhìn thấy này, chúng ta không có nhiều tiền từ việc trồng rừng , có thể kiếm thêm được một khoản tiền nữa thì cũng được rồi " một người phụ nữ nông dân đội mũ trùm đầu nói.

" Tại sao chúng ta không bọc quả vào trong túi , những thứ này còn bán được giá cao hơn so với lũ sâu buồn nôn kia " thanh niên khắp khuôn mặt là tàn nhang nói.

" Harper , đừng làm như vậy, bọn họ sẽ thật sự đưa cháu vào ngục giam đó " .

" Hừ , sai chúng ta phải làm việc này việc kia, tiền lương cũng không tăng thêm cho chúng ta , nếu không để ý tới những cô nương ở chủ rừng thì làm sao cháu lại ở một nơi như này ? " Thanh niên được gọi là Harper tiện tay ném kẹp, trực tiếp nằm trên cây.

" Nhanh tay lên một chút , mây mưa muốn đi qua, vào lúc đó chúng ta có mơ cũng không tìm được những con sâu trong suốt chết tiệt này, không bắt đầy ba túi thì hôm nay chúng ta không có tiền công " nữ công nhân quản đốc nói.

Harper khịt mũi coi thường.

Không thể hiểu được tại sao lại không làm việc ra sức để bắt đầy ba túi , thì chủ rừng không trả tiền thù lao?.

Theo kinh nghiệm của Harper ở mỗi khu rừng , nông trường , trang viên , tu đạo viện trong rất nhiều năm qua, chỉ cần nói một lý do không tệ lắm cho bọn họ biết , công việc rất khó hoàn thành, bọn họ sẽ không đưa thiếu một đồng .

Nếu ngồi dưới tán cây hưởng thụ ánh nắng mặt trời ấm áp tháng ba mà được nhận tiền như nhau, vậy tội gì phải khổ cực leo qua leo lại những cây ô-liu như vậy, leo xong rồi xuống đảm bảo là sẽ đau lưng rất lâu, cái này sẽ làm lỡ khiêu vũ cùng các cô nương vào ban đêm .

" Còn nửa tiếng , hẳn là tới kịp , Harper , Harper ....Haiz , thôi bỏ đi, cẩn thận kẻo bị lạnh đấy " người phụ nữ này lười nói với cái tên làm biếng này.

Harper cũng coi như là không nghe thấy, trực tiếp ngủ dưới tán cây cạnh biển hưởng thụ ánh nắng vẫn là tuyệt nhất, một hai tháng nữa là đến lúc đảo Crete bước vào dịp du lịch thịnh vượng nhất , lúc đó mình mặc quần bơi khiêu gợi ngồi trên thuyền buồm, khoe cơ bụng của mình , là sẽ có vô số cô nương tới từ các nước khác đến đây du lịch sẽ chủ động làm quen, rất nhiều lúc mình không cần dùng tới tiền ...thậm chí còn kiếm lời không ít .

Cảm nhận cái nắng ôn hoà này, Harper càng hy vọng thời gian trôi qua nhanh chóng , đến biển Aegean tìm gái, từ 16 đến 56 tuổi thực sự quá nhiều, không biết tại sao bọn họ lại đều muốn gặp người trẻ tuổi địa phương một lần, đại khái là do ngột ngạt với gia đình cùng quốc gia đi.

Nghĩ đi nghĩ lạ thì có một tia mát truyền tới từ trên mặt, Harper lộ ra mấy phần không thích .

Không phải nửa tiếng nữa mây mưa mới kéo tới sao, không có mặt trời thì không ngủ gật được ở bên ngoài , Harper hoài nghi ông trời bắt đầu đối địch với mình.

" Ngừng tay đi , mây đến rồi, sắp mưa rồi " Harper cao giọng hô.

Không có người trả lời làm Harper vô cùng thiếu kiên nhẫn.

Những người này đều là máy móc cơ khí hay sao, làm việc chăm chỉ như vậy thì có giàu được không , buồn cười , chỉ cần cho mình mảnh rừng ô-liu như vậy, không cần động chân động tay cũng trở thành phú hào, cuộc sống và công việc không liên quan gì tới tiền bạc .

" Mấy người không đi thì tôi đi đây, không có ánh mặt trời thì làm gì chúng ta thấy được sâu trong suốt..." Harper tiếp tục hô lên.

Rừng ô-liu cực kỳ xanh tốt , không biết tại sao mà lại không có gió.

Hải đảo không có gió , đó là một chuyện khá kỳ quái, trừ khi là ở cảng tránh gió hoàn mỹ , không phải vậy thì có bão táp muốn tới.

" Chạy đi đâu rồi ".

Harper đi vào trong một chút , đột nhiên phát hiện rừng ô-liu phía trước xuất hiện một khoảng đất trống .

Đất trống cũng không lớn , rộng như sân bóng rổ , nhưng tấc đất tấc vàng như này thì ông chủ rừng sẽ không lãng phí, mảnh đất rộng bằng sân bóng rổ này ít nhất cũng trồng được bảy cây ô-liu chất lượng tốt nhất.

" Éc éc , là thằng ngu nào mở cơ khí sao, làm sao ép thành cặn bã " Harper rốt cuộc phát hiện ra mảnh đất trống này kỳ thực là một cái hố, đã biến thành vũng bùn.

Trong vũng bùn đều là xác cây ô-liu, bị ép rất tan nát .

Càng đi về phía trước , đại khái đi được năm phút, Harper vẫn không thấy người khác đâu cả , nhưng lại phát hiện một mảnh đất trống rộng bằng sân bóng rổ có vũng bùn như trước .

Nhưng lần này vũng bùn không chỉ có xác cây ô-liu , mà còn có cả màu đỏ tươi, nhìn qua như thịt vụn...không phải động vật , vì động vật làm gì biết mặc quần áo.

Thần kinh Harper bắt đầu căng thẳng , bắt đầu đi về chầm chậm.

Nhưng càng nghĩ càng không đúng , tốc độ của Harper bắt đầu tăng lên.

Đột nhiên có tia sáng mặt trời chiếu xuống, có hơi chói mắt .

Không phải là mây mưa đã kéo tới sao, làm sao lại có ánh mặt trời chiếu xuống?.

Harper theo bản năng nhìn lên xuyên qua lá ô-liu rậm rạp.

Một giây sau toàn thân như chạm phải điện cao thế, lục phủ ngũ tạng đình chỉ, toàn thân không tự chủ được mà run lên.

Che kín ánh sáng rừng ô-liu này không phải là mây mưa .

Đó là một ...một cự nhân .

Khi cự nhân này đưa thân thể như dãy núi hướng về thành trấn , rừng cây ô-liu lại có ánh sáng chiếu rọi, nhưng Harper cảm nhận được sự sợ hãi sâu vạn trượng , chìm sâu vào bóng tối, như trời sập vào vực sâu to lớn.

Ở trước mặt nó thì nhân loại còn không bằng sâu trong suốt trên lá ô-liu.

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.