Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Cương Ngồi Trên Đài Sen

Phiên bản Dịch · 1448 chữ

Trans : xSnowballx

__

" Chờ tớ xử lý thứ quái lạ bám theo chúng ta rồi từ từ nói, đến cả bản thân tớ còn có chút không tin tưởng " Mục Bạch nói với mặt đau khổ .

" Được " Mạc Phàm trả lời, kỳ thực cũng không cảm thấy gì cả.

Mục Bạch theo những tiểu tàm trùng có thể cảnh giới đi vào rừng lá cứng khá chật chội , còn Mạc Phàm dẫn đường cho đội ngũ.

Nói là sơn đạo nhưng không có nghĩa là có đường dĩ, cỏ dại rậm rạp, phiến lá dài như lưỡi kiếm , cành cây thì dai khó bẻ , chúng nó như là hàng rào ngăn cản trước mặt, nếu không chém thì nhất định y phục sẽ rách , trên thân thể xuất hiện vết thương

Những thứ này có thể dùng ma pháp để dọn sạch, nhưng khí tức ma pháp khác với không khí , như khói thuốc súng, mùi máu tanh , những sinh vật xung quanh ngửi được mùi này thì sẽ lập tức cảnh giác.

Mạc Phàm không muốn dùng ma pháp, quay đầu nhìn tiểu mỹ nữ Pauline ngốc đang trợn mắt liên tục .

Làm giáo viên , lấy ra ngạo mạn để bắt học sinh làm cu li.

" Hai em xung quanh nữ sinh, nhanh chóng thanh lý đánh cỏ dại kia đi " Mạc Phàm chỉ vào hai con vịt vương tử xung quanh Pauline .

" Nhiều học sinh như thế sao lại bắt em phải làm việc dơ bẩn này ? " Đầu chổi nói .

" Đúng vậy, chúng em là pháp sư chiến đấu, bảo vệ những học sinh khác , cái việc mở đường này tìm người khác là được rồi " học sinh mặc áo trắng nói.

" Được thôi , Pauline , đi lên phía trước mở đường " Mạc Phàm chỉ vào Pauline .

" Vâng ạ " Pauline gật đầu, nghe lời đi lên phía trước.

" Chuyện như vậy sao lại để Pauline làm , hay là hai đứa chúng em đi lên đi ".

" Đúng vậy, để chúng tớ lên , Pauline lùi về phía sau tớ, da cậu mềm mại như vậy, lỡ như bị tổn thương thì sẽ ảnh hưởng nhiều tới sự xinh đẹp đó " .

Đầu chổi cùng áo sơ mi trắng lập tức ân cần chạy tới phía trước Pauline , hai người bọn họ thì một người là Băng hệ , người còn lại là Phong hệ, sau khi đóng băng thì tạo cơn gió mạnh thổi qua, cỏ dại phía trước biến thành vụn băng , con đường đã thông thoáng đi rất nhiều.

" A, đúng là đàn ông mà " Mạc Phàm nói .

Vì biểu hiện của bọn họ dũng mãnh, tốc độ khai hoang của đầu chổi cùng áo sơ mi trắng cực kỳ nhanh, đội ngũ còn đang thong thả tiến lên , không gọi được hai người , thoáng một cái đã biến mất trong rừng cây lá cứng.

" Đâu rồi? " Mạc Phàm điểm danh , nhưng không thấy hai con vịt hoang tử kia đâu .

" Thầy ơi, hình như em nghe thấy được tiếng kêu cứu từ phía sau " một nữ sinh nói rất khẳng định.

" Nhưng đội ngũ chúng ta không có ít người " Triệu Mãn Duyên cố ý đếm lại số người.

Chắc chắn là không phải Mục Bạch hô cứu mạng rồi, nếu như hắn đối phó không được yêu ma kia thì chết được rồi, làm mất mặt quốc gia.

" Chúng ta đều không nghe thấy, mà hai tên tiểu hỗn đản kia chạy đi đâu không thấy, làm sao không quay về đội ngũ " Mạc Phàm mắng.

" Đạo sư Mạc Diệc Phàm , để tôi cùng những nhân viên bảo an khác đi xem thế nào, mọi người đừng nên di chuyển đi đâu vào lúc này " Miyamoto Karashi nói .

" Được , mấy người cẩn trọng một chút , nếu như đúng là có học sinh gặp phiền toái thì tốt nhất quay về báo cáo lại cho tôi rồi mới hành động " Mạc Phàm gật đầu .

