Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Đúng Lúc

Phiên bản Dịch · 1594 chữ

Trans : xSnowballx

Linh Linh một câu cũng không nói, nhìn chằm chằm Mạc Phàm , nhìn tới mức làm Mạc Phàm cảm thấy không tiện, chỉ có thể cười ngây ngô với Linh Linh.

Cuối cùng Linh Linh vẫn giẫm Mạc Phàm một phát , mới hả giận ngồi bên cạnh, hai cánh tay mảnh mai khoanh trước ngực, có vê đặc biệt kiêu ngạo không dễ dỗ dành.

" Nào nào nào , mặc kệ như nào thì cũng cạn một chén trước , chúc mừng đại ma đầu Mạc Phàm của chúng ta trở về " Triệu Mãn Duyên nâng ly , thay Mạc Phàm giảm bớt bầu không khí ngột ngạt .

Mọi người nâng ly , cùng uống .

" Thầy, thầy tới rồi, thực sự là quá tốt " âm thanh Bạch Hồng Phi truyền tới từ phía sau.

Bạch Hồng Phi mặc một bộ âu phục rất mỹ lệ, cổ áo bên trong là màu đỏ , Mạc Phàm quay lại nhìn, không khỏi trêu ghẹo Bạch Hồng Phi :" Em mặc đồ này tính tới đây cướp cô dâu hay sao, làm sao mà ăn mặc trang phục như chú rể vậy, chẳng lẽ Đông Phương Liệt không có ý kiến gì sao ? ".

Mạc Phàm nói câu này làm Bạch Hồng Phi không còn gì để nói.

Mà ánh mắt mọi người cũng dồn dập nhìn Mạc Phàm , từng người đều nhìn Mạc Phàm như một tên ngốc .

Mạc Phàm buồn bực .

Mình có nói sai gì sao ?.

" Mạc Phàm , cậu tới tiệc rượu nhà người ta , chẳng lẽ chú rể là ai mà cũng không biết sao ? " Triệu Mãn Duyên giơ ngón tay cái với Mạc Phàm .

Thực sự là nhân tài.

Cái gì mà ăn mặc như chú rể .

Bạch Hồng Phi chính là chú rể đấy.

" Khà khà ,thầy vẫn hài hước trước sau như một, ahahaha " Bạch Hồng Phi đứng đó cười gượng.

Mạc Phàm ngẩng đầu phía màn ảnh lớn, lúc này mới rõ ràng chú rể là Bạch Hồng Phi.

Hai cái tên này tổ chức hôn lễ cùng nhau.

Không đúng ,Mạc Phàm nhớ lúc trước Mục gia dự định kết thông gia với Đông Phương thế gia , hơn nữa hẳn là Mục Nô Hân đính hôn với Đông Phương Liệt mới đúng .

Chẳng lẽ mình bỏ qua chuyện đặc sắc cảm xúc mãnh liệt gì ?.

" Mục Nô Hân đã sớm đá Đông Phương Liệt rồi, lúc đó hai nhà bọn họ tính thông gia vì để chống dỡ Mục thị áp chế , hiện tại Mục gia dần lớn mạnh, trở thành thế gia có tiền nhất ngoại trừ Triệu gia của tớ ở Ma Đô, Mục Nô Hân đã không còn để Đông Phương Liệt vào trong mắt nữa rồi " Triệu Mãn Duyên ghé tai Mạc Phàm nói nhỏ .

" Xã hội này đều như thế sao ? " Mạc Phàm nhướng mày.

" Thầy , thầy không cần lo lắng cho em, Nô Hân chỉ đặt nặng sự nghiệp một chút thôi " Bạch Hồng Phi nở nụ cười rất tự tin.

Xem ra Bạch Hồng Phi có cách ngự thê , nếu không thì không thể tùy tiện nói trước một ít như vậy .

" Tôi không lo lắng cho em , tôi chỉ cao hứng . Mục Nô Hân là một cô gái không tệ, đi theo Đông Phương Liệt quả là có chút đáng tiếc , Bạch Hồng Phi em lại vừa xứng " Mạc Phàm vỗ vai Bạch Hồng Phi ,kỳ thực cũng cảm thấy hạnh phúc cho Bạch Hồng Phi.

Người trẻ tuổi , nói thay đổi là thay đổi ngay.

Dù là kết hôn thì ngày hôm sau mang nhau ra toà đòi ly hôn cũng có khối người, Mạc Phàm cảm thấy cái này không có ra làm sao cả .

Vốn trước đó Mục Nô Hân đã dùng thái độ vì gia tộc mới kết thông gia với Đông Phương thế gia , nếu hiện tại Mục gia đã chạy càng xa , thoả thuận của các trưởng bối cũng chỉ nằm trên đầu môi, muốn không giữ lời thì là không giữ lời.

" Mạc Phàm ...tôi ở đây " một thanh âm bỗng nhiên truyền tới , chính là ở sát vách.

Mạc Phàm nhìn , đúng là Đông Phương Liệt , bầu không khí trở nên quái lạ.

Đông Phương Liệt làm vẻ mặt đau khổ , tuy rằng chuyện cũng đã là quá khứ rồi, cũng bỏ qua hiềm khích lúc trước mà tới đây chúc phúc . Nào có biết cái tên Mạc Phàm này còn sống sau một năm nhắc tới , quả thực như xát muối vào vết thương.

