Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới cửa làm nhục

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Hương Nguyệt thấp giọng nói: " Nô tỳ nghe được, hẳn là chỗ Ngũ tiểu thư đã xảy ra chuyện gì đó. ”

Lâm thị đã sớm phát hiện, còn Thanh Chỉ một chút cũng không kinh ngạc, thản nhiên nói: "Ừm. ”

Buổi tối Hoàn nhi từ phòng bếp đem đồ ăn tới, có canh da gà măng chua, Thanh Chỉ nâng chén uống từng ngụm nhỏ, chợt nghe Hoàn nhi nói: " Nô tỳ nghe các ma ma trong phòng bếp nói Nhị di nương cùng Ngũ tiểu thư đều bị cấm túc, còn có đại nha hoàn Lưu Hương bên cạnh Nhị di nương với đại nha hoàn Nguyệt Nha bên cạnh Ngũ tiểu thư đều bị bán đi. ”

Bình thường nha hoàn bị bán đi cũng sẽ không có kết tốt lành gì, cho nên Hoàn nhi rất sợ hãi.

Nửa chén canh xuống bụng khiến nàng thoải mái hơn rất nhiều, Thanh Chỉ có chút lười biếng: " Ừ, ta biết rồi, Hoàn nhi nghe lời, sẽ không bị bán đi. ”

Tiểu nha đầu này quá đơn thuần, cơ bản là trong lòng nghĩ gì cũng thể hiện hết ở trên mặt.

Hoàn nhi nghe xong mặt mày hớn hở, lớn tiếng nói: " Nô tỳ nhất định sẽ làm tốt. ”

Thanh Chỉ cũng bật cười: "Cố lên! ”

Hoàn nhi có chút khó hiểu: "Cố lên? Cô nương, người buổi tối ăn cơm không phải thích thanh đạm sao? ”

Thanh Chỉ mới ý thức được mình bất tri bất giác nói một từ ngữ hiện đại, nói: "Không có gì, vừa rồi ta chỉ nói nhầm mà thôi. "Trong lòng lại âm thầm cảnh giác sau này phải cẩn thận một chút, không phải tất cả mọi người đều đơn thuần như Hoàn nhi.

Buổi sáng đi thỉnh an, sắc mặt Vương thị không đẹp lắm, trên mặt Diệp Thanh Vinh mang theo cỗ khó chịu, Thanh Chỉ hiểu được nguyên nhân trong đó, cho nên hạ thấp cảm giác tồn tại của mình, ngồi ở chỗ đó không nói gì.

Vương thị vừa mở miệng đã cảnh cáo: " Làm cô nương thì nên rụt rè một chút, những thứ tam tòng tứ đức kia đều học vô ích sao? Hôm nay trở về mỗi người các ngươi đem "Nữ giới" và "Nữ huấn" sao chép lại một lần. ”

Đây cũng coi như là tai bay vạ gió, có thể thấy được Vương thị tức giận cỡ nào, Diệp Thanh Vi lúc này cũng không thể thoát khỏi, chứng minh việc này thực sự đụng tới điểm mấu chốt của Vương thị.

Nàng chắc hẳn cảm thấy rất mất mặt.

Chuyện của Diệp Thanh Phân thực sự nghiêm trọng, làm toàn bộ cô nương trong gia tộc đều bị mất mặt theo, cho nên người của dòng chính Diệp gia đến đây chỉ sợ trong lòng cũng không thoải mái.

Kỳ thật, đây cũng là nguyên nhân ngày hôm qua bà ta nhắc nhở Lâm thị, chỉ là, sự tình rốt cuộc vẫn xảy ra, theo lý mà nói Lâm thị phải có phòng bị mới đúng, Thanh Chỉ cũng không biết Nhị di nương cùng Diệp Thanh Phân rốt cuộc đã làm cách nào?

Đối mặt với lửa giận của Vương thị, ngay cả Diệp Thanh Vinh gần đây tương đối trương dương cũng thành thành thật thật đứng lên lắng nghe.

Thế nhưng, rất nhanh lại có một chuyện khiến Vương thị cùng Diệp Thanh Vinh đều thay đổi sắc mặt.

Đại nha hoàn Tử Hà của Vương thị tiến vào: " Thái thái, đại nha hoàn Tuyết Nguyệt bên người Chu nhị gia lại đây, nói là tặng chút đồ. ”

Vương thị chỉ cho rằng đây là thái độ của Chu Khải Trình, thần sắc trên mặt đẹp hơn một chút, Diệp Thanh Vinh trên mặt cũng có vẻ vui mừng, Vương thị nói: "Nếu là như vậy thì để cho nàng tiến vào đi! ”

Vương thị nghĩ ngày hôm qua tuy rằng mất chút thể diện nhưng nếu Anh Bác hầu phủ nguyện ý hỗ trợ bổ sung mà nói thì cũng không có gì mất mặt.

Tuyết Nguyệt tiến vào, mặc bộ xiêm y màu thủy hồng, vừa phù phiếm vừa phô trương.

Sắc mặt Vương thị một lần nữa trở nên khó coi: " Tuyết Nguyệt cô nương tới đây là? ”

Tuyết Nguyệt nhẹ nhàng cười một tiếng: " Ngày hôm qua Nhị gia chúng ta sau khi trở về cảm thấy rất băn khoăn, nhất là với Ngũ tiểu thư quý phủ bị ủy khuất, cho nên hôm nay đặc biệt để cho nô tỳ tới trấn an một chút, mang tới cho Ngũ tiểu thư mấy tấm vải màu đỏ tươi, Nhị gia nhà chúng ta nói Ngũ tiểu thư da thịt trắng, mặc xiêm y màu đỏ rất đẹp. ”

Đây chính là khiêu khích trần trụi, ngay cả Thanh Chỉ cũng cảm thấy đặc biệt vũ nhục, trong mối hôn sự này, nhà bọn họ tuy bên ngoài nhìn vào là đang trèo cao nhưng cũng không thể bị khinh thị như vậy!

Bất luận Chu Khải Trình có tính cách như nào, tự đại như vậy chứng tỏ hắn chưa từng đem nhà bọn họ đặt ở trong mắt, vì thế mới không kiêng nể gì.

Mà lúc này Diệp Thanh Vinh đã lung lay sắp đổ, nàng thế nào cũng không tin lời này là do Chu Khải Trình nói ra.

Nàng đem ánh mắt cừu hận nhìn về phía Tuyết Nguyệt: " Là ngươi, là ngươi cố ý đúng không! Nhị gia để ngươi tới đưa đồ cho ta, nhưng ngươi cố ý nói như vậy đúng không?! ”

Diệp Thanh Vinh nghĩ, rõ ràng nàng đã nắm chắc được tiền đồ của mình trong tay, sao lại có thay đổi chứ? Sự tình như vậy khiến Diệp Thanh Vinh rất hoảng hốt, nàng chỉ sợ, có một số thứ mình nắm chặt căn bản không phải là sự cứu rỗi của nàng.

Bạn đang đọc Điền Viên Thủ Phụ Sủng Thê (Dịch) của Tỳ Bà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranmongthuy123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.