Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểu Lầm , Hiểu Lầm Thôi

Phiên bản Dịch · 1704 chữ

Trans : xSnowballx

__

Mục Bạch thả ra trùng quân mà mình nuôi dưỡng , cái mà Triệu Mãn Duyên lo lắng cũng chỉ là đám người Hắc Giáo Đình kia có thể chịu được mấy phút .

Một đường hướng tới trạm gác thứ tám, Triệu Mãn Duyên mặc bộ giáp ẩn nấp, thứ này không có tác dụng quá lớn khi chiến đấu, nhưng khi cất bước ở nơi nhiều yêu ma , có tác dụng rất lớn ngăng cản phòng bị yêu ma .

Yêu ma đều ăn thịt, gặp người là xông lên.

Yêu ma có mũi thính khi ngửi được mùi của người sống sẽ lập tức tới , vì thế mà ma pháp sư vào quá sâu trong rừng hoang thì khó mà sống sót rời đi.

Giáp ẩn nấp đắt giá là ở điểm này, như kiểu bật hack ẩn thân , hoàn toàn không lo bị yêu ma nhìn chằm chằm .

Chúng nó nhiều nhất thấy người mặc giáp ẩn thân như là thỏ rừng , không thèm tấn công .

Giữa trạm gác thứ bảy cùng trạm gác thứ tám , chưa đi được mấy bước đã nghe thấy tiếng gầm nhẹ, Triệu Mãn Duyên không một đường giết tới như Mạc Phàm được.

Nếu như bị bao vây thì cũng chỉ có thể tiêu hao đến chết với yêu ma.

" Kỳ quái, trạm gác đâu ? ".

" Theo lý thuyết là nằm ở đây, sao chỉ có một vũng bùn ".

" Những pho tượng bùn này nhìn qua rất sống động, còn làm cái tư thế buồn cười nữa "

" Hoá ra là ở đây, suýt nữa bị bùn vùi lấp, sao lại xây dựng trạm gác thứ tám trong một cái hầm thế ".

Triệu Mãn Duyên tìm một vòng , phát hiện trong đống bùn có một đống kiến trúc , hầu như là liền mạch với núi .

Triệu Mãn Duyên thấy đá xanh chỉ dẫn , khi đang định tới trạm gác thứ chín thì có một người bẩn thỉu chui từ trong kiến trúc bị bùn ngâm một nửa ra ngoài.

Người này mặc đồ rách rưới, toàn thân có mùi bùn .

" Lão ca , cảm thấy như nào , không sao chứ ? " Triệu Mãn Duyên vội vàng chạy tới đỡ người không tóc này.

" Không sao , không sao " Đối phương tỏ thái độ cảnh giác nhưng vẫn làm dáng vẻ rất cảm tạ.

" Trạm gác thứ bảy bên kia có người xông tới, Hansen kêu tôi tới đây gửi lời nhắn , nhưng cũng không biết là người nơi này đi đâu, vậy nên tôi định tới trạm gác thứ chín để thông báo " Triệu Mãn Duyên nói với tăng nhân lang thang này.

" Tôi cũng không rõ lắm , tôi cũng chỉ là tiểu chấp sự " Tăng nhân lang lang trả lời.

" Vậy thì đau đầu rồi " Triệu Mãn Duyên lau nước mưa trên mặt , trong nháy mắt thay đổi khuôn mặt :" Tiểu chấp sự cũng coi như là thịt ".

Nói xong bỗng Triệu Mãn Duyên lấy tay phải đấm vào lòng bàn tay trái, va đập tạo ra chấn động mạnh nổi lên một tầng ánh sáng màu nâu, nổ tung nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng .

Ánh sáng màu nâu xẹt qua đầm lầy, một khối đa lớn đầy góc cạnh bất ngờ nổi lên trong vũng bùn, cao to dày nặng như trụ cầu vậy.

Trụ đá lớn liên tục xuất hiện, bao vây khu vực này, tạo thành một tràng giác đấu bằng đá.

Tăng nhân lang thang cùng Triệu Mãn Duyên ở trong , lúc này Triệu Mãn Duyên mới nở nụ cười.

Bản thân mình càng ngày càng cơ trí, tùy tiện lừa gạt đã câu được một tên chấp sự Hắc Giáo Đình .

Địa vị chấp sự không tính là thấp, tuy rằng mục tiêu chủ yếu của bọn họ là hắc dược sư , nhưng chắc là trên tay chấp sự này có hành tung của hắc dược sư .

" Vị huynh đài này, anh làm cái gì vậy , chúng ta xưa nay không thù không oán " tăng nhân lang thang nhướng mày, dáng vẻ nghi hoặc không rõ .

" Tôi dựng lều tránh mưa thôi , đừng coi là thật " Triệu Mãn Duyên nói .

Lều che mưa ?.

Tăng nhân lang thang cũng không nhịn được mà muốn nhổ nước bọt vào mặt đối phương, loại tràng giác đấu che kín 360° này suýt nữa còn chẳng lọt tia sáng nào vào.

Hơn nữa tràng giác đấu bằng đá này còn đang ép vào chầm chậm, nói rõ chỉ một trong hai sống sót ra ngoài .

" Tiểu huynh đệ , anh cần phải hiểu rõ tôi là một người hành hương , không thích chuyện chém giết , mặc kệ anh thuộc về thế lực nào đó , chúng ta cũng coi như là biết mặt nhau, chào hỏi, từng người nhường nhau một ít chỗ trống " tăng nhân lang thang nói.

