Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỳ Minh Đăng

Phiên bản Dịch · 1647 chữ

Trans : xSnowballx

_.

Dướu nhà trọ, hồ nhỏ bắt đầu kết băng , băng ghế dài trong công viên lạnh lẽo cực điểm, một cô gái có mái tóc dài mềm mượt đang ngồi ở đó .

Nhìn mặt hồ , hồi lâu không di chuyển, đang rơi vào trầm tư , thân ảnh nhỏ yếu đang hoà vào bóng đêm lạnh giá thê lương.

Không biết qua bao lâu thì cô gái mới ngẩng đầu nhìn lên nhà trọ, có một phòng vẫn còn đang sáng ánh đèn .

Do dự một lâu, cô gái đứng dậy, đi lên bãi cỏ rời khỏi trường học.

.....

Gió lạnh ngoài khơi quất vào thân mỗi người, mặc dù là mặc áo khoác lông dày thì vẫn không cách nào chống lại cánh lạnh ẩm ướt .

' Cô ta đến rồi ,nghị viên Trang" Lý viện trưởng nói.

Trang Việt đứng đó , dáng người kiên cường , nét mặt lãnh tuấn , ánh mắt nhìn cô gái trẻ tuổi xinh đẹp với mái tóc tung bay theo từng bước, khoé miệng hơi nhếch lên.

" Rất vinh hạnh khi nhìn thấy cô " Trang Việt chủ động đưa tay ra , biểu thị ôn hoà thân mật .

Cô gái không trả lời lại, dùng ánh mắt lạnh lùng đặc biệt sáng sủa nhìn Lý viện trưởng.

" Đây là nghị viên Trang Việt, người tổng phụ trách kế hoạch lần này " Lý viện trưởng giới thiệu.

" Tôi làm việc này vì Minh Châu học phủ " cô gái nói.

" Không sao, cũng không có liên quan, Minh Châu học phủ đại điện cho Ma Đô, Ma Độ lại đại diện cho quốc gia này , giống những binh sĩ của chúng ta , rất nhiều người họ vì muốn người thân của mình sống an ổn an toàn ở trong thành thị " Trang Việt nói.

" Minh Châu sẽ mãi nhớ về em ".

" Mọi người chúng tôi cũng sẽ mãi nhớ tới cô " .

.....

....

Tỉnh dậy từ cơn say, Mạc Phàm đầu tóc rối bù đi tới ra ban công, muốn mượn gió lạnh để cho đầu óc tỉnh táo một ít .

Trời chạng vạng , tối hôm qua ăn mừng cuộc sống thất bại của từng người, ba người uống tới gần sáng , về cơ bản đã ngủ cả ngày.

Có vài tháng ở Ma Đô không nhìn thấy ánh mặt trời , chạng vạng này vẫn còn tối tăm , giữa bầu trời có mây đen sương lạnh giống như mấy chục năm không tản đi.

Từ ban công có thể thấy được hồ nhân tạo bị đóng băng , sẽ tan chảy vào ngày hôm sau.

Trên mặt hồ chạng vạng có một kỳ minh đăng như chiếc thuyền nhỏ , theo sóng lắc lư.

" Hôm nay là ngày lễ gì sao ? " Mạc Phàm cảm thấy mấy phần nghi hoặc .

Nhưng Mạc Phàm cũng không để ý, lấp đầy bụng đói , sau khi rửa mặt , Mạc Phàm đi xuống lầu , dự định tới căng tin Minh Châu học phủ .

Căng tin rất mờ .

Khi Mạc Phàm có chút buồn bực bước vào , lẽ nào giờ tài nguyên lôi thạch , quang thạch đều rất khan hiếm sao , không nở nào bật đèn lên?.

Lại là một kỳ minh đăng , ánh nến dưới kỳ minh đăng có vẻ lạnh lẽo mông lung , làm cho toàn bộ căng tin nhìn qua không giác gì linh đường.

Điều này làm toàn thân Mạc Phàm có chút không dễ chịu, vừa hay có mấy bóng người quent thuộc từ hành lang đi tới , trên tay cầm kỳ minh đăng , làm bộ mặt bi thương .

" Trương Trác " Mạc Phàm gọi người này lại.

Mạc Phàm cũng có chút ảnh hưởng với cái tẻn học viên này, lúc đối phó độ giang yêu thì tên học viên Ám Ảnh hệ tìm được những người còn sống sót trong hàm trú ẩn ở Bân trấn .

Trương Trác nhìn thấy Mạc Phàm , kinh ngạc tới mức suýt làm rơi kỳ minh đăng trên tay.

" Học trưởng Mạc Phàm " Trương Trác kêu lên.

" Suỵt " Mạc Phàm ra hiệu Trương Trác đừng có lớn tiếng.

Để Trương Trác tới bên cạnh mình , Mạc Phàm nhìn kỳ minh đăng trên tay, không hiểu hỏi :" Đang làm cái gì vậy, tính cầu nguyện cho ai sao " .

" Xảy ra chuyện lớn như vậy mà học trưởng Mạc Phàm không biết sao, anh chưa xem tin tức sáng nay sao, hiện tại tất cả truyền thông đều đang đưa tin về việc này " Trương Trác nói.

" Anh bế quan tu luyện, vừa mới ra ".

" Vậy ...vậy thì anh không biết cũng đúng, không phải vậy anh sẽ rất thương tâm " Trương Trác nói.

