Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đốt Cháy Giai Đoạn

Phiên bản Dịch · 1646 chữ

Trans : xSnowballx

拔苗助長 : Bạt miêu trợ trường ( đốt cháy giai đoạn ).

__

Mạc Phàm có thể mang địa thánh tuyền đi, nhưng địa thánh tuyền không phải ai cũng mang đi được , không phải ai cũng tiêu hoá được

Ôn rạch mãnh liệt kia sẽ đưa tới lượng lớn yêu ma , sẽ dẫn tới đấu tranh, chỉ có người bảo vệ địa thánh tuyền mới biết làm sao giấu được bí mật này, làm sao không bị năng lượng địa thánh tuyền dẫn tới tai hoạ.

Mạc Phàm có thể lấy địa thánh tuyền, nhưng không cho năng lượng tản ra , thậm chí có thể chuyển hoá năng lượng địa thánh tuyền hoá thành tu vi mà không cần trải qua tu luyện vô cùng dài dằng dặc .

Điều này không phải cho thấy địa thánh tuyền thuộc về Mạc Phàm sao?.

Bất kể bản thân Mạc Phàm hoàn mỹ xứng đôi với địa thánh tuyền , nhưng dựa vào xác thịt trực tiếp , hay trên người có thứ gì có thể hấp thụ địa thánh tuyền , hoàn toàn chiếm hữu địa thánh tuyền thành của riêng , điều đó cho thấy Mạc Phàm là người bảo vệ địa thánh tuyền đang chờ đợi.

Huống chi lại thủ lĩnh mục dân kia nói .

Không phải thế thì sao ?.

Lẽ nào vẫn phải bảo vệ địa thánh tuyền , vẫn bảo vệ mà không có ai lấy đi , để rồi khô cạn ?.

Nếu để như vậy , không bằng có một người giống với người bọn họ đang chờ đơi kết thúc " nguyền rủa " trên thân mỗi người bảo vệ thánh tuyền mấy ngàn năm qua .

Có người lấy đi.

Vậy thì không cần bảo vệ nữa .

Bọn họ cũng không cần bảo tàng thần bí mà trống đằng đông nấp đằng tây, nội đấu phân tranh.

" Mạc Phàm , cậu không cần có gánh nặng gì trong lòng , chính cậu cũng xuất phát từ Bác thách,Trác Vân thúc thúc quản lý địa thánh tuyền Bác thành, muốn truyền lại cho Mục Ninh Tuyết , cậu với Mục Ninh Tuyết lại là người một nhà , nói thế nào vẫn là nằm trong tay cậu. Hiện tại người bảo vệ thánh tuyền đã bị đồng hoá , phân liệt , mai danh ẩn tích , những địa thánh tuyền còn sót này đều giao vào tay cậu bảo quản thì cũng là chuyện bình thường , cậu cần gì phải để ý , nếu ngày nào đó có người khác lấy đi, cậu đánh bại người đó rồi lấy lại là được " Mục Bạch vỗ vai Mạc Phàm , tìm một lý do không sai cho Mạc Phàm .

Chỉ là nói xong câu này thì Mục Bạch thấy Mạc Phàm biểu hiện kỳ thực chả có bao nhiêu cái " gáng nặng trong lòng " , đại khái Mạc Phàm cũng tình nguyện làm thiên tuyển chi tử hơn ai khác.

Haizz, mình cần gì phải cho Mạc Phàm một phương thức tiếp thu khá thoải mái đây, Mạc Phàm đơn giản giả vờ từ chối, nhưng đáy lòng thì muốn hơn ai khác , dù cho không phải Mạc Phàm thì Mạc Phàm cũng sẽ là người lấy đi.

" Hai người đã nói như vậy rồi thì tớ sẽ cố gắng tiếp nhận , khà khà " Mạc Phàm cười.

Tống Phi Dao không hiểu rõ Mạc Phàm như Mục Bạch, Tống Phi Dao gật đầu, nói với Mạc Phàm :" Hy vọng là tìm được những địa thánh tuyền đã mất , như vậy sẽ có hy vọng đưa anh lên cấm chú ".

" Cấm chú " Mạc Phàm không nhịn được mà thốt lên một câu .

" Không phải cấm chú cần đại địa chi nhụy sao ? " Mục Bạch cũng kinh ngạc hỏi.

" Năng lượng chân chính của địa thánh tuyền không kém hơn đại địa chi nhụy, thực tế Đại A Công với Đại A Bà đều tin chỉ cần tôi tiếp tục ở hà tự , tiếp tục tu luyện trong địa thánh tuyền thì trong vòng mười năm tôi sẽ bước vào cấm chú , chỉ là tôi không nghĩ như thế , tu vi của tôi có chút đốt cháy giai đoạn, không giống với những người dựa vào bản thân củng cố tốt cơ sở , vận dụng ma pháp tốt như hai người ".

" Cái này cũng đúng ".

Mạc Phàm cùng Mục Bạch đều trải qua các loại chém giết mài giũa , bọn họ không ngừng đột phá cực hạn bản thân trong các loại nguy hiểm , kích phát tiềm lực linh hồn, tuổi bọn họ còn trẻ nhưng vào sinh ra tử còn nhiều hơn những lão pháp sư sống trong nhung lụa.