" Được " Miyamoto cùng ba nhân viên bảo an khác đi về hướng mà nữ sinh nói.

Vào lúc này học sinh trong đội ngũ bắt đầu bàn luận.

Đã có người kêu cứu mạng chứng tỏ là có thứ nguy hiểm nào đó ở gần đây, nhưng bọn họ cho rằng đạo sư Mục Hàm mang lại cảm giác an toàn lại không có ở đây.

" Lão Triệu , cậu trông coi đám học sinh này, tớ đi tìm hai con vịt hoang kia đi đâu rồi " Mạc Phàm nói với Triệu Mãn Duyên.

" Haiz, chúng ta tới đại học để dạy đi trông trẻ trường mẫu giáo đây " Triệu Mãn Duyên hít vào một tiếng .

Mạc Phàm vẫn để ý tới hai con vịt kia , nói cẩn thận không được cách đội 50 mét , vậy mà chớp mắt cái đã không thấy bóng người đâu.

Còn may Mạc Phàm đề phòng chuyện bất ngờ xảy ra , đánh dấu tia hắc ám trên người, những nơi bọn họ đi qua thì chỉ có Mạc Phàm thấy vết chân hắc ám, theo những vết chân hắc ám này thì rất nhanh sẽ tìm được bọn họ.

Rừng lá cứng rậm rạp, đầu chổi cố vuốt chỉnh mái tóc của mình , vừa oán giận nói :" Đạo sư Mạc Diệc Phàm kia , lên lớp giảng chẳng ai nghe , còn giả vờ làm đại lão trong đội ngũ , chờ khi nào có cơ hội thì đánh phủ đầu một trận ".

" Cũng không biết Pauline nghĩ cái gì nữa , lại nghe cái tên đó , tướng mạo thì không có , khí chất cũng không , học thức cũng chẳng ra gì , mười phần là một tên lừa gạt.

" Hai người chậm chạp ghê , để người ta chờ lâu như thế " hai người đang nói chuyện thì truyền tới âm thanh điệu đà của Pauline .

" Tới đây tới đây" hai người vừa nghe thì lập tức tăng tốc.

" Cô ấy có chuyện quan trọng muốn nói với chúng ta , hay là có thể cho chúng ta một sự lựa chọn ? " .

" Tại sao lại phải chọn , anh em chúng mình cùng hưởng cũng không tệ, haha " .

" Hahaha, Ojós tốt thật , nếu là ở quốc gia khác thì đáng thẹn , nhưng ở Ojós chính là hợp pháp.

" Tớ thích ngực của cô ấy, đừng có mà tranh giành ".

" Tớ không cướp đâu, khà khà ".

Rất nhiều học sinh ở Ojós có tư tưởng phóng khoáng , bọn họ thường chơi những trò kích thích, không nghĩ tới Pauline ngây thơ như thế cũng đã nóng lòng muốn thử rồi .

Cũng là làm chuyện như vậy thì phải tách khỏi đội ngũ, như vậy cũng có đủ thời gian , lấy sự chịu đựng của hai người bọn họ thì không tới một tiếng .

Vén bụi cỏ rậm rạp, phía trước xuất hiện những đại thụ lớn liền nhau , chúng nó như hàng rào gỗ sơn trại vậy, hầu như không thấy khe hở nào .

" Pauline thật biết chọn chỗ mà " .

" Kích thích ghê ".

Hai người không suy nghĩ nhiều mà nhảy vào mảnh cỏ dại, trong đầu bọn họ đã nghĩ tới cảnh Pauline khoả thân, nhưng xuất hiện trước mặt họn họ là một khuôn mặt vu bà xấu xí răng hô .

Vu bà này trên người chỉ mang theo ít vải cũ nát , lộ ra phần lớn bắp thịt thô ráp, bộ ngực như đá theo hô hấp mà không ngừng lên xuống.

" Cuối cùng hai người cũng tới rồi " khuôn mặt dã nhân xấu xí như vậy, lại phát ra âm thanh của Pauline.

Tương phản to lớn để hai người buồn nôn.

" Vu bà từ đâu tới , cút mau " đầu chổi tức giận mắng .

Vu bà mang theo nụ cười xấu xí , nghe được câu nói này thì lập tức dữ tợn hung bạo, nhào tới như khỉ , đầu chổi còn chưa kịp dùng ma pháp thì đã bị cơ bắp cùng mông to ngồi đè lên phần đầu cùng bụng .

Kim cương ngồi trên đài sen.

Cảm giác đó , trên mặt méo mó của đầu chổi đã hiện rõ tất cả .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.