Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Hề Có Cốt Khí

Phiên bản Dịch · 1524 chữ

Trans : xSnowballx

Mạc Phàm cực kỳ khổ não.

Rõ ràng trước đó còn là một đoàn đội hoàn chỉnh , vậy mà lúc này còn mỗi mình giống cô nhi.

Hải vương khô lâu đuổi cùng giết tận không buông , vì đạt được thần lực bất hủ của trùng minh thần điểu mà nó đã triệt để biến thành quái vật điên cuồng.

Hai mắt nó nhìn chòng chọc vào Mạc Phàm , mỗi giờ mỗi khắc đều muốn ép Mạc Phàm thành bụi.

" Tiểu bạch hổ , có thấy ngọn núi kia không ? " Mạc Phàm nói.

Tiểu bạch hổ lao nhanh theo hướng Mạc Phàm chỉ , rốt cuộc đã tới đất liền , chỉ là chỗ đất liền này bị nước biển ngập diện tích rất lớn , rất nhiều tán cây đại thụ che trời đều đang đong đưa trong nước.

Hoá ra nơi này là một cánh rừng , tiểu bạch hổ người nhẹ như yến, gần như đạp phiến lá mà đi .

Hải vương khô lâu nổi giận, nó bỗng nhiên triển khai yêu lực mạnh mẽ , tất cả nước biển trên thân hoá thành từng cánh tay cực kỳ tráng kiện.

Những cánh tay này rút lên toàn bộ đại thụ che trời, ném về phía Mạc Phàm cùng tiểu bạch hổ.

Trong lúc nhất thời phi sóng đầy trời, khuếch đại hơn là cả một toà rừng rậm từ trên không trung đập tới, có thể thấy rõ cây cối mang theo bùn đất .

Tiểu bạch hổ linh hoạt tới cực điểm, nó tránh bên trái rồi tránh bên phải, mặc kệ lực lượng cổ thụ có lớn bao nhiêu, có dày đặc như nào, nó luôn tìm được một khe hở luồn lách bên trong .

Giống như tất cả vật ném đến trước mặt nó đều cực kỳ chậm chạp, trong quá trình tiến lên luôn tìm được con đường thích hợp nhất.

Mạc Phàm phát hiện tiểu bạch hổ vẫn luôn ẩm giấu thực lực.

Nếu không có nó thì mình sẽ bị hải vương khô lâu ngăn lại giống như Trương Tiểu Hầu , Mục Bạch , Mục Ninh Tuyết , Triệu Mãn Duyên.

" Đến rồi " .

Xuyên qua rừng rậm, địa thế rõ ràng bắt đầu cao lên, có thể thấy một ngọn núi hiện ra hình ống khói cách năm cây số, những hải vụ kia lượn lờ xung quanh tản ra , lập tức có thể thấy rõ ràng .

" Long ".

Khi Mạc Phàm tới nơi này, nguyên bản ánh mặt trời còn đang chiếu, sương mù mang theo ẩm ướt sẽ che khuất tầm mắt nơi xa hơn.

Nhưng hải vương hét một tiếng , không biết vận dụng sức mạnh đáng sợ gì , lại để cho bầu trời thành phố Nishikuma trở nên âm trầm tối tăm .

Hắc vân từ phía trước Mạc Phàm tràn tới, có thể thấy tầng mây như sóng biển cuồn cuộn, mang cho người ta cảm giác nghẹt thở .

" Rầm rầm rầm ".

Sấm sét đánh xuống , vài đạo chớp giật dạng mảnh hoàn toàn giống giao long bay trong đất trời , lân quang lóng lánh, cực kỳ loa mắt.

Sau sấm sét đánh thì bắt đầu mưa tầm tã, trước mắt Mạc Phàm là một mảnh mù mịt , cảnh mưa rơi kinh khủng kia , thậm chí cảm thấy không phải đi tới gần một ngọn núi lửa , mà là bước vào trong quần thác nước to lớn, ánh mặt trời bị ẩn giấu đi, tiếng nước rung trời , hạt mưa rơi xuống đều mang theo lực trùng kích cường liệt , khiến người ta không đứng thẳng được.

Hải vương khô lâu để bầu trời trong trẻo hoá thành mưa xối xả , toàn bộ thành phố Nishikuma bị quân chủ vô địch này tùy ý điều khiển.

May là người dân ở thành phố Nishikuma đã dời đi, không thì cuồng tai vũ này sẽ mang tới tai nạn đáng sợ cho những người bình thường.

" Có thể làm đông toàn bộ trời mưa này được không ? " Mạc Phàm hỏi.

Mưa rơi quá mạnh , mạnh đến nỗi để Mạc Phàm không thấy núi lửa đâu nữa .

" Ê a " tiểu bạch hổ nghiêng đầu kêu một tiếng , dùng một ánh mắt quái dị trả lời Mạc Phàm .

" Ngươi mắng ai đấy ?" Mạc Phàm tức giận nói.