" Cái tên hoà thượng nhà anh sao miệng lưỡi trơn tru quá vậy, làm hoà thượng thì không phải là đi phổ độ chúng sinh sao, đạo đức nghề nghiệp cũng không cần , đi làm việc cho Hắc Giáo Đình " Triệu Mãn Duyên mắng .

" Tôi mà không có đạo đức nghề nghiệp sao? Sau khi sự kiện kia phát sinh, tôi lập tức đi bộ tới cung điện Potala , mỗi một người chết thì tôi đã cúi đầu lạy một cái cầu phúc cho vong hồn của bọn họ, dọc đường tôi đã làm lễ được tổng cộng 34670 lần " tăng nhân lang thang nói.

Nói xong thì tăng nhân lang thang còn cố ý lấy khăn trùm đầu xuống , để lộ ra khuôn mắt cùng trán.

Xác thực tăng nhân có khuôn mặt đen , trên trán còn có vết sẹo, giống như là có thêm một con mắt .

" Xảy ra sự kiện kia? Là chuyện gì mới được ? " Triệu Mãn Duyên không hiểu hỏi.

" Sự kiện Bác thành, lúc đó bao nhiêu người chết thì tôi làm lễ bấy nhiêu lần. Tại sao nói tôi không có đạo đức nghề nghiệp, hoà thượng có lòng như tôi giờ cũng chẳng có nhiều " tăng nhân lang thang Ngô Khổ nói.

" Vãi thế ".

Triệu Mãn Duyên giật nảy mình .

Cái quái gì vậy, tên này không phải tiểu chấp sự thôi à .

Làm sao còn liên quan tới Bác thành.

Không phải Bác thành chính là chỗ Mục Bạch cùng Mạc Phàm ở lúc trước sao, xác thực lúc đó nhiều người chết, nhưng chết bao nhiêu thì Triệu Mãn Duyên không biết được , làm sao tên hoà thượng này lại nói thẳng ra được như thế .

" Rốt cuộc thì anh là ai " Triệu Mãn Duyên chỉ vào hoà thượng rồi nói.

" Anh không biết tôi là ai, vậy thì nhốt tôi lại làm cái gì ?" Ngô Khổ cũng trợn to hai mắt .

Ngô Khổ cho rằng thân phận chưởng giáo bị người trước mắt nhìn thấu, cho nên đối phương mới dùng tràng giác đấu nảy để nhốt mình tới chết . Kỳ thực Ngô Khổ đang còn hoảng , cho rằng đối phương là đại nhân vật nào đó ở thánh tài viện, hoặc là một trong những thiên sứ ở Thánh thành.

Xem ra là sợ bóng sợ gió rồi.

" Tự anh nói mình là tiểu chấp sự , tôi nghĩ bắt tiểu đầu mục Hắc Giáo Đình như anh để tranh công " Triệu Mãn Duyên nói.

" Tôi lừa anh đấy, tôi thấy anh không có nói thật ....xem ra giữa chúng ta có một chút hiểu lầm " Ngô Khổ nói .

" Đúng , là hiểu lầm , hiểu lầm thôi " Triệu Mãn Duyên trở nên đau đầu.

Đối phương không phải tiểu chấp sự.

Hơn nữa từ việc kể rõ chuyện Bác thành thì hẳn người này là một đại đầu mục.

Triệu Mãn Duyên đã là một người rất có B , là một pháp sư phòng ngự , muốn đối phó với đại đầu mục Hắc Giáo Đình thì quả thật là chuyện viển vông.

" Kỳ thực thì tôi cũng không thích chém giết " Triệu Mãn Duyên bắt đầu có hơi chột dạ.

Đẳng cấp hoà thượng này có hơi cao, mình không bắt được, phải nghĩ cách câu kéo thời gian chờ Mục Bạch hoặc Mạc Phàm tới.

" Vậy thì chúng ta đường ai nấy đi trong vui vẻ nhé ? Nhìn vị huynh đài cũng có tướng mạo long phượng , tương lai nhất định sẽ có thành tựu sự nghiệp lẫy lừng , không cần thiết liều chết cùng một hoà thượng không thấy được ánh sáng như tôi phải không? " Ngô Khổ nói.

Ngô Khổ cũng không biết rõ thực lực của đối phương , bản thân cũng không được tính là pháp sư chiến đấu thuần túy, hơi có chút bản lĩnh bảo mệnh thôi.

Sự xuất hiện của Mạc Phàm đã làm đảo lộn một ít kế hoạch ban đầu, Ngô Khổ tưởng rằng một thân một mình cất bước, không tới nỗi bị nhìn thấu thân phận, nào có biết mới từ địa đạo chui ra lại thấy một tên vừa thấy mặt đã vây mình vào thạch chồng như này .

Cung điện Potala ( Hán Việt: Bố Đạt La cung) là một cung điện nằm ở Lhasa, khu tự trị Tây Tạng, Trung Quốc. Đây từng là nơi ở của các đời Đạt-lai Lạt-ma cho đến khi Đạt-lai Lạt-ma thứ 14 lưu vong sang Dharamsala, Ấn Độ sau khi Quân Giải phóng Nhân dân xâm nhập Tây Tạng vào năm 1959. Ngày nay nó là một bảo tàng lịch sử, một Di sản thế giới được UNESCO công nhận từ năm 1994. Tên của nó được đặt theo ngọn núi Potalaka là nơi ở huyền thoại của Quán Thế Âm Bồ Tát.

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.