Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyết Định Sáng Suốt

Phiên bản Dịch · 1657 chữ

Trans : xSnowballx

Học viên Ám Ảnh hệ này nói đại khái tình huống một thoáng , Mạc Phàm để học viên này dẫn đường , tự mình tới xem .

Sắc trời dần khuya , năng lực ám ảnh có thể triển khai thoải mái, tùy tùng học viên Ám Ảnh hệ này qua tiểu trấn , đến trường học thôn trấn sau con đường.

" Tất cả bọn họ đều ở bên trong ? " Mạc Phàm hơi kinh ngạc nói .

" Vâng , hơn nữa đều không ở trong nhà " học viên ám ảnh nói.

Mạc Phàm đi theo tên học viên ám ảnh này vào trong trường học tiểu trấn, trường học có hơi rách nát , bây giờ trẻ em đều tới trường học trong thành phố , trường học trong thôn trấn không có bao nhiêu học sinh.

Ở phía sau trường học có gò núi thấp, phía trên cỏ dại mọc dài .

" Trong này có hầm trú ẩn " học viên ám ảnh chỉ vào một cái cửa động ngâm một nửa trong nước.

Mạc Phàm cẩn thận quan sát , lúc này mới phát hiện ra núi nhỏ cũng không phải toàn bộ đều là bùn đất , là dùng đá rất kiên cố xây thành.

Hầm trú ẩn kỳ thực cũng là chỗ tránh nạn.

Lúc này nước sông xung quanh đã dâng lên nhấn chìm tới cửa động, gò núi nhỏ cũng chỉ to bằng nửa căn nhà , thể tích không thể nào chứa được người của cả một thôn trấn .

Nói như vậy tất cả các cư dân đều ở dưới lòng đất ?.

Hơn nữa là ở phía dưới nước sông .

" Gió rất căng , nước hoàn toàn không thấm xuống được, nếu như không phải phát hiện được chỗ cỏ dại mọc cao nhất có một lỗ thông gió , em cũng không tìm được tới nơi này " học viên ám ảnh có chút đắc ý nói, hiếm thấy khi biểu hiện bản thân một thoáng trước mặt học trưởng.

" Làm tốt lắm , chúng ta đi vào từ lỗ thông gió " Mạc Phàm nói.

" Có một kết giới ngăn cách , em không đi vào được " học sinh ám ảnh lúng túng nói.

" Không sao , đi theo tôi ".

Nên nhớ Mạc Phàm tu vi gì , kết giới bình thường làm sao mà ngăn được độn ảnh của mình ?.

Xuyên qua lỗ thông gió được làm khá là bí mật này , lại còn dài, mặc dù hải yêu phát hiện ra nơi này có không khí lưu thông thì đoán chừng đi vào đến cuối cũng sẽ bỏ qua, bởi vì nhìn qua chẳng khác nào hang do chuột , do rắn đào.

Cong cong vẹo vẹo, thậm chí còn rẽ ở một số chỗ, rốt cuộc Mạc Phàm đã tìm tới vị trí kết giới ngăn cách.

" Hỗn độn ảo thuật ? ".

Mạc Phàm kinh ngạc , lỗ thông gió có thiết bị " che mắt " để đại đa số các sinh vật dù có thăm dò tới nơi này cũng sẽ cảm thấy đây là đáy động.

Chẳng trách đám hải yêu kia không ngừng du đãng xung quanh tiểu trấn , trước sau không phát hiện ra nơi này.

Mạc Phàm cùng học viên kia xông vào, cũng không lâu lắm xuất hiện quạt thông gió .

Xuyên qua cánh quạt thông gió , một hầm trú ẩn rất rộng rãi xuất hiện trước mắt , Mạc Phàm cùng học sinh kia nghe được âm thanh nói chuyện rất nhẹ nhàng.

" Có động tĩnh".

Bỗng một âm thanh vô cùng sốt sắng vang lên.

Vài pháp sư mặc áo da nhanh chóng tập kết tới lỗ thông gió , con mắt bọn họ nhìn vào một đoàn bóng .

" Đừng sốt sắng , tôi là học viên của Minh Châu học phủ tới đây cứu mọi người " học viên Ám Ảnh hệ kia biểu hiện ra rất chân thành.

Pháp sư mặc áo da kinh hỉ nhìn học viên ám ảnh.

Tín hiệu cầu cứu phát ra ngoài rốt cuộc cũng có hồi âm , quá tốt rồi.

" Toàn bộ cư dân đều ở nơi này sao? " Âm thanh Mạc Phàm bỗng nhiên vang lên.

Những pháp sư mặc áo da kia giật nảy mình, xoay người lại như nhìn thấy quỷ.

Đặc biệt là cô gái tóc đuôi ngựa gần Mạc Phàm nhất , trên mặt hoảng sợ, không biết người này xông vào từ khi nào.

" Khụ khụ , đây là học trưởng của tôi....tu vi của anh ấy khá cao, mọi người chỉ là không phát hiện ra mà thôi " học viên ám ảnh vội giải thích.

" Ồ ồ ồ ".

Những pháp sư mặc áo da kia đều là thành viên đội săn yêu thành thị trong vùng này.