Nhưng nghĩ cẩn thận lại thì Mạc Phàm cũng cảm thấy mình quả thật có chút não tàn.

Muốn làm trời mưa này đông lại thành băng, chẳng phải là mưa đá đầy trời, từng viên đá lớn như cá .....vẫn là trời mưa khá hơn một chút.

Mạc Phàm quay đầu lại muốn nhìn hải vương khô lâu một chút .

Vừa nhìn thấy đã giật mình , vốn tưởng hải vương khô lâu lợi dụng nước mưa xối xả kịch liệt để ngăn cản , ai ngờ hải vương khô lâu lại bay trong mưa xối xả.

Thân thể của nó đã không còn tạo thành từ nước biển , mà chính là từ cơn mưa cuồng liệt này , sau lưng không thấy bầu trời cùng mặt đất , chỉ có một cuồng ma thông thiên triệt địa , truy đuổi không chết thì không thôi.

Mạc Phàm hít vào một hơi.

Vương giả trong biển lại khủng bố như vậy.

Chớp giật chi mang loé lên hình dáng của nó, tiểu bạch hổ cùng Mạc Phàm lại như ruồi muỗi, nhỏ bé không thôi.

Dưới yêu vũ gột rửa như vậy, Mạc Phàm có thể cảm thấy tốc độ của tiểu bạch hổ đang giảm xuống , hải vương khô lâu lại càng gần , tà ảnh vong linh chiếu xuống đập vụn nội tâm Mạc Phàm cũng không biết là bao nhiêu lần

" Nó đã triệt để phát cuồng " Mạc Phàm cực kỳ kinh hãi.

Vào lúc này hải vương khô lâu căn bản không giống bị thương, càng có thịnh khí đáng sợ như lúc quét ngang cự thành Ma Đô.

" A a a a a a ".

Tiểu bạch hổ cũng biết vào lúc này không thể chọc hải vương khô lâu, vì thế nó liều ra sức bú sữa mà chạy.

Chính diện giao phong chắc chắn phải chết, trong thoáng chốc Mạc Phàm còn cảm thấy hải vương khô lâu đang giả vờ bị thương , mấy người bọn họ không phải đối thủ của nó vào lúc này .

" Phía trước , phía trước , lập tức tới phía trước " Mạc Phàm có chút kích động nói.

Mấy lần suýt bị nhấn xuống , Mạc Phàm đã kinh hồn không ngớt, nhưng mà thấy núi lửa trước mặt, cắn răng một cái mà liều mạng.

Mạc Phàm không ngừng triển khai pháp môn Không Gian hệ, mở đường hầm không gian trước mặt tiểu bạch hổ đang tiến lên, miễn cưỡng thoát khỏi yêu vũ của hải vương khô lâu.

" Ầm ".

Một bàn tay hủy diệt thiên địa, như thiên ma phẫn thế giáng lâm, đường hầm không gian mà Mạc Phàm mở ra bị cỗ chưởng lực đáng sợ này đánh nát.

Tiểu bạch hổ gầm lên giận dữ , trên người nó đột nhiên bốc lên ánh sáng đỏ đậm như liệt diễm thiêu đốt, ngay sau đó tiểu bạch hổ xé ma chưởng hủy diệt thiên địa, xông ra khỏi một đòn đáng sợ của hải vương khô lâu.

Mạc Phàm kinh hỉ , tiểu bạch hổ lại mạnh như thế , vừa nãy còn tưởng là chết chắc rồi.

Theo dãy núi thẳng chót vót, bản thân tiểu bạch hổ là thánh linh sống ở núi cùng băng , ở chỗ cao như vậy không bị yêu vũ hạn chế, toàn thân nổi lên xích mang đồ đằng cổ lão làm cho nó càng thêm uy phong , thần thánh tôn ngạo.

" Nó đến rồi " Mạc Phàm trên người có thương tích , hiện tại không chống lại được hải vương khô lâu.

" Hống hống " đoán chừng tiểu bạch hổ triệt để tức rồi, nó hướng mặt về hải vương khô lâu đang từ yêu vũ vọt tới, tư thế lẫm liệt muốn nghênh địch.

" Được , ngươi giúp ta chặn một thoáng , ta đi vào núi lửa " Mạc Phàm không dám do dự.

Mạc Phàm chỉ tay vào mặt núi, đá nát tan ghép lại, lập tức hoá thành một con thuyền đá, Mạc Phàm đi trên thuyền đá chạy như bay tới gần miệng núi lửa .

Những vũ quyền to lớn đập tới, mỗi khi đập xuống núi đều để lại một lỗ thủng đáng sợ, Mạc Phàm vừa dùng ý niệm ngăn cản, vừa lái thuyền đá trượt hình chữ S tránh né.

" Mật ".

Trùng minh thần điểu trong lồng ngực Mạc Phàm tựa hồ cảm nhận được hoả tức tinh khiết nhất , phát ra tiếng kêu hưng phấn .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.