Đàu óc Mạc Phàm càng thêm mơ hồ , ánh mắt không khỏi nhìn chữ viết trên kỳ minh đăng .

Là một lời chúc người đã khuất ngắn gọn, .

Nhưng tên người đã khuất này lại khiến Mạc Phàm cảm thấy vạn phần khiếp sợ.

Đinh Vũ Miên .

Người đã khuất kia là Đinh Vũ Miên...

Trên mặt hồ , trong sân trường, bao gồm nhiều nơi trong thành thị đều có từng kỳ minh đăng sáng lên, rõ ràng là vì Đinh Vũ Miên.

Cô ấy đã rời khỏi thế giới này.

" Chuyện xảy ra khi nào? " Mạc Phàm nói.

" Rạng sáng ngày hôm nay, học trưởng, em cảm thấy thật đau khổ , học tỷ còn trẻ mỹ lệ như thế , một tháng trước em gặp chị ấy trong thư viện , hai người bọn em hàn huyên một lúc , chị còn nói với em là muốn đi thăm quan các đại danh phủ trên thế giới, muốn nhìn tuyết rơi trên An-pơ học phủ , muốn tới học phủ châu Âu để thưởng thức phần nghiêm túc trang nghiêm , muốn mở mang một thoáng lãng mạn cùng xa hoa của thánh học phủ Ojós....Vậy mà chị ấy còn chưa thực hiện được nguyện vọng mà đã ra đi như vậy " Trương Trác vừa nói , vừa rưng rưng lấy nước mắt .

" Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì , cô ấy bị hải yêu giết chết sao ? " Mạc Phàm hỏi.

" Không phải, không phải, rạng sáng nay nghị viên Trang có tuyên bố ..." Trương Trác lắc đầu .

Tuyên bố .

Mặc dù Đinh Vũ Miên là một pháp sư siêu giai, tin tức qua đời cũng không đến nỗi do một nghị viên tuyên bố , càng không náo động cả khu căn cứ Ma Đô, thậm chí là cả quốc gia.

Mạc Phàm có một dự cảm mãnh liệt , là loại linh cảm trong nháy mắt kích thích phẫn nộ cùng bi thương của bản thân.

Lấy điện thoại ra xem tin tức .

Trương Trác ở bên cạnh không dám nói lời nào, có thể cảm nhận được hô hấp Mạc Phàm đang tăng lên.

" Là do cô ấy tự quyết định sao? " Hồi lâu Mạc Phàm mới hỏi câu này.

" Đúng , Lý viện trưởng đang cầm ký thác của chị ấy để lại cho Minh Châu học phủ , là do học tỷ tự tay viết " Trương Trác nói .

Mạc Phàm lấy điện thoại của Trương Trác , phía trên có một tấm ảnh, là một tờ giấy rất tinh xảo, phía trên có chữ viết tay rất đẹp .

" Tuy là không rời khỏi Minh Châu, nhưng tôi yêu nơi này tha thiết, nguyện hồn tôi có thể trở về nơi này ".

...

Đinh Vũ Miên là một ly tai giả .

Bị người khác bảo vệ trong Minh Châu học phủ , không thể rời đi, là vì lo lắng Đinh Vũ Miên sẽ trở thành yêu giả mang tai hoạ cho người khác .

Nhưng vẫn có người phát hiện ra Đinh Vũ Miên .

Lấy thiên phú của Đinh Vũ Miên ra làm vũ khí tuyệt mệnh của khu căn cứ Ma Đô , dùng để hủy diệt quân đoàn hải yêu.

Từ lúc Mạc Phàm biết Đinh Vũ Miên có thiên phú ly tai giả , cũng đã có suy nghĩ như vậy loé qua , nhưng làm Mạc Phàm không nghĩ tới chính là chuyện này thật sự xảy ra.

Tinh thần lực của Đinh Vũ Miên khác xa với người thường .

Một khi sinh ra tâm tình tiêu cực, sẽ ảnh hướng tới người xung quanh.

Thực tế là không chỉ người mới ảnh hưởng , mà là ảnh hướng tới tất cả sinh vật có tâm trí .

Đinh Vũ Miên đã phân tích qua thế giới linh thần của ma câu yêu quỷ , biết tinh thần của ma câu yêu quỷ có liên hệ tới quân đoàn hải yêu khổng lồ , như một tấm lưới tinh thần vô cùng to lớn bao trùm cả hải vực, bao trùm đại đa số quân đoàn hải yêu tới đây xâm lấn.

Tâm tình tiêu cực của Đinh Vũ Miên cũng có thể ảnh hưởng tới hải yêu.

Vũ khí tuyệt mệnh.

Đinh Vũ Miên trở thành vũ khí tuyệt mệnh.

Trên một tiều đảo không tên ngoài hải dương , Đinh Vũ Miên lựa chọm tự vẫn .

Loại ý nghĩ tự vẫn mãnh liệt này của Đinh Vũ Miên truyền cho quân đoàn hải yêu ở hải vực Đông Hải đang chuẩn bị tấn công quy mô lớn .

Quân đoàn hải yêu tử vong tập thể.

Sáng sớm trên biển , từ đê biển Ma Đô nhìn tới , trên mặt biển bao la có vô số thi thể trôi nổi, tử khí ngập trời .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.