Tựa hồ như lần tị nạn này là do bọn họ tổ chức.

Để Mạc Phàm khá bất ngờ đó là toàn bộ hầm trú ẩn rộng tương đương với một sân thi đấu bóng rổ , bên trong có nhiều người từ nam nữ già trẻ.

Tuy là có nhiều người đây nhưng không hỗn tạp chút nào.

Mỗi gia đình đều có một khu vực nhỏ , có mấy người đang uống nước , nhắm mắt , trò chuyện nhưng âm thanh nhỏ vô cùng.

Dưới tình huống sân bóng rổ chứa gần ngàn người như vậy , nói chuyện sẽ huyên náo, tiếng huyên náo thậm chí đi ngoài đường cũng nghe thấy được.

Nơi này có thể nói là yên tĩnh, không thấy khủng hoảng , khóc thét , không có rít gào, mọi người có vẻ khá bình tĩnh.

Trong tai nạn thì một đội ngũ thường sẽ sinh ra phân kỳ , cãi vã , tâm tình thất thường , chứ dừng nói tới gần ngàn người trong hoàn cảnh khép kín như vậy, không biết gì về bên ngoài, không gian chật hẹp, cùng với nhứng người biểu lộ bất an ở bên ngoài , rất dễ sinh ra hiệu ứng tan vỡ quần thể.

" Ai là người chỉ huy mọi người ở đây? " Mạc Phàm hỏi.

" Cần gì chỉ huy, khi mọi người gặp rủi ro thì tổ chức cùng nhau tăng tỉ lệ sống sót " trong số pháp sư mặc áo da có một người đàn ông ngoài ba mươi nói.

Người này tuổi tác không lớn ,dáng dấp tang thương không ngớt , để chòm râu rất lôi thôi, có thể thấy nét mặt khá là anh tuấn .

" Vị này chính là đội trưởng đội săn yêu Phường Giang thành thị chúng tôi, Mã Vĩnh , đã từng đảm nhiệm quân mưu ở đại quân khu Tây Bắc " cô gái tóc đuôi ngựa mang theo vài phần tự hào bói.

Người dân Bân trấn có thể bình yên vô sự tuyệt đối là nhờ công lao của đội trưởng Mã Vinh .

Sau khi Mã Vinh nhậm chức ở đây thì đã chăm chú ghi nhớ chỗ tránh nạn, chỗ trống, nơi sơ tán , trạm dịch của mỗi địa phương bao gồm cả con đường đi qua cầu nối, tuyến đường đến chỗ đó.

Nước sông tràn vào, hải yêu đột kích, Mã Vinh không để các cư dân chạy trốn tứ phía , vì đã quá hiểu rõ địa hình Bân trấn,xung quanh bị sông lớn bao phủ , cũng có không ít ruộng nước , bể nước, nê hồ làm cho phạm vi hoạt động của hải yêu rất rộng, tốc độ lại nhanh vượt xa nhân loại.

Nếu là chạy trốn tứ phía thì nơi này sẽ trở thành bãi săn , có thể sống được mấy người thì phải dựa vào tốc độ săn bắn của hải yêu.

Án lệ chân thực ở một số thôn trấn khác cho thấy người còn sống sót không vượt quá đầu số 3 .

Gần vạn nhân khẩu, người may mắn sống sót không hơn trăm , vậy đủ biết hải yêu hung tàn đáng sợ như nào, số lượng nhiều tới mức nào.

Vì thế đội trưởng Mã Vinh không mang mọi người chạy ra ngoài, mà quả đoán đưa cư dân tới chỗ tránh nạn đặc thù này.

Chỗ tránh nạn dưới lòng đất còn có lối vào làm bằng đá , có trọng môn.

Lỗ thông gió ẩn giấu, đồng thời cố hết sức không tạo ra âm thanh huyên náo, như vậy có hy vọng tránh được một kiếp.

" Anh đưa ra quyết định sáng suốt , nơi khác gần ngoặt sông như mọi người đều..." Học viên ám ảnh chưa nói hết câu sau.

" Chỉ là một ít kinh nghiệm ở đại Tây Bắc , nhân viên di chuyển số lượng lớn dễ dàng trở thành mục tiêu trọng điểm của yêu ma " Mã Vinh cười khổ nói.

" Lại nói quân đội tới sao, hải yêu bên ngoài bị càn quét , vậy có phải chúng tôi được ra ngoài rồi phải không , con tôi giống như thiếu dưỡng khí, lỗ thông gió quá nhỏ , mọi người đều cảm thấy buồn bực trong lòng " một người đàn ông trung niên mang nét mặt tiều tụy đi tới , vội vàng hỏi .

" Cứu viện tới rồi sao, cứu viện tới rồi sao?".

" Quá tốt rồi , chúng ta cũng đã chịu được rồi " .

" Quân đội đến đón chúng ta rồi ".

Người ở bên trong tựa như phát hiện có người từ bên ngoài đi vào hỏi, ai nấy cũng đều kích động.

Học viên ám ảnh cùng Mạc Phàm lại có chút lúng túng , không biết trả lời lại như nào.

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.