Rất nhiều người có ý niệm lười biếng, ngồi ăn núi vàng , khi bọn họ tu luyện ma pháp sơ kỳ thì sẽ rất liều mạng, một khi có hoàn cảnh thử thích , sinh hoạt an nhàn , thì dần dần sẽ trở nên thờ ơ , tu luyện trong sân nhà ở thành thị , dựa vào các mối quan hệ , tiền tài , địa vị để thu thập tài nguyên tu luyện.

Người như thế dù một năm bế quan khắc khổ 300 ngày đều thua xa những pháp sư vào sinh ra tử , dùng lượng lớn thiên tài địa bảo xây tu vi, kỳ thực đều đốt cháy giai đoạn.

Tu vi cũng không nói lén thực lực chân thực.

Tạm thời không nói tới biến thái như Mạc Phàm hiện tại, có thiên chủng đông đảo, thực lực của Mục Bạch bây giờ cũng có thể hành hung được những pháp sư gọi là mãn tu .

Mà người như Mục Bạch cùng Mạc Phàm bước vào cảnh giới mãn tu, những người cùng tu vi là một đám đom đóm, khó mà cùng bọn họ tranh cướp hào quang.

Lúc trước ở Phàm Tuyết Sơn khó đối phó Triệu Kinh , chính là vì Mạc Phàm cùng Triệu Kinh đều cùng một loại người.

Bọn họ nắm giữ thiên chủng , là thứ mà rất nhiều pháp sư siêu giai cấp ba gặp phải đều hít khói.

Hồn chủng còn có thể mua được với giá cao, còn thiên chủng thì sao?.

Ngay cả á thiên chủng cũng là vật vô giá , chứ đừng nói là đại thiên chủng .

Đến bây giờ mấy hệ ma pháp của Tống Phi Dao còn chưa có siêu nhiên lực.

Cùng là ba hệ siêu giai, Hoả hệ của Mạc Phàm có thể mang tới hủy diệt cho chí tôn quân chủ , ma pháp siêu giai cấp thứ ba của Tống Phi Dao nhiều nhất chỉ mài đi được một lớp da của chí tôn quân chủ .

Lần này đi cùng Mục Bạch, Mạc Phàm , một mặt là đáp ứng tìm địa thánh tuyền cùng thăm dò đồ đằng , mặt khác Tống Phi Dao muốn rèn luyện bản thân.

Tu vi của Tống Phi Dao đủ cao, muốn trở nên mạnh hơn thì cần phải rèn luyện, Tống Phi Dao biết không gian tăng lên còn rất lớn, trước khi không bù đắp được những thứ này thì cho Tống Phi Dao mười toà địa thánh tuyền thì cũng không có khả năng bước vào cấm chú .

Giậm chân tại chỗ, đây chính là vấn đề lớn nhất của hà tự, Tống Phi Dao đã sớm thấy rõ hà tự đi vào con đường chết .

Bọn họ gửi gắm hy vọng vào địa thánh tuyền, nhưng địa thánh tuyền chỉ mang tới diệt vong , hải yêu vừa đến , toàn bộ hà tự biến thành tro bụi.

Tống Phi Dao xưa nay không có phản bội, bất quá là đang tìm một con đường chân chính cho hà tự, gian khổ nhưng ít nhất đó là con đường sống tiếp .

Không ai hiểu , không ai liên quan.

Sau này bọn họ không hiểu cùng không sao.

Hà tự có thể tiếp tục sống là được rồi.

.....

" Mục Bạch, lúc trước cậu tới núi Hạ Lan chỉ có ngắm phong cảnh thôi sao? " Mạc Phàm chợt nhớ tới chuyện này.

" Kỳ thực tớ nghe nói trong núi Hạ Lan có một loại côn trùng , tên khoa học gọi là ..." .

" Cậu đừng nói những trùng tử cổ quái kia , lần này cậu đến không định tìm nó sao ? " Mạc Phàm hỏi .

" Thung lũng Hạ Lan quá phức tạp, nhiều đoạn gãy, có muốn tìm thì cũng mất nhiều thời gian, dù sao chúng ta vẫn còn chuyện khác cần làm " Mục Bạch nói.

" Bên Trương Tiểu Hầu hiện tại vẫn không có manh mối rõ ràng , chúng ta qua đó cũng không giúp được gì , nếu trùng cốc mà cậu nói ở vùng này, vậy hai người bọn tớ theo cậu một chuyến " Mạc Phàm nói .

" Có được hay không ..".

" Đồ đằng không phải ngày một ngày hai là giải quyết được, thực lực của chúng ta tăng lên mới là mấu chốt lớn nhất . Năm đó không vào được trùng cốc núi Hạ Lan, nhưng hiện tại thì khác, chỉ cần cậu có mục đích rõ ràng , lấy thực lực của chúng ta hiện tại hẳn là không tốn quá lâu " Mạc Phàm nói.

" Cũng đúng , nếu như vậy thì chúng ta đi một chuyến , vừa hay lối vào trùng cốc cũng nằm ở phía Đông núi Hạ Lan " Mục Bạch gật đầu.

Tống Phi Dao cũng không có ý kiến, vốn là ra ngoài rèn luyện .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.