" Thật không tiện , thật không tiện , nói thật đó " Mạc Phàm nói.

Kỳ thực Đông Phương Liệt còn chưa được cầm tay Mục Nô Hân thì chuyện này giải trừ . Đông Phương thế gia, Mục gia , Bạch gia đều có quan hệ tốt vô cùng .

Mạc Phàm nhìn xung quanh lần nữa .

Chẳng trách lại mời nhiều người Phàm Tuyết Sơn như vậy.

Hoá ra đây là một hồi Phàm Tuyết Sơn kết thông gia với Mục gia ,bản thân mình làm chủ nhân Phàm Tuyết Sơn, nghiễm nhiên lại một bộ ăn chực tiệc rượu .

" Một lúc nữa thầy phát biểu với mọi người vài câu , vốn tưởng rằng việc thầy vắng mặt sẽ là một chuyện tiếc nuối lớn của em , không nghĩ tới thực sự là thầy đã trở về , thực sự quá tốt rồi thầy ơi , thầy quả thực là một tấm gương anh hào nam nhi nhiệt huyết của chúng ta " Bạch Hồng Phi làm một tràng ca ngợi .

Nhìn thấy Bạch Hồng Phi rất vui vẻ .

" Chúc mừng , chúc mừng nha ,tôi mới trở về , căn bản không biết đây là ngày vui của em , Bạch Hồng Phi à , không có đặc biệt chuẩn bị ít quà cho em ..."Mạc Phàm gãi đầu.

Mạc Phàm cùng Mục Nô Hân cũng không tính đặc biệt quen biết , vì thế tới thì tùy tiện đưa một phần lễ là được rồi ,vậy là tới đây gặp được những người khác .

Nhưng Bạch Hồng Phi thì khác.

Tốt xấu cũng là học sinh mình từng dạy, những năm nay vẫn ở Phàm Tuyết Sơn, cũng coi như lập không ít công lao cho Phàm Tuyết Sơn, lễ thành hôn của Bạch Hồng Phi mà mình còn không chuẩn một phần lễ cho ra dáng , vậy thật sự không còn gì để nói.

Nhưng trước mắt trong tay Mạc Phàm không có bảo vật gì thích hợp để đưa cho Bạch Hồng Phi, không khỏi xấu hổ.

" Thầy với mọi người cứ nói chuyện đi, một lúc sau em quay lại " Bạch Hồng Phi nghe được cách đó không xa có người gọi, rót cho Mạc Phàm một ly rượu đầy, sau đó rời đi.

Mạc Phàm không khỏi cảm khái :" không nghĩ tới bọn họ lại cám dỗ ...có việc trọng yếu gì mà tớ bỏ qua nữa không ? ".

Rời đi một năm , trong một năm này biến hoá lớn vô cùng , ánh mắt Mạc Phàm nhìn người trong bàn tiệc này , không biết còn có ai lặng yên không một tiếng động bước vào cung điện hôn nhân.

" Chó nhà tớ sinh được hai con thì sao? ".

" Tính cả cậu vào ".

" Chết đi ".

Mạc Phàm nhìn xung quanh không thấy Mục Ninh Tuyết đâu.

Kỳ thực Mạc Phàm rất nhớ Mục Ninh Tuyết , nhưng tựa hồ Mục Ninh Tuyết không ở trong đại sảnh yến tiệc này.

" Chị ấy ở trong phòng họp , chúng ta đi qua đó không ? " Tâm Hạ chỉ vào một căn phòng đóng cửa, nói .

" Được " .

....

....

Phòng họp hội nghị rất lớn, vài người trung niên Bạch gia ngồi trên bàn dài , khuôn mặt nghiêm nghị .

Rõ ràng hai người Mục Diệp , Mục Thiện đều rất tức giận,tay Mục Diệp vì đấm vào bàn đá mà có chút đỏ .

Muc Ninh Tuyết ngồi ghế chủ toạ , không lên tiếng.

Bên cạnh là Chước Vũ , liếc mắt nhìn mọi người rồi nói :" Mục thị vào lúc này làm khó dễ , chính là để Bạch Hồng Phi cùng Mục Nô Hân không làm một hôn lễ trọn vẹn. Không bằng tôi mang một ít cao thủ Phàm Tuyết Sơn đi tiêu diệt bọn họ " .

" Hai cao thủ của Mục thị tộc hội là Mục Phương Chu cùng Phạm Ninh đều ở đây, mấy nhà chúng ta có liên thủ lại cũng không tạo được uy hiếp gì " Mục Thiện thở dài một hơi.

Vốn là một ngày của Mục gia , Bạch gia, Phàm Tuyết Sơn, ba thế lực lớn cũng coi như kết minh, nhưng mà tai hoạ đến cùng tiến cùng lùi .

Ai biết Mục thị cùng Triệu thị cản bản không cho phép chuyện như vậy xảy ra , song song làm khó dễ , hoàn toàn không cho Mục Nô Hân cùng Bạch Hồng Phi lo liệu cho tốt hôn lễ long trọng này.

" Xem ra là tôi tới đúng lúc " Mạc Phàm đi vào nhìn mọi người, nở nụ cười .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.